Đệ Tam Thứ Mười Chín Công Lược

Chương 56: Thần Tượng Là Mèo 18






Dụ Sở chỉ là hôn xong gối ôm, thuận miệng hôn luôn mèo nhỏ mềm mại, kết quả mèo nhỏ đột nhiên bị hôn không kịp phòng ngừa, lại giống như kinh ngạc cực kỳ, trừng lớn con ngươi xanh băng, Dụ Sở chạm vào thân mèo cảm thấy cảm xúc của nó phảng phất như bùng nổ, trợn tròn mắt nhìn chằm chằm cô.
“Làm sao vậy, lại thẹn thùng?” Dụ Sở nghĩ thầm bé mèo này cũng quá dễ dàng đùa giỡn, vì thế lại cúi đầu cười xấu xa, lần này còn chưa kịp chạm tới, đã bị nó nhanh chóng nâng móng vuốt lên đè lại môi, móng vuốt nhỏ phấn nộn ấn ở trên mặt, trên người tiểu gia hỏa còn mang theo hương sữa mềm mại.
“Không cho hôn?” Dụ Sở nhướng mày, cười tủm tỉm vỗ vỗ đầu nhỏ, cố ý cúi đầu để sát vào nó.
Mèo nhỏ dường như muốn bùng nổ, móng vuốt nhỏ gắt gao ấn vào cánh môi cô, đầu lùi về phía sau, cực quẫn bách mà nhỏ giọng kêu: “Meoo……”
“Được được không đùa em nữa.”
Dụ Sở xoa nắn tai mèo, phát hiện nhiệt độ trên tai rất cao.
Cô thắc mắc.
Thật là bởi vì thẹn thùng?
Lúc này bên ngoài truyền đến tín hiệu tắt đèn, trong nháy mắt đèn trong ký túc xá cũng vụt tắt.
Những người bạn cùng phòng cũng lần lượt trở lại giường ngủ.
Dụ Sở nghiêng người, đem mèo con ôm ở trong ngực, sờ sờ tai mèo mềm mại của nó, nói ngủ ngon, ôm nó nhắm mắt ngủ.
Ngày hôm sau, khi tỉnh lại phát hiện mèo nhỏ lại không thấy.
Dụ Sở xuống giường tìm một vòng cũng không tìm được, đứng ở tại chỗ sững sờ vò đầu.

Vốn dĩ tính toán qua hai ngày cuối tuần, đem mèo nhỏ mang về Hoa Ức tìm chủ nhân, kết quả nó liền chạy.
Chẳng lẽ là tự mình biết đường về?
Nếu là thật sự, mèo nhỏ cũng quá thông minh đi…… Xác định không phải cái gì đó có thể biến thành tiểu yêu tinh a?
Buổi sáng, tiết tự học chuẩn bị bắt đầu, bạn cùng phòng ở bên ngoài gọi cô một tiếng: “Sở Sở cậu làm gì vậy, còn không đi a?”
“Mình tới đây.” Dụ Sở giơ tay cầm lấy cặp sách, đóng cửa đi ra ngoài.
*
Người đại diện vẫn là không yên tâm, vì thế ngày hôm sau tự mình đến nhà Thần Hi tìm người.
Nơi Thần Hi ở là biệt thự đơn lập, bởi vì thân phận của anh không thích hợp ở tiểu khu nhiều người, lo lắng một ít fan điên cuồng sẽ ngồi xổm ở địa chỉ đợi, cũng sẽ quấy rầy hàng xóm.
Vì thế cố ý chọn một tiểu khu an tĩnh giá cao, các biệt thự đơn lập đều cách nhau rất xa, sống mấy năm cũng không nhất định biết hàng xóm là ai.
Người đại diện ấn chuông cửa, nhìn camera chào hỏi, một lát sau mới nghe thấy âm thanh điện tử, cửa tự động mở ra.
Sau khi bước vào anh đứng ở phòng khách đợi người.
Sau một lúc lâu, tiếng bước chân từ cầu thang xoắn ốc truyền đến.
Thiếu niên mặc áo ngủ, có vẻ như mới vừa tắm xong, đầu tóc ẩm ướt, lười nhác mà rũ nửa mắt, không chút để ý liếc nhìn người đại diện một cái.
Quần áo ở nhà so với quần áo biểu diễn của đối phương, hoàn toàn là hai loại phong cách khác nhau, lúc anh rũ mắt có thể nhìn thấy lông mi đen nhánh, xinh đẹp lười biếng.
Thần Hi hình như có chút buồn ngủ không muốn để ý tới người khác, đưa tay xoa xoa mu bàn tay trắng nõn hỏi: “Sớm như vậy có việc tìm tôi?”
Âm sắc lạnh lùng.
Người đại diện hơi thắc mắc.
Thời gian làm việc và nghỉ ngơi của Thần Hi luôn có quy luật, thông thường buổi sáng 7 giờ đều rời giường để chạy bộ, vậy mà mình hiện tại 8 giờ mới tới đây, như thế nào đối phương ngược lại là bộ dáng chưa tỉnh ngủ.
Tiếng nói thanh lãnh mang theo chút nhu nhu mơ hồ.
Người đại diện cẩn thận đánh giá anh vài lần: “Cậu tối hôm qua ngủ không ngon?”
Thiếu niên một tay ôm đầu, nghe vậy lông mi hơi chớp hai lần, mắt uể oải rũ xuống: “Còn tốt.”
Người đại diện nghi ngờ.
Phòng khách an tĩnh trong chốc lát, người đại diện đang muốn mở miệng, lại nghe thấy Thần Hi nhu nhu không tỉnh táo mà lẩm bẩm một câu: “Chính là lần đầu tiên……”
Anh không nghe rõ nghệ sĩ nhà mình nói thầm cái gì, hỏi lại: “Cậu nói cái gì?”
Thần Hi đỡ đầu, lười biếng nói, “Không có gì.”
Lần đầu tiên ngủ cùng nữ sinh.
Toàn bộ thân mèo động cũng không dám động.
Thần Hi mơ mơ màng màng, không biết tình huống của mình là như thế nào.
Vốn dĩ chỉ là đi xem một chút, kết quả lại bị hôn còn bị ôm ngủ, bị ôm mặt, bị thiếu nữ trao cho nụ hôn đầu tiên……
Khả năng cô chỉ cho rằng mình là hôn mèo nhỏ, nhưng Thần Hi biết chính mình là người.
Kia có khác gì mình đã lấy mất nụ hôn đầu của cô?
Hơn nữa thiếu nữ còn không hiểu rõ tình huống của mình, cùng người khác giới ngủ một đêm.
…… Cô chỉ cho là mình ôm mèo con ngủ.
Thần Hi trầm mặc hai giây.
Ngón tay dài đè lại huyệt thái dương.
Người đại diện thấy Thần Hi đột nhiên nghiêm túc, mặt vô biểu tình an tĩnh suy tư gì đó, ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu vào trên mặt thiếu niên, màu da trắng nõn sáng lên, người này trên đài hay dưới đài cũng không khác nhau nhiều lắm, ở trên sân khấu tỏa sáng lộng lẫy, giá trị nhan sắc trong sinh hoạt cá nhân cũng vĩnh viễn lóa mắt, tùy ý một cái cũng như khuynh hướng cảm xúc điện ảnh, dung mạo giống như thêm bộ lọc, hàng mi dài nhiễm lên sắc vàng nhạt.
Người đại diện không khỏi nghĩ, đáng tiếc Thần Hi không tham gia bất cứ gameshow nào, bằng không với giá trị nhan sắc như vậy, các fan chắc chắn sẽ điên lên mất.
Đang suy nghĩ, anh bỗng nhiên nghe thấy thiếu niên hỏi: “Lấy nụ hôn đầu của nữ sinh có cần phải phụ trách hay không?”
Người đại diện: “……”
Người đại diện: “???”
Người đại diện: “!!!”
“Cậu đoạt nụ hôn đầu của nữ sinh nào!” Tâm trí của người đại diện lập tức nổi lên một cơn bão, kinh ngạc đến mức âm điệu đều cao lên.
Thần Hi liếc mắt nhìn anh ta.
Dung nhan tinh xảo của thiếu niên dưới ánh sáng có vẻ loá mắt, một tay đỡ đầu, rũ xuống đầu ngón tay trắng nõn, hơi nhếch đuôi lông mày.
Ý nghĩ đầu tiên nảy ra trong đầu người đại diện không phải là chuyện thần tượng nhà mình hẹn hò, mà là, "Cô gái đó có sao không, có ngất đi vì phấn khích không?"
Ý nghĩ thứ hai là “Thần Hi nói giỡn sao, tính cách này của anh sẽ cùng người khác chơi hôn hôn sao”?
Thần Hi rũ tay, mắt nhìn vẻ mặt kinh ngạc của người đại diện, thờ ơ mở miệng: “Ví dụ như nữ sinh đó hôn một con mèo, nhưng là người biến thành mèo, cô ấy không biết.”
Người đại diện: “……”
Anh ta chớp chớp mắt nhìn Thần Hi rồi bình tĩnh lại.
Hóa ra lão đại không phải nói chính mình, mà là cái truyện tranh hoặc là tình tiết manga anime nào đó…… Anh thở phào nhẹ nhõm, “Cậu lần sau hỏi loại vấn đề này, có thể hay không trước tiên nói rõ ràng vấn đề?”
Bệnh tim cũng sẽ chịu không nổi.
Thần Hi rũ tầm mắt xuống, đốt ngón tay trắng nõn làm như vô ý gõ gõ bàn, nhìn người đại diện.
“Hẳn là không cần phụ trách đi, nữ sinh lại không biết mèo là người, chỉ coi là mèo thì được rồi?” Người đại diện thuận miệng trả lời.
====
210926.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.