Đế Tôn

Chương 510: Trốn chết (2)




Giang Nam mấy ngày nay tới giờ, cùng Tịch Ứng Tình nghiên cứu vô số công pháp, suy diễn Huyền Đô Vong Tình Thiên Thư của Thái Hoàng lão tổ, bản thân tích lũy cơ hồ có thể so sánh tông sư, hơn nữa dùng vân lạc trên cốt cách của Tiên Thiên Thần Ma luyện cốt cách bản thân, rốt cục để cho Thiên Dực Ma Thần đại thần thông của hắn phát sinh dị biến, tăng lên tới hoàn mỹ!
- Giang thí chủ, ngươi cùng lão tăng tu vi cách nhau vẫn là quá lớn, mặc dù lĩnh ngộ ra Ma Thần chân thân ảo diệu, cũng không cách nào đào thoát Ngũ Chỉ sơn của Phật gia!
Ngũ Phượng xa gia tốc đuổi theo, không ngừng đem khoảng cách gần hơn, Hành Vân Đại Thiện sư hừ lạnh một tiếng, vẫy tay, chỉ thấy một ngụm Kim Chung cực lớn xuất hiện, đương nhiên đó là Kim Cương Pháp Thiện Tông trấn giáo chi bảo, Kim Cương Chuyển Luân Chung!
Cạch...
Kim Cương Chuyển Luân Chung chuyển động một cách, phát ra một tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa, đem hư không của Tiểu Thiên Tinh Giới chấn thành phiến thành phiến sụp đổ, uy năng cực lớn hướng Giang Nam phóng đi!
Hắn đã không có tâm tư tiếp tục cùng Giang Nam dông dài, rốt cục đem trấn giáo chi bảo thanh toán đi ra, quyết tâm đem Giang Nam tính cả Lạc Hoa Âm giấu ở giữa mi tâm hắn cùng một chỗ đuổi giết!
Trấn giáo chi bảo uy năng là cường đại cở nào, dùng trấn thủ số mệnh một đại giáo phái mấy chục vạn năm, lúc trước Thí Thần Cốc giả vây công Huyền Thiên Thánh tông, trong đó Huyền Thiên Thánh tông trấn giáo chi bảo Thuần Dương Vô Cực Chung liền phát huy tác dụng rất trọng yếu.
Mà hôm nay vì đối phó vãn bối Giang Nam này, Hành Vân Đại Thiện sư thậm chí ngay cả Kim Cương Chuyển Luân Chung cũng tế lên!
Rầm rầm rầm!
Hư không nghiền nát ở trong một sát na liền đuổi theo Giang Nam, càn quét hết thảy, chưa đi vào bên người Giang Nam, vô số cánh chim của Giang Nam liền huyết nhục bay tứ tung, hóa thành bột mịn!
- Oa...
Giang Nam nhổ ra một ngụm máu tươi, cố gắng bay lên, thân hình hóa thành một đạo hồ quang xẹt qua một đường vòng cung, quay chung quanh một cây xương sườn cực lớn.
Uy năng của Kim Cương Chuyển Luân Chung trùng kích mà qua, đưa đánh nát không gian gần hắn, bản thể đại chung đâm vào phía trên xương sườn kia, chấn đến tiếng nổ không dứt, cao cao bắn lên.
- Kim Cương Chuyển Luân Chung bị hao tổn?
Trong nội tâm Hành Vân Đại Thiện sư cả kinh, vội vàng ngoắc, Kim Cương Chuyển Luân Chung bay tới trên tay hắn, Hành Vân vội vàng nhìn lại, chỉ thấy trên Kim Cương Chuyển Luân Chung xuất hiện một lổ hổng cự đại, còn có một vết rạn nhìn thấy mà giật mình, lúc nện vào xương sườn này, bị xương sườn chấn đến rạn nứt!
Hành Vân Đại Thiện sư không khỏi rút một ngụm hơi lạnh, không dám lại tế lên Kim Cương Chuyển Luân Chung, thất thanh nói:
- Tất cả thân hình Ma Thần của Tiểu Thiên Tinh Giới đã hóa đá, đã không có nửa phần linh tính, cùng Thạch Đầu bình thường không khác, như thế nào căn xương sườn này lại vẫn cứng rắn như thế?
Hắn cũng chú ý tới đồ án trên xương sườn này, trong nội tâm giống như tốc độ ánh sáng hiện lên nguyên một đám ý niệm, nhưng Ngũ Phượng xa như cũ chạy như bay, hướng Giang Nam đuổi giết mà đi.
- Những đồ án trên xương sườn này nhất định chất chứa ảo diệu thật lớn, thậm chí siêu việt thần minh cấp công pháp, nếu có thể được ảo diệu bên trong, lão tăng sẽ không cần e ngại Thái Hoàng lão tổ? Tương lai xưng làm Phật Tổ cũng không nói chơi!
Hành Vân Đại Thiện sư trên mặt vui vẻ, thấp giọng nói:
- Xem ra là ngã Phật rủ xuống lòng thương, muốn ta đến quảng đại Phật môn, đem Phật đạo phát dương Chư Thiên thế giới, bởi vậy mới cho lão tăng kỳ ngộ này. Bất quá trước mắt vẫn là trước diệt trừ nữ ma đầu Lạc Hoa Âm, ma đầu kia Bất Tử, ta tâm bất an, cũng không cách nào im lặng đến phỏng đoán ảo diệu những vân lạc này!
Giang Nam mặt như giấy vàng, lại nhổ ra một ngụm máu tươi, cưỡng ép tăng khí huyết lên, chữa trị thiên dực sau lưng, tốc độ lập tức khôi phục.
Cưỡng ép thúc dục khí huyết đối với bản thân mình nguy hại thật lớn, khí huyết khô bại mà nói, sẽ gặp hao tổn thọ nguyên, tuổi thọ suy giảm, bị chết sớm hơn, chẳng qua hiện nay Hành Vân Đại Thiện sư vạch mặt tới giết hắn, để cho hắn cũng bất chấp nhiều như vậy!
Hai người một truy một trốn, quay chung quanh căn xương sườn này phi hành, quấn một vòng lại một vòng, Hành Vân Đại Thiện sư thủy chung không cách nào đuổi theo Giang Nam, tức giận đến nổi trận lôi đình, mỗi lần hắn thi triển thần thông oanh xuống, Giang Nam quay chung quanh căn xương sườn này, để cho thần thông của hắn hoàn toàn không có tác dụng.
- Tiểu quỷ, ta ngược lại muốn nhìn bằng tu vi của ngươi có thể kiên trì bao lâu?
Hành Vân Đại Thiện sư quát.
Ba tháng sau.
- Tiểu quỷ, ta ngược lại muốn nhìn ngươi còn có bao nhiêu linh dịch!
Hành Vân Đại Thiện sư quát.
Nửa năm sau, Hành Vân Đại Thiện sư cũng không khỏi nôn nóng, thầm nghĩ:
- Cái tiểu hỗn đãn này, đến cùng tùy thân mang theo bao nhiêu linh dịch?
Đột nhiên, trước mắt dần dần có một tia ánh sáng, xuất hiện một phiến đại lục, bọn hắn phi hành nửa năm, rốt cục đi tới cuối cùng căn xương sườn này.
Hành Vân Đại Thiện sư nhẹ nhàng thở ra, cười nói:
- Lần này nhìn ngươi còn có đường nào có thể đi?
Giang Nam cũng âm thầm phát sầu, đột nhiên thân hình chấn động, chứng kiến phía trước một Thần Ma cực lớn khoanh chân mà ngồi, quay chung quanh thành một vòng tròn lớn, mà phía trên vòng tròn lớn này, vô số đạo tắc cấu kết, tạo thành một chữ "Phong" cự đại.
Một tôn Thần Ma thân cao mấy vạn trượng, sừng sững thủ hộ trong cơ thể Tiểu Thiên Tinh Giới Tiên Thiên Thần Ma, tuy đã tử vong không biết bao lâu, nhưng như trước bảo trì cảm giác áp bách cực kỳ cường đại.
Giang Nam vội vàng đếm, những Thần Ma này có tất cả hơn chín trăm, hơn nữa bọn hắn tạo thành vòng tròn lớn cũng không có thiếu ghế trống, hiển nhiên có chút thi thể Thần Ma đã đánh mất linh tính, đồ vật bị bọn hắn phong cấm từ bên trong trận pháp chấn đi!
Giang Nam đã từng trong tinh không bái kiến Ma Thần thi thể từ trong bóng tối bay ra, đánh mất tất cả linh tính, biến thành một tòa đại lục, hơn phân nửa là xuất từ nơi đây!
Những Thần Ma này sớm đã tử vong, có thể nhìn ra được, bọn hắn một mực trấn áp ở chỗ này, phong cấm tướng địch, thậm chí sau khi nhóm người mình dần dần già chết, thi thể như trước trấn áp ở chỗ này!
Thẳng đến linh tính trong thi thể bọn hắn hao hết, mới có thể giải thoát!
Cái bức tràng diện này làm cho người rung động, làm cho người cảm giác được run rẩy cùng áp bách thật sâu, làm cho không người nào có thể thở dốc!
Huyền Minh Nguyên Giới ngay cả một Thiên thần cũng không có, mà nơi đây lại xuất hiện hơn chín trăm Thần Ma, hơn chín trăm Thần Ma tình nguyện chết già ở đây, cũng muốn đem đối thủ trấn áp, loại chuyện này Giang Nam văn sở vị văn (mới nghe lần đầu)!
Giang Nam cách những Thần Ma này càng ngày càng gần, đột nhiên cảm giác được một cổ khí tức vô cùng cường đại khó có thể chống cự áp chế mà đến, chữ "Phong" treo cao ở trên không do chín trăm Thần Ma tạo thành đại trận kia lóe ra hào quang sâu kín, ép tới tất cả đạo vân cùng pháp lực của hắn hết thảy lùi về thể nội, co đầu rút cổ không ra!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.