Đế Quân

Chương 1418: Muôn dân, quân cờ (2)




- Thần Dạ, vô luận là Thiên Đao hay Cổ Đế Điện hoặc là Thiên Địa Hồng Hoang Tháp đều không phải vật đơn giản, ngươi còn nửa năm thời gian, có thể đi vào Cổ Đế Điện điều tra rõ ràng.
Nói tới đây Chúng Thần Chi Thần nghiêm mặt nói:
- Hiện giờ các ngươi đã biết Tà Đế theo đuổi điều gì, mà vì sao hắn phải cho chúng ta nửa năm thời gian.
- Hắn cần chính là Hỗn Độn lực, vì sao không trực tiếp hấp thu từ trên người các ngươi đây?
Chúng Thần Chi Thần ngưng trọng nói:
- Đó là bởi vì nếu các ngươi không muốn, không ai lấy được Hỗn Độn lực, cho dù bị mạnh mẽ hấp thu thì nó cũng sẽ tiêu tán trong thiên địa.
- Nếu vậy tại sao Tà Đế phải lưu nửa năm thời gian, chẳng lẽ nửa năm sau hắn có thể lấy được sao?
- Lão phu cũng không xác định nửa năm sau Tà Đế có thể lấy được hay không, nhưng hắn sẽ có cơ hội đó.
- Cơ hội gì?
Chúng Thần Chi Thần nói:
- Tà Đế tuy không thể mạnh mẽ lấy đi, nhưng Thần Dạ ngươi thì có thể.
- Có ý tứ gì?
Hai mắt Thần Dạ đầy hàn khí.
Chúng Thần Chi Thần nói:
- Trời sinh ngươi đối với Hỗn Độn lực có sự thân thiết tự nhiên, cho nên chỉ cần Hỗn Độn lực xuất hiện trên thế gian đều không hề có chút kháng cự đối với ngươi, chỉ cần ngươi muốn đều có thể lấy được từ bất cứ vật gì hoặc từ người nào.
- Sau khi ngươi lấy được, lại có lão phu hỗ trợ luyện hóa, sau đó thực lực của ngươi sẽ tăng lên đủ đối chiến với Tà Đế.
- Mà ở trong cuộc chiến, Hỗn Độn lực sẽ bị ngươi vận dụng đến cực hạn, nếu ngươi thất bại Tà Đế có thể hấp thu mà không sợ bị tiêu tán…
Lời của Chúng Thần Chi Thần còn chưa nói xong, sát ý ngập trời đã từ thân thể Thần Dạ bộc phát.
Thì ra tất cả những chuyện này chỉ vì mục đích tàn nhẫn như thế!
Không có Hỗn Độn lực, Tử Huyên, Linh nhi, Thiên Đao, Cổ Đế Điện, Thiên Địa Hồng Hoang Tháp đều sẽ biến mất!
- Thần Dạ.
Chúng Thần Chi Thần thở dài:
- Lão phu biết muốn ngươi làm vậy thì rất khó…
Thần Dạ phất tay:
- Không phải rất khó mà là không thể nào, cáo từ!
Nói xong hắn xoay người rời đi.
- Thần Dạ, hiện tại Tà Đế đã không còn tính nhẫn nại, hắn sẽ không tiếp tục chờ đợi nữa, sẽ có thật nhiều người vì sự quyết định của ngươi mà chịu khổ tàn sát…
Chúng Thần Chi Thần trầm giọng nói:
- Có lẽ hắn sẽ không tổn hại ngươi cùng người bên cạnh ngươi, nhưng ngươi cam tâm nhìn nhiều người vì hành động của ngươi mà chết sao?
- Thiên hạ này có quan hệ gì tới ta!
Không gian bị mạnh mẽ phong tỏa, Thần Dạ quay người lại nói:
- Từng ta nghĩ tới hành động của Tà Đế thật tà, hiện tại có lẽ hắn không phải một người tốt, nhưng ít nhất trước mắt tựa hồ là ngươi đang dùng người trong thiên hạ đến uy hiếp ta đi?
- Đây là sự thật!
Chúng Thần Chi Thần không chút xấu hổ thừa nhận:
- Khi biết được Tà Đế sẽ gây ra nguy cơ cho vô số thế giới, vì tiêu diệt hắn chúng ta đã làm thật nhiều chuẩn bị…
- Tam đại thần vật thậm chí Thiên Địa Hồng Hoang Tháp đều dùng đối phó Tà Đế, vô số năm qua lại có vô số người dùng ba thần vật này đối phó Tà Đế…
- Kể cả Cổ Đế!
- Phải!
- Nhưng lão phu không ngờ Cổ Đế lại trở thành bằng hữu của hắn, thật buồn cười, mỗi một đời nhân vật được lựa chọn sở hữu thần vật đều là thiên tài khó gặp, ít ra họ từng có cơ hội đi khiêu chiến Tà Đế…
- Buồn cười sao?
Nghe vậy Thần Dạ cười lạnh:
- Vô số năm các ngươi chuẩn bị rất nhiều, mà những người các ngươi chọn lựa đều là quân cờ dùng đối phó Tà Đế đi!
Cho tới bây giờ Thần Dạ đã biết thật nhiều chuyện, tuy còn có chút nghi hoặc nhưng cũng không thành vấn đề, hắn đã hiểu được toàn bộ thiên hạ này cũng chỉ là quân cờ bị người lợi dụng mà thôi.
Sắc mặt Chúng Thần Chi Thần biến đổi, nói:
- Tất cả mọi người đều sống trong thiên địa này, tự nhiên phải làm một sự tình vì mọi người, làm sao nói là quân cờ đâu.
- Thiên địa?
Thần Dạ cười cười nhìn hắn nói:
- Ngươi cũng là thiên địa này đi?
- Ngươi…
Dù Chúng Thần Chi Thần có tu dưỡng nhưng vẫn bị câu nói của Thần Dạ làm hắn sôi trào.
Nhìn Chúng Thần Chi Thần, Thần Dạ không chút để ý nói:
- Ngươi cùng Tà Đế đồng thời sinh ra, dù giữa đôi bên không cùng chí hướng hoặc là trong lòng ngươi mang theo thiên hạ muôn dân, nhưng ngươi không cảm thấy kỳ thật tâm lý của ngươi đã bị vặn vẹo rồi sao?
- Muốn tiêu diệt Tà Đế thì có thể…
- Ngươi dựa vào chính thực lực của mình là được rồi, cần gì phải chế tạo ra đủ loại trợ giúp các ngươi hoàn thành thứ sứ mạng chết tiệt nào đó, đi lợi dụng người khác còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ là vì thiên hạ muôn dân, làm vậy không khỏi quá buồn cười đi!
Thần Dạ cười lạnh nói:
- Thiên hạ muôn dân gì đó, thật xin lỗi ta cũng không muốn trở thành quân cờ hay vật hi sinh trong việc đấu tranh giữa các ngươi!
- Thần Dạ, ngươi càn rỡ!
Chúng Thần Chi Thần phẫn nộ quát, lấy thân phận của hắn mặc dù đứng trước mặt Tà Đế cũng có thể ngang vain gang vế, có khi nào từng bị người giáo huấn qua.
- Càn rỡ thì thế nào!
Thần Dạ lạnh lùng nói:
- Ở thế gian này còn chưa có ai có thể bức bách ta làm việc ta không muốn làm, kể cả ngươi cùng Tà Đế. Ngươi muốn tiêu diệt hắn thì tự mình đi làm, cho dù ngươi hủy diệt hết thảy sinh mạng trên thế gian này cũng không quan hệ gì tới ta, ngàn vạn lần đừng đến quấy rầy ta cùng người nhà bằng hữu của ta, bằng không cho dù ngươi là ai ta cũng đem ngươi nhổ tận gốc!
Nghe vậy Chúng Thần Chi Thần chợt cười khổ nói:
- Lão phu thừa nhận mình ôm mối hận với Tà Đế, đích thật là vì năm đó lão phu bị hắn hủy đi thân thể, cho nên lão phu luôn muốn báo thù, vì vậy vô số năm qua luôn thừa hành theo thiên đạo pháp tắc muốn đem hắn vĩnh viễn tiêu diệt.
- Nhưng mà lão phu thật sự không phải ép buộc ngươi muốn làm như thế, chỉ là ngươi phải hiểu được Tà Đế đã quyết tâm, nếu ngươi không động thân mà ra thì đối với thiên hạ sẽ là hạo kiếp không thể tránh né, nếu tổ chim bị phá thì trứng còn có thể nguyên vẹn hay không…
- Nhưng ta có thời gian.
- Thần Dạ, chẳng lẽ ngươi thật sự muốn xem sinh linh trong thiên hạ bị hạo kiếp không thể siêu sinh sao?
Cảm nhận được sự kiên định của Thần Dạ, Chúng Thần Chi Thần cố gắng khuyên nhủ.
Thần Dạ không khỏi cười nói:
- Chúng Thần Chi Thần, ngươi là người ủng hộ trung thành của thiên đạo, nếu như vậy ngươi hẳn là càng hiểu rõ thiên đạo cường đại hơn bất cứ ai, hắn nắm thiên địa vạn vật trong tay, làm sao cho phép Tà Đế tùy ý làm bậy đâu, ngươi quá lo lắng rồi.
Chúng Thần Chi Thần cực kỳ bất đắc dĩ:
- Ngươi có thể nghĩ xem trong một ngày sẽ có vô số thế giới đều hủy diệt, chỉ còn có các ngươi sinh tồn, không cảm thấy giống như tử địa hay sao? Như vậy lòng của ngươi có thể an ổn được sao?
Im lặng một lát Thần Dạ nói:
- Nếu có thật nhiều người vì hành động của ta mà chết, đích thật là không dễ chịu. Dù sao sinh mạng cũng không phải đùa giỡn, nhưng nếu đổi lại phương thức khác ta sẽ không cự tuyệt, nhưng các ngươi lại đòi hỏi sinh mạng của người thân nhất của ta, cùng bằng hữu làm bạn cùng ta nhiều năm, vậy thì tuyệt đối không được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.