Dị Giới Thú Y

Chương 84: Muốn chết sao???




"Ài, vậy ta nói cho ngươi biết vậy!" Sở Thiên thở dài, nhích người về xa phía Mặc Phỉ Đặc, đồng thời NMD cũng dính sát vào người Sở Thiên, "Mạch Khẳng Tích ở… Ngươi đi chết đi!"
Một đạo hồng quang xoẹt qua, Nộ Hỏa của Đức Khố Lạp xuất hiện trong tay Sở Thiên, sau đó mạnh mẽ bổ vào người Mặc Phỉ Đặc! "Hắc hắc! Vấn đề này, ngươi tự xuống địa ngục mà hỏi diêm vương nhé…" Đắc ý nói hết một nửa, Sở Thiên không nói được gì thêm nữa. Cảnh tượng trước mặt vượt xa tưởng tượng của Sở Thiên.
Đường đao chém một nhát trên đầu Mặc Phỉ Đặc, nhưng vết thương bị rách lại không hề chảy máu, mà Mặc Phỉ Đặc còn nhổ trường đao ra, vừa xem xét Nộ Hỏa của Đức Khố Lạp, vừa mỉm cười quỷ dị: "Nộ Hỏa của Đức Khố Lạp? Ha ha, ta đã thấy kỳ lạ là vì sao trên người ngươi lại có mùi của lão dơi đó mà."
Ném Nộ Hỏa của Đức Khố Lạp xuống đất, sau đó cách khỏi Hỗn Huyết Long NMD, thọc tay ấn vào ngực của Sở Thiên, đẩy nhẹ một cái, Sở Thiên và NMD cùng bị bắn đi, cũng may mà Ba Bác Tát phản ứng kịp thời, một tay đỡ lấy ông chủ của mình. "Thật là mất mặt quá! Hắc hắc, nếu như Khố Đức Lạp biết ngươi lại dùng cây đao này như vậy, chỉ e hắn sẽ làm thịt ngươi thôi!"
Khụ khụ! Sở Thiên ho mạnh mấy tiếng, sau đó nhờ Ba Bác Tát đỡ mình mau chóng đứng dậy, "NMD, đa tạ ngươi." Tuy lúc nãy Mặc Phỉ Đặc chưa muốn giết Sở Thiên, nhưng nếu không phải NMD ngăn phần lớn sức mạnh, chỉ sợ là Sở Thiên bây giờ cũng chỉ còn nửa cái mạng mà thôi.
"Ha ha, thật thú vị!" Mặc Phỉ Đặc lại đi tới, nhưng mục tiêu lần này không phải là Sở Thiên mà là Hỗn Huyết Long NMD, "Ngươi chỉ là một con bò sát quái gở mà dám ngăn công kích của ta sao?! Vậy thử cái này xem!" Trăng đỏ chiếu xuống, bầu trời bỗng quy tụ lại một đám mây hồng lớn, sau đó một trận mưa lửa giáng xuống người NMD --- ma pháp cấp tám, mưa thiên thạch!
"Hừ! Thử một lần thì sao nào!" NMD hừ nhạt một tiếng, hai cánh chúc xuống, chụp Sở Thiên vào trong, sau đó cơ thể lấy hai cánh làm trung tâm rồi bắt đầu xoay nhanh, trong tiếng kêu lách cách, tất cả đá thiên thạch đều bị văng ra, không những Sở Thiên không bị tổn thương, hơn nữa NMD không bị hỏng một sợi lông nào!
"Ừm…Ồ…" Mặc Phỉ Đặc cao hứng kêu lớn một tiếng, nhảy nhót bộc lộ tâm trạng vui vẻ của mình, nắm chặt quyền vung lên. "Tuyệt quá, thêm một ma pháp cấp chín nữa ---- Long Quyển Phong Nhận!"
NMD xoay quanh Sở Thiên, mang theo những trận gió xoáy, nhưng trận gió này lại thổi mạnh mẽ hơn, dần dần hình thành một cột lốc xoáy dài chạm đến bầu trời, cột lốc cuốn lấy NMD và Sở Thiên vào bên trong, thỉnh thoảng có làn gió lạnh thổi vào hư không!
Ba Bác Tát cùng mấy pháp sư Hắc Ám liếc nhìn nhau. Cùng lúc đó không lạnh mà run. Mặc Phỉ Đặc có thể phát ra những pháp thuật cao cấp ở hai hệ khác nhau, điều này chẳng là gì, người như Ba Bác Tát cũng có thể làm được. Nhưng phong nhận lại có thể nghiền nát hư không, điều này trong lịch sử chưa từng có người làm được, điều khiến mọi người kinh ngạc nhất là, dưới uy lực của ma pháp cấp chín, những người chung quanh đang quan sát lại không hề chịu phải một chút nào tổn thương đến mình! Việc này hắn chứng tỏ hắn đã luyện ma pháp khống chế đến mức nào rồi!?? Cả nghìn năm nay, từ thời đại ma pháp của đại lục Huyễn Thú kết thúc, vẫn chưa có pháp sư nào làm được điều này!
NMD càng bay càng nhanh, dần dần cũng không nhìn thấy thân ảnh của nó nữa. Chỉ thấy một quả cầu ánh sáng màu vàng trong lốc xoáy giãy dụa, Sở Thiên trong quả cầu ánh sáng đó, cũng bị trận gió làm lắc qua lắc lại.
"Ô! Ô hô! A ha ha!" Hai mắt Mặc Phỉ Đặc phát sáng lên, một bên là sắc xanh đỏ, một bên là cửu sắc! "Tiểu bò sát, cố lên, đừng để ta thất vọng!"
Lúc lâu sau, gió đã ngừng, NMD cũng ngừng lại, nhưng lần này nó không còn được bình thản như lần trước nữa, trên thân đã xuất hiện thêm nhiều vết thương đang rỉ máu, trên bầu trời, hàng chục chiếc lân phiến lấp lánh rơi xuống theo làn gió, "Ông chủ, người sao rồi?"
Sở Thiên bị xoay đến thất điên bát đảo, nhưng cơ thể mới được máu Long Hoàng thay đổi lúc này đã giúp hắn, khiến Sở Thiên mau chóng tỉnh lại, "Ta không sao, ngươi sao rồi!?
"Ha ha, thêm một lần nữa cũng không vấn đề gì đâu!" Cơ thể của NMD vẫn lơ lửng trên đầu Sở Thiên, chứng tỏ lần tấn công lúc nãy vẫn chưa gây cho nó một thương tích chí mạng! Sở Thiên rất hài lòng với kết quả này, ha ha, lúc trước sớm đã biết NMD phòng ngự rất kinh người, nhưng không ngờ lại kinh người đến mức này! Ma pháp cấp chín trước mặt nó cũng không tính là gì, vậy không biết cấm chú cấp mười sẽ thế nào nhỉ?
Sở Thiên đang miên man suy nghĩ việc NMD có thể chịu được cấm chú không, nhưng không ngờ được, Mặc Phỉ Đặc lại đáp ứng ngay ý nghĩ của hắn, "Ha ha ha ha, ma pháp cấp chín không thể giết được con bò sát nhà ngươi, ồ! Thật là hay quá, vậy thử dùng cấm chú xem sao!"
Toàn thân Mặc Phỉ Đặc bỗng phóng lên cao, nhiệt độ xung quanh nhanh chóng hạ xuống điểm cực hàn, hơi nước trong không khí cũng bị đóng băng lại, bùm bụp rơi xuống đất, "Cấm chú hệ băng ----- Sự lãnh khốc của nữ thần Băng Tuyết!" Trong chớp mắt, cả thành Bàng Bối như chìm trong băng tuyết.
Những tảng băng dày phủ lấp mặt đất, nhưng nháy mắt đã nhanh chóng thu lại về hết trong tay Mặc Phỉ Đặc, kết lại thành một quả cầu băng trong suốt, tất cả đám băng lạnh đều tụ lại vào tay Mặc Phỉ Đặc, nắm chặt quả cầu tuyết nâng lên về phía sau rồi mau mắn chạy lên vài bước rồi ném quả cầu tuyết về phía NMD y như một hài tử đang chơi đánh trận tuyết: "Da!! Ta ném đây…"
"Ổng chủ, mau tránh ra!" NMD quật đuôi một cái, đẩy Sở Thiên về phía xa, sau đó tự mình đón lấy quả cầu tuyết.
Sự lãnh khốc của nữ thần Băng Tuyết sau màn mở đầu hoa lệ nhưng kết thúc thì không chút rực rỡ nào, ngoài tiếng gào thét của NMD đang rơi xuống trên bầu trời, Ầm…. cơ thể hoàng kim của Hỗn Huyết Long NMD đã biến thành một khối băng trắng muốt, trên thân nổi đầy những bọt nước lớn nhỏ, trên cánh cũng treo một khối băng lớn, cười khổ nói: "Ha ha, ông chủ, xem ra… xem ra tôi không chặn được cấm chú! E rằng…E rằng lần này không sống được rồi!"
"Ài, tiếc quá, một đồ chơi hay như vậy mà chỉ có thể chơi được một lần…." Mặc Phỉ Đặc lắc đầu thất vọng, đi quanh NMD, rồi đi về hướng Sở Thiên. "Phất Lạp Địch Nặc, bây giờ ngươi nói cho ta được rồi chứ?"
"Mặc Phỉ Đặc tiên sinh, có thể cho ta chút thời gian không!" Sở Thiên nheo mắt lạnh lùng nhìn Mặc Phỉ Đặc, sau khi nhận được một câu trả lời chẳng ra sao liền đi về phía NMD, "Con mẹ nó, tiểu tử ngươi muốn chết cũng không dễ như vậy đâu, đừng quên rằng, ông chủ ngươi là Thượng cổ Thánh Tế Tự!"
"Ông chủ, toàn bộ cơ thể tôi đã bị đông cứng rồi….
"Đừng nói nữa!" Sở Thiên ngồi xuống kiểm tra một lượt cơ thể của NMD, hừ! Chẳng phải chỉ là vết thương vì đóng băng thôi sao? Không gây khó dễ được lão tử đâu! NMD còn có thể nói, chứng tỏ nội tạng của nó chưa bị tồn thương, vết thương da thịt bị băng tuyết của cấm chú tạo thành, trên lục địa thú ảo chính là một tuyệt chứng không thể chữa, nhưng đối với một bác sỹ thú y mà nói thì chẳng là gì! "Há miệng hít sâu, tuyệt đối không được bế khí!"
Cho NMD uống xong mấy bình cửu cấp dược phẩm, sau đó Sở Thiên chạy về phía xa đốt vài đống lửa, chữa những vết thương do đóng băng không thể trực tiếp đưa vào lửa, nhưng cũng không thể giảm nhiệt độ, nên Sở Thiên mới chọn phía xa để đốt lửa.
Kiểm tra nhẫn ma pháp của mình, bên trong vẫn còn nhiều rượu Phục Tư Đặc do Tiểu Bạch chuẩn bị cho, hừ hừ, loại rượu mạnh này chắc có thể thay cho rượu cồn rồi, lấy mấy quyển trục hệ Hỏa đun nóng rượu Phục Tư Đặc, Sở Thiên đổ tất cả lên thân của NMD, "Ba Bác Tát, mấy người các ngươi qua đây giúp đi, làm theo ta!"
Mặc Phỉ Đặc nghiêng đầu, khó hiểu nhìn mấy người Sở Thiên đang xoa đi xoa lại trên thân NMD, làm gì vậy nhỉ? Dùng rượu để trị liệu cấm chú cấp mười ư?! Ha ha ha ha, thật thú vị!
"NMD, ngươi tiếp tục hít thở đi, Ba Bác Tát, các người không được dừng lại!" Lấy con dao phẫu thuật của mình ra, rạch nát từng bóng nước trên thân NMD, với những bóng nước tạo thành khi bị đông cứng, cần phải rạch để thoát ra hết nước trong đó.
"Được rồi." Sở Thiên vỗ hai bàn tay gần như bị đông cứng đứng dậy, "Mặc Phỉ Đặc, hiện giờ chúng ta có thể tiếp tục nói chuyện rồi." nguồn TruyenFull.vn
"Ha ha ha ha, thật sự rất thú vị đấy!" Mặc Phỉ Đặc nhìn NMD đang ngất dần đi, cảm nhận được khí tức sinh mệnh mạnh mẽ trên thân nó, tuy NMD còn rất yếu, nhưng tính mạng thì đã được giữ lại rồi. "Phất Lạp Địch Nặc, ngươi làm thế nào vậy? Ta nhớ Thượng cổ Thánh Tế Tự thuật không phải làm như vậy?"
"Hừm, một vết thương nho nhỏ đó có đáng là gì? Giữ được hơi ấm cơ thể, tăng tuần hoàn máu là được rồi." Sở Thiên bước đến bên Mặc Phỉ Đặc, cúi xuống nhìn hắn, nheo mắt khinh miệt nói: "Dựa vào cái đầu heo nhà ngươi có hiểu được ta đang nói gì không?"
"Ngươi đang mắng ta?" Mặc Phỉ Đặc trợn to hai mắt nhìn Sở Thiên, mấy nghìn năm nay, chưa từng có người dám nói chuyện với mình như vậy: "Ngươi muốn tìm cái chết!"
"Ta đang muốn chết đây!" Sở Thiên bỗng ngồi thụp xuống, nhặt Nộ Hỏa của Đức Khố Lạp ở dưới đất lên, thuận thế chém vào hai chân của Mặc Phỉ Đặc, còn Ba Bác Tát cùng mấy pháp sư Hắc Ám cũng liên thủ lại phóng các loại độc vũ đủ màu đến.
Viu! Viu! Viu! Còn có tiếng phóng tiễn của An Na, để đạt được sức tấn công lớn nhất, Anna đã bỏ đi dự định giấu tiếng vút của mũi tên, mà dồn tất cả thực lực vào tốc độ và sức mạnh của tên bắn.
Với một sức mạnh khôn cùng trước mặt mình, Sở Thiên đã vứt bỏ tất cả những trò khôn vặt, Tiểu Bạch bị người ta đá, một người bao che cho thuộc hạ như Sở Thiên còn dùng cả thiết kỵ Khải Tát để báo thù, huống hồ gì bây giờ NMD bị đánh đến trọng thương gần chết cơ chứ?? Hiệp lộ tương phùng dũng giả thắng! (*)Đồ phu hệ thú y, một biệt hiệu mà Sở Thiên đã quên rất lâu lúc này lại quay lại về với Sở Thiên!
"Các ngươi đều đáng chết!" Mặc Phi Đặc động nộ, hoàn toàn không để ý đến độc vụ và cung tiễn, mặc cho trường đao phừng phừng lửa chém vào chân mình, một tay túm lấy Sở Thiên, "Ngươi đi chết đi!" Nói xong, ném mạnh Sở Thiên ngã xuống đất!
"Kẻ chết chính là ngươi!" Sở Thiên lập tức nhỏm dậy, không thèm máu vàng trên khóe miệng, lại nhấc trường đao lên, liều mạnh chém tới Mặc Phỉ Đặc! "Con mẹ nó! Lão tử chém chết tên khốn kiếp nhà ngươi!"
Người Mặc Phỉ Đặc liên tục xuất hiện những vết thương vì bị đao chém, nhưng nhanh chóng liền lại ngay, tuy không phải chịu thương tích gì, nhưng Mặc Phỉ Đặc tuyệt đối không cho phép chuyện này tiếp tục xảy ra! Thân phận của hắn, tôn nghiêm của hắn đều không cho phép như vậy! "Ta chơi đủ rồi, nên kết thúc thôi!" Nói rồi, tay trái Mặc Phỉ Đặc tóm lấy Sở Thiên, tay phải cướp lấy trường đao.
"Hà hà! Năm xưa Khố Đức Lạp còn chưa từng dùng thanh đao này chém ta!" Mặc Phỉ Đặc ngữ khí lạnh thấu xương, khuôn mặt nhăn nhó dị thường, "Ngươi lại dám?!" Cười một tiếng quái dị, thanh đao lửa trong tay Mặc Phỉ Đặc chém thẳng vào người Sở Thiên.
"Ông chủ!" Ba Bác Tát và An Na tay chân rụng rời, nhưng cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Sở Thiên cận kề cái chết….
---------
(*) Hiệp lộ tương phùng dũng giả thắng!: Cùng nhau hiệp lực tất sẽ thắng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.