Đế Quân

Chương 580: Tự động lựa chọn




Một giọt máu huyết kia phảng phất nhuộm dần Linh Hồn Chi Lực của bạch y thanh niên, khiến cho bên ngoài vầng sáng hơi bắn ra một đạo hào quang đỏ tươi. Mà do hào quang này bao phủ, bên trong vầng sáng lại bắn ra một chùm tia sáng đang hấp thu hào quang đỏ tươi.
Xem ra, chỉ cần hoàn toàn hấp thu mọi thứ bên trong hào quang đỏ tươi, thì vầng sáng coi như hoàn toàn bị luyện hóa.
- Chúng ta thất bại.
Tiết Hàm Hương khẽ thở dài mà nói với vẻ bất đắc dĩ.
- Cái đó thì chưa chắc!
Nghe vậy, Tiết Hàm Hương không khỏi ngẩn người. Lập tức đúng là nhìn thấy, người thiếu niên bên cạnh nàng bắn về phía hố sâu kia cực kì nhanh chóng.
- Công tử, đừng xúc động a!
Lúc này, Tiết Hàm Hương đã lạnh lùng bình tĩnh trở lại. Với thực lực của Thần Dạ mà chạy đến thì không phải là chịu chết sao. Huống hồ, nàng cũng có biết ân oán giữa người thiếu niên cùng bốn thế lực lớn. Lúc này mà đi, chỉ sợ kết quả sẽ càng thê thảm hơn.
Ở giữa không trung bên trên, nhìn thấy lại có một người mạnh mẽ bắn đến, Chung Kỳ hờ hững cười khẽ. Lại có một người tới tìm chết sao?
Thế nhưng nàng vẫn không hề động thủ ngăn trở gì. Một tiếng cười trong vắt vang lên ở trên bầu trời, tiếp theo là một câu nói không chỉ có khiến cho thân thể Chung Kỳ có hơi cứng ngắc, mà các trận đại chiến cũng đều là bởi vậy mà dừng lại.
- Ha hả, Kỳ nhi, thật ngại quá, ta tới có hơi chậm. Nhưng mà xem ra cũng không coi như quá muộn. Cám ơn sự hổ trợ của ngươi a, chờ ta thu phục tên kia rồi sẽ lại đến hâm nóng thân thiết thật tốt cùng ngươi !
- Thần Dạ, làm sao ngươi lại hội tới nơi này?
Chung Kỳ ngây dại.
Những người còn lại trong chiến trường, khi nhìn thấy một người này xuất hiện lại đúng là người thiếu niên đã khiến cho bốn thế lực lớn đều phải chịu thiệt thì vẻ mặt không giống nhau của mỗi người lập tức hiện ra sống động ở trên mặt.
- Tiểu tử hỗn trướng, ngươi tới đây làm cái gì?
- Quy định kia có nói ta liền không thể tới sao ? Ngoài ra, các ngươi có thể tuyệt đối cam đoan với ta, rằng trong các cuộc tranh đoạt khác không có người của các ngươi xen vào hay không ?
Thần Dạ cười, bởi vì Chung Kỳ không hề ngăn cản, khiến cho hắn với tốc độ mau lẹ nên chỉ sau một thoáng liền đã xuất hiện ở phía trước vầng sáng. Nhìn ra bạch y thanh niên xa xa vẫn còn tiếp tục luyện hóa, hắn gian tà cười nói:
- Vị công tử này, xấu hổ quá a, thật sự là làm phiền ngươi. Tiếp theo, ngươi bay lên trên mà nhìn là tốt rồi!
Trong lúc đang nói đó, Thần Dạ đã nắm chưởng thành quyền, rồi hướng về bạch y thanh niên mà nặng nề nện xuống.
Lúc này, đúng là thời khắc mấu chốt để bạch y thanh niên luyện hóa vầng sáng. Nay bị quấy phá như thế, không chỉ có là hắn vô phương tiếp tục luyện hóa, mà ngay cả bản thân bạch y thanh niên cũng đã bị trọng thương.
Thần Dạ chờ đợi khá lâu, chính là để đạt được hiệu quả này!
Mắt nhìn thấy nắm đấm đang to ra cực kì nhanh chóng trong con ngươi, vẻ mặt của bạch y thanh niên bỗng đột nhiên trở nên cực kỳ hung ác. Không biết bởi vì là Thần Dạ quấy phá, hay là những lời mà hắn nói kia, hoặc là, cả hai thứ đều đúng !
- Cút !
Bạch y thanh niên gầm lên, hắn ngưng tụ Huyền Khí đang dưới dạng chướng ngại vật ở quanh người mà hóa thành một thiết quyền, hung hăng nghênh đón.
- Bịch!
Trong không gian ở giữa hai người lập tức có một cơn kình phong phân tán tách ra. Không hổ là cao thủ Lực Huyền đỉnh cao, nó lại chấn cho Thần Dạ như chiếc diều đứt dây mà bay đi rất nhanh hướng về phía sau rồi rơi xuống.
Nhưng đồng thời, hắn cũng là nhìn thấy, bạch y thanh niên tất nhiên không hề chịu một chút tổn thương nào. Hành động luyện hóa vầng sáng kia cũng là có hơi hơi chậm lại. Nếu cứ tiếp tục luyện hóa, rõ ràng tất nhiên không thể trót lọt.
- Hắc hắc, trở lại nào!
Phun ra khí nghẹt trong lòng, Thần Dạ vọt tới lần thứ hai !
- Chung Kỳ, ngăn hắn lại!
Bạch y thanh niên quát chói tai, trong lòng hắn cũng là kinh hãi một chút. Một đòn vừa rồi, mà một tiểu tử cảnh giới Thượng Huyền lại còn có phảng phất như vẫn dư lực mà không bị thương...
- Ha hả, Kỳ nhi, đều lúc này, không ngại thành thật nói cho hắn về quan hệ giữa chúng ta đi !
- Giữa chúng ta, có thể có quan hệ gì, Thần Dạ, đừng nói hươu nói vượn ở chỗ này.
Chung Kỳ cực kì phẫn nộ. Tuy nhiên, cơn thịn nộ của nàng trong mắt những người khác xem ra, càng như là một loại bực tức chứ cũng không phải nổi giận đích thực.
Nếu như là cơn tức giận thật sự bắt đầu khởi động, thì Chung Kỳ sẽ ra tay trước tiên. Hơn nữa, những lời nàng đã nói cũng không phải là như vậy. Hoặc tối thiểu, không phải là để cho Thần Dạ đừng nói hươu nói vượn, cứ nghe như vậy càng như là giấu đầu lòi đuôi!
- Ngươi?
Thần Dạ hắc hắc cười, nhân cơ hội lại xuất hiện lần thứ hai ở phía trước vầng sáng. Nhưng lần này đây, thực sự không phải là tiếp tục công kích bạch y thanh niên, mà là một đạo Linh Hồn Chi Lực trào ra tuôn về hướng một khe hở nhỏ vừa mới xuất hiện trên vầng sáng.
Để cho quá trình luyện hóa của bạch y thanh niên hơi hơi bị cản trở, tất nhiên không phải Thần Dạ vừa lòng nhất. Nhưng hắn cũng hiểu rõ ràng, điều hắn có thể làm được thì cũng chỉ là như vậy, trừ phi hắn liều mạng!
Chỉ là trước mắt, còn không đến lúc liều mạng. Mà cho dù hắn liều mạng hoàn toàn ngăn cản bạch y thanh niên thì lợi íchcũng nhất định là ai đó trong đám người Chung Khiếu đoạt được. Nếu chỉ cần đạt chuyện như vậy, thì Thần Dạ đã không làm.
Mà phá rối gây loạn, Thần Dạ tự nhận rất có thủ đoạn.
Hiện nay vầng sáng vẫn còn không phải đã bị bạch y thanh niên một mình chiếm cứ. Nói về thực lực thì Thần Dạ vẫn không phải là đối thủ của hắn. Nhưng nếu so sánh Linh Hồn Chi Lực, ngay cả đối thủ vốn đã là cao thủ Lực Huyền đỉnh cao với lực lượng linh hồn mà không cho phép khinh thường. Có điều so với Thần Dạ có trình tự Hồn Biến đến mức Ngưng Hình mà nói thì hắn cũng là hơi kém hơn một chút.
Thần Dạ càng tin tưởng hơn, giờ này khắc này bạch y thanh niên nhất định có cơn tức giận trong tâm thần. Cứ như vậy, hắn lại không thể dồn toàn bộ thể xác và tinh thần vào trong luyện hóa, trái ngược, Thần Dạ cơ hội, trong vô hình liền lớn rất nhiều.
Nếu có ai ngăn trở thì chỉ có một mình Chung Kỳ. Nhưng Thần Dạ có biện pháp có thể khiến cho nàng, trái lại ở bên cạnh làm cục cưng...
Một đạo lực lượng linh hồn khổng lồ như tia chớp quấn quanh trên khe hở trong vầng sáng đó. Tức thì Thần Dạ bắt đầu cực lực luyện hóa.
Tuy nhiên, hắn vạn lần không ngờ, lực lượng linh hồn của chính mình vừa mới xuất hiện ở trên vầng sáng trong thời gian ước chừng một giây đồng hồ, thì một cỗ lực phản kháng vô cùng lớn lao lại tuôn trào dữ dội ra từ trong vầng sáng.
Lần này đây đến lượt Thần Dạ bất ngờ không kịp đề phòng, bóng dáng của hắn, ngay cả một đạo Linh Hồn Chi Lực kia cũng mạnh mẽ bị vầng sáng nện đến bay trở về.
Bịch một tiếng rơi xuống mặt đất, vết thương đã bị gây ra so với công kích của bạch y thanh niên trước đây thì còn phải nặng hơn vài phần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.