Đế Tôn

Chương 323: Huyền Ẩn Đạo Nhân




- Huyền Ẩn Đạo Nhân?
Giang Nam tinh tế suy tư, đột nhiên nhớ tới Lạc Hoa Âm từng hướng hắn nói qua cái tên này, nghe nói Huyền Ẩn Đạo Nhân ở hơn một trăm năm trước tiến vào Táng Thần Cốc, bị vây ở nơi đó, không có đi ra ngoài.
Ngay lúc đó chưởng giáo Chí Tôn đem người xâm nhập trong cốc, gặp phải Thần Thi, chết thảm trọng, vẫn không có tìm được Huyền Ẩn Đạo Nhân, không nghĩ tới hắn lại ở trong Bách Ma Quật của Thái Huyền Thánh Tông!
- Gia sư Lạc Hoa Âm, chưởng giáo Chí Tôn họ Tịch tên Ứng Tình.
Giang Nam nghi ngờ nói:
- Sư thúc tổ, ngươi không phải là bị nhốt ở Táng Thần Cốc sao? Làm sao xuất hiện ở chỗ này?
Huyền bào lão giả kia sắc mặt khẩn trương nói:
- Chưởng giáo Chí Tôn là Tịch Ứng Tình? Ta nhớ được ta rời đi, Tịch Ứng Tình mới bất quá là Thần Phủ bát trọng cảnh giới, Lạc Hoa Âm là một tiểu nha đầu người gặp người yêu, sư huynh ta Huyền U Đạo Nhân mới là chưởng giáo. Không nghĩ tới bọn họ một cái đã làm chưởng giáo, người còn lại cũng thu đệ tử. Đúng rồi, sư huynh ta đâu?
- Sư tôn ta sớm đã không phải là tiểu nha đầu người gặp người thích kia, nàng bây giờ là nữ ma đầu người gặp người sợ...
Giang Nam trong lòng oán thầm một câu, đàng hoàng nói:
- Bẩm sư thúc tổ, tiền nhậm chưởng giáo đã chết ở trong tay Thái Hoàng lão tổ, trước khi lâm chung đem thánh tông giao cho Tịch chưởng giáo.
- Đã chết...
Huyền Ẩn Đạo Nhân sắc mặt thảm đạm, nước mắt giàn giụa, lẩm bẩm nói:
- Sư huynh, là ta hại ngươi... Thái Hoàng ở trong Táng Thần Cốc bắt được ta, nhốt ở chỗ này, từ trên người của ta chiếm được vô thượng tuyệt học của thánh tông, nếu không phải như thế, ngươi mặc dù không địch lại Thái Hoàng, cũng có thể giữ được tánh mạng...
Hắn nói đến chỗ đau, khóc lớn không dứt.
Hắn bị giam quá lâu, nói chuyện bừa bãi, đứt quãng, bất quá Giang Nam cũng rất mau từ trong lời nói của hắn sửa sang lại đại khái mạch lạc.
Năm đó Huyền Ẩn Đạo Nhân đi Táng Thần Cốc, ở chỗ sâu trong Đại Mộ bị Thái Hoàng lão tổ bắt sống, trấn áp ở Bách Ma Quật, Thái Hoàng phái cao thủ tới mỗi ngày cùng hắn tỷ thí, mà Thái Hoàng thì ở một bên xem cuộc chiến, do đó tính toán tông chủ nhất mạch tâm pháp của Huyền Thiên Thánh Tông.
Khi đó, Huyền Thiên Thánh Tông chưởng giáo Chí Tôn Huyền U Đạo Nhân thực lực sâu không lường được, tu vi cũng đạt tới Thiên Cung bát trọng cảnh, là một trong những người có thể đối kháng cùng Thái Hoàng lão tổ còn thừa không nhiều lắm.
Thái Hoàng lão tổ ở lúc này đã có tâm tư thâu tóm Huyền Thiên Thánh Tông, phái người mỗi ngày cùng hắn tỷ thí, chính là muốn từ trên người hắn tính toán ra sơ hở tâm pháp của Huyền Thiên Thánh Tông, lúc cùng Huyền U Đạo Nhân tỷ thí, đem tổn thương xuống đến thấp nhất.
Mặc dù Huyền U Đạo Nhân không bằng Thái Hoàng lão tổ, nhưng thực lực sai biệt có hạn, mặc dù không địch lại, nhưng muốn tự vệ cũng không phải là không thể nào. Mà Thái Hoàng nếu biết hắn tu luyện công pháp, thậm chí tìm ra sơ hở, liền đoạn tuyệt sinh lộ của hắn.
Vì vậy, Huyền Ẩn Đạo Nhân mới có thể nói là mình hại chết Huyền U Đạo Nhân.
Đây là cấp bậc chưởng giáo cường giả giao phong, trong đó tích chứa trí khôn làm cho người ta chỉ cảm thấy sâu như vực, kinh khủng khó lường, Thái Hoàng chiến cùng Huyền U cố nhiên là thắng, diệt trừ đối thủ cường đại nhất, nhưng bị Huyền U trọng thương.
Mặc dù Huyền U thua, nhưng lại thay Tịch Ứng Tình tranh thủ trăm năm thời gian, để lại cơ hội chuyển bại thành thắng.
Tu vi cùng tâm tình đến cấp độ bọn hắn, mọi cử động ý tứ hàm xúc sâu xa, làm cho người ta tính toán không ra, chỉ có lúc cách sau trăm năm, mới có thể hiểu cử động của bọn họ khi đó.
- Đệ tử Lạc Hoa Âm, Giang Nam Giang Tử Xuyên? Ngươi là tiến vào nơi này như thế nào?
Đột nhiên một thanh âm truyền đến, Giang Nam nhất thời chỉ cảm thấy một ánh mắt có tính xâm lược rơi ở trên người mình, bên tai phảng phất vang lên hàng tỉ thanh âm, giống như hàng tỉ ma đầu ở trong đầu hắn gầm thét kêu to, muốn hắn đọa lạc, muốn hắn thần phục!
- Người này là Đại Tông Sư trong Ma Đạo!
Giang Nam trong lòng cả kinh, Huyền Thai trong Tử Phủ kết xuất Ngũ Kiếp Ấn, đem đủ loại ma âm xua tan, lúc này mới tâm thần bình tĩnh, thầm nghĩ:
- Chỉ là ánh mắt, liền để cho tâm thần ta rung động, đạo tâm cơ hồ nghiền nát, không cách nào tự giữ, hắn rốt cuộc là ai?
Hắn hướng nơi phát ra thanh âm nhìn lại, chỉ thấy một trung niên nam tử đứng ở trong ma khí cuồn cuộn, làm Giang Nam kinh ngạc chính là, người này cũng mang theo một mặt nạ, cùng mặt nạ của Thí Thần Cốc cốc chủ bất đồng, mặt nạ người này bằng đồng xanh, khuôn mặt khô khan, hiển nhiên là vì che dấu thân phận chân thật của mình.
Ánh mắt của hắn từ sau mặt nạ bắn tới, rơi vào trên người Giang Nam.
- Di? Còn nhỏ tuổi, tâm tình viên mãn, đạo tâm thông thấu, thành tựu tông sư, thật là khó được.
Trung niên nam tử kia thấp giọng nói:
- Huyền Thiên Thánh Tông không thể khinh thường, đầu tiên là có một Tịch Ứng Tình, hiện tại lại có Giang Tử Xuyên, rất cao, rất cao.
Ánh mắt Giang Nam chớp động, cất giọng nói:
- Tiền bối một cái liền nhận ra ta, hẳn không phải là ma đầu bị nhốt ở chỗ này, chẳng lẻ tiền bối chính là người xông vào Bách Ma Quật kia?
- Đúng vậy, ngươi rất thông minh.
Trung niên nam tử kia khẽ mỉm cười, thẳng đi tới, trầm giọng nói:
- Thái Hoàng tính toán thâu tóm thiên hạ đại phái, có hai cái đinh trong mắt gai trong thịt, một là Huyền Thiên Thánh Tông Tịch Ứng Tình, hai là Thí Thần Cốc Chủ, về phần những môn phái khác, chỉ có thể đặt ở sau đó. Ta nghe nói Vạn Long Sào tìm được phương vị Thí Thần Cốc, liền biết Thái Hoàng nhịn không được, nhất định sẽ đi đến đó. Ta một mực đợi chờ cơ hội này, Thái Hoàng chân trước mới vừa đi, ta liền chân sau đi vào, cho hắn thêm chút loạn tử.
Hắn đi tới bên cạnh Giang Nam cùng Huyền Ẩn Đạo Nhân, sắc mặt Huyền Ẩn Đạo Nhân khẩn trương, âm thầm nâng tinh thần, đối với người này dị thường phòng bị, khô cằn nói:
- Huyền Ẩn còn chưa tạ ơn các hạ xuất thủ cứu giúp, xin hỏi các hạ đến tột cùng là người phương nào?
- Huyền Ẩn, ngươi là tiền bối, người từng trải, nên biết bản thân đeo mặt nạ là vì không muốn cho người biết thân phận chân thật của ta.
Trung niên nam tử kia ha hả cười nói:
- Ta cứu các ngươi cũng không có hảo tâm gì, mà là muốn nhờ thực lực của các ngươi, giúp ta đả thông mấy tầng cuối cùng của Bách Ma Quật, ngăn cản cao thủ của Thái Huyền Thánh Tông, ở tầng dưới chót nhất giúp ta giải cứu một người!
Giang Nam hé mắt, trên dưới đánh giá trung niên nam tử này, nhưng thủy chung nhìn không ra thân phận của hắn, bất quá lường trước lai lịch người này thật lớn, tất nhiên là nhân vật danh chấn nhất thời.
Lá gan của hắn to đến dọa người, lại mạnh mẽ xông tới Thái Huyền Thánh Tông, xâm nhập Bách Ma Quật, hồn nhiên không lo lắng mình bị vây ở chỗ này, không cách nào thoát thân!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.