Đế Tôn

Chương 561: Tru Thần đại trận (2)




Giang Nam sải bước ra trăm dặm, sau một khắc liền đụng vào trong bầy thiên ma, đem không biết bao nhiêu thiên ma sinh sôi đụng nát, thậm chí có chút ít Thiên Ma đã xâm chiếm thân thể tu sĩ, cũng bị hắn trực tiếp vỡ thành mảnh nhỏ, huyết nhục bay loạn!
Sau một khắc hắn liền đến trước mặt Đại Thiên Ma bốn chân tám tay bảy đầu kia, giận quát một tiếng, một trận đồ bay lên, bá một tiếng đem đầu Đại Thiên Ma này tính cả mấy chục thiên ma khác cùng nhau chà vào trong trận đồ!
- Mai một!
Lượng Kiếp Trận Đồ đột nhiên hỏng mất, vô số thiên ma ngay cả chuyện gì cũng không biết, liền trực tiếp bị cắn nát thân thể, biến thành Huyền Hoàng nhị khí!
Trận đồ cuốn trở về, hóa thành một tranh cuộn rơi vào trong tay Giang Nam, ngay sau đó lại có một ngụm Ngũ Kiếp Chung bay lên trời, bao lại tranh cuộn, tiếng chuông chấn động, đương đương rung động, Ngũ Kiếp Ấn cuồng oanh, trong phút chốc liền đem thần thức hơn ngàn đầu thiên ma hết thảy luyện hóa, hóa thành một mai Như Ý Đan!
Không tới một cái chính diện, hắn liền luyện hóa hơn ngàn đầu thiên ma, chỉ còn lại có đầu Đại Thiên Ma kia chưa bị Lượng Kiếp Trận Đồ luyện hóa!
Lượng Kiếp Trận Đồ đột nhiên chấn động, thoát khỏi Giang Nam khống chế, mạnh mẽ triển khai, chỉ thấy trong trận đồ, Đại Thiên Ma kia nổi giận gầm lên một tiếng, đột nhiên nhảy ra trận đồ, hướng phương xa bão táp bay đi.
Hắn thấy Giang Nam một chiêu liền đem Thiên Ma bộ lạc hắn một lưới bắt hết, tự biết không phải là đối thủ của Giang Nam, vì vậy cũng không ngừng lại, sau khi thoát khốn liền xoay người chạy trốn.
Thân thể Giang Nam lay động, phía sau từng đạo thải quang bay lên, giống như khổng tước xòe đuôi, từng đạo cột sáng năm màu cao tới vạn trượng, bá một tiếng về phía trước chà đi, đem đầu Đại Thiên Ma kia chà vào trong ngũ sắc thần quang.
Đầu Đại Thiên Ma kia mới vừa phá vỡ ngũ sắc thần quang, liền thấy Ngũ Kiếp Chung chụp xuống, bao hắn lại.
- Thiên Phủ Trọng Lâu, trấn áp!
Trên Huyền Đài của Giang Nam, Thiên Phủ Trọng Lâu bay ra, ầm ầm xông vào bên trong Ngũ Kiếp Chung, đem đầu Đại Thiên Ma này gắt gao ngăn chận, trấn áp xuống.
Cuộc chiến đấu này tới cũng nhanh, kết thúc cũng mau, thời gian một cái hô hấp cũng chưa tới, đầu Đại Thiên Ma này liền bị hắn bắt!
Đây chính là thực lực, thực lực của Giang Nam so với lúc hắn mới vừa bước vào Thần Khư, cường đại gấp hai ba lần, lần này bất quá là dùng dao mổ trâu cắt tiết gà mà thôi! Nguồn tại http://Truyện FULL
- Thu!
Ngũ Kiếp Chung bay lên, rơi vào trong Huyền Đài, trên Huyền Đài có vô số đạo văn đan vào, hóa thành từng ngụm Ngũ Kiếp Chung chồng chất, cùng nhau chấn động, luyện hóa Đại Thiên Ma trấn áp bên trong chuông.
- Giang thí chủ thật là thủ đoạn, xem ra thí chủ ở trong Thần Khư tiến cảnh thật lớn!
Đột nhiên một thanh âm trong sáng truyền đến, trong lòng Giang Nam vừa động, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Pháp Tướng hòa thượng cất bước từ không trung đi tới.
- Nguyên lai là Pháp Tướng sư huynh.
Giang Nam khẽ mỉm cười, đánh giá bốn phía, nhẹ giọng nói:
- Mới vừa rồi tiểu đệ ở đối phó thiên ma, dương thiện phạt ác, Hàng Ma biện hộ, chưa từng chú ý tới sư huynh. Sư huynh là một người tới sao?
Cừu nhân gặp mặt hết sức đỏ mắt, bất quá Pháp Tướng hòa thượng cùng Giang Nam cũng là hòa hòa khí khí, nụ cười trên mặt có thể bấm ra đóa hoa.
Pháp Tướng hòa thượng khuôn mặt tươi cười, ha hả cười nói:
- Tiểu tăng rất nhát gan, ở trong Thần Khư nơi nào dám một mình xông loạn? Vì vậy tiểu tăng mang đến mấy vị đạo hữu. Mấy vị đạo huynh, sư thúc của Thiên Ma Bảo, kính xin hiện thân!
Đông Nam Tây Bắc bốn phương tám hướng, đều có một đại hán hùng tráng đi tới, chân to đạp trên mặt đất, chấn đến cát vàng nổi lên bốn phía, bụi mù tràn ngập.
Giang Nam hướng mọi nơi nhìn lại, chỉ thấy tám vị cường giả của Thiên Ma Bảo này rõ ràng đều là Thần Phủ cường giả, riêng phần mình cầm trong tay một mặt đại kỳ, hai tay chống đại kỳ nặng nề phật phật, đem tám mặt đại kỳ này hung hăng cắm vào trong cát vàng.
Bát Cực Tru Thần đại trận!
Trận pháp vận chuyển, cát vàng nhất thời đọng lại, đại địa bị trận pháp phong tỏa, đứt đi cơ hội Giang Nam từ dưới đất bỏ chạy, mặt cờ bay phất phới, bao trùm trời cao, đem thanh thiên che dấu, đứt đi khả năng chạy trốn của hắn từ không trung!
- Chư vị đạo huynh, sư thúc, giết chết hắn, cũng đừng quên chỗ tốt của tiểu tăng.
Pháp Tướng hòa thượng cười tủm tỉm nói.
Đại hán cầm đầu kia ánh mắt trầm xuống, rơi vào trên người Giang Nam, vạn phần tĩnh táo nói:
- Dễ nói, dễ nói! Thiên Ma Bảo ta nhận được bảo vật trên người tiểu tử này, nói như thế nào cũng phải phân Pháp Tướng sư huynh một chén canh, không ít chỗ tốt của ngươi!
Người này tên là Diêm Chân, là Thiên Ma Bảo Chưởng Giáo Chí Tôn nhất mạch nhị đệ tử, Thiên Ma Bảo đại đệ tử Vũ Lạc Đạo Nhân bị Giang Nam ở Nam Hải một kích đánh chết, hắn liền thuận lý thành chương trở thành thủ tịch đại đệ tử.
Tu vi thực lực người này, so sánh với Vũ Lạc Đạo Nhân không kém bao nhiêu, những năm gần đây lại càng tu thành Thần Phủ, danh tiếng rất thịnh, thanh danh lên cao, cũng bị liệt vào Long Hổ Phong Vân Bảng Long Bảng, xếp hạng hai mươi bảy, so sánh với Vũ Lạc Đạo Nhân năm đó cao hơn một bậc.
Về phần mấy người khác, là cường giả thế hệ trước của Thiên Ma Bảo, thanh nhất sắc là Thần Phủ cao thủ, chẳng qua chỉ là Thần Phủ nhất trọng nhị trọng mà thôi.
Trên thực tế, phần lớn cao thủ thế hệ trước đều bị vây ở Thần Phủ cảnh giới, có thể đột phá đến Thần Phủ hậu kỳ đều thuộc về nhân tài rất giỏi, về phần có thể tu thành Thiên Cung, thì le que không có mấy.
Giang Nam mọi nơi nhìn lại, Tru Thần đại trận che khuất bầu trời, đem tất cả đường lui của mình phong kín, chỉ có đánh một trận mà thôi!
Pháp Tướng hòa thượng ha hả cười nói:
- Giang thí chủ, hôm nay ngươi chắp cánh cũng khó thoát, Thương Thiên có đức hiếu sinh, theo ý kiến của tiểu tăng, sao không buông tha vật ngoại thân, đổi lấy thái bình?
Diêm Chân thản nhiên nói:
- Pháp Tướng sư huynh không cần thay hắn cầu tình, vô luận như thế nào, Giang đạo hữu đều không thể sống, cho dù hắn giao ra thần vật luyện hóa Ngũ Sắc Kim, cũng là một tử lộ.
Pháp Tướng hòa thượng lộ ra xin lỗi, hướng Giang Nam cười khổ nói:
- Giang thí chủ tha lỗi, tiểu tăng đã thay ngươi cầu tình, tiếc rằng thí chủ thời vận không tốt, đây là Thiên muốn diệt ngươi, tiểu tăng cũng không thể làm gì.
Giang Nam nhìn cũng lười liếc hắn một cái, dẫn đầu tế lên Sơn Hải Đỉnh, bảo vệ quanh thân, thầm nghĩ:
- Bọn người kia chọn cũng đúng lúc, Ngũ Kiếp Chung cùng Thiên Phủ Trọng Lâu của ta đều trấn áp Đại Thiên Ma, thiếu hai kiện pháp bảo, còn cần phân ra một phần tu vi tới áp chế đầu Đại Thiên Ma kia, không cách nào đánh ra toàn bộ lực lượng. Bất quá, ta năm đó liền có thể một chiêu đánh chết Thiên Ma Bảo đại sư huynh Vũ Lạc Đạo Nhân, tu luyện tới hôm nay thực lực tiêu thăng không dưới gấp mười lần, còn có thể e ngại những người này?
Diêm Chân không bị hắn coi vào đâu, duy nhất để cho hắn cẩn thận phòng bị chính là mấy vị Thiên Ma Bảo trưởng lão này, tuy nói phần lớn trưởng lão là Thần Phủ nhất trọng nhị trọng, nhưng trong đó có hai vị trưởng lão là Thần Phủ tam trọng, tu thành Thiên Môn Thần Phủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.