Đế Quân

Chương 597: Xuất một chiêu (2)




Với Thần Binh Lôi Kình Diệt Thế Thương trên tay, Tiên Thiên Linh Bảo Thất Thải Huyễn Linh Y mặc ở trên người. Có được hai vật đại phi phàm tương trợ nên mặc dù là công kích lấy cứng đối cứng thì cũng không khiến cho Tử Huyên rơi vào hạ phong.
Sau khi xuất hiện những màn như vậy ở trong mắt mọi người, thì những ai cũng còn không thập phần hiểu rõ Tử Huyên, giờ phút này, rốt cục cũng phải thốt ra những lời thán phục.
Mà nhìn đại chiến từ lúc bắt đầu đến lúc này, Tử Huyên cho tới bây giờ cũng không từng lui bước. Với sự liều mạng và ý chí giết bằng được, điều này giống như này những cơn sóng biển ào ào bất tuyệt. Ngược lại Chung Khiếu, tựa hồ bởi vì có chút chuyện gì đó nên cũng không thể chân chân chính chính toàn lực ứng phó.
Nếu như là hai bên vẫn cứ tiếp tục như vậy, thì không được bao lâu Chung Khiếu sẽ lâm vào hạ phong. Rồi tiện đà, với sự bá đạo ngang ngược cùng đáng sợ mà Tử Huyên đã thể hiện ra ngoài, lão liền thật sự nguy hiểm.
Thần Dạ biết Chung Khiếu chần chờ là bởi vì sao, hắn không khỏi lạnh lùng cười cười. Đúng là lão ta muốn chờ cho Chung Kỳ giết chính mình cùng Linh Nhi xong, sau đó dành cho Tử Huyên đả kích lớn nhất, lấy điều đó để mà thu hoạch thắng lợi cuối cùng trong đại chiến.
Chung Khiếu tính toán thế này rất tốt, hơn nữa Chung Kỳ tựa hồ cũng không có lý do để phản đối. Dù sao, đây chính là mối thù giết em !
Tuy nhiên, so sánh với với Chung Khiếu, Thần Dạ càng có tự tin hơn đối với Chung Kỳ !
Nhưng giữa cha con hai người lại có mối thù ngấm ngầm nào đó. Có điều là thể hiện ra trên người Chung Khiếu cùng Chung Kỳ thì không chỉ có riêng là oán hận đơn giản như vậy.
Từ điều này, trong lòng Thần Dạ rất rõ ràng. Có một vài chuyện, Chung Kỳ nhất định sẽ không nghe lời Chung Khiếu đã nói.
Nhưng mối thù giết em, Thần Dạ cũng là không dám cam đoan!
May mà, vừa rồi bỗng nhiên nói ra một câu kia. Hắn cố ý muốn làm rối loạn tâm thần Chung Kỳ đồng thời, Thần Dạ đã thử thăm dò nàng. Tình huống rất khá, ở trong lòng Chung Kỳ thì mối thù giết em cũng không phải thực quan trọng như vậy.
Như vậy cũng rất tốt. Tất nhiên Thần Dạ tịnh không e ngại Chung Kỳ xuất thủ, thế nhưng có một số việc trước khi còn chưa làm được rõ ràng, ngoài ra vào lúc mà Tử Huyên đại chiến cùng Chung Khiếu còn chưa phân ra thắng bại thì hắn vẫn chưa muốn đánh nhau cùng Chung Kỳ.
Bởi vì chỉ có cứ như vậy thì chiến ý của Chung Khiếu mới sẽ không bốc lên hẳn. Mà vào lúc lão bị thua thì tâm thần lão, cũng bị bởi vì Chung Kỳ không hề hành động mà có chỗ điên cuồng.
Cũng chỉ có như vậy, cho đến lúc này, Thần Dạ mới có khả năng từ trong miệng Chung Khiếu hỏi ra đáp án mà hắn thập phần muốn biết !
Giữa không trung, có một lớp năng lượng Huyền Khí khủng bố bao bọc mà ầm ầm một tiếng, ai cũng nghe thấy loại kịch liệt nổ mạnh như sấm sét loang ra. Sau một lát, có hai bóng người như tên rời cung đều tự rút lui quay về theo những phương hướng khác nhau.
Mọi người nhìn thấy rõ ràng, vào lúc bọn họ lui về phía sau thì không gian, đều là bị hiện ra một vết nứt đen sì. Như thế là có thể nhìn ra mức độ kịch liệt của đại chiến.
Dừng thương tại trước người, Tử Huyên thản nhiên nói:
- Chung Khiếu, ngươi có lẽ chuyên tâm đại chiến đi. Nếu không đến cuối cùng, kẻ bị chết nhất định sẽ là ngươi! Không nên cứ nhìn Chung Kỳ nữa. Nàng ta nhất định sẽ không dựa theo ý của ngươi mà làm. Hơn nữa cho dù có làm thì cũng sẽ không vào đúng lúc này, cho nên, hãy từ bỏ ý nghĩ trong lòng của ngươi đi.
- Tiện nhân!
Chung Khiếu nghe vậy, không khỏi hung tợn tức giận mắng một tiếng. Cũng không biết là đang mắng Tử Huyên, hay là mắng Chung Kỳ, có lẽ là cả hai cũng nên.
Mà ở trong câu mắng của lão, một cỗ sát ý mãnh liệt đang bắt đầu chậm rãi tuôn trào ra ngoài...
- Bắt đầu chuyên tâm nghiêm túc rồi sao?
Thần Dạ vừa mới hơi chợt nhíu mày, tức thì liền giãn ra. Lúc này không trách được Tử Huyên, nàng là muốn vào lúc Chung Khiếu dồn sức đến mức cao nhất thì mới đánh bại lão. Như vậy, mới có thể tiêu trừ cơn nhức nhối báo thù nhiều năm trong lòng nàng !
Mắt nhìn Chung Khiếu hiện tại, trong mắt nhung Tử Huyên cũng là thoáng xuất hiện một vẻ điên cuồng thấp thoáng, tức thì nàng quát chói tai:
- Chung Khiếu, chúng ta liền xuất một chiêu phân ra thắng bại đi!
Nương theo tiếng quát lanh lảnh. Hai đạo hào quang đỏ như lửa và tím sẫm từ trong cơ thể Tử Huyên phóng ra như trụ chống trời.
Đang đứng ở xa xa, ánh mắt Thần Dạ giãn ra hơn một chút. Đồng thời với việc tu vi của Tử Huyên thăng tiến. Thì đối với việc vận dụng cùng phát huy hai đạo năng lượng này đã càng tỏ ra trở nên thành thạo. Uy lực cũng là tăng mạnh lên rất nhiều.
Chỉ bằng chiêu thức ấy. Cho dù vô phương đánh bại Chung Khiếu, nhưng tự bảo vệ mình cũng là dư dả.
Hai đạo hào quang lóng lánh soi lên tận bầu trời. Chúng tản mát ra khí tức khác nhau có trình độ cao nhất. Từng tràng tiếng rít xé gió vang thiên địa lập tức bị kích động liền ùn ùn xuất hiện, chúng khiến cho cho cả vùng không trung này trở nên hỗn loạn không chịu nổi.
- Xuất một chiêu. Khặc khặc.
Vào lúc Huyền Khí hào hùng tuôn trào dữ dội ở trên bầu trời, đột nhiên một đợt vặn vẹo uốn éo xuất hiện cực kì nhanh chóng ở phía trước Chung Khiếu. Chỉ sau chốc lát không lâu, ở trong chỗ vặn vẹo kia có một vầng sáng đen tuyền quỷ dị xuất hiện.
Vầng sáng đen tuyền mới hiện ra, nó liền phô thiên cái địa nhanh chóng thổi quét đi ra về khắp bốn phương tám hướng. Ngay lập tức, khắp trên bầu trời đều bị vầng sáng đen tuyền bao trùm. Cho dù là ánh sáng mặt trời trên cao cũng không cách nào xuyên thấu rọi xuống.
Chỉ có hai đạo vầng đỏ như lửa và tím sẫm thì vẫn lóng lánh rực rỡ, không hề bị nó làm ảnh hưởng chút nào.
Vầng sáng đen tuyền đầy trời vẻn vẹn là có hơi dừng lại chỉ chốc lát, liền như là một cái Thiên Võng hung hăng bao phủ xuống từ trên bầu trời. Vì vậy, một vùng gần biển cả đến vạn thước bao gồm cả Tử Huyên ở bên trong, tất cả đều bị nó bao trùm vào.
Thiên Võng đen nhánh đang di động về hướng Tử Huyên, rồi nó điên cuồng thu nhỏ lại....
Một màn này, vào lúc ở tại Chung gia thì Tử Huyên đã chứng kiến. Có điều, đã có một chút không giống.
Hiện nay vầng sáng đen tuyền trong quá trình thu nhỏ, cũng là mang theo một khí tức tử vong hủy diệt.
Dọc đường nó đi qua chỗ nào thì rõ ràng làm cho không gian yên tĩnh bỗng nhiên có những luồng khí tức phát ra phóng xuống mặt biển. Sinh vật trong biển mà có vận số không tốt liền lập tức hóa thành một đám xương trắng lẳng lặng nổi lơ lửng trong nước.
Hiển nhiên, khi ở tại Chung gia thì Chung Khiếu vẫn còn có chỗ kiêng nể. Lão sợ gây tổn thương đến người của mình. Mà trong thời khắc này thì lão dốc hết toàn lực của mình mà mặc sức tung hết thủ đoạn.
Nhìn vào vầng sáng đen tuyền ở bên ngoài kia, ở đó Chung Khiếu đang dùng một tay khống chế chặt chẽ Thiên Võng đen nhánh này. Tử Huyên hít vào một hơi thật sâu rồi chỉ trong một cái chớp mắt. Toàn thân nàng đã bùng phát phóng ra như điện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.