Đế Quân

Chương 18: Huyền Khí môn (2)





Mà hiện tại, Huyền Khí của bản thân ở trong đan điền lại như điên rồi . Nó giống như một con rồng đói đã vô số năm , nay phô thiên cái địa nhanh chóng nuốt chửng những Huyền Khí mới tiến vào. Tức thì , một tia Huyền Khí mà nhiều năm qua cũng không từng lớn mạnh , mắt thường có thể thấy được đang lớn mạnh hơn rất nhiều!
Đây mới là sự tu luyện đầy đủ, mọi sự như thể rất dễ dàng!
Mặc dù đang trong tu luyện , Thần Dạ vẫn đang không nhịn được kinh ngạc một hồi. Điều đó thiếu chút nữa khiến cho chính hắn bị tẩu hỏa nhập ma .
Căn cơ của mình không phải đã bị phá hủy sao, tại sao hiện tại lại có khả năng hấp thu Huyền Khí tinh thuần ?
Thần Dạ có chút hoài nghi, chính mình mới vừa rồi có đúng là đã cảm giác sai rồi sao. Hắn vội vàng tu luyện tiếp tục, không bao lâu sau, những đạo linh khí thiên địa bị luyện hóa thành một đạo Huyền Khí tinh thuần, lập tức nó nhanh chóng tiến vào đan điền.
Tinh thuần Huyền Khí vừa mới tiến vào, Huyền Khí của bản thân lại một lần nữa điên cuồng đến nuốt chửng . . . . Hết lần này tới lần khác, làm ngay cả Thần Dạ chính mình đều không hiểu được, lần này tu luyện sẽ duy trì giằng co trong bao lâu. Nhưng hắn rốt cục có khả năng xác nhận, hắn lại có khả năng tu luyện !
Chờ đợi sau bốn năm ròng rã . . . . Không, đợi hai kiếp thì hắn, rốt cục sẽ có một ngày mai đã không còn giống như trong quá khứ nữa .
Tu luyện thân thể, đồng dạng có khả năng đạt tới thế giới này, ngang hàng với Võ Giả đỉnh cao. Nhưng chỉ có tu luyện qua thì mới biết được, một con đường này là càng khó đi hơn ra sao.
Mặc dù hiện tại Thần Dạ vẫn còn đang đi trên con đường tu luyện thân thể, nhưng hắn đã bước qua được một bước quan trọng nhất, có thể cho hắn cùng một khát vọng cũng giống như những người bình thường khác, cùng đi trên con đường tu luyện Huyền Khí.
Thân là chủ đề vĩnh hằng trên thế gian , hai chữ Huyền Khí không chỉ có riêng là khẩu hiệu mà thôi, nếu không phải tình thế bắt buộc dẫu sao cũng phải có thì Thần Dạ cũng sẽ không lui mà chỉ cầu hàng thứ yếu , chuyển sang đạo tu luyện thân thể!
- Ha ha!
Tỉnh táo lại từ trong tu luyện, không để ý tới hiện tại có phải lúc đêm khuya người tĩnh , Thần Dạ cất tiếng cười to. Một tiếng cười này vô phương miêu tả ra hết tâm tình giờ này khắc này của Thần Dạ . Nhưng mà chỉ có cười một tiếng thế này, mới có thể nói lên hết nỗi mừng như điên cùng sự tịch mịch và đau khổ đã qua!
Trong tiếng cười lớn, tâm thần Thần Dạ vừa động, tiểu đao tức thì hiện lên từ trong lòng bàn tay . Một vệt sáng trắng lóe ra như con tinh linh. Thần Dạ biết, chính một đời này của mình, cho dù là trọng sanh mà đến, hay là tu luyện thành công Giao Long Thể được nhanh như vậy, hoặc là hiện tại lại có khả năng đi trên con đường Huyền Khí Chi Lộ, tất cả đều là công lao của nó!
- Tiểu đao, cám ơn ngươi!
Thần Dạ đang cười, ánh sáng trên thân đao cũng đang nhẹ nhàng lay động, giống như nó cũng phụ họa với tâm tình hiện tại của Thần Dạ. . . .
Thật vất vả, Huyền Khí môn đã lại mở rộng cánh cửa ra cho hắn. Trong thời gian tiếp theo , Thần Dạ liền tu luyện suốt một ngày một đêm , phảng phất phải bù đắp lại tất cả những năm tháng lãng phí rơi rụng, tất cả đều thực hiện trong thời gian ngắn nhất!
Thời gian mỗi một ngày trôi qua, cảm thụ được chính mình mỗi một ngày biến hóa, trên gương mặt Thần Dạ không khỏi thoáng hiện sự say mê cùng hưởng thụ. Cảm giác đã trở nên mạnh mẽ, quả nhiên khiến cho người khác vô cùng say mê!
Nhưng đồng thời với việc tu vi tiến lên từng bước vững chắc. Ngày đó nhìn thấy Cổ Đế Điện xuất hiện ở lưng chừng Bắc Vọng Sơn, sau khi tiểu đao hấp thu những dao động từ giữa đại điện truyền tới kia , thì đột nhiên ở trong đầu hắn xuất hiện thêm một thứ gì đó. Trong bất tri bất giác, Thần Dạ lại thêm lĩnh hội những tia đó từng chút một!
Chỉ là lĩnh hội từng chút một những tia này lại vẫn không cách nào làm cho Thần Dạ rõ ràng, Cổ Đế Điện rốt cuộc là tồn tại như thế nào ?
- Chẳng lẽ, chính mình nhất định phải sau khi hoàn toàn lĩnh hội thì mới có thể biết chăng?
Thần Dạ hình như có chỗ hiểu ra, hắn chợt chậm rãi ưỡn lưng. Cứ ngồi một mực vài ngày, với tu vi trước mắt của hắn thì hãy còn không cách nào tiếp tục tu luyện suốt thời gian dài. Tất nhiên hắn rất muốn tăng thực lực lên thật nhanh, nhưng cũng là dục tốc thì bất đạt!
- Cứ đi ra ngoài một chút, trải qua mọi thứ thế tục kỳ thật cũng là một loại tu hành. . . .
Thần Dạ cười vang mà nhảy xuống giường. Hắn liền đi thẳng ra khỏi phòng.
Dưới ánh mặt trời nóng bỏng bức bối, nhưng bởi vì nơi này là đế đô Hoàng Thành, cho nên trên đường cái vẫn thấy dòng người cuồn cuộn . . . . Do là đô thành của một triều đại, nên sự phồn thịnh có khả năng suy ra!
Đương nhiên, bởi vì mấy chữ phồn thịnh cũng không có khả năng nhất loạt như nhau. Thế gian vĩnh viễn là thời đại lưỡng cực, giàu nghèo dẫu như thế nào cũng là gắn liền song hành mà không thể phân chia.
Đi bộ trên đường cái, cảm thụ được bầu không khí nóng hầm hập ở chung quanh mà nếu đem so sánh với mặt trời thì cũng chả kém chút nào, Thần Dạ hít thật sâu mấy hơi. Đã lâu rồi hắn không trải qua trong một không khí như thế này.
Im lặng rất lâu rồi Thần Dạ lên tiếng cười khẽ. Nếu như đã trọng tân làm lại, như vậy, tất cả mọi thứ đều lúc nào cũng có thể tùy thời thay đổi. Ngày xưa đủ loại không còn, thì cũng không nên tồn tại!
Từ nhỏ đã sinh ra ở trong Hoàng Thành, đến khi lớn lên, ngay cả những năm gần đây thì hắn đều ít đi ra ngoài. Đối với chốn đế đô này, Thần Dạ vẫn cứ không xa lạ chút nào. Hắn vừa đi vừa nhìn. Tâm tình đã không giống, cho nên cảnh tượng đập ngay vào trong mắt, phương pháp cũng đã trở nên không giống .
Từ từ đi tới, đột nhiên thần sắc của Thần Dạ căng thẳng ―― Trên con phố dài náo nhiệt , có lẽ vào lúc chính hắn trầm tư thì lại có vẻ trở nên im lặng hơn một chút. Hơn nữa, lại có một cỗ kiếm ý cực kỳ sắc bén mặc dù nhạt, nhưng lại cũng không biết từ lúc nào mà như có như không đã bao vây kín lấy hắn.
Bởi vì nguyên nhân có tiểu đao, nên cánh cửa Huyền Khí lần thứ hai đã mở rộng cho Thần Dạ. Mấy ngày qua khắc khổ tu luyện, do nguyên nhân một cỗ khí tức bị nghẹn lâu ngày nên tu vi của Thần Dạ đã một lượt đột phá ranh giới nhiều năm qua chưa từng lung lay mà đạt tới cảnh giới Hậu Thiên Tứ Trọng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.