Đế Quân

Chương 167: Tam Túc Hỏa Long




Sau khi Thần Dạ im lặng một hồi, hắn nói với ánh mắt căng thẳng:
- Đừng động đến những thứ này, trước hết để cho Cổ Đế Điện hấp thu năng lượng. Nếu như thực sự có cái gì phiền toái, đến lúc đó sẽ quyết định. Ba người chúng ta, còn sợ không đánh lại một tên?
- Chủ nhân?
Thần Dạ khoát khoát tay, bảo:
- Ta biết ý của ngươi, đừng do dự,cứ dựa theo lời ta nói mà làm!
Có thể kiến tạo ra được một quang cảnh như vậy, không hề nghi ngờ là chủ nhân của nơi này nhất định thập phần cường đại. Bất kể là Thiên Đao, hay Cổ Đế Điện hiện nay đều ở trạng thái bị trọng thương, rất khó ứng phó được với chủ nhân của nơi này, về phần bản thân Thần Dạ hắn?
Cảnh giới Sơ Huyền Tam Trọng, ở chỗ này thì ngay cả tự bảo vệ mình đều không được!
Nhưng không quản được nhiều như vậy. Để khôi phục Thiên Đao, Thần Dạ còn có thể dựa vào chính mình tu luyện, cùng với sau này có cơ hội đi tìm mấy địa phương kia mà Đao Linh nói. Nhưng còn Cổ Đế Điện....
Trước mắt có một cơ hội tốt, tất nhiên không thể từ bỏ. Dù nói cái gì, cũng phải vật lộn đọ sức đánh cược một lần!
- Cổ Đế Điện, ngươi bắt đầu đi!
Thần Dạ ngồi xếp bằng, Đại Tịch Diệt Tâm Thuật lập tức bắt đầu vận hành. Hắn vẫn duy trì trạng thái tốt nhất của mình. Cùng lúc đó, lực lượng linh hồn tuôn trào dữ dội đi ra ngoài, dùng mọi sức lực lớn nhất của hắn để bao trùm mọi nơi có khả năng bao trùm đến.
Sau một lát, Cổ Đế Điện giống như lá cờ đón gió mà phấp phới, trong nháy mắt nở rộng ra vô số lần. Khắp cả chốn thế giới lòng đất này, vẻn vẹn là trong nháy mắt liền bị Cổ Đế Điện bao phủ. Tia sáng tím biếc, hóa thành những đạo xúc giác kéo dài cắm vào trong lòng đất. Tức thì có thể cảm thụ được, từng đạo khí tức năng lượng vô cùng nóng bỏng đang cực kì nhanh chóng tiến vào trong Cổ Đế Điện!
Thế giới lòng đất khổng lồ, bị Cổ Đế Điện khổng lồ bao phủ kín. Giờ khắc này, ngay cả Thần Dạ, cũng là bị Cổ Đế Điện bao bọc vào bên trong.
Thần Dạ đã từng gặp gỡ Cổ Đế Điện hai lần, mặc dù đối với tất cả những gì bên trong của vật này thì hắn đều còn không có chút xíu hiểu biết. Nhưng tổng thể cũng là đã chứng kiến. Có điều hiện tại Cổ Đế Điện bao phủ xuống, lại làm cho Thần Dạ chút xíu cũng không thấy được bóng dáng bên trong của vật trước kia hắn đã thấy....
- Cổ Đế Điện!
Thần Dạ không khỏi hô lên một tiếng. Nơi này vô cùng rộng lớn. Không thể phủ nhận, chỗ năng lượng cần thiết cho Cổ Đế Điện thật sự rất nhiều rất nhiều. Thế nhưng cũng không hề cần phải lấy một loại hình thái bên ngoài như thế, cái này đúng là vì nó suy nghĩ cho an toàn của Thần Dạ a!
Có lẽ đến một ngày nào đó, Cổ Đế Điện cũng sẽ trở nên như Thiên Đao, hầu hạ Thần Dạ là chính, coi là chủ nhân của bọn hắn. Nên bây giờ bảo vệ chủ nhân, đối với Cổ Đế Điện mà nói, hẳn là một chuyện rất bình thường.
Tuy nhiên, hiện tại Cổ Đế Điện, bản thân hắn vẫn đang ở trong trạng thái trọng thương, vạn nhất có hơi bị thương tổn thêm thì nói không chừng liền đủ để cho nó vĩnh viễn biến mất ở trên đời này.
Ý đồ ban đầu của Thần Dạ là, để cho Cổ Đế Điện ở trong cơ thể hắn. Hắn lấy chính mình làm môi giới mà hấp thu năng lượng ở nơi này. Sau đó để cho Cổ Đế Điện hấp thu trước. Như vậy, tuy nói tốc độ chậm một chút, nhưng đảm bảo hơn nhiều. Nếu có phát sinh tình trạng gì thì cũng có thể ứng phó ở một mức độ rất lớn....
- Chủ nhân, ngươi yên tâm. Ta sẽ không để cho Cổ Đế Điện xảy ra chuyện.
Biết Thần Dạ sốt ruột, Đao Linh vội vàng nói.
- Hy vọng là như vậy đi!
Cổ Đế Điện mà đã làm như vậy thì cũng không phải Thần Dạ có khả năng đủ ngăn cản. Hắn chỉ có thể dốc hết toàn lực điều tra chung quanh để phòng ngừa điều bất ngờ xảy ra. Thần Dạ cũng rất lấy làm kỳ quái, rốt cuộc ở nơi này che giấu được vật gì vậy, khiến cho ngay cả Đao Linh cùng Cổ Đế Điện đều không thể phát hiện?
Thời gian nhanh chóng trôi qua, ở trong thế giới lòng đất từng đạo năng lượng màu đỏ như lửa dùng mắt thường có thể thấy được đang bị Cổ Đế Điện nhanh chóng hấp thu. Tốc độ như thế, để cho Thần Dạ hài lòng rất nhiều, nhưng cũng là lo lắng rất nhiều!
Thế giới lòng đất này có rất nhiều năng lượng. Nếu như từ từ hấp thu thì có lẽ sẽ không bị phát hiện đang thiếu đi một chút. Thế nhưng Cổ Đế Điện hành động gióng trống khua chiêng như thế....
Điều càng làm cho Thần Dạ lo lắng chính là, thời gian một ngày đã trôi qua, theo như tính toán thì số năng lượng mà Cổ Đế Điện thu hoạch cũng là rất nhiều. Nhưng có điều là chưa từng cảm giác được nó có chút xíu biến hóa. Phảng phất, bản thân Cổ Đế Điện chính là một hắc động ( hố đen )vũ trụ không có điểm cuối. Dẫu có làm thế nào cũng điền không no.
Cái này khiến cho Thần Dạ vô phương tính ra. Rốt cuộc, Cổ Đế Điện phải cần bao nhiêu năng lượng, mới có thể đạt tới trạng thái bây giờ của Thiên Đao?
Mà cho dù đạt tới trạng thái hiện tại Thiên Đao, thì đó cũng vẻn vẹn là tỉ trọng bị tổn thương hơi tốt hơn một chút xíu thôi !
Trên mặt đất, đám người Thu Chấn vẫn ngồi xếp bằng làm thành vòng tròn. Đến khi cột sáng đỏ như lửa từ trong hố sâu kia bắn ra dữ dội, Thu Chấn tung Linh Bảo lọt vào trong cột sáng này. Tiếp theo, năm người nhất tề dốc lực để luyện hóa năng lượng ẩn chứa ở bên trong cột sáng, để trợ giúp Thu Chấn chữa thương.
Tuy nhiên, lần này đây, Linh Bảo kia vừa mới tiến vào trong cột sáng đỏ như lửa, thậm chí đều vẫn còn không kịp có bất cứ hành động, thì chùm tia sáng vốn chói mắt như thực chất hóa đột nhiên ảm đạm đi. Nhìn qua, hình như là năng lượng bên trong dường như đã không có.
Chỉ chốc lát sau, cột sáng đỏ như lửa lấy tốc độ nhanh hơn mà biến mất ở trong không gian, bặt vô âm tín. Tựa như cho tới bây giờ đều chưa hề xuất hiện.
- Xảy ra chuyện gì?
Thu Chấn cau hàng lông mày bạc trắng mà nói:
- Tiểu tử kia đã đi vào ba ngày, với tu vi của hắn thì nên đã sớm chết. Cho nên, không có khả năng đến bây giờ mới phát sinh một chút động tĩnh a?
- Gia gia, có thể là phía dưới xuất hiện biến cố nào đó hay không?
Nàng kia nhỏ giọng hỏi, nhưng sau khi vừa nói dứt lời thì sắc mặt của nàng tái nhợt đi rất nhiều.
Nếu như phát sanh biến cố, vậy điều đó liền có ý nghĩa, địa phương thần kỳ này, có lẽ sau này bọn họ đều không thể lưu lại ở chỗ này.
Trong khoảng thời gian cho tới nay, mặc dù một mực là Thu Chấn dùng để chữa thương. Nhưng năm người bọn họ thu hoạch được lợi ích cũng không nhỏ. Ít nhất, so với tu luyện lúc trước thì tốc độ phải nhanh hơn rất nhiều.
Mà nguyên nhân để cho nữ nhân sợ hãi chính là nếu như thật sự có biến cố xuất hiện, nếu như bọn họ rời khỏi nơi này quá muộn, nói không chừng sẽ....
Ý tứ của nữ nhân, Thu Chấn hiển nhiên nghe mà hiểu rõ ràng. Sau khi lão trầm lặng một hồi lâu liền nặng nề nói:
- Các ngươi rời khỏi nơi này trước, lão phu quan sát thật kĩ một phen. Vùng đất như thế, nếu như không rõ không hiểu mà phải từ bỏ thì lão phu thật sự không cam lòng.
- Gia gia!
- Đừng nói nữa, các ngươi mau rời khỏi đây nhanh một chút !
Thu Chấn nói vừa mới dứt lời thì đột nhiên, một cơn dao động rất nhỏ, từ dưới bàn chân bọn họ đã thấy dao động nhanh chóng xuất hiện. Lúc mới bắt đầu, dao động vẫn còn chỉ là để cho bọn họ có thể cảm ứng được. Nhưng thời gian chỉ qua không được mấy giây, dao động nho nhỏ kia lập tức hóa thành chấn động kịch liệt, phảng phất như là động đất.
- Mau rời khỏi đây nhanh một chút !
Thoáng một cái, không cần Thu Chấn nhắc nhở, bao gồm cả lão nữa, năm người cực kì nhanh chóng xuất phát, như tia chớp hướng về nơi xa xa mà phóng đi thật nhanh.
- Rầm rầm!
Một hồi âm thanh động trời đang vang vọng ầm ầm. Năm người Thu Chấn dùng tốc độ nhanh phi thường mà vẫn cảm giác được cơn chấn động khiến cho bọn họ đều hơi bị kinh hãi kia thật sự giống như trực tiếp phát sinh ngay tại phía sau bọn họ.
Ước chừng chạy ra xa đến mấy ngàn thước, sau khi cảm giác chấn động không còn mãnh liệt như vậy nữa thì năm người mới dám giảm chậm tốc độ hơn một chút, rồi mới có thời gian rảnh rỗi quay đầu lại nhìn thoáng qua.
Mà vẻn vẹn chỉ là liếc mắt, đã khiến cho vẻ mặt bọn họ trở nên cực kỳ kì dị cổ quái !
Mảnh đất trống bọn họ lúc đầu ngồi kia, mà chẳng những chỉ là nơi đó. Khắp cả một vùng rộng trăm thước hiện nay trong nháy mắt đều đã không giống như trước đây.
Bên ngoài mảnh đất trống lúc đầu còn có rừng cây rậm rạp. Hiện tại, hoàn toàn trụi lủi. Còn mặt đất, phảng phất đã bị một cao thủ nào đó dùng đại thần thông lật nhào, không bao giờ còn dáng vẻ mà bọn hắn đã thấy.
Nếu không phải bọn họ vừa mới chạy chí chết từ nơi đó đến đây, nếu không phải như thế thì thật sự sẽ cho là, năm người Thu Chấn hiện tại chứng kiến lại chính là dáng vẻ lúc đầu của cả vùng đất này.
- Rốt cuộc phát sinh chuyện gì ?
Lại chỉ trong một cái chớp mắt nữa liền có chấn động long trời lở đất. Hơn nữa, theo như nhận biết thì nơi đó đã thành một mảnh cấm địa, coi như là tu vi của Thu Chấn mà giờ phút này cũng là vô phương đi vào.
- Gia gia, chúng ta mau mau rời khỏi nơi này đi?
Sự kinh hãi trên gương mặt nữ nhân càng phát ra đậm nét.
Thu Chấn sau một lát trầm lặng mới nói:
- Thu Thành, Thu Lôi, các ngươi ở chỗ này tiếp tục trông coi vài ngày. Nhìn một chút rốt cuộc có thể có biến cố khác phát sinh hay không. Ừ, năm ngày, sau năm ngày nếu như vẫn không thể tới gần thì còn dễ tính.
- Vâng!
Trong thế giới lòng đất, Thần Dạ kinh ngạc. Hình ảnh hắn chứng kiến càng thêm đậm nét, phảng phất như là núi lửa đang bùng phát dữ dội. Từng cột lửa trực tiếp phun trào ra từ chỗ sâu trong lòng đất. Không được một hồi, đã khiến cả thế giới lòng đất trở thành một chốn biển lửa.
Nhiệt độ càng thêm nóng bỏng lập tức tràn ngập ở trong khắp thế giới này. Cho dù có Thiên Đao cùng Cổ Đế Điện song song bảo vệ, Thần Dạ vẫn đang phải tự thân vận công. Nếu không, những nhiệt độ cao này đủ để cho hắn hóa thành một hạt bụi trong biển lửa !
Không, đến lúc đó, chỉ sợ cũng liền ngay cả bụi bậm thì Thần Dạ cũng đừng nghĩ tới!
Nhưng mà, cột lửa phun ra như thế đối với Cổ Đế Điện mà nói, tựa hồ là cơ hội tuyệt hảo. Ngược lại nó hấp thu những năng lượng này với tốc độ nhanh hơn.
Hiện tại đã có thể nhìn thấy, sau khi những cột lửa này vừa xuất hiện, lại trực tiếp đều bị Cổ Đế Điện nhanh chóng hấp thu đi.
- Tên nầy!
Thần Dạ bất đắc dĩ lắc đầu. Ngay cả trường hợp hắn biết rõ, tiếp theo, có thể chủ nhân đã cấu tạo thế giới lòng đất này sẽ xuất hiện. Nhưng Cổ Đế Điện liều mạng hành động như vậy, hiển nhiên muốn bảo cho hắn dừng lại không nên hấp thu là không làm được.
- Rầm rầm!
Sau khi cột lửa phun ra giằng co ước chừng mấy phút đồng hồ, cuối cùng từ một chỗ nào đó của thế giới lòng đất đột nhiên truyền đến một hồi chấn động càng mãnh liệt hơn. Tức thì, hình như mặt đất nứt nẻ. Một vết nứt thật lớn mắt thường có thể thấy được đang từ chỗ chấn động kia mà nhanh như tia chớp lan tràn lại đây. Không được một hồi chúng đã phân bố đầy cả thế giới lòng đất này, khiến cho nơi này xem ra giống như là một cái mạng nhện thật lớn!
Thiên Đao lóe lên hào quang, nâng Thần Dạ đi tới giữa không trung!
Đứng trên cao, nhìn được xa!
Thần Dạ bỗng nhiên thấy, ở cuối vết nứt có một bóng dáng màu đỏ rực lại chậm rãi trôi nổi xuất hiện!
Thần Dạ mà có thể thấy, Đao Linh của Thiên Đao đương nhiên đã phát hiện sớm hơn. Cả thân thể và sức lực của Thiên Đao giờ phút này, đều để cho Thần Dạ cảm ứng được, Thiên Đao đang run rẩy.
- Không nghĩ tới, lại là Tam Túc Hỏa Long!
- Không nghĩ tới, lại là Tam Túc Hỏa Long!
Âm thanh của Đao Linh, Thần Dạ lần đầu tiên từ nơi hắn mà nghe được sự kiêng kỵ cùng cảnh giác sâu sắc. Chẳng những là Thiên Đao, giờ phút này Cổ Đế Điện cũng đang cực kì nhanh chóng thu nhỏ thân thể. Cuối cùng, hóa thành chỉ còn áng chừng mấy thước để vừa vặn bảo vệ được Thần Dạ ở bên trong.
- Tam Túc Hỏa Long, cái gì là Tam Túc Hỏa Long?
Thần Dạ tò mò hỏi.
Hiện tại hắn bỗng nhiên có hơi tỉnh ngộ. Đây là vật mà ngay cả Thiên Đao cùng Cổ Đế Điện đều cùng kiêng kỵ. Khó trách trước đây, ngay cả hai gia hỏa cực kì bản lĩnh này đều không thể dò xét được ra nó.
- Tam Túc Hỏa Long, nó là...
- Kẻ nào mà lớn mật như thế, dám đến chỗ bổn tọa đang ngủ say, hơn nữa còn dám hấp thu thế giới năng lượng của bổn tọa !
Đao Linh còn chưa nói xong, một đạo âm thanh điềm tĩnh, ngang ngược, lạnh thấu xương đã truyền tới cực kì nhanh chóng. Cùng lúc đó, còn có được một cỗ uy áp vô cùng cường đại nương theo lời nói mà xuất hiện ở chung quanh Thần Dạ.
Áp lực như thế làm ngay cả khi đang được Thiên Đao cùng Cổ Đế Điện song song bảo vệ, nhưng Thần Dạ vẫn cảm giác được, hắn sắp sửa không thể tiếp tục ngay cả hô hấp bình thường. Thậm chí xương cốt hắn vào giờ khắc này đều bị lực lượng mạnh mẽ đè ép....
Cảm ứng được Thần Dạ đang khó có thể đón nhận, Đao Linh lạnh nhạt hầm hừ một tiếng. Chỉ thấy một tia sáng trắng từ trong Thiên Đao bắn mạnh ra cực kì nhanh chóng. Sau đó, nó hóa thành một đạo bóng dáng.... bóng dáng này và Thiên Đao giống nhau như đúc, chỉ là càng trong suốt hơn. Đương nhiên, nó cũng không có bề mặt loang lổ như Thiên Đao. Hiển nhiên, đây chính là bản thể của Đao Linh !
- Tam Túc Hỏa Long, ngươi vẫn còn nhận được ta sao ?
Đao Linh nói ra lời này khiến cho Thần Dạ ngây ra một lúc. Hoá ra, đều có lẽ người quen a!
- Là ngươi?
Tam Túc Hỏa Long kia còn chưa xuất hiện ra diện mạo đích thực, nhưng trong âm thanh của nó cũng xen lẫn một vẻ kiêng kỵ cùng hơi cảnh giác dè chừng. Xem ra, không chỉ có Thiên Đao cùng Cổ Đế Điện có chỗ kiêng nể đối với người trước mặt, mà kẻ đó cũng là như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.