Đế Tôn

Chương 937: Chia của (1)




Uy lực của Đãng Ma Kiếm phát huy ra chín thành, mười thành, cũng không phải là nói, uy lực của thần kiếm đã đạt tới hạn mức cao nhất, không ngừng gia tăng pháp lực vào, vẫn còn có thể đem uy lực thần kiếm tăng lên.
Nói thí dụ như một Thần Phủ chi bảo, tu sĩ Thần Phủ cảnh giới liền có thể phát huy ra mười thành, nhưng mà rơi vào trong tay Thiên Cung cảnh giới, uy lực có thể tiêu thăng đếm không chỉ gấp mười lần!
Một cây rơm rạ, rơi vào tay phàm nhân, cùng rơi vào tay Thần Đế, là khái niệm hoàn toàn bất đồng.
Xuy...
Đãng Ma Kiếm lóe lên Thần Quang sáng lạng, từ giữa móng vuốt cắt qua, Yêu Thần chi trảo ứng với kiếm mà đoạn!
Trong lòng ba người thình thịch đập loạn, cảm giác được huyết khí tuôn lên đại não, máu đè ép ánh mắt, để cho cảnh tượng trước mắt có chút hoảng hốt.
- Chúng ta thật chém đứt một tay của Thần Chủ...
Hoa Trấn Nguyên lẩm bẩm nói.
Mặc dù là Thần Chủ đã chết, mặc dù hư không tạo thành bảo vệ bị đập vỡ, không có lực phòng hộ, nhưng Thần Chủ dù sao cũng là Thần Chủ, cho dù là Thần Chủ đã chết, thân thể khi còn sống kia cũng trải qua thiên chuy bách luyện, trong một đầu ngón tay tích chứa năng lượng cũng muốn ra ngoài bọn họ gấp mấy chục lần!
Giang Nam thăm dò tay, cố gắng nhặt lên Yêu Thần chi trảo này, đột nhiên cánh tay rung mạnh, suýt nữa bị đạo tắc trong Yêu Thần chi trảo bật ra chấn vỡ cánh tay, trong lòng không khỏi cả kinh, tế lên Huyền Nguyên Đỉnh, lúc này mới thu Yêu Thần chi trảo vào trong đỉnh.
- Yêu Thần chi trảo này tuyệt đối là thứ tốt, nếu có thể luyện chế thành bảo, uy lực so sánh với Đãng Ma Kiếm chỉ sợ cũng muốn thắng được rất nhiều!
Mặc dù Đãng Ma Kiếm có thể chặt đứt Yêu Thần chi trảo, nhưng chủ yếu là chiếm cơ hội phòng ngự của Yêu Thần chi trảo bị phá, nếu có thể đem Yêu Thần chi trảo tế luyện thành binh, hư không phòng ngự luyện trở lại, Đãng Ma Kiếm liền không thể nào phá vỡ Yêu Thần chi trảo này phòng ngự, mà lực công kích của Yêu Thần chi trảo, cũng tuyệt đối có thể vượt xa Đãng Ma Kiếm!
Dù sao, uy lực của Đãng Ma Kiếm cùng Chân Long song giản của Hoa Trấn Nguyên không kém bao nhiêu, Chân Long song giản là dùng cột sống của Chân Thần cấp Chân Long luyện chế thành, mà Chân Thần so với Thần Chủ thấp một cấp bậc.
Ba người lập tức rời đi nơi đây, Yêu Thần Thần Thi kia ăn thiệt thòi, lại bị Giang Nam cướp sạch Hỏa Đức Thánh Sư đại doanh, nhất định sẽ nén giận mà đến, lấy tốc độ Thần Chủ Thần Thi kia, nghĩ đến dùng không được bao lâu là có thể tới đây!
Hơn nữa, bọn họ ở chỗ này trì hoãn một thời gian ngắn, tốc độ đầu Huyền Vũ kia tuy chậm, nhưng lường trước qua không được bao lâu cũng sẽ tìm tới đây.
Bất quá, nếu bọn họ ẩn nặc hành tích mà nói, lấy không gian Minh Thổ bát ngát như thế, muốn tìm được bọn họ không khác mò kim đáy biển, hai Thần Chủ kia rất khó tìm được bọn họ nữa.
- Đi đệ thất trọng, tìm địa phương an toàn, phân chia tang vật!
Giang Nam hăng hái quát lên.
Ba người hăng hái bừng bừng, đi tới Minh Thổ đệ thất trọng, chỉ thấy Minh Thổ đệ thất trọng cùng mấy trọng phía trước có chút bất đồng, sinh trưởng một chút cây cối đen nhánh. Loại cây cối này cùng người khác bất đồng, không có bất kỳ cành lá, chỉ có một cây khô trụi lủi, thẳng tắp dựng thẳng ở đó, như một cây cột.
Trên cây cối có ký hiệu kỳ lạ, có thể từ trong hư không rút ra ma khí thi khí cùng Đế Uy, vài cây cối liền cùng một chỗ là có thể tạo thành một tòa sát phạt đại trận, địa phương cây cối càng nhiều, uy lực trận pháp liền càng mạnh.
Nếu như là một rừng rậm vạn mẫu, uy lực của nó là có thể xoắn sát Thần Ma!
Mà ở Minh Thổ đệ thất trọng này, phóng mắt nhìn đi, nơi nơi là quái thụ tạo thành rừng rậm, liên miên mấy vạn dặm, có thể nghĩ, nếu như bất hạnh rơi vào trong rừng rậm, nhất định sẽ bị chết thê thảm không nỡ nhìn.
Ba người bọn họ tìm được một chỗ an toàn không có cây cối, Giang Nam đem hết thảy thu hoạch của mình ở trong đại doanh Hỏa Đức Thánh Sư lấy ra, Hoa Trấn Nguyên cùng Diệu Đế tiểu hòa thượng hai mắt tỏa sáng, thấy có khoảng sáu bảy trăm kim quan bị hắn lấy đi ra ngoài.
Đông!
Đại địa đột nhiên chấn động, một ngụm kim quan khổng lồ rơi trên mặt đất, trên kim quan Hỏa Vân lượn lờ, rõ ràng là Bích Du Thần Hỏa!
Hai người hít một hơi lãnh khí, ngơ ngác nhìn quan tài này, thất thanh nói:
- Giang giáo chủ, ngươi ngay cả quan tài của Thần Chủ Thần Thi cũng khiêng tới? Khó trách hắn tức giận như thế, khẩn cấp muốn giết qua, nhất định là muốn đoạt lấy kim quan của mình!
- Kim quan này chính là Thần Chủ mộ táng, có thể dung nạp thi thể Thần Chủ, có thể thấy được bất thường!
Diệu Đế tiểu hòa thượng ánh mắt sáng lên, trầm giọng nói:
- Giá trị của nó, tuyệt đối vượt qua tay của Yêu Thần.
Hai người cũng rất động tâm, quan tài có thể dung nạp thi thể Thần Chủ, bản thân là một pháp bảo rất giỏi, thắng được Đãng Ma Kiếm, Chân Long song giản cùng Hàng Ma Xử rất nhiều.
Mà hơn ngàn kim quan khác giá trị cũng không giống tầm thường, chính là mộ táng của Thiên Thần cấp Thần Tướng, mặc dù giá trị không bằng quan tài Thần Chủ, nhưng thắng ở số lượng đủ nhiều, có khoảng sáu bảy trăm, cũng là không như bình thường!
Chỉ từ giá trị mà nói, quan tài Thần Chủ xếp hạng thứ nhất, Yêu Thần chi trảo cùng những Thiên Thần kim quan này không kém bao nhiêu.
- Ta chỉ muốn Hỏa Đức Thánh Sư kỳ này, những bảo vật khác, hai vị đạo hữu thương nghị làm sao chia là được.
Giang Nam cười nói.
Diệu Đế tiểu hòa thượng nháy mắt mấy cái, cười nói:
- Tiểu tăng xuất lực ít nhất, những kim quan khác thuộc về ta, Phật Môn ta cùng quan tài hữu duyên, trong truyền thuyết có một Phật tổ, chính là từ trong mộc quan ra đời. Mà lần này Hoa thí chủ hư hai tòa tinh môn, hai tòa tinh môn này là vật bảo vệ tánh mạng của ngươi, Thần Chủ kim quan giá trị cao nhất này, đương nhiên thuộc về Hoa thí chủ sở hữu.
Hoa Trấn Nguyên trầm mặc chốc lát nói:
- Giá trị Tinh môn, xa xa không bằng Thần Chủ kim quan này, ta trừ lấy ra hai tòa tinh môn, cũng không xuất lực, ngược lại Giang giáo chủ tự mình mạo hiểm, thân vùi hiểm cảnh. Thần Chủ kim quan này, Hoa mỗ lấy có chút hổ thẹn.
- Ngươi cầm lấy là được.
Giang Nam cười nói:
- Nếu như không có tinh môn của đạo hữu, ta há có thể chạy ra tìm đường sống? Nếu mới vừa rồi không có hai vị đạo hữu cùng ta đồng loạt ra tay, chúng ta há có thể làm hỏng tinh môn, chặt đứt Yêu Thần chi trảo, chạy ra một kiếp? Ta và ngươi cũng đã xuất lực, không cần so đo người nào xuất lực nhiều hơn.
Hoa Trấn Nguyên mặc nhiên, cuối cùng thu Thần Chủ kim quan này, thật tình nhìn Giang Nam nói:
- Giang giáo chủ, ta thừa ngươi một cái nhân tình. Thật ra thì Hoa mỗ vốn là lần đầu gặp ngươi, vốn định cùng ngươi đấu một chút, phân ra cao thấp, sau đó đoạt mảnh nhỏ Thiên Đạo trong tay ngươi. Chẳng qua hiện nay, Hoa mỗ mới biết giáo chủ là thật tính, còn dư lại Yêu Thần chi trảo này, theo ý ta cũng không cần phân, giáo chủ lấy đi là được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.