Đế Tôn

Chương 664: Nhổ ra chân lông so với eo còn thô (2)




Hàn Phương cũng không khỏi sợ hết hồn, Xuân Giang Hoa Triều Bảo Bạc này của nàng chính là dùng Thiên Cung cấp tài liệu luyện chế thành, đã hao phí tài phú nàng tích lũy từ lúc sanh ra tới nay. Nàng vốn cho là Giang Nam nói vì nàng luyện chế một kiện pháp bảo, dùng tài liệu tối đa cũng chỉ là Thiên Cung cấp, không nghĩ tới Giang Nam vừa ra tay chính là dùng thần liệu chế tạo!
Thần liệu bởi vì hi hữu, giá trị so sánh với Thần kim còn muốn cao hơn một bậc, hơn nữa có thể ngộ nhưng không thể cầu, Hàn Phương chưa từng có kỳ vọng qua dùng thần liệu luyện chế pháp bảo của mình. Không nghĩ tới, Giang Nam lại có thể một lần lấy ra nhiều thần liệu đi ra ngoài như vậy, luyện chế Xuân Giang Hoa Triều Bảo Bạc cho nàng!
Càng làm cho nàng giật mình chính là, luyện chế Xuân Giang Hoa Triều Bảo Bạc phải dùng tới Xuân Giang Hoa Triều Kinh, mà hiện tại Giang Nam thi triển tâm pháp, chính là Xuân Giang Hoa Triều Kinh không thể nghi ngờ!
Nàng lại không biết, Giang Nam đã sớm đem tất cả tâm pháp của Huyền Thiên Thánh Tông nhìn một lần, nghiên cứu thấu triệt, lấy Ma Ngục Huyền Thai Kinh thúc dục, tự nhiên không có chướng ngại.
Hơn nữa, hắn ở trong địa ngục cướp sạch mười hai Thần Điện, lại từ trong Tử Phủ hai người Thần Thiếu Thương, Quân Thiên Đạo Nhân được đến không biết bao nhiêu Thần Kim Thần liệu, tài phú trong tay, so sánh với Huyền Thiên Thánh Tông còn muốn giàu có, hơn nữa cấp bậc cũng cực cao!
Cũng không lâu lắm, lại có một mặt Xuân Giang Hoa Triều Bảo Bạc thành hình, nhưng là bán thành phẩm, Giang Nam chẳng qua là đắp nặn hình dạng kia, không đánh Đạo văn, Thần Thông vào, cũng không lạc ấn thần thức, chỉ thấy mặt bảo khăn này bay thẳng tới bên cạnh Hàn Phương, trôi lơ lửng ở đỉnh đầu của nàng.
- Hàn sư thúc, hiện tại ngươi có thể đem Đạo văn cùng tinh thần của mình đánh vào trong bảo khăn này.
Giang Nam cười nói.
Hàn Phương lúc này mới phục hồi tinh thần lại, vội vàng nói một tiếng tạ ơn, tâm niệm hơi động, con sông trong bảo khăn lúc trước mình luyện chế bay lên trời, tràn vào trong bảo khăn mới, ngay sau đó đem kiện pháp bảo này thu vào bên trong Động Thiên Thần Phủ, ân cần săn sóc tế luyện.
Giang Nam nhìn chung quanh một lần, cười nói:
- Chư vị sư thúc sư bá, sư huynh sư tỷ, còn có ai muốn luyện chế bảo vật hay không?
Mấy vị đệ tử liếc mắt nhìn nhau, tiến lên phía trước nói:
- Giang sư huynh, chúng ta cũng muốn luyện chế vài món bảo vật.
Mấy người này là Đạo Đài bát cảnh đệ tử, riêng phần mình đem bảo vật tế lên, Giang Nam nhìn lướt qua, rất nhanh liền nắm giữ Thần Thông, tâm pháp mà bọn họ luyện chế pháp bảo, ngay sau đó trong Tử Phủ bay ra mấy khối Thần Kim Thần liệu, lấy Đậu Suất Thần Hỏa luyện hóa, bất quá chốc lát mấy kiện pháp bảo liền lần lượt thành hình.
Mấy đệ tử thánh tông mừng rỡ, vội vàng nhận lấy pháp bảo đặt ở trên Đạo Đài ân cần săn sóc luyện hóa.
Càng nhiều đệ tử thánh tông vọt tới, từng cái từng cái tiến lên, đem pháp bảo của mình tế lên, Giang Nam từng cái xem kỹ, tiện tay luyện chế pháp bảo giống nhau, thanh nhất sắc là dùng Thần Kim Thần liệu luyện, số lượng to lớn, làm người ta giận sôi!
Các loại Thần kim thần liệu luyện chế bảo vật ở trong tay hắn giống như nước chảy tặng đi ra ngoài, ngay cả mày cũng không nhăn một chút, thấy vậy nhiều trưởng lão sợ hết hồn hết vía.
Giang Nam trong khoảng thời gian này luyện chế pháp bảo mặc dù phẩm cấp không cao thế nào, chỉ là Đạo Đài bát cảnh pháp bảo cùng Động Thiên chi bảo, nhưng tốn hao tài liệu đều là Thần kim thần liệu, ở chung một chỗ, chỉ sợ đủ để luyện chế một Thiên Cung chi bảo!
- Ba năm thời gian này, Tử Xuyên đi nơi nào cướp bóc a?
Lam Sơn Đạo Nhân lẩm bẩm nói.
- Giang sư đệ, ta muốn luyện chế Thất Bảo!
Vân Bằng hưng phấn trùng trùng tiến lên, cười nói.
Lam Sơn Đạo Nhân vội vàng bắt hắn trở lại, cả giận nói:
- Người khác chỉ luyện chế một kiện pháp bảo, ngươi hết lần này tới lần khác muốn luyện chế bảy vật, tiểu tử thúi, đừng cho ta mất mặt!
Vân Bằng phẫn nộ nói:
- Ta đã tu luyện tới Thần Đài Cảnh, bất quá cùng Quân Mộng Ưu kia chiến đấu, vẫn còn khó có thể thắng được hắn, nếu như luyện thành Thất Bảo, dễ dàng là có thể thắng được hắn. Có Thất Bảo, vượt qua Sinh Tử Đài cũng dễ dàng chút ít...
Giang Nam cười nói:
- Lam sư bá yên tâm, chỗ này của ta tài liệu không ít, đủ để vì tất cả mọi người trong thánh tông luyện chế vài món bảo vật, mấy vị sư bá, các ngươi cũng không cần khách khí. Vân sư huynh, ngươi muốn luyện chế Thất Bảo nào?
Bốn năm ngày sau, pháp bảo của mấy ngàn đệ tử thánh tông cũng rực rỡ hẳn lên, rõ ràng là dụng Thần Kim Thần liệu luyện chế pháp bảo, thậm chí ngay cả cường giả thế hệ trước như Lam Sơn Đạo Nhân, pháp bảo trong tay cũng đổi thành làm bằng Thần kim!
Cuối cùng, cả tám vị trưởng lão tu thành Thiên Cung kia cũng kéo da mặt đi ra ngoài, mời Giang Nam vì bọn họ luyện chế Thiên Cung chi bảo.
Giang Nam tiền tiền hậu hậu, dùng đi tài liệu, đủ để luyện chế mười hai mười ba Thiên Cung chi bảo!
Bất quá những bảo vật này đối với trong Tử Phủ hắn cất dấu mà nói, cũng bất quá là không đáng kể mà thôi, trong Tử Phủ của Giang Nam chồng chất Thần kim thần liệu, đừng nói Thiên Cung chi bảo, cho dù là Thần minh chi bảo cũng có thể luyện chế không dưới hai mươi vật!
- Thất đệ, ta cũng muốn luyện chế một kiện pháp bảo!
Thạch Cảm Đương xâm nhập đám người, đi tới trước mặt Giang Nam, ha hả cười nói.
Mọi người vội vàng tránh ra, Thạch Cảm Đương đã từng nhiều lần cứu thánh tông trong lúc nguy nan, hôm nay cơ hồ tất cả mọi người trong thánh tông nhận được tráng hán này, đối với hắn kính trọng vạn phần.
Giang Nam hiếu kỳ nói:
- Nhị ca muốn luyện chế bảo vật gì?
- Một cái búa lớn!
Thạch Cảm Đương khoa tay múa chân, úng thanh úng khí nói:
- Tốt nhất là một cái búa trấn giáo cấp!
- Tiểu tăng muốn một pho tượng kim phật.
Một bạch y tăng nhân mi thanh mục tú xâm nhập đám người, phật quang đầy mặt, cười tủm tỉm nói:
- Tốt nhất là kim phật trấn giáo cấp.
Thiên Cơ Tú Sĩ phiêu nhiên bay tới, cười nói:
- Thất đệ, ngươi phát tài a, không bằng giúp vi huynh luyện một ống trúc trấn giáo cấp.
- Còn có ta! truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Cáp Lan Sinh đứng dậy, cười hắc hắc nói:
- Ta trong ngày thường rất ít dùng pháp bảo, không bằng giúp ta rèn một bộ trấn giáo cấp hộ thân bảo giáp! Ngũ ca, ngươi thì như thế nào?
Lâm Tá Minh giống như một lão đầu vừa đen vừa gầy, chẳng biết lúc nào hiện ra ở bên cạnh hắn, khô cằn nói:
- Trấn giáo cấp bảo kiếm.
Nhiều đệ tử trưởng lão của Thánh tông cũng rút ra một ngụm lãnh khí, bọn người kia vừa nhìn liền biết không phải là người tốt, hôm nay vừa mở miệng chính là năm trấn giáo chi bảo, này so sánh với cướp sạch các đại thánh địa còn muốn sảng khoái!
Một trấn giáo chi bảo, phải tốn hao một đại môn phái Thánh Địa vài ngàn năm cho tới hơn mười vạn năm tích lũy, mới có thể tích lũy tài phú khổng lồ như thế, thánh tông đến nay cũng bất quá có một kiện trấn giáo chi bảo mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.