Đế Quân

Chương 430: Cương thi (2)




- Xuy!
Liền ở một sát na này, tốc độ của thân ảnh kia vốn là cực chậm, đột nhiên giống như là u linh mà tới, mọi người đều không kịp nháy mắt liền thấy khoảng cách mấy chục thước bị Tử Huyên trong nháy mắt vượt qua, xuất hiện ở trước người Nhạc Phong.
- Tốc độ thật nhanh!
Chẳng những người của Diêu Quang thành đều kinh hãi, đám người Mạc Lăng Sơn đồng thời là cảm giác được, xem ra ngày đó ở Mạc gia, thời điểm Tử Huyên đánh bại Chung Luyện còn chưa dùng hết toàn lực.
- Mạc gia chủ, Tử Huyên tiểu thư nàng quyết tâm muốn giết Nhạc Phong, lát nữa ngươi nên xuất thủ, ngàn vạn lần không thể để cho nàng làm loạn.
Âm Mị vội nói.
- Ân?
Mạc Lăng Sơn nhướng mày, không đợi hắn nó gì, thanh âm của Linh nhi liền nhẹ nhàng vang lên:
- Nếu như các ngươi muốn ngăn cản mẹ ta làm bất cứ chuyện gì, vậy thì sau này đừng trách mẹ ta không khách khí với các ngươi.
Linh nhi bất quá là đứa bé có bộ dáng bảy tám tuổi, nhưng thời điểm nói ra những lời này, mọi người bao gồm Mạc Lăng Sơn ở trong đó đều là cảm ứng được có một cỗ áp lực cường đại đạp vào mặt.
- Linh nhi cô nương yên tâm, Tử Huyên cô nương bất kể làm bất cứ chuyện gì, Mạc gia ta toàn lực ủng hộ!
Mạc Lăng Sơn nghiêm nghị nói.
Mấy người khác không khỏi lấy làm kinh hãi!
Thần Dạ, Tử Huyên, cho tới Linh nhi, ba người này một người so sánh với một người còn nhỏ tuổi hơn, nhưng mỗi người đều có lá bài tẩy cùng tiềm lực mà thường nhân nhìn không thấu.
Mạc Lăng Sơn có ngu ngốc đi nữa cũng là có thể hiểu được, cao thủ cảnh giới Thông Huyền bát trọng hơn hai mươi tuổi, ở trong cảnh nội Đông vực này nhưng không thấy nhiều, nếu nói sau lưng Tử Huyên không có thế lực cường thịnh nào, đó tuyệt đối là không thể.
Cho dù không có thế lực cường đại làm hậu thuẫn, phía sau Tử Huyên cũng nhất định có một vị sư phụ xuất sắc.
Tồn tại tầng thứ này đủ để Mạc Lăng Sơn tình nguyện đắc tội cả Diêu Quang thành cũng muốn ủng hộ ba người Tử Huyên.
Đạo lý này mỗi người ở tại tràng đều biết, nhưng muốn như Mạc Lăng Sơn, không chút nghĩ ngợi liền làm ra quyết định như vậy, vậy thì không nhiều lắm, hơn nữa Âm Mị rõ ràng biết được nhiều hơn một chút lại vẫn có chút chần chừ.
- Mạc gia chủ làm như vậy có thể liền phá hư quy củ đã sớm định trước giữa hai đại thành trì.
Âm Mị ở một bên nhỏ giọng nói:
- Nếu không phải có thể nhất cử bắt lại cả Diêu Quang thành, cho dù chúng ta thừa nhận xuống, kết quả cũng sẽ không tốt đi nơi nào.
Nghe nói như thế, Linh nhi không khỏi chê cười một tiếng, ánh mắt nhìn Âm Mị cũng là rét lạnh vô cùng, điều này khiến cho nàng sau khi cảm ứng được không khỏi khẩn trương lên rất nhiều.
- Quy củ sao?
Mạc Lăng Sơn lạnh lùng cười một tiếng nói:
- Quy củ này cũng không do đám người Nhạc Phong định đoạt, huống chi sau lần Long Huyết Đàm này chênh lệch của chúng ta cùng Diêu Quang thành sẽ càng lúc càng lớn. Chư vị, một Long Huyết Đàm ở trong khống chế của chính mình cùng một cái là phải mỗi lần tranh đoạt, mà sau khi tranh đoạt mới có thể lấy được Long Huyết Đàm, các ngươi sẽ chọn cái nào?
Nghe vậy tâm thần mọi người đều là chấn động, một lát sau đám người Chung Luyện thấp giọng mà nghiêm nghị nói:
- Hết thảy nhưng đều theo ý của Mạc gia chủ mà làm việc.
Mạc Lăng Sơn phất tay một cái, lạnh giọng nói:
- Bảo mọi người âm thầm chuẩn bị, nếu như có cơ hội mà nói, liền vào hôm nay để cho những người đối diện này vĩnh viễn trở thành hóa thạch đi!
- Vâng!
Tốc độ tựa như u linh kia của Tử Huyên khiến cho con ngươi của Nhạc Phong đột nhiên co rụt lại, nhưng ngay sau đó bằng vào bản lăng liền nhanh chóng lui về phía sau, song, hắn nhanh, Tử Huyên càng nhanh hơn!
Hương phong xông vào mũi có mê người chi ý, Nhạc Phong chỉ cảm thấy khí tức kia là tử thần, bởi vì khi một người khác xuất hiện ở trước người hắn không tới một thước, hắn rõ ràng cảm ứng được không gian xung quanh chính mình phảng phất bị ngưng cố lại, khiến cho hắn không còn nửa điểm né tránh được.
- Oanh!
Đầu ngón tay của Tử Huyên nhẹ điểm, liền phảng phất giống như lôi đình hàng thế, từ chỗ đầu ngón tay này thiểm diệu ra lực lượng lôi đình có tử sắc quang mang bá đạo mà vô kiên bất tồi, may là phản ứng của Nhạc Phong cũng tương đối nhanh, năng lượng huyền khí đã ở trước người hóa ra một đạo bình chướng vô hình, nhưng ở dưới một ngón tay này tất cả cố gắng của hắn đều như một tờ giấy trắng, Nhạc Phong trơ mắt nhìn một ngón tay này phá vỡ phòng ngự của hắn, sau đó...
Một ngón tay này theo đó mà ra, liền là điểm vào chỗ mi tâm của Nhạc Phong, hắn ngay cả thời gian cầu cứu cũng không có, liền cảm giác được một cỗ đau đớn tê tâm liệt phế, ngay sau đó hắn nhìn thấy máu tươi phun ra, sinh cơ cũng là nhanh chóng tiêu tan.
- Phong nhi!
Cho đến lúc này, người của Diêu Quang thành mới phản ứng lại, Nhạc Hùng như thế nào cũng không nghĩ tới nữ tử này cư nhiên cường đại như thế, một chiêu nhanh như tia chớp liền lấy đi tính mạng của nhi tử mình.
- Tiện nhân, bổn tọa giết ngươi!
- Nhạc Hùng, tài nghệ không bằng người, ngươi muốn làm cái gì?
Lúc Nhạc Hùng xông về phía Tử Huyên, thân ảnh của Mạc Lăng Sơn cũng là ngăn ở trước mặt của nàng.
- Mạc Lăng Sơn!
Nhạc Hùng gầm lên:
- Tiện nhân kia phá hư quy củ, ngươi còn muốn bao che hay sao? Chẳng lẽ ngươi muốn vén lên đại chiến giữa hai đại thành trì sao?
- Quy củ?
Mạc Lăng Sơn hờ hững cười nói:
- Tựa hồ phá hư quy củ, Diêu Quang thành của các ngươi làm nhiều hơn đi?
- Nghe ý tứ này của ngươi, ngươi là không chịu giao người rồi?
Nỗi đau mất con khiến cho gương mặt của Nhạc Hùng dữ tợn giống như dã thú.
Mạc Lăng Sơn lạnh nhạt nói:
- Người, ta chắc chắn sẽ không giao, Nhạc Hùng, ngươi nếu khư khư cố chấp, vậy hôm nay liền để cho hai đại thành trì chúng ta đánh một trận đại chiến cuối cùng, cũng ít đi giao phong mỗi năm năm một lần.
Nghe vậy, Nhạc Hùng kia thế nhưng lên tiếng phá lên cười:
- Ha ha, Mạc Lăng Sơn, ngươi đủ độc! Đã như vậy, vậy cũng đừng trách bổn tọa không nhớ đến nhiều năm quen biết của chúng ta!
- Cương Thi tiền bối!
Nhạc Hùng chợt nhìn hư không nơi xa, lớn tiếng quát lên
Theo thanh âm của Nhạc Hùng vang lên, chỗ sâu hư không đột nhiên có một trận tinh phong khiến cho người ta muốn nôn mửa phô thiên cái địa tịch quyển mà xuống, cùng lúc đó khí tức cường đại cũng là bao phủ phương đỉnh núi này.
Bao gồm Mạc Lăng Sơn ở bên trong, tất cả người của Hiên Quang thành đều là sắc mặt đại biến!
Khí tức này rõ ràng đã đạt tới cảnh giới Lực Huyền lục trọng!
Khí tức cường đại chấn đến Mạc Lăng Sơn đều là không cách nào ổn định thân thể, liên tục lùi lại phía sau...
- Nhạc Hùng!
Mạc Lăng Sơn nghiến răng nghiến lợi quát lên.
- Hắc hắc!
Nhạc Hùng tàn nhẫn mà cười:
- Mạc Lăng Sơn, ngươi đây là ép bổn tọa, vậy thì đừng trách bổn tọa lòng dạ độc ác rồi, hôm nay tất cả các ngươi đều phải vì con của bổn tọa mà chôn cùng.
- Nhạc Hùng, sớm biết hôm nay cần gì trước kia đây? Lão phu sớm đã nói với ngươi để cho lão phu trực tiếp xuất thủ giết bọn họ, nhưng ngươi ngại cái giá của lão phu quá cao mà không đồng ý, hiện tại tốt lắm, ném mất tính mạng của nhi tử ngươi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.