Đế Tôn

Chương 1032: Thần Đế? Ngươi không xứng! (1)




Quang Vũ Kỷ Kiếp!
Đây chính là Quang Vũ Thần Đế hy vọng, Quang Vũ Kỷ Kiếp, thiên hạ đại loạn, dễ dàng hắn trong lúc hỗn loạn làm một chút chuyện tình không muốn người biết!
Tỷ như ám sát chín vị Bổ Thiên thần nhân!
Mà Địa ngục vạn giới, cũng lựa chọn ở lúc Quang Vũ Kỷ Kiếp bộc phát xâm lấn, Sa La Ma Đế lựa chọn thời gian cũng cực kỳ xảo diệu, Quang Vũ Kỷ Kiếp bộc phát, nhiều Tiên Thiên Thần Ma bảo vệ vạn giới cùng chín vị Bổ Thiên thần nhân cũng bận việc cứu hoả, Thần Giới đầu sỏ bận nội đấu, tranh đoạt Thần Đế vị, Địa ngục vào lúc này xâm lấn, chống cự sẽ nhỏ nhất.
Bất quá, hiển nhiên Địa ngục vạn giới bao gồm Sa La Ma Đế cũng chỉ là con cờ của Quang Vũ, trở thành công cụ thay hắn diệt trừ dị kỷ!
- Thông U, Cửu Tiêu bao gồm nhiều Thần Đế, chỉ sợ cũng là công cụ hắn lợi dụng...
Giang Nam rùng mình một cái, trong lòng yên lặng nói:
- Diệt trừ chín Bổ Thiên thần nhân, đánh chết Sa La Ma Đế, bình định Quang Vũ Kỷ Kiếp náo động, cần những vị Thần Đế này liên thủ mới có thể làm được. Hắn cần lợi dụng những Thần Đế này, cho hoàn thành nghiệp lớn. Hơn nữa, tám vị Thần Đế tương trợ, để cho hắn còn có tiền vốn chiếm lĩnh Địa ngục vạn giới, tóm thâu Địa ngục vạn giới! Đợi làm được hết thảy...
Đợi làm được hết thảy, Quang Vũ Thần Đế liền có thể đem chín đại Thiên Đạo chí bảo nấu thành một lò, một lần nữa Bổ Thiên, cho dù không thể vì vậy mà chứng được Tiên Đạo, hắn cũng có thể trường sanh bất lão, cùng thiên địa đồng thọ!
Hơn nữa, hắn là Thần Đế ngăn cơn sóng dữ, sống ra thế thứ hai Thần Đế, diệt trừ chín Bổ Thiên thần nhân, đánh chết Sa La Ma Đế, bình định Quang Vũ Kỷ Kiếp náo động, sự nghiệp to lớn bực này để cho hắn quang mang vạn trượng, trở thành truyền thuyết, trở thành Thần Thoại, trở thành Thần Đế chói mắt nhất từ cổ chí kim!
Quang mang của hắn cùng thọ nguyên của hắn giống nhau, chiếu rọi muôn đời!
Rất khó tưởng tượng, một người lại ở ước chừng hai trăm vạn năm trước, liền chế định một âm mưu hoàn mỹ như vậy, đem tất cả mọi người tính toán ở trong đó, tính toán Tiên Nhân bị trấn áp, tính toán chín vị Bổ Thiên thần nhân, tính toán Sa La Ma Đế, tính toán địa ngục vạn giới, tính toán tám Thần Đế, tính toán tất cả sinh linh của chư thiên vạn giới!
Từng cái từng cái mưu kế, tạo thành một tấm lưới lớn, bao phủ chúng sanh địa ngục vạn giới, chư thiên vạn giới, cho dù là Tiên Nhân bị trấn áp, Bổ Thiên thần nhân, Tiên Thiên Thần Ma gần Tiên, cũng không cách nào chạy ra tấm lưới này!
Kể cả những Thần Quân, Thần Tôn, Thần Chủ, Chân Thần, Thiên Thần cùng thần minh kia, lại càng không cần phải nói chúng sinh, phàm phu tục tử!
Tất cả mọi người là con cờ của hắn, có khi là tốt, có khi là xe, có khi là pháo, có khi là mã, có người là phụ tá hắn, có người là con cờ bị hắn vứt bỏ!
Mà Giang Nam từ trên Tiên Đài mang hắn đi ra, đã ở trong vô hình biến thành một con cờ trọng yếu trong tay hắn!
- Hơn năm ngàn vạn năm đệ nhất kiêu hùng, câu phê bình này, không có nói sai...
Trong lòng Giang Nam mặc niệm nói:
- Mà kiêu hung này, ở trong Tử Phủ của ta, nếu đem hắn giao đi ra, là có thể kết thúc sinh mệnh kiêu hùng này, để cho vô số âm mưu của hắn biến mất...
Hắn rất nhanh ý thức được, đem Quang Vũ giao đi ra cũng là vu sự vô bổ.
Cho dù Quang Vũ Thần Đế hoàn toàn bỏ mình Đạo tiêu, Quang Vũ Kỷ Kiếp vẫn sẽ phát sinh, Địa ngục vẫn xâm lấn, Bổ Thiên thần nhân vẫn bể đầu sứt trán cứu hoả chung quanh, chư thiên vạn giới vẫn phải sanh linh đồ thán, tử vong vô số!
Không giao ra Quang Vũ Thần Đế, còn có cơ hội giữ được sinh mệnh hàng tỉ vạn sinh linh, bởi vì Quang Vũ dù sao cũng muốn trở thành Thần Đế, muốn để cho tên của mình Vĩnh Hằng chiếu rọi ở trong chư thiên vạn giới, muốn cho tất cả sinh linh ca ngợi công tích vĩ đại của hắn.
Vì làm được những thứ này, hắn cần bình định náo động, cứu chúng sanh từ trong nước lửa.
- Bên trong năm mươi năm, ta không cách nào làm được ngăn cơn sóng dữ ở trong hạo kiếp, có thể làm được một bước này, chỉ có Quang Vũ.
Giang Nam yên lặng nói:
- Nếu giao ra kiêu hùng trong Tử Phủ, liền không còn có Thần Đế có năng lực cứu thế kia...
Hắn rốt cục cảm nhận được Tịch Ứng Tình nghênh chiến Thái Hoàng Lão Tổ, trong lòng sẽ khổ như thế nào.
- Nếu như cho ta trăm năm thời gian, liền không có chuyện gì của Quang Vũ... Ta còn không phải là Thái Hoàng Lão Tổ, làm không được vô tình a.
Nếu Giang Nam có thể làm được vô tình, giống như Thái Hoàng giống nhau vô tình.
Hắn hiện tại lập tức liền trở mặt cùng Quang Vũ, giao người ra để cho Bổ Thiên Thần xử tử, sau đó ngồi nhìn sanh linh chư thiên vạn giới đồ thán, ngồi nhìn vô số phàm phu tục tử ở trong chiến loạn tử vong, vô số tu sĩ đau khổ giãy dụa ở đường ranh sinh tử, vô số Thần Ma vẫn lạc, mà hắn ở trong đó trầm mặc đợi chờ cơ hội quật khởi.
Nhưng mà Giang Nam làm không được một bước này, hắn có quá nhiều người phải quan tâm, quá nhiều nhớ thương. Đầu vai hắn gánh trách nhiệm nặng nề, không cách nào làm cho mình trở nên như Thái Hoàng Lão Tổ lạnh lùng.
- Quang Vũ kiêu hùng bực này, vì bản thân chi tư, mà đem tất cả sinh linh của chư thiên vạn giới lâm vào nước lửa, hắn phải chết!
Huyền Hoàng Lão Tổ trầm giọng nói.
Hai vị thần nhân bị bao phủ ở trong Thần Quang Thần hà gật đầu, từng cái từng cái lần lượt biến mất.
Thân hình Giang Nam vừa động, từ trong Huyền Hoàng Học Cung bay ra, Ma La Thập kinh ngạc nói:
- Giang lão đệ, ngươi đây là định đi đâu?
Giang Nam tựa hồ không có bất kỳ tâm sự, cười nói:
- Tiểu Thiên Tinh Giới cùng nguyên giới rất gần, ta muốn trở về nguyên giới một chuyến.
Ma La Thập bay ra học cung, cười nói:
- Ta và ngươi cùng đi! Ta lần này ở trong Vọng Tiên Đài thu hoạch rất nhiều, nhất là phương diện thần tính có đột phá rất lớn, phải áp chế tu vi cảnh giới của mình, trở về xem có thể làm cho mình đột phá hay không.
Hắn hào tình vạn trượng, ha hả cười nói:
- Lão tiểu tử Thái Hoàng kia ở nguyên giới thành thần, lão tử cũng không có thể so với hắn yếu đi, nếu muốn thành thần thành Ma, cũng phải thành tựu ở nguyên giới!
- Giang khốn kiếp, nhà của ngươi ở phụ cận?
Thi Hiên Vi bay ra học cung, đem Thánh Quân thần thụ trả lại cho hắn, hiếu kỳ nói:
- Ta còn không biết ngươi tới từ nơi nào, ngươi đã phải về nhà, không bằng mang ta đi xem một chút rốt cuộc là vùng khỉ ho cò gáy gì, có thể nuôi ra điêu dân như ngươi.
Giang Nam còn chưa kịp nói chuyện, Lạc Hoa Âm đứng ở trong học cung hướng hắn ngoắc, cười nói:
- Ngươi đi về trước, đợi tu luyện thành công, cũng phải về nhà tu thành thần minh!
Ông...
Huyền Hoàng Học Cung chấn động, biến mất không thấy gì nữa, hẳn là trở về Huyền Hoàng Đại Thế Giới.
Huyền Hoàng Lão Tổ cùng đám người Đa Văn Thánh Nhân nóng lòng sưu tầm tung tích Quang Vũ Thần Đế, cũng không đối với Giang Nam chú ý nhiều hơn, dù sao so sánh với Quang Vũ Thần Đế, Giang Nam chẳng qua là tiểu bối chưa lớn lên, cũng không đáng giá được bọn họ vận dụng quá nhiều tâm thần cùng tâm tư đi lưu ý hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.