Đế Quân

Chương 1209: Nghênh chiến (1)




Chẳng lẽ Dạ Minh thật có nắm chắc tất thắng, có thể trong ba tràng chiến đấu chiến thắng Liễu chi nhất tộc.
Cái ý nghĩ này không chỉ là những người khác có, Liễu Lăng Vân cùng Thiên Vô Cụ, Đế Thích Thiên cùng Mộc Nguyên Thần bốn người, ở trong đầu cũng đang hiện lên, hai người trước trầm mặc, hai người sau liền nhìn về phía ánh mắt của Tử Huyên, toát ra vẻ tựa như ý tứ hỏi thăm.
Ở ngày đó Liễu Triêu Dương đều giết không được mà quay về, Đế Tĩnh cùng Mộc Trọng trở về trong tộc của mình, đem thực lực của Dạ Minh cùng với những chuyện bọn họ nhìn thấy cặn kẽ thuật lại một lần.
Sau khi nghe những thứ này, Đế Thích Thiên cùng Mộc Nguyên Thần mặc dù không có ở chỗ đó nhưng khi hai người bọn hắn hội họp đề cập đến Dạ Minh, kết luận có được là nhất trí kinh người.
Đó chính là bởi vì Đế Hiểu Giang cùng với Đế Tĩnh, Mộng Trọng ngày đó làm ra lựa chọn, đã cùng với Dạ Minh có quan hệ tốt đẹp, như vậy liền đem quan hệ kéo dài, hơn nữa còn kinh doanh thật tốt.
Đế Thích Thiên cùng Mộc Nguyên Thần là hai đại cao thủ đỉnh phong ở đương đại, mặc dù trước đây cũng chưa gặp qua Dạ Minh chi chủ cùng với người của Dạ Minh, nhưng chỉ bằng Tử Huyên lấy một địch hai, chiến thắng Liễu Tông Thần cùng Thiên Nguyên ngang cấp, đây cũng đủ để cho hai người đem tiền đánh cuộc, nguyện ý đặt ở trên người Dạ Minh.
Ngoài những cái này ra, còn có một điểm càng trọng yếu hơ, trong Dạ Minh có một cô nương tên là U Nhi, là người thừa kế của Huyền Đế bệ hạ, thân phận này so với ưu tú của Tử Huyên, tương lai càng thêm đáng sợ.
Tứ đại siêu cấp thế lực như thế nào xuất hiện, điểm này không ai so sánh với Đế Thích Thiên cùng Mộc Nguyên Thần càng thêm rõ ràng, cho nên thân phận của U Nhi vô cùng trọng yếu, chính là cái nguyên nhân này, hai người nghe được Liễu Lăng Vân thiết kế ba tràng đại chiến, bọn họ cũng không lên tiếng ngawnc ản hoặc có hành động hỗ trợ.
Trong lòng bọn họ rất chắc chắn, cho dù ba trạng đại chiến này Dạ Minh đều thưa, cũng sẽ không vì vậy mà giải tán, càng thêm sẽ không gặp phải tru diệt, bởi vì có U Nhi ở đây.
Nếu như đến lúc đó, Thiên, Liễu nhị tộc thật dám động thủ, Đế Thích Thiên cùng Mộc Nguyên Thần liền có đầy đủ lý do đến ngăn cản hành động của bọn họ.
Đều chưa từng nghĩ đến, Dạ Minh chi chủ Tử Huyên này lại là có lòng tin lớn như thế, mà phần lòng tin này, Đế Thích Thiên cùng Mộc Nguyên Thần không biết làm sao nàng có được.
Mặt đối với ánh mắt hỏi thăm của hai người, Tử Huyên cũng không đáp lại quá nhiều, mỹ mâu nhìn chằm chằm vào Liễu Lăng Vân cùng Thiên Vô Cụ, thấy hai người còn trầm mặc, một tiếng cười giễu cợt liền là chậm rãi vang dội.
- Hai đại thế lực siêu cấp, nguyên lai cũng chỉ là như vậy!
- Ngươi...
Đông đảo người của Thiên, Liễu nhị tộc nhất thời đứng dậy căm tức nhìn Tử Huyên, bộ dáng kia thật giống như muốn đem Tử Huyên nuốt sống, nhất là người của Liễu chi nhất tộc, nơi này chính là đại bản doanh của Liễu tộc, bất kể là ai cũng không được càn rỡ ở nơi này.
- Dạ Minh chi chủ, khí phách thật lớn a!
Liễu Lăng Vân phất tay một cái, đem lộn xộn của đám đông ngăn cản lại, sau đó cùng Thiên Vô Cụ liếc nhau một cái, rốt cuộc lên tiếng nói:
- Ngươi đã muốn đánh cuộc, vậy theo ngươi đánh cuộc một lần, bất quá nếu muốn kéo Thiên chi nhất tộc xuống nước, như vậy ở trong ba tràng đại chiến nhất định phải có một cái danh sách thuộc về bọn hắn.
- Hoa!
Lúc thanh âm của Liễu Lăng Vân có chút khàn giọng vừa dứt, một mảnh thanh âm xôn xao liền là từ trong miệng một số người vang lên.
Ba tràng đại chiến trước đó ở người khác xem ra cũng đã vô cùng bất công rồi, không nghĩ đến hiện tại nói lên điều kiện càng thêm thái quá, siêu cấp thế lực này bây giờ nhìn đến cũng là cùng với người bình thường không sai biệt lắm, cũng không có tự tin quá cường đại.
Ngoài dự tính , Liễu Lăng Vân cùng Thiên Vô Cụ cũng không có vì vậy mà tức giận, chính bọn hắn cũng biêt,s hanfhd dộng như thế tất sẽ nhận lấy nhàn ngôn toái ngữ, nhưng mà không có biện pháp, liền nghe lời nói của Tử Huyên, sau khi nhìn thấy tròng mắt của nàng không có động tĩnh gì, hai người mặc dù không tin Dạ Minh này thật sự có năng lực lớn như thế, có thể ở trong ba tràng đại chiến thắng Liễu tộc, nhưng mà cái nguy hiểm này bọn họ không dám mạo muội.
Bất đắc dĩ liền cũng chỉ có thể làm như vậy, về phần tất cả nhàn ngôn toái ngữ, Liễu Lăng Vân cùng Thiên Vô Cụ hai người tin tưởng, chr cần Dạ Minh sau ngày hom nay vĩnh viễn biến mất ở bên trong thế gian, như vậy hết thảy ảnh hưởng mặt trái đều sẽ biến mất sạch sẽ.
Dù sao ở trong thế gian này vẫn là lấy thực lực vi tôn, miễn là còn sống, chỉ cần như cũ đứng ở trên đỉnh phong nơi này, vô luận là dùng thủ đoạn như thế nào để làm, đó cũng là không có quan hệ.
Loại chuyện người chết lưu danh này ở Liễu Lăng Vân cùng Thiên Vô Cụ xem ra, đó là người ngu ngốc mới làm.
- Hai vị lão bạn già, các ngươi càng lúc càng đã có tiền đồ!
Nghe được lời nói của Liễu Lăng Vân, Đế Thích Thiên cùng Mộc Nguyên Thần cũng là không nhịn được mà châm biếm một tiếng, đối phó với Dạ Minh lại còn phải vô cùng cẩn thận như thế, thật là chưa bao giờ nghe nói qua, mặc dù Dạ Minh hiện tại rất mạnh.
Nghe lời giễu cợt như thế, hai người Liễu Lăng Vân hiện tại mi tâm trầm xuống, Thiên Vô Cụ lạnh lùng nói:
- Các ngươi đã không nhúng tay vào chuyện này, cho nên không liên quan đến các ngươi!
So với Liễu chi nhất tộc cùng Dạ Minh kết thành hai phía, trong lòng Thiên Vô Cụ rất rõ ràng, nếu muốn xếp hạng ân oán lớn nhỏ, Thiên chi nhất tộc không thể nghi ngờ là còn phải đứng trên Liễu chi nhất tộc.
Ngày đó phát sinh xung đột với Dạ Minh chi chủ, xuất hiện của Liễu Tông Thần còn có thể nói là do Liễu Hàn Song có nguy hiểm đến tính mạng, Liễu Tông Thần hắn thân là trưởng bối phải xuất hiện, tuy là đã làm sai trước nhưng chung quy là còn có một lý do.
Nhưng Thiên Nguyên lại chỉ là bởi vì đối phương không ủng hộ hắn liền muốn hạ sát thủ, điều này làm cho người ta càng thêm khó có thể chấp nhận.
Cho nên tâm tiêu diệt Dạ Minh của Thiên Vô Cụ càng sâu.
Nghe vậy, Đế Thích Thiên cười nhạt một tiếng, nói:
- Niệm ở trên phần chúng ta tương giao nhiều năm, nhắc nhở các ngươi một câu, làm người làm việc, ngàn vạn lần không nên một chút đường sống cũng không lưu, nếu không mà nói đến cùng thua thiệt nhất định sẽ là các ngươi.
- Không nhọc ngươi nhắc nhở!
Thiên Vô Cụ cứng rắn đáp một tiếng, chợt nhìn về phía Tử Huyên nghiêm nghị quát lên:
- Điều kiện của ngươi, chúng ta đã tiếp nhận, mà điều kiện của chúng ta, ngươi có dám nhận hay không?
Lời này nói rất có khí thế, chỉ bất quá ở trong mắt người khác, uy phong của Thiên, Liễu hai đại siêu cấp thế lực ít nhất đã không bằng với lúc trước.
- Tại sao không dám!
Tử Huyên lúc này trên khuôn mặt hiện lên một nụ cười, lộ ra vẻ có chút lạnh như băng:
- Chỉ là bổn tọa còn muốn hỏi một chút, nếu như các ngươi thua, không thực hiện lời hứa thì nên làm như thế nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.