Dị Giới Lĩnh Chủ Sinh Hoạt

Chương 56: Đồ Nướng 4




“Tại sao cô có thể tránh khỏi công kích?” Jack tức hổn hển, “Từ trước đến nay chưa từng nghe nói cô có học võ.”
Dựa theo mưu tính, Pháp sư khi bị tiếp cận, hẳn sẽ không kịp trở lại mà chết ngay dưới mũi kiếm của hắn.
”Đó là vì tôi không đề cập đến.” Alice nghĩ thầm, cô có được kỹ năng “ẩn dấu khí tức”. Chỉ cần không chủ động biểu lộ, người bên cạnh sẽ không nhận biết được rõ ràng năng lực thực sự của cô, chỉ nhìn nhận cô là người bình thường.
“Tại sao muốn che dấu? Vì sao không công khai rõ ràng minh bạch?” Jack quát tháo.
Alice kỳ quái nhìn anh ta, “Tôi che dấu hay không che dấu năng lực thực sự, liên quan gì đến anh? Nếu không phải ỷ thế ức hiếp người, anh sẽ bị đánh như vậy sao? Tưởng rằng mục tiêu là người bình thường có thể tùy tiện bắt nạt, xứng đáng bị đánh đòn!”
Jack tức muốn hộc máu.
Điều càng khiến anh ta khó chịu hơn là, từng câu của đối phương đều hợp lý, từng lời của đối phương đều là sự thật. Nếu không phải anh ta tự nhận năng lực bản thân dũng mãnh, nắm chắc phần thắng sau khi đánh lén ở khoảng cách gần, hiện tại cũng sẽ không rơi vào tình trạng này.
Alice đổ thêm dầu vào lửa, cất giọng không cao không thấp nói, “Lẫn vào một đám người yếu ớt, trong một thời gian dài, thực sự nghĩ rằng bản thân rất lợi hại sao? Tỉnh tỉnh dậy, đừng nằm mơ giữa ban ngày nữa.”
Jack tức giận phát run.
Ngay vào lúc này, từ xa truyền đến tiếng bước chân hỗn độn. Trong lòng hắn run lên, trong lòng biết rõ đội hộ vệ sắp chạy trở về.
Lại không chạy đi thì không còn kịp nữa! Mình thế nhưng đã tập kích Quý tộc!
Nghĩ như vậy, Jack bất chấp mọi thứ, quay đầu bỏ chạy.
“Chạy đi đâu?” Alice xuất ra “Thuật phi hành” thật nhanh đuổi theo.
Khi sắp đến gần, cô nhanh chóng bổ nhào đến phía trước, tay phải vặn một cái, trực tiếp bắt lấy người phía trước. Tiếp đó tay trái nắm chặt, đạp một cước vào bụng kẻ địch.
Ngay giây sau, một tiếng “lạch cạch” vang lên, Jack tê liệt ngã trên đất. Anh ta nhắm chặt mắt, không chút động đậy, hiển nhiên là đã hôn mê.
“Êm đệp thả người rời đi lại không muốn, nhất định muốn bị bắt giam tống vào nhà tù mới cam tâm.” Alice than thở.
Qua lúc sau, Morell mang theo đội hộ vệ chạy bộ ngang qua.
Alice thuận tiện gọi một người tìm Ryan gọi đến.
“Đã xảy ra chuyện gì?” Morell buồn bực hỏi.
“Jack không cam lòng bị sa thải, mưu đồ giết người bỏ trốn, trước mắt đã bị tôi chế ngự.” Alice nhẹ-nhàng-bâng-quơ trả lời.
Đám hộ vệ hít một ngụm khí lạnh, tựa hồ không ngờ tới Jack sẽ lại dám làm ra loại sự tình như vậy.
“Chị chủ không gì chứ?” Morell đặc biệt lo lắng, vội vàng quan tâm hỏi đến.
“Không thương tổn gì, thực lực của anh ta quá kém đi.” Alice cũng không để trong lòng.
Rất nhanh, Ryan đến thao trường.
Alice đơn giản đem sự việc đã trải qua thuật lại, Ryan nhẹ gật đầu, trầm giọng nói, “Mưu hại Lệnh chủ, theo lý nên bị trảm thủ, tôi sẽ xử lý ổn thỏa việc này.”
Đợi khi Ryan đem Jack kéo ra, Alice xoay người, phất phất tay, ra hiệu những người khác tiếp tục huấn luyện.
Morell tuân lệnh, khởi động cước bộ, tiếp tục chạy.
Sắc mặt tất cả hộ vệ căng cứng, cất bước đuổi theo, dáng vẻ tựa hồ có chút khẩn trương.
Đến khi ra khỏi tầm mắt, họn bọ nhỏ giọng nghị luận,” Trong chúng ta thế nhưng Jack là người lợi hại nhất! Cư nhiên lại đấu không lại Lệnh chủ sao? Cô ấy rốt cuộc có lai lịch như thế nào đây?”
“Nói gì mà giết người bỏ trốn, này thực quá dọa người rồi!”
“Các anh nói xem, thực sự Jack đã đánh lén sao?”
“Lệnh chủ là người tốt, chắc hẳn không oan uổng anh ta. Lại nói, Jack không phải luôn kiêu ngạo, làm người ghét sao? Chúng ta là hộ vệ của Lệnh chủ, không phải là tay sai của anh ta!”

Nghe thấy tiếng nghị luận xôn xao làm đầu của Morell đều đau, cậu không nói một lời, tự mình tăng tốc chạy về phía trước.
Lúc này đám hộ vệ chỉ muốn đuổi theo, cũng phải tốn khí lực rất lớn. Bọn họ thở hổn hển, cuối cùng không còn tinh lực để tiếp tục bàn tán.
**
Hộ vệ mỗi người có ý niệm riêng, nhưng đợi đến khi chạy xong 30 vòng, trong đầu bọn họ trống rỗng, chỉ muốn tranh thủ nằm dài trên đất nghỉ ngơi.
Trở về điểm xuất phát, Alice đã sớm chuẩn bị xong Bánh mì có nhân và Coca ướp lạnh, “Ăn xong nghỉ ngơi nửa giờ, sau đó tiếp tục.”
Đội hộ vê, “…”
Ăn xong bữa trưa, sức lực hồi phục, lại có thể “vui vẻ” mà tiếp nhận huấn luyện. Logic không chê vào đâu được, là người muốn khước từ cũng tìm không ra lý do.
Lệnh chủ tân nhiệm quả thực là ma quỷ!
Mang tâm tình này, hộ vệ mỗi người hung hắn cắn 1 miếng to trên cái bánh mì, vẻ mặt buồn thảm nói không nên lời.
“Ah! Bánh mì này ngon quá đi thôi!” Có người lên tiếng kinh hô.
Tiểu đồng bọn bên cạnh lập tức trợn tròn mắt nhìn. Tuy nói bánh mì này quả thực rất ngon … Nhưng đây là thời điểm để nói lời này sao?
Thế nhưng, có nhiều người tâm tư tinh tế, cũng có người lớn lên tùy tùy tiện tiện không như ý, “Muốn tôi nói, đặc huấn cũng không quá tệ nha. Không phải chỉ là chạy bộ sao? So với làm việc cực khổ ngày thường, không khác biệt bao nhiêu, hơn nữa còn có cơm trưa để ăn này!”
Lời này vừa nói ra, rất nhiều người dao động.
Sức lực không ngừng hồi phục, cảm thấy qua một lát lại có thể tiếp tục chạy 30 vòng. Đặc huấn tựa như không khó khăn như bọn họ đã nghĩ?
Alice nhìn quanh bốn phía, đột nhiên mở lời, “Tôi cho mọi người ba tháng. Nếu đến cuối tháng 2 năm sau, cấp bậc vẫn chưa đến Lv 30, người không đủ tư cách toàn bộ sa thải.”
Nghe vậy, tất cả thành viên đội hộ vệ đồng thời biến sắc.
“Thân là một thành viên của đội hộ vệ, đảm đương bảo vệ lãnh địa, trọng trách của lãnh dân, ít nhất phải biết tiến tới.” Alice lạnh giọng, “Tư chất không đủ liền tự mình buông bỏ, bỏ bê rèn luyện, người như vậy không có tư cách làm Kỵ sĩ.”
“Trong lúc tập huấn, cho dù là thức ăn hay thuốc mỡ đặc trị, đều sẽ cung cấp miễn phí. Nếu cuối cùng có khả năng lưu lại, đãi ngộ gấp đôi.”
“Đã cho cơ hội rồi, kế tiếp phải làm như thế nào, chính là nhìn ở mọi người. Nếu như là bùn loãng không thể trát tường, không định lãng phí thời gian, có thể trực tiếp đến tìm Ryan làm thủ tục từ chức.”
Nói xong lời muốn nói, Alice tự mình rời khỏi.
Đám người hộ vệ ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, trong lúc nhất thời không ra được chủ ý gì.
“Nghe rồi đấy, nếu muốn đi, Lệnh chủ sẽ không ngăn cản. Các cậu dự định từ chức sao?” Một người thử thăm dò.
“Từ chức rồi có thể đi đâu chứ?” Một người rầu rĩ than thở, “Công việc thu nhập cao, phúc lợi tốt cũng không dễ tìm.”
“Cho dù không chủ động từ chức, sau 3 tháng cũng phải rời khỏi đó thôi sao?” lại thêm 1 người gia nhập cuộc đàm thoại, thổn thức không thôi, “Lv 30 đó nha! Sợ là 1 ngày chỉ ngủ 6 tiếng, thời gian còn lại đều dùng để rèn luyện. Tôi cũng không làm được!”
“Nếu làm theo những gì anh nói, rèn luyện không ngừng, nhất định có thể được!” Morell chen lời.
Người vừa nói chuyện, “…”
Hắn chỉ muốn chứng minh rõ ràng độ khó cao của nhiệm vụ, không định 1 ngày 18 giờ, vùi đầu vào rèn luyện thể năng.
Morell như nhìn ra được, không khỏi lắc đầu thở dài, “Không có thiên phú, lại không cố gắng, khó trách thực lực chẳng ra sao cả.”
“Cậu có sẵn tư chất tốt, lời nói ra đương nhiên thoải mái!” một người bất bình nói.
“Vậy đừng so tư chất, chúng ta so chuyên cần đi.” Morell ngửa mặt, không chút để ý hạ chiến thư, “Ba tháng tiếp theo, mỗi ngày ngủ 8 tiếng, luyện tập 16 tiếng, các anh dám không?”
Trên thao trường lặng ngắt như tờ, tĩnh lặng, không ai dám đáp lời.
“Tôi chỉ biết, thiên phú không so được sức người, không có người cố gắng, sẽ không thành tựu.” Morell xì khẽ một tiếng.
“So thì so! Người nào không kiên trì nổi trước thì làm cháu trai!” Tuổi trẻ dễ kích dộng, lúc này có người trẻ tuổi nghe không vô lời của Morell, hung hăng đáp trả.
Morell bật cười, “Vậy cậu phải cố lên, bởi vì tôi dụ định kiên trì lịch làm việc 3 tháng. Để không phải làm cháu trai, cậu cũng phải kiêm trì 3 tháng mới được nha.”
Trong lúc nghỉ địng kỳ, cậu vốn định trộm lười, chỉ thực hiện bài rèn luyện thể năng căn bản nhất. Nếu sự tình đã trở thành như vậy, vậy thì nhân cơ hôi rèn luyện thôi!”
Người hộ vệ trẻ tuổi há miệng thở dốc, trong lòng chột dạ. Cậu cảm thấy bản thân đã tự đào cái hố cho chính mình, vẫn là không thể thoát thân được.
“Miễn có chút nhiệt huyết, ít nhất liều mạng trong 3 tháng này để không hối tiếc. Không dám liều —” Morell quét mắt qua 1 lượt, không khách khí nói lời thật lòng, “Đời này cũng chỉ có vậy.”
Nói xong câu cuối cùng, cậu nằm xuống nghỉ ngơi, tranh thủ thời gian hồi phục thể lực.
Tất cả hộ vệ im lặng, hạ mắt xuống, không biết đang nghĩ những gì.
***
“Mẹ ơi, trong quán rượu bắt đầu bán thịt xiên nướng, con có mua 1 ít trở về, mẹ có muốn nếm thử không?” Anna mang những xiên thịt nướng vào nhà.
Lúc này, Phu nhân đang ngồi trên ghế, tao nhã uống hồng trà. Nhìn thấy con gái bước vào, bà bất giá nhíu mày, “Là món gì vậy? Mùi vị đậm quá.”
“Thịt xiên nướng, món mới ra của quán rượu Alice.” Anna giải thích.
Nghe đến mấy từ “Quán rượu Alice”, đôi lông mày của Phu nhân nhíu càng chặt, “Đã nói với con bao nhiêu lần rồi? Con gái không được đi đến quán rượu. Nếu con muốn uống rượu thì ở nhà lấy ly rót rượu vang mà uống.”
“Không vào quán rượu, làm sao có thể mua được thịt xiên nướng?” Anna bất đắc dĩ.
“Vậy thì đừng mua.” Phu nhân liếc mắt nhìn con gái một cái.
Anna không còn lời nào để nói, yên lặng gặm lấy cánh gà hả giận.
Mùi thơm tiến vào chop mũi, dễ dàng câu dẫn cơn thèm ăn của bà. Cổ họng Phu nhân khẽ động, làm bộ điềm tĩnh không có việc gì, “Cánh gà có vị gì? Ăn ngon không?”
“Vị mật ong, siêu thơm!” Ann đang ăn tâm tình kích động, thẳng thắn thốt ra lời trong lòng.
Đến khi nhận ra người đặt câu hỏi là mẹ của mình, cô lập tức nghiêm mặt lại nhanh chóng sửa lời, ”Món ăn quán rượu bán, hương vị cũng bình thường thôi.”
Nói bậy! Vừa rồi rõ ràng khen rất thơm, khẳng định là rất ngon! Phu nhân cầm khăn tay thấm vết trà ở khóe miệng, trong lòng hơi chút ngứa ngáy khó nhịn.
“Mua đều đã mua rồi, mẹ liền nếm thử vậy.” Bà gắng gượng nói.
Anna nâng mắt, mơ hồ không rõ hỏi lại, “Mẹ, nếu không thích không cần miễn cưỡng, con ăn một mình cũng sẽ hết.”
“Mẹ nói, đem đến đây, để mẹ nếm thử xem.” Phu nhận rốt cuộc không kiềm chế được biểu tình, hung dữ nói.
Anna cười thầm trong lòng, “Dạ.”
Cánh gà đã bị ăn sạch, nghĩ nghĩ, cô đem xiên bột mì nướng đưa đến.
Phu nhân dè dặt cắn thử 1 ngụm nhỏ, đột nhiên trước mắt sáng ngời.
Bánh bột mì rõ ràng là được làm từ bột mì, vị lại cực kỳ độc đáo, đặc biệt có độ dai. Lại phối với một tầng nước sốt bên ngoài, ăn ngon đến không dừng được.
Phu nhân tao nhã lại nhanh chóng ăn xong xiên bột mì nướng, dùng khăn tay lau khéo miệng, vẫn chưa thỏa mãn nói, “Lại đưa đến 1 xiên.”
Anna ngoan ngoãn đưa sang, biểu hiện chút tiếc nuối, “Còn nóng ăn sẽ càng ngon hơn. Bây giờ những thứ này đều đã nguội, mùi vị kém  chút.”
“Nếu không lần sau chúng ta cùng đi ăn mẻ mới nóng sốt?” Phu nhân hứng trí bừng bừng đề nghị.
“Mẹ à.” Anna không thể không nhắc nhở, “Thịt xiên nướng là được bán ở trong quán rượu Alice.”
Đối phương luôn bài xích mình vào quán rượu, bản thân càng miễn bàn tự mình bước vào.
“Đừng lo.” Phu nhân đưa ra chủ ý, “Chúng ta đeo khăn che mặt ra ngoài, chỉ cần không bị nhận ra, sẽ không sao cả!”
Anna ăn xiên thịt ba chỉ, thầm nghĩ, không phải đã nói không được đi đến quán rượu sao? Ăn xong xiên bột mì nướng, liền biến thành mang khăn che mặt đi vào thì không sao cả, chậc chậc.
Đối với suy nghĩ chuyển động trong lòng con gái, Phu nhân mù mờ không biết. Bà ăn xong xiên thịt dê nướng, lại ăn xiên khoai tây lát nướng, cầm lòng không được bưng tách trà lên, nhấp 1 ngụm hồng trà.
Trà vừa vào miệng, nét mặt của bà trở nên thập phần đặc sắc, tựa hồ cảm thấy hồng trà cùng thịt xiên nướng không quá xứng.
Anna đúng lúc nhắc nhở, “Thịt xiên nướng cùng với bia, ăn vào đặc biệt đã ghiền!”
“Bia?” Trên mặt Phu nhân lộ ra 1 tia ghét bỏ, bà từ trước đến nay đều không thích những loại rượu rẻ tiền.
“Hoặc là phối với Coca ướp lạnh cũng được.” Anna xoay chuyển.
“Thứ này có thể thích hợp.” Giọng điệu phu nhân thản nhiên, trong lòng lại chờ không kịp muốn thử 1 lần.
**
Tác giả có lời muốn nói:
Áo Ghi-lê của Lệnh chủ không ngừng bị cởi ra, nhưng mà cô là 1 củ hành tây, bóc 1 lớp lại còn 1 lớp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.