Đế Tôn

Chương 146: Sát nhân đoạt bảo (2)




Giang Lâm đột nhiên chứng kiến một cỗ thi thể mặc áo tím, bên cạnh là một cái đầu lâu xinh đẹp, đúng là Tiêu sư tỷ đã từng cùng bọn hắn có cùng xuất hiện, hai mắt mở ra, vô thần nhìn qua Thiên Không, không khỏi dọa đến khuôn mặt trắng bệch:
- Tiêu sư tỷ cũng đã chết...
Giang Nam cũng phát hiện ra thi thể của Ngũ Nguyên Sơn, nhưng lại không biết bị cái gì đó gặm đến chỉ còn lại có một cái đầu lâu, cau mày nói:
- Còn có Ngũ sư huynh!
- Mạc sư huynh cũng đã chết!
Mộ Yên Nhi nhìn thi thể trước mắt thở dài, mi nhíu chặt:
- Tu vi thực lực của Mạc sư huynh so với ta còn muốn cường hoành hơn, chính là Thần Thông lục trọng cường giả, phất trần trong tay chính là Bảo Khí Thần Thông bát trọng, như thế nào sẽ bị người chém giết ở chỗ này? Dùng thực lực của hắn, cho dù gặp được Thần Thông bát trọng cường giả, không địch lại cũng có thể đào thoát, như thế nào ngược lại không ai chạy đi?
Nàng nhìn quét nhìn bốn phía, chỉ thấy nơi đây như trước có ma khí không tán, trong nội tâm thầm nói:
- Ra tay giết hại bọn hắn nhất định là Ma Đạo cường giả, thực lực cường hoành đến đáng sợ, chỉ sợ là ma đầu tu thành Đạo Đài!
- Chẳng lẽ là Ma Đạo cường giả tu thành Đạo Đài gây nên?
Trong nội tâm Giang Nam cũng có cách nghĩ đồng dạng, đột nhiên phát hiện một chỗ không đúng:
- Chuôi phất trần của Mạc sư huynh không còn! Hẳn là đối phương giết bọn người Mạc sư huynh, lấy đi bảo vật trên người bọn họ. Nếu là Đạo Đài cảnh cường giả, căn bản sẽ không đối với Bảo Khí động tâm, có thể làm cho bọn hắn động tâm chỉ có Pháp Bảo!
Đạo Đài cảnh cường giả đã có thể luyện thành Pháp Bảo, so sánh với Bảo Khí, Pháp Bảo uy lực muốn cường hoành hơn rất nhiều lần, theo lý mà nói Đạo Đài cảnh cường giả căn bản sẽ không nhìn xem Bảo Khí.
Đây cũng là nguyên nhân trên đường đi bọn hắn gặp được đều là Thần Thông cường giả, mà không có gặp được bất luận Đạo Đài cảnh cường giả gì, bởi vì Đạo Đài cảnh cường giả khinh thường vì vài món Bảo Khí mà vất vất vả vả đi Loạn Không Ma Vực đào móc bảo tàng.
- Nếu như đối thủ không phải Đạo Đài cảnh cường giả, người nào có thể trong một thời gian ngắn ngủi, một lần hành động đánh chết mấy Thần Thông cường giả như Tiêu sư tỷ Mạc sư huynh, thậm chí để cho bọn hắn không có chỗ trống đào tẩu?
Giang Nam tinh tế suy tư, đột nhiên chứng kiến một mảnh lân phiến màu đen cực lớn nửa chìm trong đất, trong nội tâm khẽ động, cương khí đem cái phiến lân này xoáy lên.
- Đây là lân phiến của con rết đã từng truy sát ta!
Trong lòng của hắn phát lạnh, hít vào một hơi thật dài, thầm nghĩ:
- Xem ra ra tay giết bọn người Mạc sư huynh, tất nhiên là Chu Dục, đệ tử của Thái Huyền Thánh tông kia! Dùng thực lực của Chu Dục, khẳng định không cách nào chính diện cùng bọn người Mạc sư huynh chống lại, tối đa thực lực cân bằng, bọn người Mạc sư huynh không có một cái nào đào thoát, nhất định là tiểu tử này trợ giúp Mạc sư huynh diệt trừ Thần Thông cường giả của ma đạo, lấy được tín nhiệm của bọn hắn, sau đó bạo khởi sát nhân, tế lên Ngũ Độc Phiên đem bọn người Mạc sư huynh hết thảy giết sạch!
- Chu Dục này, ra tay thật sự tàn nhẫn, ác độc tới cực điểm! Bất quá hắn cướp giết đệ tử lịch lãm rèn luyện khác, Ma Đạo Chính Đạo ăn sạch, đây cũng là một loại thủ đoạn rất nhanh làm giàu.
Hắn vừa mới nghĩ tới đây, đột nhiên chỉ nghe xa xa trong đống loạn thạch truyền đến một thanh âm yếu ớt:
- Người đến có phải là sư huynh của Huyền Thiên Thánh tông không? Cứu mạng...
Mộ Yên Nhi bỗng nhiên đứng dậy, bảo kiếm sau lưng leng keng ra khỏi vỏ, hóa thành một đầu Ngân Giao, qua như điện, trước bảo vệ bọn người Giang Nam.
Tại địa phương ngư long hỗn tạp như Loạn Không Ma Vực này, yêu ma tầng tầng lớp lớp, nàng tự nhiên là coi chừng cẩn trọng, không dám có chút lười biếng, cũng không có bởi vì trong thanh âm trong đống loạn thạch kia mà rối loạn trận tuyến, đoạt lấy tiến đến xem xét.
Hô một tiếng, thần niệm của nàng tuôn ra, đem loạn thạch xoáy lên, chỉ thấy phía dưới loạn thạch chồng chất, có một thiếu niên khuôn mặt tái nhợt toàn thân là huyết nằm ở dưới, niên kỷ thiếu niên này nhìn như mười sáu mười bảy tuổi, sắc mặt thống khổ, phần bụng nổ tung một cái lổ hổng lớn, có lẽ cũng bị thụ thương thế cực trọng, chỉ là xem phục sức liền biết không phải là đệ tử của Huyền Thiên Thánh tông.
- Chu Dục!
Giang Nam ngược lại hít một ngụm hơi lạnh, thiếu niên này đúng là nhân vật hung ác trước đó không lâu tế lên Ngũ Độc Phiên thu Thiên Túc Ngô Công, sau đó lại liền giết mấy người!
Bọn người Mạc sư huynh sư tỷ chết, cũng hẳn là người này hạ độc thủ! Truyện được copy tại Truyện FULL
- Chúa công…
Thần Thứu Yêu Vương cũng chứng kiến Chu Dục, lập tức cũng nhận ra người này, sắc mặt không khỏi thay đổi, nhìn về phía Giang Nam, muốn nói lại thôi.
Giang Nam nhẹ nhàng lắc đầu, nháy mắt, ra hiệu hắn không cần thiết hành động thiếu suy nghĩ.
- Lá gan của Chu Dục thật lớn, giết bọn người Mạc sư huynh rõ ràng cũng không ly khai, mà ngồi đợi đệ tử khác của Thánh tông ta chạy đến, sát nhân đoạt bảo!
Trong mắt của hắn tinh quang lóe lên, biết ngay cách nghĩ của Chu Dục, lúc người này ra tay đánh chết bọn người Mạc sư huynh, không để ý bị bọn hắn thả ra Diễm Hỏa cầu cứu, dứt khoát tương kế tựu kế, ở chỗ này ôm cây đợi thỏ, chờ đợi đệ tử Huyền Thiên Thánh tông đến đây cứu viện chui đầu vô lưới.
Mà Chu Dục lại lo lắng người tới thực lực cực cao, bởi vậy dứt khoát giả làm bị thương, lừa gạt đồng tình của Huyền Thiên Thánh tông đệ tử, đợi thời điểm hắn cận thân, liền bạo khởi sát nhân!
- Vị sư huynh này, ngươi là đệ tử của Thái Huyền Thánh tông?
Mộ Yên Nhi nhận ra phục sức của Chu Dục, trong nội tâm thoáng yên tâm, nhưng như trước không dám có chút lười biếng, như trước thúc dục Ngân Giao Kiếm, cũng không có lập tức tiến lên nói:
- Ngươi tại sao lại xuất hiện ở chỗ này? Mấy vị sư huynh sư tỷ của Huyền Thiên Thánh tông ta là chết như thế nào? Kính xin sư huynh cáo tri!
Chu Dục liên tục ho ra máu, sắc mặt thảm đạm, cười thảm nói:
- Sư tỷ, ta đích thật là đệ tử Thái Huyền Thánh tông, cùng bọn người Mạc sư huynh gặp nhau, nói chuyện với nhau thật vui, không ngờ lại đột nhiên gặp được đệ tử Cổ Thần Các, không phân trần liền hướng chúng ta đánh đập tàn nhẫn. Chúng ta ra sức phản kháng, liền giết mấy người, đuổi theo bọn chúng tới đây, không ngờ lại tao ngộ mai phục, thậm chí có bốn năm vị Thần Thông lục trọng thất trọng cường giả của Cổ Thần Các xuất hiện...
Hắn ho ra máu liên tục, hối hận nói:
- Ta là cái thứ nhất bị tập kích, bị đánh trọng thương, Tiêu sư tỷ vì cứu ta, hoành thân thay ta ngăn một kiếm, bị một người trong đó một kiếm chém giết, đám ác ma kia ra tay tàn nhẫn, Đàm sư huynh Ngũ sư huynh cũng bị bỏ mạng, Mạc sư huynh thả ra Diễm Hỏa cầu cứu, ta ra sức chống cự, nhưng mà cũng không địch lại, bị đánh nhập loạn thạch chồng chất, cũng không lâu lắm liền nghe được Mạc sư huynh kêu thảm thiết, có lẽ đã gặp độc thủ không may...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.