Đế Tôn

Chương 947: Vọng Tiên Đài mở (2)




- Đại Đế hóa thân này mặc dù là hóa thân của ta, nhưng đúng là có huyền cơ.
Giang Nam nhìn chỉ chốc lát, tuy nói Đại Đế hóa thân cùng hắn tâm ý hợp nhất, nhưng mà thực lực hóa thân này càng mạnh, liền để cho hắn cảm giác được trong Đại Đế hóa thân giấu diếm uy năng dần dần tăng trưởng, chỉ sợ tương lai một ngày nào đó, thật sự có thời điểm ra ngoài khống chế của hắn!
Đại Đế hóa thân này ở dưới áp lực của Thiên Đạo chi kiếp, tu vi thực lực không ngừng tăng trưởng, tốc độ tu vi tăng vọt làm người ta mắt mũi trợn tròn, đợi đến hơn hai mươi hôm sau, tu vi của hắn đã đạt tới Động Thiên cảnh đỉnh!
Lúc này, là thời khắc uy lực của Thiên Đạo chi kiếp đỉnh cao nhất, chín đại chí bảo hư ảnh giăng khắp nơi, hợp lực trấn áp tru diệt Đại Đế hóa thân.
- Đạo hữu, hiện tại đến phiên ta! Vô Úy Ấn!
Sâm La Đại Đế hóa thân đột nhiên bị Giang Nam thu vào bên trong mi tâm, lại là cái loại Thần Quang mênh mông nầy ba động, cả thánh tông phân đà lần nữa bị Thần quang xông lên trời bao phủ!
Đám người Lan tỷ lần nữa thấy Thần quang nặng nề trong một ít đạo Tiên quang, còn có một ít thân ảnh tựa hồ muốn hóa Tiên bay đi.
- Giáo chủ đây là cái Thần Thông gì?
Tử Huyên thấp giọng nói.
Các nàng lấy được chỗ tốt rất nhiều, thân thể, pháp lực, thần thức, thần hồn lần nữa nhận được tẩy lễ, huyết mạch chạy chồm nổ vang, khí huyết tràn đầy.
Thần quang Thần âm tiêu tán, các nàng ngạc nhiên nhìn đến, chín đại Thiên Đạo chí bảo hư ảnh kia hôm nay hết thảy biến mất không thấy gì nữa, rõ ràng là bị Giang Nam một ấn hết thảy chấn vỡ!
- Rất tốt.
Đợi đến hơn mười ngày sau, Giang Nam đem mảnh nhỏ của Thiên Đạo chí bảo hư ảnh lần này hết thảy hấp thu lĩnh ngộ, tu vi cũng lần nữa khôi phục tới trạng thái đỉnh, lần nữa mở mắt, trên mặt lộ ra vẻ hài lòng, thấp giọng nói:
- Hiện tại, là thời khắc hoàn toàn giải quyết bệnh kín trong cơ thể ta...
- Đạo Kim Ngọc Bàn, ngươi chém Đạo Cơ của ta, hôm nay đến phiên ta chém ngươi!
Lần này Giang Nam chém trừ Đạo Kim Ngọc Bàn trong cơ thể mình, cùng lúc trước có bất đồng, mặt Đạo Kim Ngọc Bàn này đã ở trong đan điền của hắn cắm rễ, không cách nào bức ra, chỉ có thể luyện hóa.
Hắn tốn hao thời gian lâu, dùng hơn một tháng thời gian phá vỡ phòng ngự của Đạo Kim Ngọc Bàn hư ảnh, đem Thiên Đạo đạo lý tích chứa bên trong rút ra, luyện vào nhục thể của mình.
Cuối cùng, hắn thở phào nhẹ nhỏm, đứng dậy.
- Vì giờ khắc này, cả thảy dùng hơn ba tháng thời gian, mới diệt trừ bệnh kín. Hắc hắc, Đạo Kim Ngọc Bàn, ngươi dây dưa ta lâu như vậy, nhưng đem đến cho ta chỗ tốt cũng là không thể đo lường! Hiện tại, ta có thể đột phá, tu thành Thiên Cung, sau đó liền đi Huyền Hoàng Đại Thế Giới tìm Vọng Tiên Đài, xem một chút năm đó Thái Hoàng Lão Tổ rốt cuộc đã trải qua cái gì!
Đột nhiên, trong lòng Giang Nam khẽ nhúc nhích, cảm ứng được hai cổ khí tức hướng thánh tông phân đà bay đến, ngẩng đầu nhìn lại, giữa không trung Thần quang lượn lờ, nơi Thần Quang ngưng tụ, hai thần nhân đi ra hư không.
Hai thần nhân kia đứng vững vàng ở giữa không trung, một cái trên mặt đeo mặt nạ hắc kim, một cái trên mặt mang mặt nạ Bạch Ngân, mặt nạ dử tợn, vô cùng uy nghiêm, trên cao nhìn xuống thánh tông phân đà, một người trong đó cao giọng quát lên:
- Phía dưới có phải là Huyền Thiên Thánh Tông giáo chủ, Giang Nam Giang Tử Xuyên hay không?
- Chính là Giang mỗ.
Giang Nam chắp tay hỏi:
- Xin hỏi hai vị tôn Thần có gì chỉ giáo?
Hai thần nhân kia liếc mắt nhìn nhau, đột nhiên một người trong đó một chưởng từ trên cao đắp, một chưởng bao phủ chu vi mấy ngàn dặm của thánh tông, tựa như muốn một chưởng đem thánh tông từ thế gian này lau đi!
Trong lòng Giang Nam khẽ nhúc nhích, một ấn đón nhận, hư không chấn động, hai đạo chưởng lực triệt tiêu lẫn nhau.
- Giáo chủ rất cao, đã có tư cách.
Một lệnh bài màu vàng từ trên cao rớt xuống, hai thần nhân kia bồng bềnh mà đi, cất cao giọng nói:
- Ngàn năm một lần, Vọng Tiên Đài mở ra, trung thiên quần hùng, đếm bất quá trăm. Hôm nay giáo chủ có tư cách tiến vào Vọng Tiên Đài, bất quá chỉ là tư cách mà thôi, kính xin giáo chủ trước đi Trung Châu, tham dự hội nghị quần hùng!
- Ngàn năm một lần, Vọng Tiên Đài mở ra, trung thiên quần hùng, đếm bất quá trăm!
Trong Hạo Thiên Thánh Tông, Hạo Thiếu Quân tay cầm một lệnh bài màu vàng, trên dưới đánh giá, sắc mặt lạnh lùng, thản nhiên nói:
- Vọng Tiên Đài rốt cục muốn mở ra sao? Nghe nói đặt chân tấm phúc địa kia, liền có hy vọng thành Tiên. Rất tốt, rất tốt...
- Thiếu Quân, Vọng Tiên Đài mở lại, hội tụ tinh anh vạn giới!
Một Thần linh thân thể vô cùng vĩ ngạn đột nhiên di động hiện ở trong đầu Hạo Thiếu Quân, khuôn mặt chiếm cứ cả thiên địa, trầm giọng quát lên:
- Ngươi mặc dù là Đế Hoàng Thần Thể, có Thần Đế chi tướng, nhưng nội tình của chín Đại Thế Giới không phải bình thường, Vọng Tiên Đài liên quan tới thành tựu sau này của ngươi, ngươi cần cẩn thận đối mặt! Hơn nữa, nhận được lệnh bài, chẳng qua là nhận được tư cách, ở trước lúc tiến vào Huyền Hoàng Đại Thế Giới, còn có một tràng ác chiến! Trung thiên ta người có tư cách nhận được lệnh bài rất nhiều, cần từ trong những người này lựa ra trăm người, ngươi không nên khinh thường, tránh cho lật thuyền trong mương!
Hạo Thiếu Quân chiến ý ngập trời:
- Sư tôn yên tâm! Ta đang muốn gặp lại quần hùng thiên hạ!
Trong Cửu Cực Lãng Uyển, Hoa Trấn Nguyên nhìn lệnh bài trong tay một chút, lại nhìn thân ảnh Hắc Bạch nhị sứ kia đi xa, ánh mắt chớp động, thấp giọng nói:
- Sư tôn, ngươi nói nếu như giết chết Hắc Bạch nhị sứ kia, có thể nhận được càng nhiều lệnh bài hay không? Hai người bọn họ mọi nơi phát lệnh bài, trên người nhất định là có rất nhiều...
Một phụ nhân dung mạo xinh đẹp hung hăng trừng hắn một cái, có chút căm tức, trách mắng:
- Hắc Bạch nhị sứ kia chính là môn đồ của lão tổ Huyền Hoàng Đại Thế Giới, giết chết bọn họ? Ngươi chán sống sao, hay là Cửu Cực Lãng Uyển ta chán sống? Tiểu tử, lần trước ngươi ra cửa trở lại, liền có chút ít học xấu, rốt cuộc là học của ai? Không học cái tốt, chuyện xấu lại học không ít!
Cái trán của Hoa Trấn Nguyên toát ra mồ hôi lạnh tinh mịn, lúng ta lúng túng nói:
- Sư tôn, nếu như ta nói ta là học cùng một người đọc sách, không biết ngươi có tin hay không?
- Ngươi cứ nói đi?
Mỹ phụ kia hung ba ba theo dõi hắn, cả giận nói:
- Người đọc sách có thể nói ra lời giết chết Hắc Bạch nhị sứ, tuôn ra càng nhiều lệnh bài như thế sao? Tiểu tử thúi, Tiên Đỉnh Lệnh này cùng Vọng Tiên Đài không phải chuyện đùa, trong chư thiên vạn giới cũng không thiếu nhân vật có thể cùng ngươi chạy song song, ngươi mau sớm tăng thực lực lên, thoát gặp bất trắc! Còn có, phải làm chánh nhân quân tử, rõ chưa?
Táng Thiên Khư, trong một tòa Thần mộ cổ lão, Tam Khuyết Đạo Nhân ngẩng đầu kêu lớn:
- Hai vị sứ giả đi thong thả! Chẳng lẽ các ngươi nhìn không ra, ta bị trấn áp ở trong đại trận này sao? Các ngươi cho ta mặt lệnh bài này, ta cũng ra không được a, không bằng làm phiền các ngươi giúp đỡ một chút, trước tiên cứu ta ra!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.