Dị Lục

Chương 50: Tra Khảo






Nơi dừng chân mới cách chỗ vừa chiến đấu hơn 2km.
Chỗ này khu đất rộng rãi, cây cối xung quanh thưa thớt, rất thích hợp để hạ trại nghỉ ngơi.
Trong lều, Alex đang xếp chân vận chuyển công pháp hồi phục.
Một thuộc hạ đứng ngoài lều hô:
"Thiếu gia, đều đã chuẩn bị xong rồi."
"Ừm, ta ra ngay đây." Alex đáp.
Sau cuộc chiến vừa rồi, trên người Alex cũng có một vài vết thương nhẹ.
Uống một bình ma dược trị thương là mắt thường có thể thấy những vết thương đó khép lại, mọc vẩy, rồi cuối cùng một lớp da mới xuất hiện.
Những vết thương thì đã có thuốc mà cơ thể mệt mỏi thì cần phải được nghỉ ngơi.
Bây giờ Alex rất muốn nằm xuống ngủ một giấc nhưng có một việc quan trọng hơn.
Alex ra khỏi lều, đi đến đằng xa chỗ mọi người đang tụ tập lại.
Chính giữa là một dàn khung đơn sơ được dựng bằng những cành củi và cây khô.
Trên giàn khung gỗ là 18 thi thể nằm trên đó.
Bọn họ chính là những binh sinh tinh nhuệ của lãnh địa đã hi sinh mạng sống của mình để bảo vệ Alex.
Không khí xung quanh trầm xuống, không ai nói một lời nào, chỉ lẳng lặng đứng nơi đó nhìn những gương mặt thân quen lần cuối.
Alex đi đến gần, nhìn kĩ từng khuân mặt của bọn họ ghi nhớ khắc sâu vào tâm trí.
Bọn họ chính là vì mình mà bỏ mạng.
Đứng lặng một lúc lâu, Alex mới khẽ nói:
"An nghỉ đi, người nhà của các ngươi ta sẽ thay các ngươi chăm sóc."
Nói rồi Alex niệm phép thả một mồi lửa tiễn đưa bọn họ.
Những người đứng sau cũng yên lặng cầu nguyện cho bọn họ.
Mọi người cứ đứng ở đó cho đến khi toàn bộ đều cháy sạch, ngọn lửa dập tắt mới quay trở lại nghỉ ngơi.
"Báo cáo tình trạng đi." Alex nói
"Chúng ta mất 18 người, 4 người bị thương nặng đang được Alina và Selina chăm sóc, những người còn lại đều có một vài vết thương nhẹ.
Bọn họ cũng đều đã sử dụng ma dược chữa thương nên không đáng lo ngại.

Adam cùng với Nicola truy sát đám sát thủ vẫn chưa quay lại.
Bên cạnh đó chúng ta bắt được tên thủ lĩnh Caper đã tấn công chúng ta, hiện tại hắn và 3 người khác vẫn bị trói chờ thiếu gia quyết định." Sophia báo cáo.
Khuôn mặt nàng có chút mệt mỏi, cố gắng lắm mới gượng được đến lúc này.
Mặt Alex lạnh như nước, bị trộm nhớ thương sau đó là được đến chào hỏi.
Người ưu tú quá cũng không được.
"Ngươi vất vả rồi, trở về nghỉ ngơi đi.
Mọi chuyện để mai tính tiếp."
Alex bước nhanh về khu lều của mình.
hắn thật sự mệt quá rồi, cả tinh thần lẫn thể xác đều đã cạn kiệt, chỉ muốn ngủ một giấc.
Sáng hôm sau.
Alex đi đến nơi Caper bị giam giữ.
Vừa mới bước vào Nicola đã thình lình suất hiện đứng đằng sau.
"Giết được bao nhiêu người?" Alex hỏi.
Hắn biết Nicola dù mạnh thế nào đi chăng nữa cũng không thể một mình đuổi giết được nhiều sát thủ.
May mắn lúc đuổi theo giết được vài người nữa thôi.
Quả nhiên đúng như những gì Alex đoán.
"Một trong hai kẻ cầm đầu đã may mắn dùng quyển trục ma pháp trốn thoát nhưng cũng chỉ còn lại nửa cái mạng.
Những tên lâu la cũng bị giết gần hết.
Tính toán chỉ có 5 người may mắn chạy trốn.

Adam cũng bị thương nhẹ." Nicola nói.
Hôm qua lúc nhận lệnh Alex đuổi giết mấy tên sát thủ, Nicola chỉ nhằm vào Sói Xám và Gấu Đỏ giết.
Còn mấy tên lâu la nhường hết cho Adam giải quyết.
Bọn sát thủ chia nhau ra bốn phía chạy trốn rất khó để có thể giết hết được.
Đạt được kết quả như vậy là đã tốt lắm rồi.
Alex nhĩ vậy rồi tiến đến gần Caper đang bị bị trói chặt vào một gốc cây.
Bốp!
Caper đang say giấc đẹp, nước dãi chảy dài hai bên khỏe miệng thì bất thình lình bi Alex đạp mạnh một cái vào bụng khiến hắn đau đớn tỉnh cả ngủ.
"Mẹ kiếp thằng nào giám đạp ta, muốn chết hả?" Caper đau đớn hô
Lúc sau Caper mới nhìn rõ người đánh mình là Alex, chỉ có thể bực bội hừ lạnh một tiếng.
"Có chuyện gì? Bị rơi vào tay các ngươi ta cũng chịu, muốn làm gì thì làm." Caper nói
"Không ngờ ngươi cũng có tinh thần hiệp sĩ đấy." Alex chế nhạo
"Hừ!" Caper nghiêng đầu sang một bên không thèm để ý Alex.
Thấy Caper ngạo kiều như vậy, Alex nào đâu chịu được, dơ đạp mạnh một cái vào bụng Caper.
Hự một tiếng, Caper đau đớn nhăn nhó.
"Chú ý thái độ của ngươi một chút, bây giờ ngươi là tù binh của ta, còn có thái độ như vậy nữa đừng trách ta ném ngươi vào hố phân ngâm trong đó từ giờ đến hết đời." Alex đe dọa.
Caper mặt đều đen.
Hắn không sợ chết nhưng bị ném vào hố phân thì ai chịu nổi.
Không ngờ tên quý tộc khốn nạn vậy, không chế độ đối đãi tù binh gì cả.
Tù binh quyền ở đâu?
"Bây giờ ta hỏi ngươi trả lời.
Nghe rõ chưa?" Alex nói
Caper tỏ ra không thèm để ý đến Alex nhắm mắt điều tức.
Bốp!
"Nghe rõ chưa?" Alex lại đạp một cái.
"Nghe rõ." Caper nhăn nhó đáp.
"Tại sao ngươi có được thông tin của bọn ta, hơn nữa nếu đã biết thân phận của ta mà vẫn còn giám tấn công ta? Ai cho ngươi niềm tin?"
"Một người áo đen tìm đến ta kêu ta hợp tác tấn công các ngươi, hắn cung cấp thông tin cho ta cùng với hứa hẹn sẽ giải quyết tốt những manh mối.
Đảm bảo rằng các ngươi chết là do ma thú tấn công.
Toàn bộ những đồ vật ngươi đã đấu giá được đều sẽ là của ta.
Bọn chúng cũng cử ra một vài người theo giúp chúng ta tấn công ngươi." Caper đáp.
"Biết thân phận thật sự của hắn không?"
"Không biết!"
Nghe thế Alex cay cú thưởng thêm cho Caper một đạp nữa.
"Ngươi không biết người đó là ai mà cũng sẵn lòng hợp tác tấn công ta, ngươi bị ngu à?" Alex lớn tiếng nói.
Caper cũng biệt khuất, từ lúc tỉnh dạy đến giờ ăn mấy phát đạp từ Alex mà lại không thể phản kháng, chỉ ở yên đó chịu đòn.
"Bọn chúng cho ra cái giá quá tốt khiến ta không thể từ chối được.
Ta nào ngờ được một tên quý tộc nhỏ bé như ngươi mà lại có một vị hiệp sĩ cấp 6 đi theo đâu."
Caper nhìn qua Nicola, nếu như không có người này cuộc tấn công của bọn chúng chắc chắn đã thành công, hắn cũng đã một cuộc sống khác đâu phải chịu cảnh bị bón hành như bây giờ.
Alex cũng đau đầu, bây giờ không còn manh mối nào để biết được ai là kẻ có ý định tấn công mình, nhưng có thể tìm hiểu được thông tin của mình trong nhà đấu giá thì chắc chắn phải là một người có quyền lực đủ lớn.
Sẽ là ai đây?
Tên Thái Tử của Vương Quốc Anzo đó hay là tổ chức Thú Săn Mồi hay lại là kẻ khác có mối thù với gia tộc Lucifer.
Nghĩ mãi cũng không hề có manh mối Alex quyết định khôn nghĩ nữa, chuyện gì đến rồi sẽ đến lo nghĩ cũng chẳng được việc gì.
"Nếu giá trị lợi dụng của ngươi đã hết thì ngươi nói xem giữ lại ngươi có tác dụng gì?" Alex nở một nụ cười bí hiểm hỏi Caper.
"Ngươi muốn làm sao thì tùy, rơi vào trong tay ngươi ta cũng không mong được sống sót.

Đã xác định làm nghề này thì phải sẵn sàng chấp nhận cái chết có thể đến bất cứ lúc nào" Caper ngẩng cao đầu nói.
Trước ý chí mãnh liệt của Caper, không chỉ có Alex mà cả Nicola cũng phải kính nể.
Cứ việc hắn toàn làm những điều ác nhưng muốn sinh tồn trên thế giới này thì sức mạnh mà là trên hết.
"Như ước nguyện của ngươi, ta sẽ cho ngươi và những người khác ra đi thanh thản.
Nhưng mà trước đó ta nghĩ ngươi nên nói đại bản doanh của ngươi ở đâu chứ, nơi đó chắc vẫn còn cất giữ nhiều của cải mà các ngươi đã cướp bóc lâu nay."
"Ta có thể nói đại bản doanh của chúng ta ở đâu cũng như nơi cất giấu số tiền đó.
Chỉ mong ngươi có thể tha cho bọn họ một mạng, bọn họ đều là những người đi theo ta từ lúc mới bắt đầu." Caper nhìn thẳng vào mắt Alex, trân thành nói.
"Đại ca không cần cầu xin bon hắn.
Có sống cùng sống chết cùng chết."
"Đúng vậy đại ca, bọn quý tộc đều là lũ khốn nạn bóc lột dân chúng."
"Sợ gì hắn chứ, chúng ta chỉ là trở về vòng tay của các vị thần thôi."
Mấy tên thuộc hạ còn sống đều nhao nhao lên.
"Im miệng!" Caper gào lên.
Mắt hắn đã có chút đỏ hoe, không ngờ đến cuối cùng vẫn còn những anh em sẵn sàng chịu chết cùng với minh như vậy.
Đến Alex cũng có chút xúc động, lúc đầu định một kiếm chém chết hết bọn chúng nhưng thấy cảnh này Alex liền nghĩ lại.
Giết bọn chúng cũng chả được tác dụng gì, chi bằng bắt hết bọn chúng về lãnh địa, ép cho bọn hắn làm việc cho mình, bóc lột hết sức lao đông của bọn chúng.
Đấy mới là cách sử dụng mấy tên tù binh này khôn ngoan.
Thám hiểm, săn giết quái vật cái gì đều để cho bọn chúng làm hết, còn mình chỉ việc ngồi đềm chiến lợi phẩm là được rồi.
Khà Khà.
Nghĩ như vậy Alex nhìn mấy người Caper không còn chán ghét như vậy nữa, chỉ hận tại sao lúc đó lại chỉ để lại 4 người sống sót.
Còn về chỗ tiền của Caper dấu ở đâu thì cũng không vôi.
Việc bây giờ là trở về lãnh địa sau đó để Nicola dẫn theo Caper đi lấy là được.
Alex ngửa mặt lên nhìn trời.
"Cũng sắp đến mùa đông rồi.".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.