Để Ta Mang Các Vị Vùng Lên

Chương 38: Cheshires Game5






Bóng đêm ngày càng sâu.
Toàn bộ đại sảnh khu trung tâm mang không khí yên tĩnh mà có trật tự.
Một vài bóng người lén lút vọt qua con đường nhuộm một màu đen như mực.
Thứ không khí thần bí vốn có lại càng thêm rõ ràng.
Kinh Thế đỡ Micae nhìn quanh một vòng, không phát hiện ra điều gì dị thường.
Vừa định rẽ vào một con hẻm khác, chợt nghe thấy tiếng chân vội vã lộn xộn chạy tới.
Khuôn mặt hắn ngập trong vẻ ngờ vực nhìn lại, liền thấy được Ôn Mặc và An Hòa đang chạy tới.
Ôn Mặc: "Anh Kinh, đã nói với các người chơi khác tránh xa khu vực này rồi."
Linh Uyên ở bên cạnh im hơi lặng tiếng lấy ra năm cái vòng vàng, chia cho mỗi người một cái.
Đạo cụ này cho phép che giấu hơi thở sự sống trong thời gian nửa tiếng, dùng một lần.
Giá mỗi cái lên đến năm trăm ngàn điểm.
có thể né tránh một cách hữu hiệu trong thời khắc mấu chốt.
Ôn Mặc cẩn thận đề phòng hỏi: "Dùng cách thức đơn giản như vậy để ứng phó, sẽ không bị Cảnh Duy đoán ra chứ?"
: "Sẽ ổn thôi, mặc dù trên cơ sở là không có các yếu tố khác can dự vào." Micae đánh giá mấy lần xong mới đeo vòng vào tay.
Linh Uyên ánh mắt hơi sáng lên: "Yên tâm, có anh ở đây thì thua thế đếch nào được."
Ôn Mặc: "..."
Cảnh Duy có thể được xem là người chơi dày dạn kinh nghiệm.
Nếu thời gian dài như vậy vậy vẫn chưa triển khai tấn công, tám phần là cô ta đã sửa soạn xong cách qua cửa.
Thậm chí còn đang âm mưu sắp đặt một cái bẫy lớn lùa bọn họ vào tròng.
Phía trên đều là phán đoán sơ bộ dựa trên trực giác và hiểu biết của Micae.
Sau khi thảo luận, mọi người đều nhất trí đưa ra phương án mang tính mũi nhọn là chủ động tấn công trước.
Sân đấu được chọn là tòa trung tâm của trường học.
Cũng không để họ phải chờ quá lâu.
Linh cảm Kinh Thế liền dao động, hắn ngẩng phắt đầu lên.
Trong bóng tối cách đó không xa, một thân ảnh phiêu đãng tiến gần.
Mái tóc nâu hơi quăn xõa xuống, đồ da đen bó sát cùng con xúc xắc kỳ dị quanh quẩn như chơi đùa giữa những ngón tay.
: "Lần này thì tập hợp đủ rồi nhỉ." Giọng nói êm dịu của Cảnh Duy vang lên, ánh mắt cô ta tràn ngập ác ý không hề che giấu: "Đỡ mất công ta phải đi bắt từng đứa một."
Bình tĩnh, lý trí lại không kém phần điên cuồng.
So với trong quá khứ, Cảnh Duy của hiện tại tràn ngập yếu tố vặn vẹo.
Biểu hiện này khiến trong lòng Micae dần chuyển sang đề phòng và bài xích hơn.
Gã dùng mắt ra hiệu cho đám người Kinh Thế âm thầm đề cao cảnh giác.
[ Đinh ~ ]

[ Kích hoạt kỹ năng: Chiêu hồn sư ]
Những ngón tay của cậu bé tóc trắng co lại rồi nắm chặt, kéo theo tiếng xé gió ầm ầm vang lên.
Hàng ngàn sợi tơ mỏng manh màu trắng mờ xuất hiện trong không khí, bao vây trói buộc hai bên tường cũng như toàn bộ đồ vật xung quanh.
Theo động tác giật mạnh của Micae, đồ vật và tường đều nổ tung.
Vô số mảnh vỡ bắn tung tóe lên, bị tơ trắng cuốn lấy đẩy mạnh về phía cô gái tóc nâu.
Đối phương cũng ngay lập tức làm ra hành động ứng phó, con xúc xắc đảo quanh các ngón tay rồi lật ra mặt sáu hướng lên.
[ Kích hoạt kỹ năng: Phán định xác suất ]
Một tầng sáng mờ lấy tốc độ mắt thường khó thấy được phủ lên toàn thân Cảnh Duy.
Gần như cùng lúc đó, các mảnh vỡ trong không trung đột nhiên thay đổi hướng.
Hoặc bay sang trái hoặc bay sang phải, hoặc rơi xuống dưới hay vọt lên trên.
Tóm lại là hoàn toàn né khỏi mục tiêu đã chọn.
Ngược lại, chúng giống như có sinh mệnh, lao ngược lại công kích đám Kinh Thế.
Toàn bộ kiến trúc giống như hóa thành một mạng lưới kỳ quái kín không kẽ hở, muốn dồn bọn họ vào chỗ chết.
An Hòa xông lên trước, liên tục chém ra những đường kiếm lam nhạt, thổi bay các mảnh vỡ.
Mắt đất lắc la lắc lư như sắp sụp đổ đến nơi.
Tro bụi bốc lên mù mịt.
Đôi mắt Cảnh Duy mang sắc thái bình thản như thể không hề dao động.
: "Đây là thực lực của Micae đại danh đỉnh đỉnh ngày xưa đó ư? Thật đáng thất vọng."
Nói rồi, con xúc xắc trong tay cô ta lại lần nữa tỏa sáng.
Kỹ năng được kích hoạt, con xúc xắc bay lên không trung bắt đầu nảy sinh mối liên hệ với xung quanh, dần dần bành trướng.
: "Lúc này!" Micae gần như gầm lên.
Trong khoảnh khắc ấy, năm cái vòng vàng giấu dưới ống tay áo của họ đồng thời sáng lên.
Không bắt được tín hiệu sống, con xúc xắc lơ lửng trong không khí đột ngột bất động.
Vẻ mặt Cảnh Duy cũng hơi thay đổi.
Không để mất thời gian, An Hòa và Micae đồng thời phát động tấn công.
Ôn Mặc cũng rút ra quyền trượng vàng khảm hồng ngọc.
Thân thể Kinh Thế hơi gập, Linh Uyên nghiêng về phía trước, hai người tốc độ nhanh hệt như đạn bắn vọt lên.
Đã dự phòng trước tình huống này.
Cảnh Duy dang hai tay đâm vào hư vô, rút ra hai khẩu súng ngắn màu bạc, đảo tay liền hướng ra trước.
Pằng! Pằng! Pằng!
Tiếng nã đạn liên tiếp vang lên.
Viên đạn bạc gầm thét lao tới chỗ kẻ địch lại liên tục bị bật ngược lại.
Chẳng biết từ lúc nào, quanh người Linh Uyên và Kinh Thế đã bọc lên một lớp tơ mỏng trắng mờ.
Bên trên còn dán bùa vàng của An Hòa.
Lớp chắn cũng không quá chắc chắn, Cảnh Duy tiếp tục nã đạn không ngừng nghỉ.
Trong khi đó, Linh Uyên cua góc liên hoàn, chỉ trong tích tắc đã áp sát đối thủ.
Đạo cụ hình lưỡi hái nhắm ngay cần cổ dưới lớp tóc nâu kia mà vung đến.
Cảm thấy hơi lạnh thấu xương chạy dọc từ lòng bàn chân lên đến đỉnh đầu.
Cảnh Duy lập tức nghiêng người tránh đi, lưỡi hái suýt soát chém ngang cổ.
Kinh Thế vừa tiếp cận tới, lập tức nhân cơ hội đá ra một cước.
Nào ngờ một mảnh vỡ trên trần nhà ngẫu nhiên rơi xuống, trùng hợp đỡ cho cô ta một nhát.
Bước chân vừa chuyển liền hơi chao đảo trượt về phía trước, vừa vặn tránh đi đường kiếm của An Hòa và tơ mảnh của Micae ném tới.
Toàn bộ quá trình đều không chịu thương tổn gì lớn, trình độ may mắn quả thực làm cho người ta khó có thể chấp nhận.
Đều là do ảnh hưởng còn dư lại của con xúc xắc kia.
Thời gian gấp rút, Kinh Thế và những người khác gấp rút tăng nhanh tốc độ tấn công.
Cảnh Duy thì liên tục vừa lùi về sau vừa lăn lộn, tránh né khỏi các đòn tấn công, lại vừa điên cuồng đáp trả bằng những đòn nguy hiểm không kém phần.
Năm đứa trẻ quây lấy người phụ nữ, kiến trúc xung quanh đều bị hủy hoại đáng kể.
Quyền trượng vàng kim ánh lên một sắc sáng vừa huyền ảo mê say.
Ôn Mặc vung tay.
Ngay lập tức, một luồng ánh sáng nhuốm chút lửa vàng từ trên trời giáng xuống, chiếu thẳng về hướng Cảnh Duy.
Hào quang tinh khiết liên tục khuếch tán rồi cuốn lấy cô ta.
Giống như xiềng xích ấm áp trói buộc lấy cơ thể, khiến tâm trí người ta muốn buông tay bỏ cuộc.
Ngay cả súng bạc cũng bị tịnh hóa, phát ra hai tiếng cạch cạch liền không thể bắn nữa.
Cảnh Duy lập tức ném súng đi, hạ thấp thân, nhanh chóng phóng thẳng về trước bắt lấy xúc xắc trong không trung.
Cả người cô ta lăn qua một bên tránh đi luồng sáng, đứng dậy liền thay đổi một đôi bao tay màu đen có móng vuốt nhọn hoắt.
Những tia sáng phát ra từ quyền trượng cũng không duy trì lâu, cuối cùng hoàn toàn tan rã.
Nhường đường cho kiếm khí của An Hòa xông lên thay thế.
Kiếm khí chém vào một lớp sáng mỏng tóe ra tia lửa rồi tiêu tán.
Cảnh Duy ném đạo cụ khiên dùng một lần sang bên cạnh, lại lấy ra một quả cầu bạc ném tới.
Quả cầu va chạm với tơ mảnh, kêu réo một tiếng động lớn rồi nổ tung.
Xả ra một đám khói mù mịt che đi tầm nhìn của mọi người.
Ôn Mặc nhanh chóng phản ứng lại, kích hoạt quyền trượng.
Quầng sáng linh thiêng thần thánh lập tức quét qua, thổi bay khói xám che mắt.
Cảnh Duy xuất hiện phía sau lưng Micae, nghiêng người liền bổ một vuốt đi xuống.
Trực giác vừa động, Micae liền ngả ra trước tránh đi.
Nhưng do một chân bất tiện dẫn đến động tác bị trì trệ.
Móng vuốt kia sượt qua tay phải để lại một vết thương sâu dữ tợn, cũng chém đứt vòng vàng trên tay gã.
Mùi máu đậm đặc thoáng lướt qua chóp mũi, Micae cảm thấy tim mình đập nhanh như trống đánh.
Con xúc xắc trong tay Cảnh Duy như cảm nhận được một chút sự sống, bắt đầu cục cựa muốn hoạt động trở lại.
Tình huống đã trở nên nguy hiểm.
Tại phòng phát sóng trực tiếp của phó bản:
[!!! ]
[ AAA đỉnh quá đi! Chấn động! ( Thưởng 400 điểm) ]
[ Mị kiên nhẫn chờ trong này lâu như vậy chính là vì cảnh này! Mãn nhãn mãn nhãn!!! ]
[ Thật sự lợi hại quá luôn! Kịch tình biến chuyển như lốc xoáy, lên xuống phập phồng, hù mị sửng sốt từng cơn lại từng cơn.
( Thưởng 400 điểm) ]
[ Quả nhiên mọi người rất đỉnh aaa! Cả Linh Uyên cũng ngầu nữa ( hư cấu, of course) ( Thưởng 350 điểm) ]
[ Lên đi nào! Để các cục cưng nhà mình chơi hết lực đi! ]
Rầm!
Ở chỗ Cảnh Duy vừa đứng hiện ra một thân ảnh màu lam, một kiếm đâm xuyên, xé rách mặt đất.
Lại bị cô ta nhanh nhẹn tránh được.
Dưới các tia chớp bạc trắng không ngừng lấp lóe, Kinh Thế hít sâu một hơi, xoay người vọt tới.
Linh Uyên cứ thế đứng tại chỗ xả tiền đập đạo cụ, vung ra đủ loại lá chắn phủ lên người hắn cũng như đạo cụ khóa chân vào Cảnh Duy.
Tiếng móng vuốt chém vào lá chắn liên tiếp vang lên, kiếm khí và tơ mảnh xông tới va chạm với nhau b ắn ra tia lửa.
Hỗn loạn dâng cao đến đỉnh điểm.
Chiến đấu kéo dài khiến thể lực suy giảm, tấn công lại đến liên tục khiến Cảnh Duy không có thời gian uống thuốc hồi phục thể lực.
Trong khi đó bên Kinh Thế mặc dù bất lợi về thể hình, lại có Linh Uyên đại tài khí thô liên tục buff đạo cụ, hoàn toàn không bị suy giảm sức lực.
Ánh mắt Cảnh Duy hơi ngưng lại.
Vừa nghiêng người thay đổi phương hướng, cánh tay phải lại chợt nâng lên.
Bất chấp tín hiệu sống chỉ có một người, lại muốn một lần nữa ném xúc xắc.
Trong tiếng gió xao động, Kinh Thế nhanh chóng đưa ra suy đoán nhất định.
Lấy hết tốc độ xông tói, dùng sức nhảy lên.
Mục tiêu nhắm vào con xúc xắc kia.
Cuồng phong nổi lên, Cảnh Duy mạnh mẽ thay đổi phương hướng.
Móng vuốt nhọn cũng bất ngờ chộp tới từ bên trái.
Trong lòng cô ta chắc mẩm có thể dùng vuốt đâm xuyên động mạch cổ của người nọ.
Lại chẳng ngờ đối phương phản xạ nhạy bén đến mức quái dị, giật người ngược lại né được nhát trảo kia.
Tay nhỏ mang theo sức mạnh kh ủng bố đáng sợ bắt ngược lại, bẻ gãy ba móng trên đạo cụ của cô ta, một chân đá văng con xúc xắc đập vào tường, nứt ra một mảnh nhỏ.
Cảnh Duy thổ ra một ngụm máu.
Nơron thần kinh hoạt động 100%, lập tức ném đi một bên găng hỏng lùi về sau.
An Hòa và Micae cũng nhân cơ hội tập kích.
Trong tiếng động khiến người ta định tại nhức óc, Kinh Thế vẫn duy trì được tốc độ như trước, đã thế mỗi lúc lại một nhanh.
Việc tấn công liên tục nhiều lần của bốn người còn lại dồn lên cũng sinh ra ảnh hưởng không nhỏ.
Cảnh Duy tung ra đủ loại đạo cụ đều bị Linh Uyên dùng cái đắt hơn áp chế, dần dần rơi vào thế hạ phong.
Phòng livestream một trận náo động, số lượng người xem tăng nhanh đến chóng mặt:
[!!! ]
[ Không cần mục sư nữa, ai đó mang nhà thờ đến hốt mấy tên này đi!!! Đánh thế thì còn gì là người nữa?! ]
[ Cảnh Duy đang múa quyền bỗng thấy tổ tiên nở nụ cười chào đón.
]
[ Sức mạnh không là cái gì cả, thắng bại tại đập tiền.
Mà chó Linh Uyên nhà chúng ta lại thuộc hàng nạp VIP rồi! ]
[ Dựa vào kinh nghiệm của tôi, cứ thằng nào máu điên nhiều hơn máu não thì thằng đó ăn chắc kèo trên.
]
[ Nếu vậy thì phe thư ký Kinh thuộc trình quái thú mịa nó rồi.
Kinh dị v**! ]
Tốc độ của Kinh Thế càng lúc càng trở nên nhanh hơn, vượt trên cả siêu thanh, sức mạnh nguyên thủy cũng theo đó mà bộc phát.
Trong khoảnh khắc lao tới trước mặt Cảnh Duy liền đồng thời vận sức vào phần eo, vung cánh tay đánh về phía kẻ địch.
Mỗi một đòn đều như viên đạn được b ắn ra từ khẩu súng trường hơi nước cao áp, đánh ra vết thương trên người Cảnh Duy.
: "Sao có thể...?" Cảnh Duy trừng lớn mắt, điên cuồng gào thét trong lòng.
Làm quái có ai...!Theo kịp cái tốc độ đó chứ?!
Cộng thêm sự chênh lệch về mạnh yếu và thời gian, áo da của Cảnh Duy rách tả tơi, cả người cô ta cũng đều suy kiệt.
Mấy tên kia được Linh Uyên đập thuốc vẫn ở trong trạng thái toàn thịnh kết hợp, chẳng khác nào một thảm họa tự nhiên cả.
Hơi thở Cảnh Duy tràn ngập mùi máu, trước mắt biến thành một tràng máu đỏ rực.
Tinh thần căng thẳng đến cực độ, tay lăm lăm con xúc xắc sẵn sàng tung ra...
Bọn chúng cũng chỉ là con người...!Chỉ cần lệch một nhịp...!Chậm một phút mà thôi...
Quả nhiên, khi thời gian đã đến, bốn cái vòng vàng còn sót lại đều ảm đạm dần đi.

Xúc xắc may mắn của Cảnh Duy cũng khôi phục toàn thịnh.
Cảnh Duy trong lòng mừng rỡ, lập tức lùi về sau muốn tung xúc xắc ra.
Gần như cùng lúc đó, Ôn Mặc từ trong hỗn loạn nắm được quy luật.
Bắt lấy cơ hội này, cậu nhóc tóc hồng lập tức vung quyền trượng.
Cũng kích hoạt kỹ năng cá nhân mà mình âm thầm giấu kín.
[ Kích hoạt kỹ năng: Thánh quang bảo hộ ]
Một nguồn sáng thần thánh từ trên trời giáng xuống, đôi mắt cậu nhóc tóc hồng biến thành màu vàng kim, tỏa ra ánh sáng mãnh liệt.
Làn khói thần thánh chạy tới với tốc độ không tưởng, bao phủ cả người Cảnh Duy lẫn toàn bộ khu vực quanh.
Khiến cô ta còn không đủ thời gian điều chỉnh để giảm xóc, chân tay đã bị tê liệt, suy nghĩ thoáng trì trệ trong khoảnh khắc.
Không đủ thời gian để né tránh, ánh thái dương từ quyền trượng bộc phát đã giáng xuống.
Xiềng xích trói buộc tràn đầy phong vị thần thánh tinh thuần không ngừng len lỏi bên trong, đốt cháy từng tế bào trên người cô ả.
Cảnh Duy ôm chặt cơ thể trong đau đớn, khóe mắt khóe miệng chảy đầy máu tươi.
Biểu cảm trở nên vặn vẹo cực điểm.
Con xúc xắc trong tay cũng nhợt nhạt bắt đầu tỏa ra khói đen.
Kinh Thế dùng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy tiếp cận cô ta từ phía sau, một cước liền đánh ngã người, đem Cảnh Duy hoàn toàn áp chế trên mặt đất.
Miệng Cảnh Duy vô thanh rít lên.
Cả người hệt như một quả đạn pháo nện mạnh xuống mặt đất, phát ra tiếng vang rung trời.
Con xúc xắc cũng mất đi quầng sáng, hóa thành từng mảnh nhỏ rồi bị thu về.
Mọi thứ trở lại bình thường, như không hề có dị biến.
Chỉ là trong không khí vẫn có thể ngửi thấy mùi máu tanh ngòm lẫn với tro bụi bay tán loạn.
Hơi th ở dốc của mọi người dần điều hòa lại, mà trạng thái căng thẳng cũng dần hòa hoãn.
Các mảnh vỡ chậm rãi di chuyển về chỗ cũ, những vết nứt khắp nơi cũng dần liền lại.
Cảnh tượng trong khu trung tâm như thể quay trở lại trạng thái bất biến, không có gì thay đổi.
Bên ngoài phó bản, tại thế giới Vực Thẳm, một phó bản cấp thấp dùng tốc độ không tưởng mà vọt lên trên top 100 bảng xếp hạng.
_
Nửa tiếng sau.
Mặc dù Cảnh Duy đã bị khống chế, nhưng là thành viên cấp cao của Ám Sát.
Có khả năng cô ta vẫn cất giấu sự nguy hiểm quỷ dị khó lường khiến người khác khó mà phát hiện được.
Vì vậy năm người Kinh Thế nhất trí phân công cứ hai người canh một luân phiên.
Cảnh Duy bị đạo cụ dây thừng trói quanh, cả người bất động dựa vào tường.
Lẳng lặng nhìn chăm chú tất thảy, hồi lâu sau vẫn không động đậy gì.
Thấy Kinh Thế nhìn qua, cô ta liền câu lên môi đỏ nhiễm máu, không tỏ vẻ gì
: "Lần này là ta khinh địch.
Muốn đánh muốn giết như thế nào tùy các người."
: "Đừng nói như chúng tôi là phe phản diện thế chứ." Linh Uyên vẫn giữ nguyên sự bình tĩnh, nhưng sự bình tĩnh đó lại khiến Kinh Thế cảm thấy bất thường.
Quả nhiên, ánh mắt tên kia nháy mắt trở lên vô cùng tham lam, bước chân chậm rãi tiếp cận Cảnh Duy.
: "Cũng phải công nhận, cái trò xác suất của cô dùng tốt phết.
Tôi còn chưa có đạo cụ nào như vậy."
Cảnh Duy giật mình nhận ra cái gì đó, lập tức buột miệng mắng
: "Đồ chó!"
Ánh nhìn của cô ta như muốn xuyên thủng mấy nhóc trước mặt.
Dây thừng siết chặt khiến cô ta cảm thấy không thoải mái, quyết định quay sang nói với Micae là người quen khi trước
: "Dù sao các người cũng cần qua màn nữa đúng không? Tôi đã biết câu trả lời của hệ thống rồi."
: "Ngăn tên chó đó lại đi, tôi sẽ nói hết.
Thêm nữa, các người trói như này khó thở quá."
Linh Uyên bĩu môi: "Ai làm gì mà khó thở? Chỉ có thể là đường hô hấp của cô đang bị lấp đầy bởi những lời dối trá."
Cảnh Duy: "..."
Kinh Thế: "..."
Mọi người: "..."
Phòng livestream:
[...!]
[ Đồ chó.
]
[ Chẳng mấy chốc, ác ma sẽ viết đơn từ chức nhường chỗ cho Linh Uyên.
]
_.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.