Đế Quân

Chương 577: Oan gia ngõ hẹp (1)




Đích xác biến hóa cực kỳ đột nhiên như vậy khiến cho những kẻ dẫn đầu tự nhận là định tranh đoạt tiên cơ này, đều là sửng sốt một phen. Bọn họ hẳn là đều thật không ngờ, ở phía sau lại có thế tấn công như vậy đang chờ bọn họ.
Bất ngờ không kịp phòng một phen, nên một số người tu vi hơi yếu một chút liền không còn kịp giở ra phòng ngự rất hữu hiệu nữa. Thân thể của hắn bị mũi tên Hỏa Diễm kia xuyên qua tim, lập tức cả người đều bị đốt cháy hóa thành một đám tro bụi.
- Cẩn thận!
Nhưng một số người cũng có chút thủ đoạn cao siêu, trong âm thanh bén nhọn gào thét thì lập tức có vô số đạo năng lượng Huyền Khí tuôn trào dữ dội ra. Rồi ở phía trước mọi người mà chúng hình thành một đạo chướng ngại vật vô hình, cứ như vậy đều là chống đỡ được với những mũi tên Hỏa Diễm này.
Nhưng mặc dù là như vậy, mũi tên Hỏa Diễm giống như cơn mưa to trút xuống mà đến, gần trăm vị cao thủ ở những hàng phía trước dẫu quanh thân đã có Huyền Khí hùng hồn bao lấy, nhưng cơ hồ là trong nháy mắt đã bị xuyên thủng. Rồi sau đó thân thể này ở trong từng đạo ánh mắt ngạc nhiên mà biến thành một đám phấn vụn đen nhánh.
Ở một chỗ bí mật, nhìn thấy một màn như vậy, Thần Dạ không nhịn được kinh hãi. Đó mới chỉ vẻn vẹn là một đạo vầng sáng, hơn nữa từ chỗ sâu trong Vô Tận Chi Hải bắn đến nơi này mà cũng đã có được uy lực như vậy.
Vô phương tưởng tượng, vào lúc bọn chúng vừa mới xuất hiện, thì sẽ có uy lực phải là khủng bố như thế nào. Khó trách, tứ đại cao thủ cảnh giới Hoàng Huyền cùng nhau liên thủ, mà đều là gượng gạo mới có thể áp chế nổi bọn chúng.
Những tiếng kêu thê lương thảm thiết, trong khoảnh khắc vang vọng lên!
Ở trong không gian, mặc dù không có mùi vị máu tươi nồng nặc, nhưng sự sợ hãi xuất hiện sau đó cũng là càng đáng sợ cùng quỷ dị hơn.
Đông đảo những người may mắn còn sống, lúc này lại cũng không dám tùy tiện đi tới. Ai nấy đều tức thì lui về phía sau, trong đầu của hắn, e rằng là ở trong nháy mắt này đã tiêu tan tất cả ý đồ tranh giành.
Như thế, sau khi lại là chờ hơn mười phút đồng hồ, mỗi thế lực lớn nhìn trò vui bắt đầu có phản ứng.
Ở phía trước tiên, nhìn vào vầng sáng mà Chung Khiếu lạnh lùng nói:
- Hiện tại, nên đến phiên chúng ta.
Cùng trong lúc đó, từ một bên khác, các thế lực Tiết gia cũng là từ từ đi đến gần về hướng vầng sáng.
Bước tiến của bọn họ không nhanh, trong lúc cứ thế mà đi về phía trước thì đồng thời, từng đạo năng lượng Huyền Khí cuồn cuộn không ngừng rót vào phía trước để hình thành một chướng ngại vật thật lớn. Mà chính bọn họ là dựa vào chướng ngại vật để chậm rãi đi tới phía trước.
Mà lúc này, vẫn còn có những mũi tên Hỏa Diễm phóng tới đầy trời. Nhưng mà, không biết có phải do uy lực vầng sáng yếu bớt hay không, hay là do những cao thủ trong các thế lực này, không chỉ có thực lực tổng thể mạnh hơn những người đó một chút mà lại còn phối hợp với nhau.v..v..., vì thế đều là chống đỡ tốt hơn rất nhiều.
Cho nên, những mũi tên hỏa diễm này cũng không giống như trước đây mà đốt những người này hóa thành tro mạt!
Dần dần, rốt cục để cho bọn họ đi tới phụ cận hố sâu.
Cuộc tranh đoạt kế tiếp, không hề nghi ngờ sẽ chỉ có hai bang nhân mã này có khả năng tham gia...
Đúng là lúc này sao?
Ở hai phía bên cạnh hố sâu, hai đội nhân mã đứng yên đối diện nhau !
Chung Khiếu thản nhiên nhìn vầng sáng ở phía trước người không xa, ánh mắt tiếp tục di chuyển về phía trước mà nhìn những người đối diện đó, miệng nói:
- Thật không nghĩ tới, đối thủ cuối cùng của lần này lại là người quen cũ.
Nghe vậy, người ở phía đối diện hờ hững đáp:
- Chúng ta cũng không muốn, nhưng không có cách nào khác. Ai để cho hai suất khác bị các ngươi vô duyên vô cớ đưa cho người khác. Chúng ta không muốn tay không mà về, nên cũng chỉ có thể lãnh giáo.
Lời này vừa nói ra, người của bốn thế lực lớn, sắc mặt của mọi người cũng có hơi phát lạnh...
Trong lòng Chung Khiếu mặc dù cực kì không vui, nhưng cũng không nổi cáu được. Lão lập tức nói với giọng điệu thành khẩn hơn một chút:
- Các vị, nếu như các ngươi không tham dự lần tranh đoạt này mà rời đi, thì sau này tiến vào Chúng Thần Chi Mộ nhất định sẽ có một phần của các ngươi, thế nào?
- Chung gia chủ, nếu như các ngươi có khả năng rời khỏi đây, chúng ta chẳng những cùng ngươi có đồng dạng điều kiện. Thậm chí còn có thể đưa đến một chút bồi thường, ngươi cảm thấy thế nào ?
Ở chỗ đối diện, lại là có người giễu cợt cười nói.
Tiến vào trong Chúng Thần Chi Mộ thì sẽ thu được lợi ích như thế nào, đều vẫn là chuyện không biết bao nhiêu. Bởi vì Chúng Thần Chi Mộ ngoại trừ là một chốn bảo địa ra, thì càng là một chốn hiểm địa. Có thể còn sống trở về hay không, đều vẫn còn rất khó nói.
Nhưng phía sau vầng sáng trước mắt thu được lợi ích đến như vậy thì cũng là điều rõ ràng, chỉ cần có tư cách tham gia để tiến vào đó là đã có. Thử hỏi, ai nguyện ý buông tha cho được đây?
Sắc mặt Chung Khiếu lập tức hơi bị phát lạnh:
- Nói như vậy, các ngươi thực sự muốn làm địch với bốn thế lực lớn chúng ta ?
- Ha hả, không dám, bốn thế lực lớn xưng bá hải vực Phong Thành đã nhiều năm. Mấy người chúng ta đây đều là người phải dựa vào sắc mặt các ngươi mà hành động. Hiện nay nếu làm như vậy, chẳng qua là muốn luận bàn một chút cùng các ngươi, không hơn!
- Luận bàn một chút? Rất tốt, nếu như các ngươi cố ý muốn động thủ, như vậy, liền một người đều đừng nghĩ còn sống rời khỏi đây.
Chung Khiếu vung mạnh tay lên, bản thân dẫn đầu hành động. Lão như tia chớp lao đi về hướng phía trước, mục tiêu không phải vầng sáng, mà là các cao thủ liên quan ở phía đối diện. Trong lòng lão biết rất rõ ràng, nếu không nhanh chóng giải quyết được những người này, thì vầng sáng là vô phương bình an rơi vào trong tay.
- Sát!
Từng đợt sát ý, lập tức phô thiên cái địa thổi quét ra, cảm giác điên cuồng thịnh nộ làm cho phía bên kia hiện nay đang ở phía sau vầng sáng chìm trong yên lặng, cũng đều thấy toàn thân run rẩy.
- Chung gia chủ, ta đến lĩnh giáo thủ đoạn của ngươi!
- Liễu huynh, chúng ta cũng là thử tiếp một chiêu xem sao ?
- Lao xao lao xao...
Có bốn người lao lên giữa không trung ngăn chặn đám người Chung Khiếu bọn họ, mà cao thủ đôi bên mang đến chính là mỗi người đều tìm đối thủ, rồi triển khai một hồi chém giết kịch liệt.
Cũng không lâu lắm, liền có thêm mùi vị máu tươi, lặng yên phát tán ra trong không gian.
Hiện nay nhân mã đôi bên chiến đấu đang có khí thế hừng hực, tựa hồ đúng là thời cơ tốt nhất thừa dịp loạn cướp lấy vầng sáng... Nhưng Thần Dạ cũng không hành động thiếu suy nghĩ, tuy nói đại chiến đang lúc giằng co, nhưng thực lực đôi bên còn chưa tiêu hao quá mức.
Hiện tại nếu như hắn đột nhiên xuất hiện, rất có khả năng sẽ trở thành mục tiêu cho đôi bên chung tay giết chết.
Còn phải chờ, chờ đến khi đôi bên đều liều mạng đến không còn nhiều lắm, thì lúc đó mới lại động thủ. Đó mới là an toàn nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.