Đế Quốc Đệ Nhất Dược Sư

Chương 84:




Trước cửa Học Viện Quân Sự Hoàng Gia đế quốc, người đến người đi, ngựa xe như nước.
Từng chiếc xe bay đang ra ra vào vào, nhưng giữa những luồng xe tấp nập đó, lại có một chiếc xe bay màu đen dài khoảng chừng bảy tám mét lẳng lặng ngừng ở cửa trường.
Mười mấy giáo viên và mấy em học sinh đang xúm xít đứng ở ngoài xe, một cô giáo mang mắt kính đứng cạnh cửa xe bay, hướng về phía bên cạnh hô: "Lên xe, lên xe! Nhanh chóng lên xe! Chúng ta hiện giờ đến nơi thi đấu nào, mọi người nhanh lên xe."
Lần này, giải thi đấu Dược học cả nước có tổng cộng 890 trường trên toàn bộ các hành tinh thuộc đế quốc thú nhân đến tham gia dự thi! Có thể nói là một cuộc thi đấu giữa các Dược Sư tương lai với quy mô lớn.
Chi phí để các trường học đến tham gia đều cho đế quốc hoàn toàn chi trả, tuỳ theo vị trí trường đó ở xa hay gần liền chi trả phí di chuyển, sắp xếp chỗ dừng chân cho bọn họ.
Trường học của bọn họ vì trực tiếp nằm ngay tại hành tinh Đế Đô, cách trường thi lại rất gần, bởi vậy mỗi lần thi đấu thế này, bọn họ đều đi thẳng từ trường học qua nơi trường thi luôn.
Khi đấu vòng loại thi viết, địa điểm tổ chức sẽ ở quảng trường thể thao của hành tinh Đế Đô, mọi người cứ bình thản thi viết trên quảng trường, mà giữa mỗi thí sinh cũng không dựng vách che gì, vì chỉ với mấy trăm thầy cô giám thị và mấy trăm máy bay giám sát loại nhỏ lượn lờ chung quanh, động tác của mỗi thí sinh đều thời khắc khắc được giám sát.
Tốc độ của xe bay thực mau, hơn nữa khoảng cách từ trường học đến trường thi lại gần, gần chỉ tốn không đến 20 phút, bọn họ liền tới trường thi.
"Các em nhất định phải bình tĩnh thi tốt, cố gắng được tiến vào đấu bán kết, lúc đó là được tham gia thi thực hành bào chế thuốc rồi."
"Mấy ngày này, trải qua đợt huấn luyện đặc biệt, thành tích của tất cả các em rõ ràng đều có tăng lên không ít, thầy tin tưởng các em nhất định có thể thi không tồi đâu!"
"Các thầy cô chờ ngay ở bên ngoài thôi, các em cứ yên tâm thi tốt nhé!"
"Các em giao thiết bị thông minh cho chúng ta trước đi, lát nữa vào trường thi người ta cũng không cho phép mang thứ này, chờ thi xong trở về chúng ta lại đưa cho các em."
Bên ngoài trường thi, một nhóm thầy cô đang cẩn thận dặn dò cổ vũ mười học sinh trường mình, Hoàng Học Dân vỗ vỗ bả vai Diệp Văn Nhã, hướng về phía cô so cái tư thế cố lên, "Lần này thầy rất xem trọng em, cố gắng thi cho tốt nhé! Thi xong trở về thầy cho em nghỉ giải lao một tuần luôn!"
"Dạ! em sẽ nỗ lực." Diệp Văn Nhã gật gật đầu, câu môi mỉm cười.
Mấy ngày nay, các giáo viên trong trường có bao nhiêu vất vả cô cũng nhìn thấy được, thầy Hoàng càng rõ ràng gầy đi hai vòng, cả người đều tiều tụy không ít.
Cho dù thể lực của thú nhân thức tỉnh vượt xa so với người bình thường, nhưng liên tục tập trung giảng dạy cường độ cao, về nhà còn phải một lần nữa soạn giáo án các kiểu, Hoàng Học Dân quanh năm ngồi văn phòng cũng có chút khiêng không được.
Giống như đám thầy trò của bọn họ, cũng đang đứng trước cửa trường thi còn có các thí sinh và thầy cô của trường khác, các thầy cô bên đó cũng nghiêm túc dặn dò từng học sinh, bảo bọn họ cứ yên tâm thi cử, đừng khẩn trương.
Nhưng Diệp Văn Nhã liếc mắt một cái cũng rõ ràng có thể nhận thấy được bầu không khí căng thẳng chung quanh, gần đó có một nữ sinh nhỏ nhắn càng đỏ hồng hốc mắt, vẻ mặt muốn rơi lệ, làm cho vài cô giáo đứng bên không ngừng an ủi.
"Leng keng! —— mời các thí sinh hiện tại chuẩn bị bắt đầu tiến vào trường thi!"
Thanh âm máy móc điện tử máy dễ nghe vang lên trong toàn bộ trường thi, cánh cửa vào quảng trường thể dục dần dần mở ra, ba cửa kiểm tra bên trong cũng từ từ xuất hiện.
Mỗi một cửa kiểm tra đều có hai vị giáo viên cùng hai người máy trí tuệ nhân tạo hỗ trợ.
Tốc độ kiểm tra thực mau, mấy trăm người xếp thành hàng dài vậy mà chỉ tốn không đến nửa giờ, tất cả thí sinh dự thi đều đã tiến vào trường thi. Quảng trường thi đấu thể dục ngày nào toàn một màu cỏ xanh lục hoạt bát, giờ phút này tất cả đều đổi thành màu trắng kim loại nghiêm túc, ngay cả mặt bằng cỏ lúc đầu cũng biến thành gạch bằng, thậm chí còn để đầy bàn ghế khảo thí.
Hơn hàng trăm flycam theo dõi đang đợi lệnh, bay xoay quanh ở trên không trung của sân thi đấu.
Mấy trăm giám thị đã ngồi vào vị trí của từng người, thời khắc nhìn chằm chằm vào mọi người trong trường thi.
Chỗ ngồi của mỗi thí sinh tất cả đều do hệ thống chọn ngẫu nhiên, chỗ ngồi của Diệp Văn Nhã lại tình cờ khá xa chín người khác.
Tìm được chỗ ngồi số 83 khu số 6 của mình, Diệp Văn Nhã liền ngồi xuống, cô có thể rõ ràng cảm giác được tầm mắt đánh giá chung quanh, vài thí sinh theo bản năng đưa mắt tò mò về phía cô.
Cũng không trách được.
Thật sự là diện mạo và khí chất của Diệp Văn Nhã thật quá khác biệt với các thí sinh ở xung quanh.
Lần này các học sinh có thể tới tham gia thi đấu không nói đến tột cùng là ưu tú đến mức độ nào, nhưng tuyệt đại đa số đều là những học sinh ngày thường cẩn trọng, nghiêm túc đọc sách nghiên cứu. Những học sinh chuyên tâm học hành như vậy, phần lớn đều không để ý đến diện mạo bên ngoài của mình cho lắm, chỉ cần ăn mặc sạch sẽ ngăn nắp thoải mái là đủ rồi.
Nhưng diện mạo Diệp Văn Nhã diễm lệ, màu da trắng nõn, dáng người phập phồng quyến rũ ngay cả mặc áo sơ mi trắng đơn giản cũng không che lấp được, hơn nữa mái tóc hơi gợn sóng rũ bên hông giống như rong biển xoã trên vai, thản nhiên thật giống như tư thái của một người đi du ngoạn hơn. Thật sự không chút nào phù hợp với không khí căng thẳng, lâm trận đón đại địch của các thí sinh ở chung quanh.
"Người kia là ai nhỉ? Học trường nào? Nhìn không thấy giống thí sinh dự thi lần này chút nào, mà giống mấy học sinh trong học viện biểu diễn nghệ thuật ghê." Hai nữ sinh trẻ tuổi ngồi phía sau Diệp Văn Nhã cách đó không xa, nhỏ giọng nói thầm.
"Nói không chừng là từ tinh cầu khác tới Đế Đô thi đó, tôi nghe nói có không ít tinh cầu xa xôi mà điều kiện giáo dục lại không tốt lắm, toàn bộ hệ Dược của người ta cũng không vượt qua 50 người, phía trên cho trường nào cũng 10 suất dự thi, cho nên có rất nhiều người chỉ là tới tham gia cho vui thôi, chứ không có năng lực bản lĩnh gì." Một nữ sinh khác cũng nhỏ giọng nói, ngữ khí có chút khinh miệt.
Trên thực tế, xác thật là có nhiều tinh cầu xa xôi có điều kiện không tốt như thế.
Cho nên thành tích xếp hạng của những trường nơi đó hầu như cũng không cao mấy, cho nên cũng thường không quá chú trọng đầu tư sức lực vào những cuộc thi như thế này.
Thanh âm của hai người tuy không lớn, nhưng Diệp Văn Nhã lại nghe thật rành mạch. Cô quay đầu, cười tủm tỉm nhìn hai người, đôi mắt đen cực kỳ thâm thuý. Hai nữ sinh vốn dĩ đang bàn luận hứng thú, cũng không biết sao khi bắt gặp ánh mắt đó, thì liền bị doạ cho im lặng ngay tại chỗ, ho khan hai tiếng rồi xoay đầu qua hướng khác, làm bộ như nãy giờ mình hoàn toàn chưa nói gì.
"Đã đến giờ! Mọi người xin giữ yên lặng, xin ổn định chỗ ngồi! Bắt đầu bắt đầu tiến hành khảo thí!"
Âm thanh lảnh lót phát ra trên toàn bộ trường thi, trên chỗ ngồi của tất cả các thí sinh trong nháy mắt xuất hiện tấm chắn ba mặt màu trắng, chắn kín mít toàn bộ mặt bàn trước mặt lại thành một cái hộp lớn mở hở mỗi bên trên, trên mặt tấm chắn đối diện thí sinh liền lập loè ánh sáng, xuất hiện đề mục khảo thí chi chít chữ.
Diệp Văn Nhã nhẹ nhàng đảo mắt qua, trực tiếp thấy được phía dưới đề dòng chữ '22 trang '.
Khó trách trận khảo thí này lại kéo dài 3 tiếng rưỡi, lượng câu hỏi trong đề thi này còn nhiều hơn mấy lần đề thi lúc hôm khai giảng.
Đợt khảo thí này, qua vòng 1 thi lý thuyết xong sẽ đào thải 98% thí sinh trở lên, chỉ còn lại 100 người dự thi, lại tiến hành thi thực hành luyện chế thuốc vào buổi chiều.
"Thiên Linh Chi, dược liệu cấp B, áp dụng với dược liệu phụ trợ cho thuốc ức chế tinh thần lực cấp thấp, câu hỏi về cái này nhưng thật lại rất đơn giản......"
"À, Liên Vân Thảo, dược liệu cấp C, đặc sản của Tây nam bộ đế quốc, thường xuyên mọc ở tinh cầu xôi không người, trên những ngọn núi tuyết, mấy câu hỏi này lại hơi khó một chút do có ít người lưu ý đến...... Tuy phần này có hơi ngắn nhưng lại khó hơn không ít đề thi hồi lúc khai giảng...... Cũng khó cỡ mấy đề thi thử được làm trong mấy hôm huấn luyện đặc biệt......"
Ngón tay trắng nõn của Diệp Văn Nhã linh hoạt như cánh bướm, nhẹ nhàng điểm lên màn hình ánh sáng trước mặt nhanh chóng viết, đôi mắt đen gắt gao nhìn chằm chằm màn hình ảo, không chớp mắt.
Tốc độ viết tay của Diệp Văn Nhã cũng thực mau, cái đề này chưa chắc tất cả mọi người có thể làm xong trong vòng ba tiếng rưỡi, mà cô chỉ cần một tiếng là có thể hoàn thành.
Tỉ mỉ kiểm tra trước sau hai lần, Diệp Văn Nhã mới lựa chọn nộp bài thi, rời khỏi trường thi.
Có thể tới nơi này tham gia giải đấu cả nước, phần lớn đều là người có chút dã tâm, ngày thường khảo thí, cho dù đã làm xong bài thi đi nữa, bọn họ cũng sẽ thành thành thật thật ngồi trong trường thi kiểm tra đi kiểm tra lại. Càng miễn bàn đến giải lần này, lượng đề khảo thí lớn như vậy, ra sớm chẳng phải trực tiếp từ bỏ sao?
Các giáo viên giám thị từ tận đáy lòng đều nghi hoặc, cũng may bọn họ dạy học nhiều năm, bản thân đã rèn luyện tự chủ kinh người, biết không thể làm ồn trong trường thi, ảnh hưởng các thí sinh khác.
Khi Diệp Văn Nhã rời đi, một giáo viên giám thị đứng ở cửa kiểm tra đưa mắt nhìn trước nhìn sau Diệp Văn Nhã một chút, cuối cùng mới để cô rời đi.
"Sao em lại nộp bài thi sớm như vậy?!" Hoàng Học Dân vừa thấy Diệp Văn Nhã ra khỏi trường thi, lập tức chạy đến đón, trừng to mắt, đầy mặt vô cùng đau đớn nói: "Cho dù em có làm xong bài thi, cũng phải kiểm tra lại mấy lần đi chứ! Lỡ như bị lỗi chỗ nào, đáp án lệch hàng hay sao đó, vậy phải làm sao bây giờ?!"
"Lão Hoàng, sao ông chạy đâu nhanh dữ vậy?...... Ách, em Diệp, em thi xong rồi? Nộp bài sớm như vậy, lần này đề thi hẳn là không khó."
Đi theo sau Hoàng Học Dân là một giáo viên hệ Dược khác, ông cười tủm tỉm vỗ vỗ bả vai Hoàng Học Dân nói: "Tôi nói ông đó lão Hoàng! Ông đúng là lo lắng quá đáng...... Năng lực của em Diệp đây ông còn có thể không biết sao? Lần này em Diệp khẳng định có thể làm vẻ vang tiếng tăm trường chúng ta nha!"
Nói xong cái này, giáo viên đó liền hướng Diệp Văn Nhã dựng ngón tay cái lên, đầy mặt ý cười doanh doanh.
"A, tôi nói nè thầy Triệu, thầy Hoàng...... Ủa, đây là học sinh trường mấy người hả? Sao lại nộp bài sớm như vậy chứ? Lúc mới rồi tôi còn tưởng là con bé học cái trường linh tinh nào ở hành tinh Hoàng Thổ xa xôi lạc hậu ấy chứ." Một người đàn ông trung niên dáng người gầy yếu, để hai cọng râu mép vểnh lên nhìn qua thập phần không dễ chọc, vừa đi tới vừa nở nụ cười mà ý cười không tới đáy mắt.
Trường Hoàng Thổ là một trường ở vào nơi xa nhất của hành tinh mỏ quặng, cả trường tổng cộng cũng chỉ có hơn một ngàn học sinh, chuyện này đối với tỉ lệ dân cư đông đúc trên hành tinh này mà nói, quả thực chính là không thể tưởng tượng được! Trường học này cũng là trường có hệ Dược học đạt thành tích hạng nhất từ dưới đếm lên trên toàn bộ đế quốc! Toàn bộ học sinh chuyên về Dược cả bốn năm học của trường cũng tổng cộng không đến 40 người! Cho nên học sinh tốt nghiệp từ trường này thậm chí có người ngay cả thuốc cấp E cấp cũng luyện chế không ra, quả thực làm mất mặt toàn bộ Dược Sư chuyên nghiệp!
Hoàng Học Dân lúc trước còn lo lắng, giờ phút này nhíu mày lại, trực tiếp ăn miếng trả miếng về, "Hoá ra là thầy Tiền của học viện Dược đế quốc a...... Khó trách kiến thức lại thiển cận như vậy, trước nay chưa từng thấy học sinh nào học tập thành tích tốt, làm xong bài thi nhanh, thật sự là quá đáng thương."
"Nói vậy thầy công tác ở học viện Dược đế quốc cả trăm năm rồi, còn chưa bao giờ nhìn thấy ai thành tích tốt, tư duy sinh động, bề ngoài cũng xinh đẹp, trình độ bào chế thuốc cao như học sinh của tôi đúng không? Hiện tại cho thầy nhìn một cái, dính dính chút phúc khí, quay về m nói không chừng thầy cũng có thể tìm được một người ưu tú như học sinh ban chúng tôi nha!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.