Dị Giới Liên Minh

Chương 142: Rồng Thần xuất hiện




“ Ta giết ngươi”
Nguyễn Trung Kiên gào thét, sau đó đưa xác Long Kiếm cho Thành Phát, thân hình biến mất xuất hiện bên cạnh Mộ Dung Thiên, một đao mang theo sát khí cùng hận ý thấu xương chém về phía Mộ Dung Thiên
Hiện giờ, Nguyễn Trung Kiên đã hoàn toàn mất đi lí trí. Long Kiếm vừa là người bạn, vừa là chiến hữu nhiều năm của ông. Vì đó, dù biết Long Kiếm phản bội, trong trận đấu với ông ta, ông có thể nhiều lần hạ thủ giết Long Kiếm nhưng đều buông tha
Hiện tại, người bạn đó đã chết. Mà kẻ sát nhân chính là Mộ Dung Thiên đang đứng trước mặt mình. Nguyễn Trung Kiên đã không còn giữ lại bình tĩnh nữa, trong đầu ông giờ đây chỉ có một ý niệm: Báo Thù
Mộ Dung Thiên có thể bình an vô sự dưới một Trấn Ma Kiếm, một món vũ khí được coi là khắc tinh của Ma Đạo thì há thực lực của hắn chỉ có như vậy.
Quả thật Ám Long có thể khiến hắn trọng thương. Nhưng đó chỉ là Ám Long mà thôi. Ngoài kẻ này ra, Mộ Dung Thiên hoàn toàn không ngán bất kì ai. Dù cho đó là Nguyễn Trung Kiên đang thi triển cấm thuật : Long Hồn Phụ Thể
“ Thật không biết tự lượng sức mình. Các ngươi, quá yếu”
Mộ Dung Thiên không thèm quay đầu nhìn Nguyễn Trung Kiên, âm thanh mang theo một sự cuồng vọng cùng khinh thường
Ngay khi hắn vừa nói xong, một cỗ khí thế khổng lồ từ trên người Mộ Dung Thiên lan tỏa ra xung quanh. Lập tức, đánh thẳng lên người Nguyễn Trung Kiên
Khí thế vô hình, khủng bố trực tiếp phá bỏ toàn bộ tầng khí màu đen xung quanh Nguyễn Trung Kiên. Mang theo vô cùng vô tận lực lượng đánh thẳng vào ngực của ông.
- Phụt
Một cảm giác đau đớn tột cùng, giống như là bị ngàn vạn tấn kim loại đè lên người khiến Nguyễn Trung Kiên há mồm phun ra một ngụm máu, thân hình như diều đứt dây bay ra phía xa
***********
Cách đó không xa. Đứng trên Rồng Gió, Long khuôn mặt sững sờ, ngơ ngác nhìn những gì diễn ra.
Khi Long biết vợ Long Kiếm đã chết, cùng với những hiểu biết của mình về ông ta. Long đã hoàn toàn biết được lý do thật sự Long Kiếm phản bội đế quốc
Vì vậy, từ lúc đại chiến xảy ra cho tới khi Long Kiếm phản bội Mộ Dung Thiên, hoàn toàn đều nằm trong kế hoạch của hắn.
Thế nhưng, những gì diễn ra tiếp theo lại khiến Long chấn động, không biết làm thế nào. Tất cả mọi việc đã hoàn toàn vượt xa tính toán hắn
Mộ Dung Thiên không những không chết dưới Trấn Ma Kiếm mà ngược lại, hắn còn tự tay điều khiển Long Kiếm ghi lên tên người thực hiện nghi thức trong đoạn văn. Đây không phải nói, Mộ Dung Thiên đã hoàn toàn thực hiện được kế hoạch của bản thân: Triệu Hồi Rồng Thần
Long thất bại! đúng vậy, kế hoạch của hắn hoàn toàn thất bại. Nếu việc để bốn viên ngọc rồng mất là do Long Kiếm phản bội gây ra thì sự thất bại này hoàn toàn là do bản thân Long tạo nên. Hắn quá tự tin vào sự tính toán của mình mà quên mất một điều: Mộ Dung Thiên là cường giả Thiên Nhân Cảnh, đã sống vô số năm chẳng lẽ lại còn sợ một thanh Trấn Ma Kiếm, một thứ vũ khí chỉ áp chế được Độ Không Cảnh Ma Đạo sao?
Đây là thất bại đầu tiên của hắn, một thất bại mà hậu quả để lại chính là Long Kiếm ra đi. Một sự thất bại được thành lập dựa trên một kế hoạch hoàn mỹ mà chính bản thân hắn tự hào. Hắn không muốn tin những gì xảy ra nhưng tất cả là sự thật không thể chối cãi
“ Cha”
Nhìn cha mình bị đánh bay, thương thế trầm trọng khiến Long từ trong sự đả kích cực lớn tỉnh táo lại. Hắn điều khiển Rồng Gió dùng tốc độ nhanh nhất bay về phía Nguyễn Trung Kiên
Đỡ lấy cha mình, Long khuôn mặt lập tức trắng bệch
Chỉ thấy Nguyễn Trung Kiên khuôn mặt trắng bệch, toàn thân tím bầm với chằng chịt vết thương. Máu tươi không ngừng chảy ra thẫm ướt áo Long, khí tức yếu ớt vô cùng. Hắn cầm chặt tay ông, nghẹn ngào, nói trong tiếng khóc:
“ Cha. Không sao chứ?. Tất cả là tại con! Là lỗi tại con”
Giờ đây, Long cực kì hối hận. Hắn hối hận tại sao lại chủ quan trước một kẻ như Mộ Dung Thiên. Đã bị hắn lừa một lần không khiến mình tỉnh ra mà lại còn đi vào vết xe đổ. Để rồi, kết quả hắn nhận được là Long Kiếm tử vong, cha minh trọng thương,
< Long, không được bi quan. Không phải lỗi tại con. Là do Mộ Dung Thiên che dấu quá sâu mà thôi>
Nhìn ánh mắt con trai mình tràn đầy tự trách cùng xấu hổ. Nguyễn Trung Kiên nở nụ cười an ủi, cực kì gian nan mới nói được một câu. Nói xong, ông không ngừng ho ra máu
“ Cha, đừng nói nữa. Ngài đã sử dụng Long Hồn Phụ Thể, tiêu hao rất nhiều tuổi thọ, còn bị thương nữa. Để con đưa cha về Long Đảo tĩnh dưỡng”
Long lấy ra trong ngực một viên đan dược bỏ vào miệng Nguyễn Trung Kiên , bộ dạng cực kì sốt sắng
Long Hồn Phụ Thể là một cấm thuật của Long tộc, nó thiêu đốt sinh mạng của chủ nhân để đề thăng thực lực. Thiêu đốt càng nhiều, thực lực càng tăng. Là một cấm thuật mà chỉ vào bước đường cùng mới đem ra thi triển
Từ lúc đại chiến đến giờ, Long đều đứng ngoài xem. Không phải là hắn không muốn tham gia mà là cuộc chiến này hoàn toàn vượt xa tầm tay của hắn
Khi Nguyễn Trung Kiên muốn thi triển Long Hồn Phụ Thể, Long muốn ngăn cản nhưng hoàn toàn không kịp. Đến cả hai vị Độ Không Cảnh còn không ngăn trở thì nói chi tới hắn mới có Luyện Tinh Cảnh
Nói ra cũng bi ai, Nguyễn Trung Kiên thi triển cấm thuật muốn cùng Mộ Dung Thiên đồng quy vu tận, ai ngờ chưa kịp ra tay liền gặp một loạt sự cố như thế này. Quả thật là thành nhọ
Hơi đùa một chút, nghe được Long nói vậy. Nguyễn Trung Kiên lắc đầu cầm chặt lấy tay Long quát lớn, thái độ cực kì nghiêm túc:
“ Không. Ta không trở lại. Long, cha muốn con ngăn cản Mộ Dung Thiên hoàn thành nghi thức Triệu Hồi Rồng Thần. Nếu để hắn đạt được nguyện vọng của mình, quê hương chúng ta sẽ gặp đại họa”
“Ha… ha. Muốn ngăn cản ta. Các ngươi nghĩ hay lắm”
Không kịp để Long trả lời, một tiếng cười ghê rợn vang lên. Nghe được tiếng này, ở đây ai nấy đều biến sắc. Giờ đây, Long mới nhớ tới Mộ Dung Thiên đã hoàn toàn thực hiện xong nghi thức Triệu Hồi Rồng Thần
Chỉ thấy cách đó không xa. Mộ Dung Thiên ánh mắt hài hước nhìn phía mấy người Long. Một tay hắn đặt lên đoạn văn cười điên dại:
“ Ha… ha. 2000 năm chờ đợi, cuối cùng ta cũng đợi được giây phút này. Các ngươi hãy nhìn đi, hãy nhìn ngày tàn của Việt Tộc… Ha…Ha”
“ Triệu Hồi Rồng Thần”
Theo tiếng gầm của Mộ Dung Thiên hắn một quyền phá hủy đoạn văn. Lập tức đoạn văn hóa thành vô số dòng năng lượng màu trắng bắn về bảy viên ngọc rồng
- Xoẹt… xoẹt
Bảy cột sáng từ bảy viên ngọc rồng bắn thẳng lên trời, xuyên qua đám mây đậm đặc, bắn ra ngoài vũ trụ sau đó … biến mất
- Roẹt.. Roẹt… Uỳnh… Uỳnh…
Mấy giây sau, bầu trời tối sầm lại, sấm chớp nổ vang khắp nơi, mây đen bao phủ khắp đế quốc. Một cỗ khí thế khủng khiếp, giống như một vị thần hàng lâm nhân gian bao phủ cả đế quốc khiến cho vô số sinh linh sợ run người, không cưỡng được quỳ xuống
Ở trên bầu trời Thất Long Sơn, một cái gì đó màu vàng chập chờn trong mây đen. Sau đó, tầng mây đen bị vạch ra, một con ngũ trảo thần long màu hoàng kim, tỏa ra thần uy cái thế, uy nghiêm như một vị thần không ai dám khinh nhờn
Thần Long gầm lên một tiếng long ngâm rung chuyển đất trời, thân hình ngài uốn lượn trong gió bay tới trước mặt Mộ Dung Thiên. Mắt rồng mở trừng, cảm tưởng như nhìn xuyên tất cả bí mật của Mộ DUng Thiên , âm thanh mang theo một uy áp khiến bất kì ai cũng phải quỳ xuống:
“ Nhân loại. Là ngươi triệu hồi ta?”
Đối mặt với Rồng Thần, Mộ Dung Thiên toàn thân run rẩy không ngừng, mộ hồ chảy ra như suối. Một cảm giác muốn quỳ xuống xuất hiện trong lòng hắn,thế nhưng hắn cắn răng vẫn cố đứng vững, nói lớn:
“ Đúng vậy. Là ta triệu hồi ngươi”
“ Ngươi là người triệu hồi ta. Ta sẽ ban cho ngươi một điều ước, hãy nói ra điều ước của ngươi” Rồng Thần vẫn bình tĩnh, âm thanh vang vọng khắp không gian
“ Điều ước của ta là phục sinh. Ta muốn sống lại với sức mạnh của toàn thịnh”
Mộ Dung Thiên cực kì kích động gầm lên. Hắn đã nhìn thấy cảnh tượng mình quay lại cảnh giới Thiên Nhân Cảnh cấp 59, thậm chí có thể là Tiên Tuyệt Cảnh siêu cấp cường giả
Nghe vậy, Rồng Thần hai mắt lóe lên, sau đó trầm giọng:
“ Điều ước của ngươi sẽ được thực hiện trong một phút nữa,. Hãy đợi đi”
**************
Nghe cuộc đối thoại giữa Rồng Thần và Mộ Dung Thiên. Long hai mắt tràn đầy tuyệt vọng. Xong! Tất cả đều đã xong, hắn đã không thể ngăn cản được nữa rồi. Một cảm giác bất lực khiến Long thật sự cảm thấy vô vọng
Hết thất bại này đến thất bại khác khiến Long phải tự hỏi mình: liệu rằng mình thật sự xứng với danh hiệu Chí Tôn Long Hoàng? đã làm chọn những lời hứa của mình với người đó? . Trí tuệ mà hắn lấy làm cuồng ngạo bấy lâu này hoàn toàn bị đánh bại, đây là một sự đả kích cực lớn đối với Long
Nhìn Long bộ dạng chán trường, hai mắt trắng xám không một chút tiêu cự. Giống như một kẻ bất bại vô số năm nhìn thấy thất bại của mình. Nguyễn Trung Kiên trái tim đau nhói.
Từ khi Long ra đời tới giờ, đây là lần đầu tiên ông nhìn thấy Long có bộ dạng như thế này và ông không muốn điều đó. Ông muốn , là một đứa con trai lúc nào cũng treo trên mặt một nụ cười tự tin , tự tin đến người khác phải run sợ
Nghĩ tới đây, hai mắt ông tràn đầy kiên định. Ông cầm chặt tay Long, dùng hết sức bình sinh gào lên:
“ Long, không được bỏ cuộc. Ta tin, con nhất định có thể ngăn cản hắn. Không vì điều gì khác, chỉ vì con là Tuyệt Thế Quân Sư của Nguyễn gia. Con là Long Tộc Chí Tôn, là Nhất Thiên Long Hoàng. Một người chưa bao giờ biết thua là gì, hiện giờ là vậy, tương lai mãi mãi cũng thế”
Nói xong, ông bởi vì dùng sức quá mạnh mà ngã xuống hôn mê bất tỉnh
“ Cha”
Nhìn cha mình ngất xỉu, Long đau đớn vô cùng, kêu lên một tiếng thất thanh. Cảm nhận khí tức trong người Nguyễn Trung Kiên vẫn còn, hắn mới thở phào một hơi
Câu nói của cha hắn như một tiếng chuông cảnh tỉnh, đánh thẳng vào tâm trạng chơi vơi bởi sự thất bại của mình. Hắn ánh mắt từ tuyệt vọng, không màu sắc từ từ trở lên có hồn, sau đó chuyển thành vô tận kiên định
“ Cha, ngài nói đúng. Là con sai rồi! Con là Nhất Thiên Long Hoàng, không có bất kì việc gì mà con không thể làm được. Thua keo này thì sao? Kết quả cuối cùng mới quyết định ai mới là người chiến thắng”
Nói xong, Long đỡ cha mình nằm xuống trên lưng Rồng Gió. Ánh mắt không một chút sợ hãi, mang theo sự bình tĩnh nhìn chằm chằm nhìn về phía Rồng Thần cùng Mộ Dung Thiên. Đại não chuyển động với tốc độ còn hơn cả máy tính. Hắn đang tìm ra phương pháp đối phó với hiểm cảnh này
“ Hiện tại thời gian chỉ còn một phút. Trong một phút, ta phải làm thế nào để phá hủy được nghi thức này. Khoan đã, Nếu như…. Nhưng mà… “
Lẩm bẩm một tiếng, bỗng nhiên hai mắt Long sáng ngời, sau đó là một vẻ do dự và cuối cùng là sự kiên cường
Chỉ thấy hắn lấy từ trong không gian nhẫn ra một viên đan dược màu huyết hồng. Cầm trong tay viên đan dược, Long không chút do dự bỏ vào mồm
Lập tức, hắn chỉ cảm thấy một nguồn năng lượng khổng lồ, vô cùng vô tận.
Nguồn năng lượng như một con mãnh thú tràn vào trong cơ thể hắn, bắt đầu phá hủy cơ thể hắn
Phía bên ngoài, toàn thân Long tràn đầy tơ máu, sau đó mạch máu nổ tung, máu tươi phun đầy cơ thể hắn. Một cảm giác đau đớn tột cùng, giống như bị vô vàn lưỡi kiếm đâm phải khiến Long chỉ muốn thét lên một tiếng nhưng hắn vẫn cắn răng chịu đựng
Theo nguồn năng lượng không ngừng phá hủy cơ thể , khí thế của hắn càng ngày càng thịnh, thực lực tăng một cách chóng mặt. Dẫn Nguyên Cảnh… Độ Khí Cảnh… Độ Không Cảnh… Thiên Nhân Cảnh… Mãi cho tới Tiên Tuyệt Cảnh mới dừng lại
Cảm nhận trong cơ thể vô cùng vô tận lực lượng, giống như một quyền có thể phá hủy cả một tinh cầu. Long không chút nào vui sướng mà nhíu mày lẩm bẩm:
“ Không, như vậy vẫn chưa đủ… Phải mạnh hơn nữa…”
Nói xong, hai mắt hắn tràn đầy vẻ kiên quyết, hai tay kết ấn sau đó gầm lên một tiếng kinh thiên:
“ Thiêu Đốt Tuổi Thọ: 1000% sát thương”
*********************
Tại nhà của Long, Lạc Tuyết đang cùng mấy cô gái chuyện trò vui vẻ bỗng nhiên thân thể run lên. Khuôn mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch, trong mắt lóe lên sự sợ hãi không chút nào che dấu
Cô đứng bật dậy, thều thào nói ra một câu:
“ Long xảy ra chuyện rồi”
Thế nhưng, cũng chỉ nói tới đó, cô liền ngã xuống hôn mê, trên mặt sự lo âu , sợ hãi tột cùng vẫn còn đó như là cô đã chứng kiến một điều gì đó khủng khiếp vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.