Đế Quân

Chương 564: Quả nhiên là ngươi (2)




Mà ở trong phòng khách, Chung Khiếu đã sớm thấy trong lòng thập phần khó chịu, đúng là đang không có chỗ để trút ra. Hiện tại đúng là vừa vặn, lão tức giận cười một tiếng, thân hình vừa động liền nhanh như tia chớp bay vút đi ra ngoài.
Mấy người còn lại cũng là không chút do dự, theo sát đằng sau đi ra ngoài.
Bọn họ cũng không phải lo lắng Chung Khiếu sẽ gặp bất lợi. Dù sao nơi này là hải vực Phong Thành, bốn thế lực lớn cũng đã sớm hình thành thế đồng minh, cộng đồng tiến thoái. Huống chi còn có người của hai đại Yêu Tộc đang có mặt. Đội hình đến mức thế này, chính là không kém.
Trong không trung Chung phủ, có một Hắc y nhân đang lẳng lặng trôi nổi, toàn thân choàng áo khoác màu đen bao phủ, làm cho người ta không thấy rõ lắm rốt cuộc ngời đó có dáng dấp gì nữa. Nhưng mà nhìn từ thân hình thì hẳn là một nữ nhân.
- Hắc hắc, dám đến xâm phạm Chung gia ta, tiểu bối, ngươi cũng coi như lớn mật.
Mắt nhìn Hắc y nhân, Chung Khiếu lộ ra ánh mắt hung ác, sát ý quanh người càng là như sóng gió ngập trời.
Không thèm để ý đến cỗ sát ý kia, Hắc y nhân nhàn nhạt hỏi:
- Ngươi là Chung Khiếu?
Mọi người ở đây, bao gồm chính Chung Khiếu trong đó, đều là ngây ra một lúc. Người này là tìm đến Chung Khiếu gây phiền toái, nhưng lại ngay cả Chung Khiếu là ai cũng không biết. Chuyện này có điểm không bình thường rất lớn a?
Chung Khiếu cười hắc hắc:
- Tiểu bối, đúng lúc ta muốn giết người thì ngươi vừa lúc tới. Đây là thiên ý, cho nên ngươi chết thì cũng đừng oán trách ai a!
Vừa nói dứt tiếng, Chung Khiếu lắc người vọt ra, rồi như quỷ mị xuất hiện ở trước người Hắc y nhân rồi sau đó đánh ra một chưởng. Từ trong lòng bàn tay, năng lượng Huyền Khí thổi quét ra như núi lửa phun trào, cực kỳ điên cuồng thịnh nộ.
Liền vào lúc công kích của Chung Khiếu sắp sửa đánh trúng Hắc y nhân, thì người này mới có hành động. Chỉ thấy, từ bên dưới áo khoác màu đen kia có một bàn tay trắng nõn phảng phất Dương Chi Ngọc đang nhẹ nhàng vươn ra.
Chỉ trong một cái chớp mắt, hai chưởng chạm nhau ở giữa không trung. Kình phong bắn tóe ra, hai bóng người tức thì bắn lui theo hướng tới hai phía trái ngược nhau.
Chung Khiếu liền lui năm bước, mà hắc y nhân kia lại lui áng chừng gấp đôi lão trở lên. Hiển nhiên, tu vi người đó có kém hơn một chút. Sau khi thấy rõ hiển nhiên tu vi của Hắc y nhân cũng là chỉ đến như vậy, sự hào hùng của Chung Khiếu càng phát ra nồng đậm.
Đúng vào lúc này thì, trong cả một vùng lấy Chung Khiếu là trung tâm, tất cả linh khí thiên địa đều như bị dẫn dắt mà gắt gao tụ tập đến trước người lão. Lập tức, một chưởng kia của lão phóng ra liền giống như khuấy động hư không, làm cho dường như tất cả linh khí lập tức bắt đầu khởi động kịch liệt.
- Tiểu bối, chịu chết đi!
Trong tiếng hét phẫn nộ, Chung Khiếu cách không, bàn tay hóa đao nhằm hướng Hắc y nhân mà nặng nề đánh xuống. Cùng lúc đó, tất cả linh khí lại bắt đầu khởi động, tất cả đều bị lão hấp mà vào người. Chúng dung nhập hòa tan vào thân thể lão rồi Hóa Hình ra thanh đao.
Đao mang xé gió phá không xuất ra, mỗi đi tới một phân thì nó lại lớn lên mấy lần. Đến cuối cùng, vào lúc xuất hiện ở trước người Hắc y nhân thì nó đã lớn hơn mười trượng, phảng phất một cự chưởng che trời, hướng tới Hắc y nhân nặng nề đè ép xuống.
- Chừng ấy trình độ, còn xa xa không đủ a! Hơn nữa, nơi này là Chung gia, không thể giữ lâu.
Hắc y nhân nhẹ nhàng khe khẽ nói, bóng dáng nàng chuyển động mãnh liệt rồi giống như u linh mà xuất hiện ở bên ngoài phạm vi cự chưởng bao phủ.
Thấy Hắc y nhân có tốc độ nhanh như vậy, Chung Khiếu cũng là kinh ngạc kêu lên một tiếng. Không đợi lão tiếp tục truy kích, lão rõ ràng cảm ứng được, chốn thiên địa này bỗng đột nhiên bắt đầu run rẩy...
Chợt đưa mắt nhìn khắp thì chỉ thấy được, trong hai tay hắc y nhân kia đang xòe ra lại có được hai đạo năng lượng không giống nhau, nhưng đều là trình độ cao nhất.
Không chỉ như thế, càng là rõ ràng nhìn thấy, Hắc y nhân lại hòa tan hai đạo năng lượng, dung nhập chúng vào thân thể mình, hơn nữa tốc độ cực kì nhanh.
Đám người đang xem cuộc chiến kia, đồng dạng là có hơi sợ ngây người, nhất loạt bởi vì chuyện như vậy thì không ai đã từng thấy qua.
Bọn họ đều là cao thủ, nhưng cũng chưa từng nghĩ tới năng lượng không giống nhau lại còn có thể dung hợp vào một chỗ, mà tốc độ lại còn nhanh như thế ?
Sau khi thời gian mấy giây ngắn ngủi trôi qua, một chùm tia sáng màu nâu tím từ trong tay Hắc y nhân phóng lên cao. Sự bá đạo điên cuồng thịnh nộ đến trình độ cao nhất làm chấn động không gian, như ngày tận thế đã tới.
- Ô ô!
Đối mặt một kích mạnh mẽ như thế của Hắc y nhân, Chung Khiếu hoàn toàn thu hồi tất cả sự khinh thị coi thường trong lòng. Tiếp theo, những vệt sáng đen tuyền ngập trời, giống như bão táp điên cuồng thổi quét từ trong cơ thể lão ra ngoài. Một lát sau, cả bầu trời đêm này có vẻ càng tối mù hơn. Một loại sát khí hung thần lặng lẽ tràn ngập.
Ánh sáng đen tuyền tràn ngập thiên địa, Chung Khiếu chậm rãi vươn bàn tay ra, sau đó nhằm vào Hắc y nhân mà đột nhiên nắm chặt. Đồng thời, một đạo âm thanh trầm thấp mà khàn khàn chậm rãi phun ra.
- Kình Thiên Diệt Tuyệt!
Vào đúng một chốc lát đó liền có sát khí ngập trời thổi quét lan ra. Cả thiên địa phảng phất như đã rơi xuống Địa Ngục, hết sức đáng sợ. Mà bản thân Chung Khiếu liền như Ma thần đứng sừng sững trong thiên địa.
Nhìn sự thay đổi lúc này của Chung Khiếu, ở trong đầu Hắc y nhân dần dần hiện ra một đạo bóng dáng đã áp chế từ rất lâu. Cùng lúc đó, bóng dáng Chung Khiếu cũng là bị nhập vào trong đó, sau đó hai bóng người từ từ dung hợp. Đến cuối cùng, chúng hoàn toàn hòa tan vào nhau, không ngờ là cùng một người.
Trong mắt Hắc y nhân vốn vẫn có vẻ bình tĩnh. Nhưng vào đúng thời điểm này lại hình như tâm thần bị cái gì đó kích thích, khiến cho ánh mắt kia loé sáng trợn trừng trông như kẻ điên. Âm thanh của nàng, cũng tại giờ này khắc này liền trở nên vô cùng hung ác.
- Quả nhiên là ngươi
Âm thanh của Hắc y nhân mặc dù hết sức điên cuồng, lại có một loại thoải mái cực kỳ dễ chịu. Phảng phất, nàng tìm kiếm Chung Khiếu đã rất nhiều năm.
Chuyện nằm ngoài dự đoán của mọi người như vậy, khiến cho mọi người ở đây, tất cả đều đờ đẫn một phen.
- Ngươi là ai?
Ở giữa không trung, Chung Khiếu trầm giọng hỏi.
Chung Khiếu căn bản là không nghĩ ra, đến lúc nào thì đắc tội nhân vật hàng đầu như vậy. Hơn nữa những gì Hắc y nhân đã biểu hiện ra ngoài cũng làm cho người khác thập phần kiêng kỵ. Hiện tại lão đã lạnh lùng bình tĩnh trở lại, nếu như là phát sinh hiểu lầm gì đó, vậy liền là điều tốt nhất.
- Người muốn mạng ngươi !
Sự điên cuồng trong con ngươi, chỉ sau một cái nháy mắt liền lan tràn đến bất cứ một chỗ nào trên toàn thân Hắc y nhân. Giờ này khắc này, phảng phất thiên địa đều là bởi vì sự điên cuồng của nàng mà trở nên vô cùng hỗn loạn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.