Đế Tôn

Chương 99: Tiết Tháo Ở Đâu? (2)




- Ta họ Lạc, thích nhất các loại hoa, bởi vậy tên là Hoa Âm, không phải là sư tỷ của ngươi, mà là sư tôn của ngươi.
Sắc mặt nàng kia bất thiện nói:
- Ta nghe nói ngươi ở trong Vũ Thánh Các chơi chút ít thủ đoạn, lúc này mới liên thông tám quan, bộ dáng vô sỉ rất có phong thái của ta năm đó, rất hợp ý ta. Bất quá thủ đoạn của ngươi so với vi sư, lại còn kém một ít, năm đó ta đả thông chín quan, Thánh tông chấn động, vô số trưởng lão kính sợ, quỳ gối dưới váy của ta...
- Sư tôn?
Giang Nam triệt để phát mộng rồi, Thần Thứu Yêu Vương cũng mồ hôi lạnh cuồn cuộn mà xuống, dọa đến hồn bất phụ thể:
- Không xong, ban ngày gặp quỷ, vậy mà đùa giỡn đến trên đầu sư tôn của chúa công, lần này chết chắc rồi...
- Các cô nương mau tới!
Lạc Hoa Âm hướng những thiếu nữ hái hoa kia ngoắc, không hề nói đến sự tình vừa rồi Giang Nam tung điểu đùa nghịch lưu manh, cười hì hì nói:
- Lãnh Tụ phong chúng ta rốt cục có nam nhân, hơn nữa tiểu nam nhân còn nuôi một con chim thật lớn!
Sắc mặt Giang Nam tao hồng, chỉ thấy những thiếu nữ kia nhanh nhẹn bay tới, tức tức trách trách nói:
- Chúng ta có nam nhân? Phong chủ, ngươi cũng không nên lừa gạt chúng ta!
- Ồ? Quả nhiên có nam nhân!
- Còn có một con chim thật lớn!
- Tại sao là cái hói đầu, đỉnh đầu ngay cả một cọng lông chim cũng không có? Chúng ta bện cho hắn một vòng hoa đeo ở trên đầu của hắn a!
...
Những thiếu nữ này hoạt bát lanh lợi, rất nhanh liền bện một cái vòng hoa cực lớn, bọc ở trên đầu trụi lủi của Thần Thứu Yêu Vương, những thiếu nữ này coi trời bằng vung, đem Thần Thứu Yêu Vương bài bố nửa ngày, Lạc Hoa Âm phất phất tay, lúc này các nàng mới tán đi. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
- Tử Xuyên, những cô nương này đều là nha hoàn vi sư sai sử, bị ta làm hư chút ít. Ta một mực không có thu đệ tử, ngươi vẫn là thứ nhất bái nhập môn hạ của ta, bởi vậy chính là Đại sư huynh của Lãnh Tụ phong ta.
Lạc Hoa Âm có chút tự đắc, cười nói:
- Ngươi lúc đến chứng kiến vài chữ to trên núi Lãnh Tụ phong ta đi à nha? Ngọn núi của chúng ta nguyên bản không gọi Lãnh Tụ phong, mà là Linh Tú phong, bất quá vi sư thân là lãnh tụ Thánh tông, chỗ ở tự nhiên không thể Linh Tú rồi, bởi vậy đem tên núi sửa lại. Cảm giác như thế nào? Đây là vì sư tự tay viết, quả nhiên là Long Phi Phượng Vũ, bá khí lộ ra!
Giang Nam nháy mắt mấy cái, á một tiếng, thầm nghĩ:
- Mấy chữ này, ngươi cũng dám ra tay, nghĩ tới ta thuở nhỏ đọc thuộc lòng trăm kinh, cũng suýt nữa không có thể nhận ra.
- Tử Xuyên, tuy ngươi bái nhập môn hạ của ta, nhưng muốn bái ta làm thầy, tư chất không thể quá kém. Đến, đến trong ngực vi sư, để cho vi sư sờ sờ căn cốt của ngươi.
Lạc Hoa Âm cười tủm tỉm nói.
Giang Nam đỏ mặt, lúng ta lúng túng nói:
- Sư tôn, như vậy không tốt lắm đâu...
Lạc Hoa Âm xem hắn quẫn bách, không khỏi càng vui, đang muốn lại đùa giỡn vài câu, hòa nhau một ván, đột nhiên chỉ thấy một đạo Tường Vân bay ra, một nam tử trẻ tuổi dáng người tuấn tú đứng ở trên mây, cao giọng nói:
- Lạc sư thúc, chưởng giáo sư tôn gọi ngươi đi qua.
Sắc mặt Lạc Hoa Âm nghiêm lại, gọi mấy cái thiếu nữ, phân phó nói:
- Chưởng giáo gọi ta có việc, các ngươi an bài chỗ ở cho Đại sư huynh, ta đi một lát liền trở lại.
- Người sư phụ này của ta ngay cả đệ tử cũng muốn đùa giỡn, thấy thế nào đều là một bộ không đáng tin cậy, không biết ta có thể lui môn, đổi một sư tôn đáng tin cậy một chút hay không...
Gặp phải một sư tôn không tiết tháo, không phân lớn nhỏ như vậy, Giang Nam chỉ có thể tự nhận không may, đồng thời lại âm thầm may mắn, thầm nghĩ:
- Nếu đổi lại cao thủ Huyền Thiên Thánh tông khác, khẳng định phải hỏi thăm tâm pháp ta tu luyện, đề phòng yêu nhân hoặc là người trong ma đạo lẫn vào Huyền Thiên Thánh tông. Mà người sư phụ này của ta lại thần kinh không ổn định, ngay cả hỏi cũng không có hỏi một câu, vậy cũng là vạn hạnh trong bất hạnh rồi.
Huyền Thiên Thánh tông tuyển bạt đệ tử cực kỳ nghiêm khắc, không chỉ phải đi qua hai mặt thần kính của Vũ Thánh Các khảo thí, sau khi thành ký danh đệ tử hoặc nhập thất đệ tử, còn sẽ có cao tầng Thánh tông tự mình kiểm tra.
Tuy Giang Nam đem Ma Ngục Huyền Thai Kinh cùng Ma Chung trong đan điền ẩn nấp vô cùng tốt, nhưng cao tầng Thánh tông dù sao cũng thần thông quảng đại, nếu hơi không cẩn thận hắn liền vô cùng có khả năng bạo lộ, bởi vậy bái nhập nữ nhân Lạc Hoa Âm thần kinh không ổn định này làm môn hạ, cũng làm cho Giang Nam nhẹ nhàng thở ra.
Vài tên thiếu nữ đi lên đây, thay Giang Nam an bài chỗ ở.
Thúy Vân Cung trên Lãnh Tụ phong cực kỳ khổng lồ, cung điện thành đàn, bởi vì Giang Nam là thủ tịch đại đệ tử, bởi vậy ở một chỗ gần chủ điện trong nội cung.
Thần Thứu Yêu Vương thấy Lạc Hoa Âm cùng Giang Nam không có tìm hắn tính sổ liền yên lòng, trốn ở một bên tu luyện Thượng Thanh Thần Quang.
Giang Nam lấy lại bình tĩnh, bắt đầu sửa sang lại tâm pháp mà mấy ngày gần đây đoạt được, ở bên trong Khổ Châu Các, hắn tổng đạt được gần 600 chủng công pháp, những công pháp này có mạnh có yếu, hắn không có khả năng mỗi một chủng đều tu luyện, phải lựa chọn ra vài loại pháp môn thích hợp nhất cho mình.
- Khổng Tước Minh Vương Kinh nhất định phải luyện, cái môn tâm pháp này tuyệt đối so với những tâm pháp Đạo Đài cảnh bên trong Khổ Châu Các kia còn mạnh hơn, những người khác không chọn môn tâm pháp này là vì khó tu, hơn nữa không trọn vẹn không được đầy đủ, nhưng với ta mà nói những cái này không thành vấn đề.
Giang Nam thầm nghĩ:
- Ma Ngục Huyền Thai Kinh của ta tuyệt đối có thể đem môn tâm pháp này suy diễn đi ra! Về phần tâm pháp khác, Địa Cực Nguyên Từ Thần Thông mặc dù chỉ là Thần Thông, không bằng tâm pháp Đạo Đài cảnh, nhưng cũng là pháp môn bắt buộc. Còn có tâm pháp Đạo Đài cảnh như Ngũ Nhạc Kiếm Khí, Kim Thân Bá Thể, La Thiên Pháp Tướng vân...vân, cũng đều uy lực cực lớn. Bất quá những tâm pháp này đều là Đạo Đài cảnh mới có thể hiện ra uy lực Thần Thông, hiện tại ngược lại không vội tu luyện...
- Bởi vậy, Minh Vương Kinh mới là hiện tại ta chọn lựa đầu tiên!
Đủ loại tinh diệu của tâm pháp Hỗn Nguyên Nhất Khí Khổng Tước Minh Vương Kinh, Giang Nam cũng đã hiểu rõ, cái môn tâm pháp này cường đại theo Minh Vương Thần Ấn Giang Nam sớm đã có chỗ nhận thức.
- Úm! Ma du lợi, cật lan đế, Sa Bà ha!
Giang Nam khẩu tụng chân ngôn, cương khí trong cơ thể chấn động, bắt đầu dựa theo một loại quỹ tích kỳ lạ vận hành, trong đan điền hóa thành một tôn đại phật ngồi ở phía trên một Khổng Tước, Khổng Tước giương cánh mà bay, chỉ thấy tôn đại Phật kia đồng dạng khẩu tụng chân ngôn:
- Úm! Ma du lợi, cật lan đế, Sa Bà ha!
Ông!
Tôn đại Phật kia khẽ động, dưới nách Giang Nam lập tức có một cỗ cương khí tuôn ra, hóa thành chân khí, những chân khí này vậy mà chậm rãi hình thành bộ dáng một cánh tay, bất quá rất là mơ hồ, nhưng mà có uy lực không nhỏ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.