Dị Giới Thú Y

Chương 41: Phóng tay chiếm đoạt




"Trước tiên ngươi hãy đánh thức hắn dậy đi!" Sở Thiên chỉ vào Ba Tư Đằng, rồi dặn thêm: "Làm cho hắn tỉnh là đủ rồi, đừng để hắn phục hồi công lực!"
"Ông chủ cứ yên tâm!" Ba Bác Tát cười âm hiểm, hắn qùy rạp thân người, đập gõ một hồi trên người Ba Tư Đằng, "Được rồi, bây giờ thì ngay đến một đứa trẻ hắn cũng không làm gì được"
"Ha ha! Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh!" Sở Thiên cười nham hiểm, cầm Nộ hỏa của Đức Khố La, đặt lên ngực của Ba Tư Đằng lúc này đang dần dần hồi tỉnh, ngọn lửa cháy hừng hực như muốn nướng Ba Tư Đằng thành thịt quay, thản nhiên nói: "Dũng sĩ đầu trâu tôn quí, bây giờ chúng ta làm một cuộc giao dịch, ngươi thấy thế nào?"
"Ngươi…thật hèn hạ vô sỉ!" Ba Tư Đằng vừa tỉnh dậy đã hiểu chuyện gì phát sinh, muốn bật dậy, nhưng phát hiện bản thân đã không còn một chút sức lực, "Không ngờ học trò của ngài An Đông Ni lại làm những chuyện thế này!"
"Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Nữ thần đã nói, có thể dùng trí tuệ để giải quyết địch nhân, không nên dùng tới vũ lực! Câu nói này ngươi đã nghe qua bao giờ chưa? Thôi bỏ đi, dã man nhân như ngươi hẳn cũng chưa bao giờ nghe qua!" Sở Thiên vội vàng giảo biện.
"Ngươi!" Ba Tư Đằng gần như phát điên, nhưng cũng không dám phản bác lại, kẻ chưa từng đọc qua trang sách nào như Ba Tư Đằng thực sự nghĩ không ra nữ thần có nói hay không nói qua câu vừa rồi, mà thú nhân lại rất sùng kính thần linh, y đành ngầm thừa nhận cách nói của Sở Thiên, có điều sau khi Ba Tư Đằng nổi giận đùng đùng, lại nhớ đến một việc, hắn còn một con sủng ma! Ngay lập tức hắn liền huýt sáo một tiếng, triệu hoán con voi Ma Mút lại, ra lệnh: "Giết hết bọn chúng đi!"
Mặc dù Ba Tư Đằng đã hạ lệnh, nhưng chẳng hề có hiệu quả, "Chủ nhân, thúc thúc này là người tốt, đừng giết thúc thúc ấy có được không?"
Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh, Ba Tư Đằng suýt chút nữa là giận đến thổ huyết, nhưng Sở Thiên ngay lập tức đã khiến hắn phải thổ huyết ra luôn, "Ha ha, hài tử ngoan, lại đây, ta có rượu này! Đem rượu đến nơi khác uống đi! Còn nữa, đưa những người bạn nhỏ của ngươi đến uống cùng một thể!" Nói xong, Sở Thiên đem hết toàn bộ rượu trong vòng cổ ma pháp ra mời.
"Cảm ơn thúc thúc! Các bạn nhỏ lại đây nào, chúng ta cùng uống rượu thôi!" Con voi Ma Mút mừng rỡ cuộn vòi ôm lấy vò rượu, dẫn theo bọn sói hoang chạy mất, chỉ còn mình Ba Tư Đằng đang cô đơn lẻ loi đã hoàn toàn suy sụp ở lại, "Ngươi…bây giờ ngươi muốn gì!?"
"Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh, ngươi yên tâm, ta sẽ không làm hại ngươi đâu!" Sở Thiên thu lại Nộ hỏa của Đức Khố La, cười tít mắt nói: "Ta chỉ muốn bàn với ngươi một chút sinh ý mà thôi!"
"Sinh ý? Được thôi! Ngươi không làm hại ta, ta sẽ để các ngươi đi!" Xem ra nhiệm vụ lần này không thể hoàn thành được rồi.
"Không! Không! Không!" Sở Thiên xua xua tay, "Mạng sống của ngươi đang nằm trong tay ta, ngươi dựa vào đâu để thả ta được đây?"
"Vậy ngươi muốn gì? Con voi Ma Mút sao? Điều này là không thể được!" Ba Tư Đằng đã nhận ra mưu đồ của Sở Thiên lập tức cự tuyệt, thế nhưng đây mới chỉ là một phần nhỏ trong mưu đồ của hắn mà thôi.
"Không sai! Ta chính là muốn có con voi Ma Mút đấy! Chậc chậc, hài tử này đi với ngươi đã chịu khổ quá nhiều rồi…" Sở Thiên nói đầy vẻ xót xa đau lòng: "Giao nó cho ta, ta sẽ khôi phục sức mạnh cho ngươi!"
Ba Tư Đằng ngấm ngầm thử vận công, quả nhiên trong người không còn lấy một chút sức lực, điều này đối với Kiếm Thánh mà nói quả thật là một đòn chí mạng, đau khổ nói: " Được, ta đưa nó cho ngươi!"
"Có điều, ta đã dựa vào thực lực bản thân để thu phục con voi Ma Mút đó, không có bất kì một khế ước nào hết, ngươi phải tự mình thuyết phục nó thôi!"
"Ha ha, chỉ cần ngươi đồng ý là được rồi, còn lại cứ để ta!" Nói xong, Sở Thiên nhìn ra phía xa, con voi Ma Mút đang chơi đùa vui vẻ với bầy sói hoang, sau đó chỉ định AK47: "Giao cho ngươi giải quyết, làm tốt sẽ thưởng cho ngươi thêm ba mươi kim tệ vào phí ăn hàng ngày!" Muốn thu phục một hài tử, phụ nữ vẫn là có ưu thế hơn.
"Hi hi! Ông chủ cứ yên tâm đi!" Ánh mắt AK47 lóe lên tia sáng kim tệ nhìn về phía con voi Ma Mút, tham lam, bước đến gần con voi Ma Mút, cất lời dụ dỗ: "Tới đây nào, voi con bé bỏng, a di có đồ ăn ngon cho cưng này!"
Xong chuyện của con voi Ma Mút, Sở Thiên đưa ra vấn đề thứ hai, "Cuối cùng là kẻ nào đã ra lệnh cho ngươi giết ta? Có phải là Hữu tướng của Khải Tát - An Đạo Nhĩ đúng không?
Ba Tư Đằng nhắm mắ lạit, kiên quyết nói: "Danh dự của Kiếm Thánh không cho phép ta trả lời vấn đề này, ngươi hãy giết ta đi!"
Sở Thiên khựng lại, vô cùng kinh ngạc, ở đại lục Huyễn Thú này, cái gọi là tôn nghiêm của cường giả là một vấn đề rất đau đầu, xem ra Ba Tư Đằng nhất định sẽ không nói ra, "Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! ta tôn trọng danh dự của ngươi nên sẽ không hỏi đến vấn đề này nữa!"
Ba Tư Đằng nhìn Sở Thiên có chút cảm kích, cảm thấy có chút áy náy, không kìm được nói: "Ta chỉ có thể cho ngươi biết việc này hoàn toàn không liên quan gì đến An Đạo Nhĩ!"
"Không liên quan gì đến An Đạo Nhĩ, vậy còn có thể là ai được?" Sở Thiên lòng đầy nghi vấn, có điều tạm thời chưa nghĩ ra cách gì khả quan, bởi vì còn có một việc quan trọng hơn, " Các ngươi đem nhiều cuồng lang và con voi Ma Mút như vậy sao có thể di chuyển đến vùng đất khô cằn này?" đây mới chính là điều Sở Thiên muốn biết nhất, phi thuyền Tề Bách Lâm đã bị rơi vỡ tan rồi, lấy gì để vượt qua đầm lầy này để đến núi A Cổ Lạp? Hơn nữa Ba Tư Đằng có thể đưa nhiều ma thú đến nơi này như vậy, chứng tỏ hắn phải có đầy đủ phương tiện đi lại!
"Thúc thúc!" Lúc này con voi Ma Mút đã theo sau AK47, chạy tới chỗ Sở Thiên, mặt đất lại thêm một phen rung chuyển. Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn
"Xong rồi hả?" Sở Thiên thấp giọng hỏi nhỏ AK47 một câu, "Vâng, không vấn đề gì!"AK47 cũng cho Sở Thiên một đáp án khiến hắn hài lòng.
"Thúc thúc, a di này nói sau này chỉ cần đi theo chú, mỗi ngày đều được ăn mười con lợn rừng, có thật không?" Con voi Ma Mút lấy vòi lay lay Sở Thiên, chưa dám tin việc này. Ba Tư Đằng cũng tặc lưỡi, nhìn Sở Thiên đầy vẻ kinh ngạc. Lợn rừng là thức ăn phổ biến nhất của ma thú ở trên đất liền, không những thế thịt rất nhiều mà giá lại rẻ, mấy đồng bạc là mua được ngay. Có điều, đó là đối với Khải Tát, còn ở nơi thảo nguyên mênh mông thiếu thốn lương thực, giá của nó không hề rẻ như thế, Ba Tư Đằng là người thân thân vương tù trưởng mà mỗi ngày cũng chỉ được phân cho vài con mà thôi!
Sở Thiên không còn gì để nói, như thế nào mà các con ma sủng của Huyễn Thú đều bị chủ nhân ngược đãi vậy? "Ha ha, hài tử ngoan, sau này ngươi giúp thúc thúc đánh nhau, thúc sẽ cho ngươi mười con lợn rừng mỗi ngày!"
"Oa! Cảm ơn thúc!" Voi Ma Mút mừng rỡ nói: "Ta thích nhất là đánh nhau, vừa được đánh nhau vừa có heo rừng để ăn, thích quá!"
"Phải rồi, thúc còn chưa biết tên của ngươi là gì?" Sở Thiên nheo mắt lại, bắt đầu suy nghĩ đến món vũ khí thứ hai đoàn quân ma thú của hắn. AK47 và Tiểu Bạch lại thương cảm nhìn con voi Ma Mút, cứ xem tên của hai người bọn hắn, thì biệt hiệu của con voi nhỏ chưa trưởng thành này e rằng cũng không hay ho gì!
"Ta không có tên, mọi người gọi ta là Tiểu Lục Tử."
Tiểu Lục Tử?! Sở Thiên mới nghe đến cái tên gọi này thiếu chút nữa mắc nghẹn, nghe rất giống một loại nghề nghiệp quí báu trên trái đất này. "Bọn chúng sao lại gọi ngươi là Tiểu Lục Tử?" AK47 thấy làm lạ bèn hỏi, ả ta cuối cùng cũng phát hiện ra có cái tên nghe còn thiếu trình độ hơn của mình.
"Bởi vì sức mạnh của ta được xếp vào hàng thứ sáu!" Tiểu Lục Tử đắc ý nói, "Có điều bây giờ ta xếp thứ hai rồi! Bởi vì đại ca, nhị ca, tam ca, vả cả tứ ca bây giờ đều chẳng còn chút sức mạnh nào nữa hết!"
Sở Thiên nghe xong một loạt cái tên không có chút ý nghĩa nào như thế, trong lòng thầm nhận xét: Bọn thú nhân đúng là một lũ vô văn hóa!
"Vậy bốn ca ca của ngươi có phải là Hoàng Kim Bỉ Mông cự thú đúng không?" Sở Thiên chợt nghĩ đến vấn đề này, trong thú tộc kẻ có sức mạnh lớn hơn con voi Ma Mút này, chỉ có Hoàng Kim Bỉ Mông cự thú mà thôi, hơn nữa nguyên nhân bọn chúng mất đi sức mạnh, chỉ sợ là chuyện tốt do Xích Diễm gây nên?
"Đúng rồi? Sao thúc biết?" Tiểu Lục Tử kinh ngạc hỏi, "Bây giờ chỉ có Vân Tước tỷ tỷ - người đem bọn ta đến đây mới mạnh hơn ta mà thôi!"
"Vân Tước tỷ tỷ à? Có phải là Già Thiên Vân Tước cấp bảy đúng không?" Ba Bác Tát hiểu biết sâu rộng, ngay lập tức nhận ra thân phận của con tiểu ma tước đó!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.