Đến Tương Lai, Là Hôn Thê Của Thiếu Tướng

Chương 75:




Không biết trôi qua bao lâu, vòng tuần hoàn ác tính mang tên thay phiên nhau trêu chọc hổ mập chính thức kết thúc bằng việc hổ mập nằm một chỗ thở như chưa từng được thở, cũng không còn sức để ý mấy lời trêu chọc của hai con vẹt xanh kia.
Lục Hi và Lục Vy thấy hổ mập không thèm phản ứng nữa thì chính thức ngừng trêu chọc, chuyển sang nhảy lên bàn, đứng bên đĩa trái cây đã cắt, chọc mù sáu con mắt bằng cách bắt đầu tú ân ái.
Lục Hoành Lãng nhìn cảnh này không ít lần nên coi như quen, Lục Tranh thấy vài lần thì đã không còn nổi da gà nhưng con hổ mập lần đầu thấy cảnh tượng ngọt sến súa như thế này, nhìn một vài giây đã nhìn đến rùng mình, nghe đến sắp phát ói tới nơi. Hổ mập lúc này như thể to hơn một vòng bởi vì toàn bộ lông trêи người nó đã xù lên. Cứ sau mỗi câu nói, một hành động của đôi vẹt xanh kia, lông hổ mập càng dựng lợi hại hơn, trêи mặt toàn là biểu tình không tiếc trả đại giới, chỉ cần hai con vẹt xanh câm miệng.
Sau khi cười đã đời, Lục Tranh vác hổ mập đã không còn sức đứng dậy lên vai, một tay đỡ lưng, một tay đỡ ʍôиɠ con hổ mập đưa đến xe huyền phù rồi về Khiết gia. Trêи đường di chuyển, Lục Hoành Lãng gửi cho cậu một đoạn video từ đoạn hai con vẹt muốn ăn thịt hổ mập đến đoạn Lục Tranh bế nó bằng tư thế bế trẻ sơ sinh ra về. Thấy hổ mập bên cạnh vẫn đang một bộ ngủ dưỡng sức, Lục Tranh không hề phúc hậu cười trộm. Sau đó gửi video kia đi mấy nơi, đầu tiên là gửi cho Khải Triết, tiếp theo là gửi cho mấy thanh niên bên Khiết gia.
Khi hổ mập được Lục Tranh đưa về phòng vẫn là một bộ ngủ say dưỡng sức, khi hổ mập tỉnh lại đã là ngày hôm sau. Khi tỉnh lại hổ mập phát hiện không những người nhìn thấy mình thì tủm tỉm cười không rõ thâm ý mà mấy con thú khác nhìn mình cũng là một bộ muốn cười lắm nhưng phải duy trì hình tượng xinh đẹp, không thể sa vào hình tượng ngáo ngơ. Quá đáng hơn, Khiết Huệ và Khiết Bảo Ngao vừa nhìn thấy nó là bắt đầu cười ɖâʍ, nghe sao mà cảm thấy rùng mình, toàn bộ lông của hổ mập lập tức dựng lên, cả người cũng rơi vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu. Cuối cùng vì sự biến thái trong điệu cười ɖâʍ kia của hai chị em, hổ mập lập tức quắp đuôi chạy, chỉ mong sao thoát khỏi hai con người có điệu cười so với biến thái còn muốn cao hơn mấy chục level.
Sau mấy ngày rùng mình, dựng lông khi thấy ánh mắt đầy ý cười và điệu cười mang đa tính chất từ sảng kɧօáϊ, hả hê thậm chí là ɖâʍ dê đê tiện từ những người và thú xung quanh, cuối cùng hổ mập cũng biết nguyên nhân tại sao mình trở thành tâm điểm của sự chú ý. Ngày đó xuất phát từ việc nó nghe thấy tiếng cười to muốn long trời lở đất phát ra từ một căn phòng, hổ mập liền thấy lạ, thế là lẻn vào nhìn. Tuy rằng mấy người kia đã nhang tay tắt đi màn hình giả lập đang chiếu trêи tường nhưng hổ mập vẫn kịp nhìn thấy hình ảnh đôi vẹt xanh. Chỉ cần nhìn đến đó là hiểu, chắc chắn đoạn gặp gỡ và "nói chuyện" giữa chúng bị phát tán ra ngoài. Nhất thời tâm trạng của hổ mập đầy cảm xúc đan xen, rối rắm không biết nên vui vì phát hiện ra lý do hai nên buồn vì lý do đó.
Hổ mập nghĩ lại, trong hai anh em kia, nhất định là Lục Tranh đã chia sẻ video này. Cả hai đều quen với người Khiết gia nhưng chỉ có Lục Tranh là thân hơn.
Hổ mập liền xông vào phòng Lục Tranh nhưng quên gõ cửa, chính xác là tông thẳng vào và làm hư khóa cửa, nhìn thấy Lục Tranh đã ngưng cuộc hội thoại với Khải Triết và quay sang nhìn mình với biểu cảm không nói nên lời. Tất nhiên chuyện cũng không có gì nếu không có sự xuất hiện của hai con vẹt xanh. Hổ mập lập tức giận điên lên, từ khi nào mà hai con vẹt này xuất hiện ở đây, chẳng phải chúng nên ở bên cạnh Lục Hoành Lãng sao?
Đưa ánh nhìn khó hiểu sang Lục Tranh, cậu nói:
- Chúng nó được mấy cậu ấy mời tới, sẵn tiện qua đây thăm tôi.
Hổ mập cảm giác như cả thế giới tràn ngập ác ý đang chống lại mình. Mấy người kia nghĩ gì mà lại mời hai con chim xanh ôn thần này tới?
Khác với lần gặp mặt đầu tiên, hai con vẹt thực sự chỉ đến làm khách và nói chuyện, lâu lâu bán manh hết phần người ta, chọc mọi người cười lăn lóc. Không biết do không muốn giỡn nhây hay do không dám sinh chuyện trêи địa bàn của người khác mà hai con vẹt hiền lành trông thấy.
Lại vài ngày, Lục Tranh vẫn cứ trạch và soạn thảo văn bản. Chuyện muốn thăng cấp cậu đã nói với mấy người bên Khiết gia nhờ hỗ trợ đánh tan màn năng lượng chắn đường thăng cấp của cậu. Cách xử lý thô bạo và đơn giản nhất là phá màn năng lượng này ra nhưng vấn đề ở cơ thể của cậu có lẽ không chịu đựng được mà sẽ nổ tung. Mấy người đó đã đi xem xét các khả năng khả quan hơn, nếu không thể thì sẽ tìm cách tiêu biến màn năng lượng kia đi. Trong thời gian chờ đợi, Lục Tranh cũng không quên dành ra mấy giờ một ngày vừa cầm tinh hạch vừa tu luyện, dẫu sao dị năng càng dồi dào thì thăng cấp càng dễ dàng.
Thời gian biểu của Lục Tranh ngoài việc nhận những cuộc gọi đến đây đến từ Lục gia và Lục Hoành Lãng thì còn có một thời điểm có định trong ngày để nhắn tin hoặc gọi điện với Khải Triết nữa. Lục Tranh cũng không nhận ra đây là thói quen, cho đến hôm không nhận được bất kì cuộc gọi hay tin nhắn của hắn thì bắt đầu thấy thiếu thiếu, rồi phát hiện bản thân mình cứ chờ tiếng chuông cắt đứt việc soạn thảo văn bản giữa chừng.
Lục Tranh không nghĩ nhiều, vẫn cho đây chỉ là thói quen trò chuyện hình thành trong thời gian ngắn. Mà trước nay Khải Triết đều bắt đầu gọi điện hay nhắn tin cho cậu trước, cậu chưa chủ động liên hệ với hắn lần nào. Có vẻ như không công bằng cho lắm, thế là Lục Tranh lật danh bạ tìm Khải Triết nhắn tin cho hắn vào thời điểm hai người hay trò chuyện. Ban đầu định gọi nhưng sợ hắn có việc nên nhắn tin, khi nào rảnh hắn sẽ nhắn lại.
Không ngờ Khải Triết trả lời ngay tức thì.
Lục Tranh càng cảm thấy không nên để hắn chủ động trong nói chuyện mãi, rất có cảm giác không công bằng.
Vì nhắn tin nên Lục Tranh không hề hay biết, ở bên kia Khải Triết đang vui đến phát rồ. Hôm qua hắn không chủ động liên hệ, cậu cũng không phản ứng, hôm nay cậu đã chủ động nhắn tin với hắn rồi.
Phần Khải Triết vốn hôm ấy muốn liên hệ cậu nhưng bị tên phó quan La Quý An cản lại, bảo hắn thử một hôm không chủ động liên hệ xem thái độ của Lục Tranh thế nào. Hôm qua hắn chờ mãi trong khung giờ hai người thường hội thoại hôm qua mà không hề thấy một xíu gì tin của cậu, hắn còn đang buồn, hôm nay vốn muốn mặc kệ thái độ của cậu mà chủ động gọi điện nhưng không ngờ cậu lại liên hệ hắn trước. Thời gian sau thì càng Khiến Khải Triết càng mừng hơn, Lục Tranh thường chủ động liên hệ với hắn, hầu như cứ hôm trước hắn chủ động liên hệ thì hôm sau cậu sẽ nhắn tin đến. Nói không vui chính là dối lòng.
-------------
Truyện chỉ được đăng bởi trang_kenny ở s2.truyenhd.com và Sweek, mọi trang web khác đều là giả mạo!
Vui lòng không chuyển ver hay bưng bê đi nơi khác!
Vui lòng tôn trọng công sức viết truyện của mình!
Thân ái và quyết thắng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.