Đế Tôn

Chương 471: Liên thủ sống, tách ra chết (2)




Lạc Hoa Âm lơ đễnh, cười nói:
- Như vậy tốt hơn, ta còn đang lo không có ai đánh.
Tịch Ứng Tình bất đắc dĩ, biết tính tình nàng chính là như vậy, mình khuyên nàng sao cũng nghe không lọt, đột nhiên cười nói:
- Sư muội, ta còn có một việc muốn nhờ cậy ngươi.
Vẻ mặt Lạc Hoa Âm khẽ nhúc nhích, Tịch Ứng Tình lấy ra một phong thơ, giao cho nàng cười nói:
- Ta viết một phong thơ cho Tinh Nguyệt Thần Tông Ma La Thập, khổ nổi không có người thích hợp đi đưa tin, hoàn hảo sư muội trở lại, vi huynh nhờ sư muội đại lao một lần, đem phong thư này đưa đến trên tay của hắn. Ma La Thập kia hỷ nộ vô thường, người khác đi đưa tin mà nói, hắn hơn phân nửa sẽ đem người ăn, bất quá hắn cùng Tử Xuyên tám bái kết giao, lẫn nhau xưng huynh đệ, ngươi là ân sư của Tử Xuyên, hắn sẽ không ăn ngươi.
- Chuyện này đơn giản.
Lạc Hoa Âm nhận lấy phong thư này, khống chế Thái Dương Chiến Xa mau chóng bay đi, cũng không lâu lắm đến Tinh Nguyệt Ma Tông, Lạc Hoa Âm không đợi người trông sơn môn thông báo, trực tiếp xông đi vào, đi tới Tông Chủ Phong của Tinh Nguyệt Thần Tông.
Phụ Văn Cung nhận được tin tức, tự mình nghênh đón, Lạc Hoa Âm nói rõ lai ý, Phụ Văn Cung vội vàng sai người đi mời Ma La Thập, ngay sau đó mời Lạc Hoa Âm ngồi xuống, cười nói:
- Sư tỷ, gần đây trên giang hồ náo nhiệt xôn xao, chỉ là không có nghe qua tin tức của ngươi, xin hỏi sư tỷ mấy ngày nay đi nơi nào?
Lạc Hoa Âm cùng Phụ Văn Cung cũng không xa lạ gì, cười nói:
- Trước đó không lâu đi Huỳnh Hoặc Nguyên Giới một chuyến, cũng không lâu lắm liền bị người đuổi đi ra ngoài, vẫn còn là sư huynh ta cắt đứt đường lui cho ta, không để cho cao thủ Huỳnh Hoặc Nguyên Giới đuổi giết đến Huyền Minh Nguyên Giới.
- Cuộc sống của Sư tỷ thật là nhiều màu nhiều sắc, ngu đệ bội phục.
Phụ Văn Cung cảm khái vạn phần nói.
- Tịch Ứng Tình có thư cho ta?
Ma La Thập từ bên ngoài đi tới, từ trong tay Lạc Hoa Âm nhận lấy thư, nhìn lướt qua, nghi ngờ nói:
- Đây là ý gì? Tịch Ứng Tình là uy hiếp ta sao?
Phụ Văn Cung cùng Lạc Hoa Âm hướng bức thư kia nhìn lại, cũng không khỏi hơi ngẩn ra, chỉ thấy trên thư chỉ viết sáu chữ: "Liên thủ sống, tách ra chết."
Phụ Văn Cung ánh mắt chớp động, cười nói:
- Ta hiểu được, ý tứ của Tịch chưởng giáo rất đơn giản, là muốn sư thúc cùng hắn liên thủ, sống ở Huyền Minh Nguyên Giới, ngàn vạn lần không nên ra cửa đi xa, nếu không tất gặp nguy hiểm!
- Thì ra là như vậy!
Ma La Thập cũng không phải là người ngu, bừng tỉnh đại ngộ, trầm ngâm nói:
- Nghĩ muốn giết ta, là Thái Hoàng lão tổ sao? Lão quỷ này nếu như phục kích ta mà nói, đúng là không dễ đối phó, nhưng cùng Tịch Ứng Tình liên thủ, hắn liền không thể làm gì. Tiểu nữ tử, ngươi trở về nói cho hắn, ta gần đây không ra khỏi cửa.
- Ma La, ngươi là anh em kết nghĩa của đệ tử ta, hẳn gọi ta là sư thúc mới đúng.
Lạc Hoa Âm cười dài nói.
Phụ Văn Cung không khỏi thay nàng đổ mồ hôi lạnh, Ma La Thập giận dữ, da thịt khóe mắt nhảy loạn, đem quả đấm duỗi ở trước mặt Lạc Hoa Âm, quát lên:
- Gặp qua quả đấm lớn như vậy chưa? Lúc nào quả đấm của ngươi so với ta lớn hơn, lão tử mới gọi ngươi sư thúc! Khốn kiếp, lão tử làm sao hi lý hồ đồ, cùng tiểu tử kia kết bái, làm hại ta không duyên cớ rớt bốn năm bối phận...
- Sư thúc, là ba bối phận.
Phụ Văn Cung hảo tâm nhắc nhở:
- Ngươi hiện tại cùng đệ tử ta là một bối phận...
- Ngươi nói nữa, lão tử liền giết chết ngươi!
Ánh mắt Ma La Thập bất thiện, hung hăng trừng hắn một cái.
- Sư tôn thật là lợi hại, cách không đấu pháp, chỉ có cường giả bực này mới có thể làm được.
Giang Nam mắt thấy Hành Vân Đại Thiện Sư cùng Lạc Hoa Âm ở giữa đấu pháp, than thở không dứt, Hành Vân cùng Lạc Hoa Âm cách mấy vạn dặm, làm hỏng hư không giao thủ, hoàn toàn mới lạ, dưới đánh một trận, cánh tay của Hành Vân Đại Thiện Sư bị xé đứt, thiền trượng bị đoạt, chỉ đành phải rút đi.
Loại tu vi cảnh giới này, Giang Nam vẫn còn xa xa không kịp, chỉ có thể quan chiến, không thể tham dự.
- Sau lưng có một núi dựa, chính là không giống nhau!
Người muốn giết Giang Nam rất nhiều, tỷ như Chung Nhạc, tỷ như Pháp Thiên hòa thượng, là bởi vì sau lưng hắn có chỗ dựa, có Thái Huyền Thánh Tông ủng hộ, vì vậy có thể không hề kiêng kỵ.
Nhưng rất nhiều người cũng đã quên, phía sau Giang Nam cũng có chỗ dựa.
Lạc Hoa Âm hướng Hành Vân Đại Thiện Sư xuất thủ, chính là cho những người muốn động Giang Nam kia đi theo quy củ, người ngang hàng cùng Giang Nam tranh đấu mà nói, sinh tử thắng bại cùng nàng không liên quan, cho dù là Giang Nam chết nàng cũng sẽ không can thiệp, nhưng mà nếu như thế hệ trước không biết xấu hổ mà nói, nàng cũng không phải là ngồi không!
Giang Nam mi tâm chợt lóe, Thần Thứu Yêu Vương cùng Chiến Minh cự thú bị hắn thích phóng đi ra, hắn khoanh chân ngồi ở trên lưng Thần Thứu Yêu Vương, bắt đầu dọn dẹp bảo vật của Pháp Thiên hòa thượng.
Lần này Pháp Thiên hòa thượng cùng hắn động thủ, thi triển không ít Phật Môn tuyệt học, tỷ như Quân Đồ Lợi Minh Vương chân thân, Hàng Tam Thế Minh Vương chân thân, cùng với Bất Động Minh Vương chân thân, cũng là Phật Môn Thiên Cung cấp kinh điển, rất là tinh diệu.
Những công pháp này sớm đã bị Huyền Thai của hắn bắt được, thôi diễn ảo diệu trong tâm pháp, mặc dù Ma Ngục Huyền Thai Kinh của Giang Nam hôm nay đã tự thành nhất thể, mở ra Đạo Đài bát cảnh công pháp, chất lượng vượt xa mấy công pháp như Quân Đồ Lợi Minh Vương chân thân,... nhưng hấp thu sở trường những công pháp khác đối với hắn mà nói như cũ cực kỳ trọng yếu.
Đây chính là tích lũy, không có tích lũy sâu nhiều, sau khi hắn tu thành Thất Bảo Đài Cảnh, liền không thể nào diễn biến ra tâm pháp Thần Phủ cảnh giới.
Trong Tử Phủ của Pháp Thiên hòa thượng cất dấu, đối với Giang Nam có giá trị không nhiều lắm, đơn giản là một chút tài liệu cùng pháp bảo, uy lực cũng không cao thế nào. Duy nhất khiến cho hắn coi trọng, là cuốn thẻ tre mềm mại kia.
Lúc ấy cuốn thẻ tre này từ trong Tử Phủ của Pháp Thiên hòa thượng bay ra, mơ hồ tản mát ra một cổ năng lượng kỳ lạ, hấp dẫn Giang Nam chú ý.
- Thái Hoàng lão tổ tự tay viết sách? Kỳ quái, Thái Hoàng tự viết làm sao rơi vào trong tay Pháp Thiên hòa thượng?
Giang Nam trong lòng buồn bực, hắn tự nhiên chưa từng ngờ tới, cuốn thẻ tre này là Cận Đông Lưu giao cho Pháp Thiên, giúp Pháp Thiên đột phá cảnh giới tới chém giết hắn.
Chẳng qua là, Cận Đông Lưu cũng không ngờ rằng mặc dù Pháp Thiên đột phá cảnh giới, nhưng còn không phải là đối thủ của Giang Nam, ngược lại chết ở trong tay Giang Nam, cuốn Thái Hoàng tự viết này cũng rơi vào tay Giang Nam.
Hắn triển khai thẻ tre, thấy văn tự phía trên, trong lòng không khỏi bị rung động thật sâu, văn tự trong thẻ tre kia có thể nói là nhất pháp, nhất Thần Thông, thiên địa Phong Vân Thủy Hỏa, từng chữ ẩn chứa giải thích Đại Đạo cực kỳ khắc sâu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.