Đế Tôn

Chương 2619: Đại nhân vật sau lưng (1)




Đám người Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân, Thần Mẫu Đạo Quân, Thiên Cơ Đạo Quân, Đạo Tạng Thiên Tôn, Thái Nhất Thiên Quân, Ma Kha Thiên Quân xông lên, không cầu oanh giết Giang Nam, chỉ mong bám chân hắn. Miễn Giang Nam khựng lại một giây là sẽ bị các báu vật giết tại chỗ.
Lúc này đám người Hồng Đạo Nhân, Kế Đô ma tổ chạy tới nơi, xông vào quần hùng.
Hồng Đạo Nhân hét to:
- La Hầu La, ngươi giúp bên nào?
Vẻ mặt La Hầu La khó xử, gã nhìn Linh Nữ, ngó Giang Nam bị các báu vật vây công. La Hầu La hấp thu phong ấn Bất Không Đạo Nhân để lại trên tiên thiên Ôn Đế quan, được đại đạo Bất Không Đạo Nhân để lại, tu vi thực lực tăng vọt. La Hầu La đã nhảy lên tầng cường giả mũi nhọn đương thời.
Giang Nam vừa chiến vừa lùi:
- La nhi, đừng khó xử. Nếu ngươi tấn công ta thì ta sẽ không trách ngươi. Ngươi cũng biết là ta nợ mẫu tử ngươi quá nhiều...
La Hầu La nghe vậy càng rối rắm, gã bỗng hét to bay vút đi:
- Các người mặc kệ ta đi, ta muốn yên lặng một mình!
Linh Nữ nổi giận liều mạng tấn công Giang Nam:
- Gian tặc Huyền Thiên, dám làm hỏng danh tiếng của ta? Ta cùng ngươi không chết không ngừng!
Linh Nữ chưa lao tới bên cạnh Giang Nam thì Tử Hạm tiên hậu đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng.
Tử Hạm tiên hậu cười nói:
- Linh Nữ Hỗn Độn Thiên Quốc, hình như có dính líu gì với thái sư? Linh, ngươi vì yêu sinh hận, yêu nhau tương sát sao?
Tử Hạm tiên hậu trêu chọc Linh Nữ, làm rối loạn tâm trí Linh Nữ để lộ ra sơ hở.
Tim Linh Nữ rớt cái bịch, vội ngừng bước. Rất nhanh Linh Nữ bình tĩnh lại, mỉm cười nói:
- Đường đường là Tử Hạm Đạo Mẫu bị dân bản xứ Tiên giới Càn Nguyên Tiên Đế bắt đi, phải làm tiên hậu cho hắn, sinh con cho hắn. Tử Hạm Đạo Mẫu, ngươi không thấy xấu hổ cho Đạo Quân chuyển thế sao?
Linh Nữ rất kiêng dè Tử Hạm tiên hậu, nữ nhân này là Đạo Quân tiền sử chuyển thế, thực lực siêu mạnh, là nhóm Đạo Quân tiền sử đầu tiên. Bây giờ Bất Không Thông Thiên Kiều đã thoát khỏi kiểm soát của Linh Nữ, nó bay đi giết Giang Nam. Linh Nữ không còn Bất Không Thông Thiên Kiều, không chút tự tin đối diện Tử Hạm tiên hậu nên nàng dùng ngôn ngữ đả kích đạo tâm của Tử Hạm tiên hậu, để đạo tâm lộ sơ hở.
Tử Hạm tiên hậu lao lên, cười nói:
- Lúc trước ta và Càn Nguyên không có tình cảm, chỉ giao ước với hắn. Nếu hắn thắng thì ta làm tiên hậu của hắn, không ngờ Càn Nguyên thắng thật. Nữ tử dựa vào cường giả, có gì xấu hổ? Linh, ngươi cũng dựa vào Giang thái sư vậy, ta rất tò mò ngươi làm sao bị thái sư bắt, sinh ra ma tổ? Hay Linh Nữ kể cho ta nghe xem?
Linh Nữ cố gắng không quan tâm những lời Tử Hạm tiên hậu nói, dốc hết sức chiến đấu ra đánh với Tử Hạm tiên hậu.
Linh Nữ cười nói:
- Vậy ngươi hết lòng hết dạ đi theo Càn Nguyên như thế nào?
Tử Hạm tiên hậu điểm một chỉ, thanh tú nhẹ nhàng, rất là rộng lượng kể không hề giấu diếm:
- Càn Nguyên nói với ta, nếu ta theo hắn thì tương lai ta vẫn là đạo mẫu, mẫu của Đạo Quân. Sau này quả nhiên ta sinh ra Mông Tốn Đạo Quân, trở thành mẫu của Đạo Quân.
- Nam nhân của ta thủ đoạn cao siêu, thế là ta bắt đầu yêu hắn. Hắn chinh phục thân thể của ta trước, sau đó là lòng, hỏi sao ta không hết lòng hết dạ theo hắn?
- Linh, còn ngươi bị giáo chủ chinh phục thân thể và tâm như thế nào? Sau đó giáo chủ vứt bỏ ngươi ra sao? Làm ngươi hận hắn như vậy?
Linh Nữ cắn răng, đột nhiên rơi vào thế nguy hiểm suýt bị Tử Hạm tiên hậu giết. Tim Linh Nữ rớt cái bịch, vội ổn định đạo tâm.
Bên kia, Càn Nguyên Tiên Đế điều khiển đế xa chặn Thái Nhất Thiên Quân lại. Bây giờ hai người không còn tiên thiên pháp bảo, chí bảo tiên đạo, chỉ có thể dựa vào báu vật Thiên Quân tự mình luyện chế.
Càn Nguyên Tiên Đế huơ quyển trượng Tiên Đế đánh Thái Nhất Thiên Quân, cười nói:
- Đại sư huynh, nhân kiếp này nên kết thúc, sư huynh cần gì đẩy giáo chủ vào chỗ chết?
Biểu tình Thái Nhất Thiên Quân trầm trọng, gã không để sư đệ Càn Nguyên thọc gậy bánh xe vào mắt, nhưng Càn Nguyên Tiên Đế đã trở thành nhân vật ngang ngửa với gã. Thái Nhất Thiên Quân buộc phải tập trung hết sức ứng đối.
- Sư đệ, huynh trưởng như phụ thân, ta là đại sư huynh, từng thay sư phụ thu đồ đệ. Ngươi học được chúta bản lĩnh của ta, giờ dám ra tay với ta?
Thái Nhất Thiên Quân đỡ một gậy của Càn Nguyên Tiên Đế, lạnh nhạt nói:
- Hai vị sư tôn quá cố, đương nhiên Tiên giới lấy ta đứng đầu. Ngươi trợ giúp dị loại không tu tiên đạo, ngươi để hai vị ân sư ở đâu?
Càn Nguyên Tiên Đế im lặng:
- Để hai vị ân sư ở đâu?
Càn Nguyên Tiên Đế bật cười:
- Bây giờ ngươi còn mặt mũi nào nhắc đến hai vị ân sư? Những gì ngươi làm có cái nào xứng với hai ân sư không?
Bên kia, Kế Đô ma tổ nghênh chiến Ma Kha Thiên Quân.
Kế Đô ma tổ lạnh lùng cười:
- Đại trí tuệ Cổ Thần, ngươi đâm thọc thị phi khắp nơi, gây náo động, ma đạo còn hơn ma đạo của ta. Giờ ta muốn xem bản lĩnh thật của ngươi có lợi hại như khả năng châm ngòi không?
Ma Kha Thiên Quân cười lớn, nhanh chóng thụt lùi, thanh âm từ xa vọng lại:
- Kế Đô, nhi tử thứ ba của Huyền Thiên, ngươi muốn đấu với ta? Còn kém xa. Trong thiên hạ chỉ có phụ thân ngươi, Linh Nữ, Quỷ Bà Thiên, Càn Khôn là xứng làm đối thủ của ta. Hơn nữa bọn họ phải hợp sức chung với nhau mới có tư cách này. Mưu tính mưu lược của ta nếu không nói thẳng ra thì ngươi không bao giờ nìn thấu.
Ma Kha Thiên Quân bay đi xa, không tranh chấp với Kế Đô ma tổ.
Kế Đô ma tổ sửng sốt. Thiên Cơ Đạo Quân, Đạo Tạng Thiên Tôn lao tới, Kế Đô ma tổ nghênh chiến.
Hồng Đạo Nhân chặn Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân lại.
Hồng Đạo Nhân khom người nói:
- Hai vị đạo huynh dừng bước.
- Hồng Đạo Nhân luyện ra hoa cái Đạo Tổ, thành tựu hồng mông tiên thiên.
Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân dừng bước biến thành rùa to và rắn đen hợp thể thành Huyền Vũ Đạo Quân.
Rùa to cười lớn:
- Trong dân bản xứ hiếm ai đi đến một bước như ngươi. Nếu trong thời đại yêu tộc thì ngươi có thể chứng Đạo Quân, nhưng chỉ một mình ngươi không ngăn chúng ta được!
Rắn đen rít:
- Hồng Đạo Nhân. Ngươi muốn cứu mạng phụ thân mình là vô ích. Dù ngươi ngăn chúng ta lại cũng không chặn được tiên đạo Tiên giới, không chặn được tiên thiên pháp bảo, chí bảo tiên đạo. Mọi cố gắng của các ngươi chỉ uổng công.
Hoa cái Đạo Tổ hiện ra trên đầu Hồng Đạo Nhân, dưới hao cái xuất hiện ba Hồng Đạo Nhân già, trung niên, trẻ.
Hồng Đạo Nhân cười nói:
- Các ngươi làm sao đoán được bản lĩnh thần thông của phụ thân ta? Huyền Vũ Đạo Quân, hôm nay ngươi và ta đánh một trận, cho ngươi kiến thức bản lĩnh của ta thế nào!
Mông Tốn thái tử tức giận quát:
- Thần Mẫu!
Mông Tốn thái tử đằng đằng sát khí lao hướng Thần Mẫu Đạo Quân, lạnh lùng nói:
- Còn nhận ra ta không?
Thần Mẫu Đạo Quân nhìn Mông Tốn thái tử, cười duyên:
- Chủ nhân kiếp trước của ta, sao không nhận ra được? Nô gia sớm muốn ăn ngươi, không ngờ sắp thành công thì ngươi trốn thoát. Bây giờ ngươi chủ động đưa lên cửa, nô gia đỡ mất công tìm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.