Dị Giới Liên Minh

Chương 147: Rem vs Rin




Đây là một mảnh không gian trắng xóa, bên trong mảnh không gian,. Trước mặt Long, là hai cô gái giống nhau như đúc, xinh đẹp vô song. Chính là hai người con của Trần Gia Khánh
Hai cô gái mở mắt, thế nhưng hai mắt vô hồn , không một tia sức sống. Hai người đồng thanh mở miệng, âm thanh máy móc, không một chút cảm tình
“ Chủ nhân”
Nghe được âm thanh quen thuộc, Long giật mình vô cùng, ánh mắt khó tin nhìn hai người con gái trước mặt mình:
“ Ngươi là Hệ Thống”
“ Đúng vậy, ta chính là Hệ Thống”
“ Chuyện này là thế nào?” Long khuôn mặt trầm xuống, trong mắt lóe lên một tia sát khí.
Nghi thức Chuyển Sinh đã thành công, Long có thể cảm nhận được điều đó khi mà linh hồn hai cô gái cùng mình dung hợp làm một
Thế nhưng ,hiện tại hai người vẫn chưa tỉnh lại, không những thế còn bị hệ thống phụ thể khiến Long không khỏi nghĩ tới: Hệ thống chiếm đoạt hai người, biến hai người thành con rối. Mà đây là điều Long không chấp nhận được
Như là cảm nhận sát khí từ Long. Âm thanh hệ thống liền giải thích:
“ Chủ nhân yên tâm. Hệ thống không phải chiếm đoạt thân xác bọn họ mà ngược lại, bọn họ đang từ từ thay thế ta”
“ Là sao?” Nghe thế, Long không khỏi nhíu mày, sau đó bỏ đi ý niệm giết người ra khỏi đầu. Ánh mắt mang theo vẻ khó hiểu nhìn hệ thống
“ Khi ngài sử dụng Hóa Tiên Đan, độc đan cực mạnh từ Hóa Tiên Đan không chỉ phá hủy toàn bộ cơ thể ngài mà còn gặm nhấm linh hồn ngài
Mà Hệ Thống cùng linh hồn ngài dung hợp làm một. Linh hồn ngài bị tấn công nên ta cũng gặp nguy hiểm. Để giải quyết nguy cơ , ta đã tự ý dùng hết toàn bộ số IP, RP mà ngài đang có để chuyển Độc Đan thành chân nguyên trợ giúp ngài đột phá Dẫn Nguyên Cảnh và mở ra Nhân Long Thần Mạch
Tuy vậy, Hệ thống đang ở trong quá trình thăng cấp, cập nhật phiên bản 0.1. Việc Hệ Thống trợ giúp ngài khiến việc thăng cấp dừng lại, hệ thống xảy ra lỗi và lâm vào ngủ say. Nếu như không có gì xảy ra, thì hệ thống vĩnh viễn không tỉnh lại”
Hệ Thống lên tiếng, âm thanh vẫn lạnh nhạt không một chút cảm tình giống như việc mình viễn vĩnh không tỉnh lại là điều quá bình thường vậy
Nghe xong, Long khuôn mặt hơi tái lại. Quả như hắn suy nghĩ, lần này Hệ Thống xảy ra lỗi là cực kì nghiêm trọng
Cập Nhật Phiên Bản 0.1 chính là phần thưởng mà Long đạt được khi hoàn thành Ẩn dấu nhiệm vụ: Phá Án. Lúc đó, hắn còn chửi bới hệ thống lừa đảo , troll hắn đấy.
Hiện tại, hắn mới biết lần Cập Nhật Phiên Bản này quan trọng thế nào. Nếu không, khi hệ thống tạm dừng cập nhật thì cũng sẽ không có chuyện xảy ra lỗi lớn như vậy
“ Vậy giờ phải chữa thế nào?”
“ Nếu bình thường, việc này rất khó giải quyết. Nhưng hiện tại thì khác. Với sự xuất hiện của hai linh hồn phi nhân loại, cùng với nghi thức chuyển sinh đã vô tình kích hoạt Tinh Linh Hệ Thống.
Hiện tại, hệ thống bắt đầu cùng với hai linh hồn dung hợp làm một. Sau khi dung hợp thành công, ta là hai người, hai người cũng là ta”
“ Ra vậy” Long gật gù hiểu ra. Hiện tại, hắn đã hiểu ý nghĩa của thông báo vừa rồi. Nói đơn giản chính là hệ thống trở thành một nhân loại mà thôi
“ Vậy quá trình dung hợp diễn ra bao lâu?”
“ Quá trình dung hợp đã hoàn thành 99,99%. Bắt đầu dung hợp trong 10..9….8….3…2…1…0. Quá trình dung hợp hoàn tất. Chủ nhân, tạm biệt và hẹn gặp lại”
Hệ Thống âm thanh vẫn không có chút tình cảm nào. Bản thân nó chỉ là một cái trí năng vô tri vô giác, nó không hiểu tình cảm con người là gì. Có lẽ, việc dung hợp với hai cô gái này cũng là một sự giải thoát cho nó khỏi kiếp sống của một đồ vật
Không để Long trả lời, âm thanh hệ thống im bặt. Đúng lúc này, ánh mắt hai cô gái bắt đầu trở nên có hồn hơn, sống động hơn. Trên người cũng toát lên hai loại khí chất đặc biệt.
Mấy giây sau, hai người đều chớp mắt một cái nhìn Long. Sau đó, cô gái tóc ngắn màu vàng chạy xung quanh Long một lượt, nhìn đông ngó tây cuối cùng là nhìn lên khuôn mặt của hắn. Âm thanh ngọt ngào, mang theo vẻ tán thưởng cười híp mắt :
“ Chủ nhân. Em là Rem. Hì… hì, chủ nhân, ngài thật đẹp đẽ, đẹp hơn cả mẹ em nữa đó”
Nói xong, không đợi Long phản ứng, cô nói tiếp:
“ Còn đây là Rin, người em song sinh của Rem. Chủ nhân biết không, bởi vì Rem ra trước Rin một giây nên được làm chị đó”
Nói xong, cô còn múa tay múa chân phụ họa. Còn Rin, khác với cô chị hoạt bát, nhí nhảnh, cô nhìn Long một hồi , khuôn mặt tuyệt mỹ không một chút biến hóa nào , âm thanh bình tĩnh như nước
“ Lời chào: Xin chào chủ nhân”
Long:……….
Nhìn hai cô gái mỗi người một vẻ. Một người nhí nhảnh, một người trầm tĩnh, ít nói. Long không khỏi cảm thấy may mắn vì hệ thống ngừng hoạt động.
Nếu không phải hệ thống ngừng hoạt động thì hắn cũng sẽ không có được hai Tinh Linh xinh đẹp, đáng yêu như vậy. Quả thật là ở cùng bọn họ tốt hơn rất nhiều so với một cái máy móc vô tri vô giác
Nghĩ vậy, Long nở nụ cười ôn hòa nhìn hai người nói:
“ Anh tên là Long, bọn em có thể gọi anh là chủ nhân hoặc Onichan cũng được ah”
Bộ dạng giống như một tên lưu manh đang dụ dỗ con gái nhà lành vậy. Trong lòng nghĩ tới hai người gọi mình một tiếng onichan hoặc mặc quần áo hầu gái gọi một câu chủ nhân là hắn không nhịn được thú huyết sôi chào
“ Vậy từ nay Rem gọi chủ nhân là Onichan nhé. O ~ ni ~ chan” Rem hai mắt sáng ngời, đi tới ôm lấy tay Long, ép chặt tay hắn vào bộ ngực khổng lồ của mình, hớn hở . Âm thanh ngọt ngào, tràn đầy một sự dụ người phạm tội khiến phía dưới của hắn có xúc động ngẩng đầu chào cờ
“ Phản đối: Rem thích gọi chủ nhân hơn”
Thấy thế, Rin cũng không yếu thế. Cô ôm lấy tay còn lại của Long, ánh mắt lạnh nhạt nhìn chị mình cãi lại. Âm thanh mang theo một sự kiên định
Thấy thế, Rem hai mắt tràn đầy vẻ bất mãn, phùng mồm trợn má khẽ quát:
“ Không được. Là Onichan. Rin. Chị lớn hơn em. Em phải nghe chị, gọi chủ nhân là Onichan đi”
“ Khinh bỉ: Rem ngực to không não” Rin thấy chị mình nổi giận, không những không giảng hòa mà còn thêm dầu vào lửa
Câu nói của Rin không khác gì chạm vào nỗi đau của Rem. Chỉ thấy cô toàn thân run lên, ánh mắt hình viên đạn nhìn Rin , tức giận nói không lên lời
“ Em…em. Em cũng ngực lớn, vậy em cũng không có não”
Cuối cùng, cô đành nói bừa một câu. Thật sự thì cái câu “ ngực to không não” như một đòn đánh chí mạng vào người cô khiến cô không thể phản bác nổi
“ Đính chính: Rin ngực to có não” Rin phun ra một câu khiến Rem há hốc mồm rất muốn phản bác nhưng hoàn toàn không nói lên lời, bởi vì Rin nói thật sự quá đúng
Thấy hai người cãi nhau, Long im lặng tới cực điểm. Hai tay không ngừng xoa chán. Mặc dù hai người rất đẹp, đẹp tới nỗi hắn cũng nổi sắc tâm.
Nhưng mà có vẻ như, hai người hai tính cách trái ngược, ở chung với nhau là một thảm họa ah. Còn hắn thì là kẻ gánh chịu hậu quả sau cùng
“ Được rồi, không cãi nhau nữa. Rem gọi anh là Onichan, còn Rin cứ gọi là chủ nhân. Được chưa”
Thấy hai người vẫn còn cãi nhau chỉ vì một cái cách gọi. Long hoàn toàn bất lực, cuối cùng đành phải mở miệng giảng hòa
Mặc dù Rem và Rin có to gan đến mấy cũng không dám cãi lời Long. Vì thế, khi Long vừa đưa ra đề nghị. Hai người trầm mặc rồi ngoan ngoãn gật đầu
Sau đó , cả hai thả Long ra, đi tới phía trước hắn. Tạo dáng theo phong cách chào khách của các cô gái phương tây, âm thanh ngọt như mía lùi:
“ Rem ra mặt Onichan”
“ Chào lần hai: Rin ra mắt Chủ nhân”
***************
" Onichan. Rem có chuyện muốn nói"
Bên ngoài Kim Tự Tháp. Rim bộ dạng khó coi, một tay bấu víu áo Long, ánh mắt to tròn, tràn đầy vẻ đáng thương nhìn hắn. Giốn như một đứa trẻ làm sai chuyện vậy
“ Ngu ngốc: Chi Rem tay nhanh hơn não”
Rin không chút do dự lên tiếng, ý đồ đổ thêm dầu vào lửa
Thấy hai người, kẻ xướng người họa, trong lòng Long xuất hiện một dự cảm bất lành. Tuy vậy, bề ngoài hắn vẫn cố nặn ra nụ cười hỏi:
" Rem, có chuyện gì sao?
"
" Một chuyện cực kì quan trọng... rất quan trọng luôn ý...Nhưng …Rem nói ra , Onichan đừng mắng Rem nghe"
“ Lề Mề: Rem không nói thì để Rin nói”
Thấy Rem bộ dạng vòi vĩnh, mãi mà không nói ra chuyện đó. Rin đi tới trước mặt cô, lôi kéo cô ra ngoài. Sau đó, mặc cho Rem ngăn cản thế nào, cô vẫn đứng trước mặt hắn, âm thanh mang theo một sự đắc ý cùng hộ thẹn
“ Xấu Hổ: Rin cảm thấy xấu hổ khi để Rem làm ra chuyện đó. Mong chủ nhân tha tội cho”
“ Thông báo: Rem tự ý động vào hệ thống. Vô tình kích hoạt chức năng: Phân Tán. Hiện tại, ngoài trừ đồ vật của cửa hàng Tín Ngưỡng, còn lại tất cả đồ vật bên trong Cửu Hàng đều đã bị Phân Tán ra đại lục
Ngoài ra, Rem có sơ ý thăng cấp độ khó của việc mua tướng. Hiện tại, chủ nhân không thể mua được các gói combo của các vị tướng nữa. Xin hết
Lời bình: Rem quả thật là ngực to không não” Nói tới đây, Rin âm thanh mang theo một vẻ chắc như đinh đóng cột, ánh mắt trào phúng nhìn chị mình
Long: … (0.0)…
Rin vừa nói xong, cả bầu không khí liền trở nên yên tĩnh. Rin nhìn Long bằng một ánh mắt đắc ý không một chút che dấu, giống như việc cô phạm tội là một việc gì đó vui vẻ.
Rem thì ánh mắt to tròn, đáng thương, tràn đầy vẻ ăn năn nhìn Long. Còn Long, hắn mở mắt thật lớn, mồm há thật to, bộ dạng khiếp sợ, nói không nên lời
Rất lâu sau, Long mới ngẩng đầu kêu lên một tiếng thảm thiết vang vọng khắp Yêu Thú Rừng Rậm
" Ông trời ạ! tha cho ta đi"
*******************
Trên đỉnh kim tự tháp, Trần Gia Khánh mang theo ánh mắt yêu thương, từ ái nhìn ba người Long. Ánh mắt mang theo một sự không nỡ rời xa
“ Thủy Long, Hỏa Long. Từ nay hai người đi theo hắn. Chiếu cố hắn thật tốt. Ta tin hắn có thể giúp các ngươi phát triển”
“ Vâng, chủ nhân”
Phía sau lưng Trần Gia Khánh, Thủy Long và Hỏa Long nhìn nhau sau đó trầm giọng. Nhưng cả hai vẫn không tiến về phía Long, vẫn đứng đó một lúc lâu
Từ khi Long thức tỉnh Nhân Long Thần Mạch, cả hai người đều có thể cảm nhận được từ trên người Long một cỗ long nghiêm. Một cỗ khí thế khiến bọn họ sợ hãi vô cùng. Nếu không phải bọn họ thực lực rất mạnh, rất có thể đã quỳ xuống , thuần phục cỗ khí thế này của Long
Sợ là một chuyện nhưng sự kích động vui sướng lại nhiều hơn. Đơn giản bởi bọn họ đã nhìn ra thân phận thật của Long. Là một thành viên Long tộc, tín ngưỡng của bọn họ là Chúa Rồng và còn gì vui sướng hơn là được trở thành thuộc hạ của Chúa Rồng ?
Vì thế, khi Trần Gia Khánh vừa nói xong, hai người chỉ trầm mặc mà không từ chối. Bọn họ im lặng là bởi vì muốn ở cạnh vị chủ nhân đáng kính, được bọn họ phụng dưỡng suốt mười ngàn năm thêm một thời gian nữa
“ Chủ nhân. Bảo trọng. Chúng tôi đi đây”
Hỏa Long âm thanh hơi chút nghẹn ngào, sau đó nó không thèm quay đầu, dùng tốc độ nhanh nhất bay về phía Long. Nó sợ, phải nhìn chủ nhân mình lần nữa, khi đó nó khó mà rời đi được
“ Thủy Long, trước khi đi, ta muốn dặn con một việc”
“Chủ nhân cứ nói” Thủy Long dừng lại, âm thanh cung kính
“ Không có gì. Chỉ là nếu có thời gian rảnh. Hãy cho thằng bé đó ném chút mùi đau khổ ah”
Trần Gia Khánh nở nụ cười âm hiểm, giống như một tên cáo giá nói
Nghe vậy, Thủy Long hai mắt sáng ngời, bộ dạng kích động vô cùng, gật đầu kiên định:
“ Chủ nhân cứ giao cho ta. Đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ”
Nói xong, cô quay đầu, đuổi theo Hỏa Long
Nhìn theo hai người rời đi. Trong mắt Trần Gia Khánh tràn đầy hoài niệm cùng với giải thoát. Ông bay lên thật cao trên bầu trời, tầm mặt hướng xuống kim tự tháp phía dưới chân mình
“ Mười ngàn năm trôi qua. Tâm nguyện của ta đã hoàn thành. Như vậy, ta cũng có thể về bên cô ấy được rồi”
Nói tới đây, ông ngẩng đầu, nhắm mắt lại. Chỉ thấy, thân thể ông dùng tốc độ nhanh nhất hóa thành vô số hạt bụi bay toán loạn trong gió. Đồng thời, phía dưới mặt đất, Kim Tự Tháp làm băng Siêu Kim Cương cũng bắt đầu sụp đổ
“ Đồ đệ của ta. Tạm biệt”
P/s: đây là lý do tại sao ta lại viết ra âm mưu lớn như vậy. Tất cả chỉ với một mục đích: Thay máu toàn bộ hệ thống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.