Đế Quốc Đệ Nhất Dược Sư

Chương 66:




"Nó chính là thứ phế vật không thể thức tỉnh, con cứ che chở cho nó làm gì?! Triệu gia chúng ta gần trăm năm nay chưa bao giờ xuất hiện một đứa phế nhân không thể thức tỉnh như thế này. Thằng nhóc này quả thực làm mất hết mặt mũi Triệu gia chúng ra!"
"Học tập thì có ích lợi gì?! Không thể thức tỉnh thì chỉ là thứ phế vật thôi!"
"Nó đã 19 tuổi! Ngay cả thằng em họ mới 10 tuổi mà nó còn đánh không thắng, không phải phế vật thì là cái gì?"
"Ngươi cút cho khỏi nhà cho ta! Ta không có đứa con trai nào như vậy!"
......
"Hì hì hì, phế vật như mày không xứng đáng ở Triệu gia, tao thấy đại bá có thằng con như mày vậy, cũng thật là xui xẻo tám đời."
......
"Anh, đây là cuối cùng tôi gọi anh là anh trai. Tôi không cầu anh cống hiến cái gì vì cái nhà này, nhưng ít ra anh đừng kéo chân sau nhà chúng ta được không? Anh có thấy mấy năm nay nhà chúng ta xảy ra biết bao nhiêu mâu thuẫn vì chuyện của anh chưa?"
"Anh dọn ra ngoài sống một mình như một người bình thường chẳng phải tốt sao? Vì sao nhất định phải ở trong nhà, làm ba mẹ mỗi ngày nhọc lòng vì anh chứ?"
......
"Ô ô ô...... Đứa nhỏ này sao con không thể thức tỉnh chứ? Sao năm đó con lại đứa không thể thức tỉnh đi? Ô ô ô, đều là mẹ mệnh khổ, đều là mệnh mẹ quá khổ. Còn may còn có em trai em gái con ở gia tộc, tương lai cũng có thể giúp đỡ con một chút."
......
Bên tai là tiếng quát mắng của cha cùng với tiếng cười trào phúng dè bỉu của đám anh em họ, còn có ánh mắt em trai em gái nhìn mình phảng phất giống như nhìn sâu mọt, đặc biệt là tiếng mẹ mình gào khóc đến thương tâm nghẹn ngào, than thân trách phận.
Triệu Hâm mang mũ giả lập thực tế ảo vào, đi lang thang trên con đường hẹp trong thế giới ảo, loanh quanh không có mục đích.
Thế giới hiện thực quá sức áp lực, chỉ có cái thế giới ảo này mới có thể miễn cưỡng để cho hắn thở một hơi.
Thân là một phần tử của quý tộc Triệu gia, gia tộc có mấy ngàn năm lịch sử trong đế quốc thú nhân, Triệu Hâm vốn được trải quả cuộc sống giàu có, vui vẻ, xa hoa mà người thường không thể tưởng tượng được, nhưng đáng tiếc, hiện thực lại cho hắn một kích thật mạnh, hắn là một thú nhân không thể thức tỉnh.
Triệu Hâm từ nhỏ đã chịu không ít sự kỳ thị khinh thường đến từ trong gia tộc, cùng với ánh mắt khinh bỉ như nhìn một thứ rác rưởi của những người chung quanh.
Mỗi khi đến loại thời điểm này, Triệu Hâm đều hận bản thân không phải chỉ là một đứa con trong gia đình thú nhân bình thường.
Nhìn đám người lui lui tới tới, nói nói cười cười vô cùng náo nhiệt trên đường phố thực tế ảo, Triệu Hâm giờ phút này chỉ muốn tìm một nơi an tĩnh, một mình nghỉ ngơi.
Không biết đi khi nào hắn lại đi tới con đường tạp hoá vắng người này, cũng không biết từ khi nào hắn lại bước vào cửa hàng tạp hoá đơn sơ nhất, chờ đến khi Triệu Hâm phục hồi tinh thần lại, hắn đã đứng trong một tiệm tạp hoá tên là —— Minh Châu Lazefasia, hai mắt nhìn chằm chằm một tấm biển quảng cáo đỏ rực lập loè ánh sáng.
"Chỉ có bạn không nghĩ ra, chứ không phải tôi không thể luyện ra? Chủ tiệm này ăn nói cũng mạnh miệng thật."
Lạnh lùng nhìn chằm chằm biển thông báo suốt 30 giây, đang bị áp lực cuộc sống đè nặng đến mức tận cùng, Triệu Hâm giờ phút này cũng không biết sao mình lại sinh ra đầy ý tưởng độc ác bạo liệt, chỉ muốn tìm ai đó cùng hắn chìm xuống vũng bùn.
"Ta cũng muốn nhìn cửa hàng này có phải thật sự lợi hại như vậy không?! Nếu không có bản lĩnh, ta phải vạch mặt bộ mặt kẻ lừa đảo này lên các diễn đàn mạng Tinh Võng!"
"Ngay cả những vị Dược Sư lợi hại nhất của toàn bộ đế quốc cũng không dám xuất khẩu cuồng ngôn như thế, cũng không biết là ai lại dám ăn gan hùm mật gấu phát ngôn như vậy."
"Chẳng lẽ cảm thấy vì đây là cửa hàng online giả lập nên không cần chịu trách nhiệm, có thể tùy tiện nói bốc nói phét sao?"
..................
Diệp Văn Nhã vừa mới đăng nhập vào cửa hàng giả lập, lập tức liền thấy một tin nhắn gửi đến mình, một người tên là ' Triệu x', avatar thì sử dụng loại mặc định đơn giản nhất của hệ thống, để lại cho cô một tin nhắn.
Nhìn thấy dấu màu xanh sáng sáng thể hiện đối phương đang online, Diệp Văn Nhã click mở tin nhắn, cẩn thận xem xét.
Triệu x—— "Tiệm thuốc của mấy người thuốc gì cũng có thể luyện chế? Ta muốn đặt một loại thuốc trăm phần trăm có thể thức tỉnh hình thú."
Diệp Văn Nhã cười tủm tỉm nhìn tin nhắn của đối phương, hoàn toàn không có chút khác thường nào, ngược lại độ cong trên khoé miệng càng thêm giơ cao, ánh mắt sáng ngời, nhanh chóng trả lời.
"Không thành vấn đề! 300 vạn Tinh Tế Tệ, bao ngài thức tỉnh!"
Mèo đen vừa mới từ ngoài cửa đi vào phòng ngủ, nhảy lên bàn, nhìn thấy một câu trả lời như vậy.
Con mèo đen nho nhỏ thiếu chút nữa kinh ngạc đến từ trên bàn ngã xuống!
Từ lúc đế quốc thú nhân khai quốc đến bây giờ, hắn chưa từng nghe qua có cái thuốc gì mà có thể làm cho thú nhân trăm phần trăm có thể thức tỉnh, thậm chí dù có đi chăng nữa, cũng chưa bao giờ có ai dám khẳng định các xác suất trăm phần trăm đó.
Cô gái này sao lại dám mạnh miệng như vậy?!
Cô ấy chẳng lẽ không biết theo như quy định pháp luật hiện hành, cho dù có giao dịch với cửa hàng giả lập trên mạng đi chăng nữa, các thao tác quảng cáo nói hưu nói vượn, lừa gạt khách hàng đều tính là phạm pháp. Chỉ cần có người báo án đều sẽ gặp phải tai ương rơi vào lao ngục sao?! Lao ngục của đế quốc cũng không phải nói đùa, hoặc là bị phạt đào quặng, hoặc là bị phạt giam vào ngục tối, người thường căn bản không có có cách nào chịu nổi thống khổ như vậy.
"Meo ngao ngao! Meo ngao!......"
Mèo đen kinh hồn đến đầy người mồ hôi lạnh, lay lay cánh tay Diệp Văn Nhã, không cho phép cô tiếp tục đánh chữ trả lời, chỉ cần Diệp Văn Nhã rút lại câu trả lời này, đơn hàng vẫn chưa được xác định, thì vẫn có thể còn đường quay lại.
Nhưng mà......
Diệp Văn Nhã hoàn toàn không có thể hiểu Tiểu Hắc dụng tâm lương khổ, ngược lại một tay kéo con mèo đen vào trong lòng ngực, đầy mặt ưu thương cảm thán nói: "Tiểu Hắc, em cũng cảm thấy chị ra giá quá thấp đúng không? Chị cũng nghĩ như vậy nha...... Chị cảm thấy thuốc này giá cả ít nhất phải trên dưới 3000 vạn, mới không tính lỗ vốn."
Diệp Văn Nhã vừa gật gật đầu vừa nói: "Lúc trước mọi người nói với chị, một lọ thuốc hôn mê cấp A thôi, đem bán đấu giá ước chừng cũng trên dưới 30 vạn...... Người thường sở dĩ không có cách nào thức tỉnh hình thú chủ yếu là vì độ hoạt tính của gen trong máu di truyền không đủ cao. Muốn đẩy cao hoạt tính để thức tỉnh thành công, thông thường mà nói, phải dùng hai ba bình thuốc thức tỉnh mới có thể làm được."
"Loại thuốc thức tỉnh chưa bao giờ từng xuất hiện trên thị trường như thế này, giá cả ít gì cũng phải lên đến hơn 10 lần chứ không chơi, mà còn đến ba bình lận...... Thấp nhất cũng phải đến 3000 vạn mới có lời nha."
"Nhưng hiện tại mà mình kêu giá 3000 vạn thì quá cao, khách hàng người ta nói không chừng vừa nghe xong đã bị chúng ta dọa chạy...... Vậy đến lúc đó biết sống thế nào......" Vẻ mặt Diệp Văn Nhã uỷ khuất chịu thua dưới gánh nặng sinh hoạt gian nan, biểu cảm còn như thể tên khách hàng này quả thực kiếm được món hời, thiếu chút nữa làm Tiểu Hắc tức đến dậm chân.
Chỉ tiếc bất kể mèo đen giãy giụa như thế nào, kêu lên ngao ô ngao ô như thế nào, vẫn bị Diệp Văn Nhã hoàn toàn làm lơ, hơn nữa còn bị Diệp Văn Nhã coi như nó đang làm nũng cầu ôm, liền hôn lên trên trán nó chụt một cái.
Mèo đen: "........."
Trơ mắt nhìn cô gái trước mặt trực tiếp thương lượng giá cả với khách hàng tên là ' Triệu x' kia xong, xác định đơn đặt hàng thuốc và thời gian giao hàng, mèo đen quả thực không dám tưởng tượng nếu đối phương thức tỉnh thất bại sẽ phát sinh chuyện không xong đến mức nào?
Thôi được rồi......
Chờ nó uống mấy bình khai thông tinh thần lực xong, hẳn là là có thể khôi phục hơn phân nửa, biến thành hình người, đến lúc đó lại ngẫm biện pháp cho cô vậy.
Mèo đen thật là nhọc lòng lo lắng cho cái nhà này.
Lúc này, mèo đen hoàn toàn không nghĩ tới nếu người trước mặt có thể có năng lực luyện chế ra thuốc khai thông tinh thần lực mà trước kia những người khác chưa bao giờ luyện chế ra, vậy nếu lại luyện chế ra một loại thuốc thức tỉnh nào đó mà tiền nhân chưa bao giờ luyện chế ra, kỳ thật cũng rất có khả năng, không phải sao?
......
Ở một bên khác, sau khi xác nhận xong đơn đặt hàng trực tuyến, Triệu Hâm ngồi trên cái giường nhỏ của chính mình, cười lạnh liên tục.
Hắn phải nhìn xem, cái kẻ lừa đảo kia nửa tháng sau đến tột cùng muốn làm xong việc như thế nào?!
Giờ phút này, Triệu Hâm lòng tràn đầy ý tưởng bạo liệt chỉ muốn kéo những người khác đi theo mình, cùng nhau xuống địa ngục

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.