Đế Quân

Chương 1192: Kẻ xông vào(2)




Có lẽ đoạn đường đi từ Đại Hoa hoàng triều tới đây bọn họ tao ngộ quá nhiều người cường đại, nhưng mà mỗi lần đều nương tựa vào thủ đoạn và kiên trì của bản thân, cũng có thể trở thành công vượt qua, chuyện này khiến tâm của Thần trở nên cường đại chưa từng có.
Sau khi có tự tin cường đại, kế tiếp chính là không sợ gì cả!
Đây vốn là chuyện tốt, nhưng quá mức tự tin, lúc đó chẳng phải biến thành tự ngạo sao?
- Chủ nhân, không bằng để cho ta ra tay đi!
Thần Dạ ngẩn người, chợt tâm thần buồn bã, trong nội tâm truyền âm nói:
- Không được, cho dù kế tiếp xảy ra chuyện gì, ngươi cũng không thể ra tay.
Thiên Đao chi lực có thể phát huy uy lực mạnh nhất, nếu hiện giờ ra tay cũng không có nắm chắc, điểm này Thần Dạ phi thường rõ ràng, một khi Thiên Đao ra tay, hậu quả nhẹ nhất là đao linh tiếp tục lâm vào ngủ say lần nữa.
Mà nghiêm trọng chính là trên đời không còn Thiên Đao!
- Thế nhưng mà chủ nhân...
- Không có gì thế nhưng mà, ta nói không được là không được!
Gắn bó nhiều năm, trong lòng Thần Dạ biết rõ, Thiên Đao cùng Cổ Đế điện đã là huynh đệ thân nhân của hắn, không quản chúng là người hay vật, Thần Dạ đã nhận định chúng là thân nhân của mình.
- Chủ nhân, cám ơn ngươi xem hai chúng ta trở thành người chí thân, điểm này khiến chúng ta biết rõ lựa chọn khi đó là không sai. Thế nhưng mà cho dù như thế nào, ngươi cũng không nên xảy ra chuyện gì! Chủ nhân, thực xin lỗi!
Vừa mới nói xong, trên người Thiên Đao tỏa ra hào quang vạn trượng, khí tức diệt vong không gì địch nổi bao phủ hư khong, Thiên Đao lơ lửng trên cao.
- Thiên Đao, không muốn!
Thần Dạ ngửa mặt gào rú.
Biết rõ Thiên Đao sẽ phải công kích, lúc này Cổ Đế điện cùng Thiên Địa Hồng Hoang Tháp bắt đầu khởi động tử sắc quang mang và ngũ sắc quang mang, cảm xúc bi thống hiện ra nhanh chóng.
Bỏ qua Thần Dạ ngăn cản, Thiên Đao tỏa ra hào quang sấm lãnh như địa ngục, nó lướt đi cực nhanh, Thần Dạ ba người cảm ứng được uy áp cường đại ngập trời.
Thân là chủ nhân, Thần Dạ biết rõ uy lực của Hỗn Độn Chí Bảo, vào lúc đối mặt với nguy hiểm không thể ngăn cản thì chúng sẽ phóng xuất uy lực cường đại nhất, mà cái giá phải trả khiến Thần Dạ cùng Thiên Đao không thể thừa nhận được.
Thời điểm Thiên Đao thể hiện lực lượng mạnh nhất của Hỗn Độn Chí Bảo, chưởng khống giả linh hồn giới lúc này cũng tăng lực lượng tới đỉnh phong, uy áp như thủy triều ập tới.
...
Trên không gian vạn trượng, trong không gian có một đạo thân ảnh đang ngồi xếp bằng giữa thiên địa.
Trong sát na thân ảnh này mở mắt, trong ánh mắt mang theo ngạc nhiên, sau đó trong mắt mang theo thần thái hoài niệm, than nhẹ nói:
- Năm đó ba người kia đã vẫn lạc vĩnh viễn, mà ngươi chắc hẳn cũng chờ kết quả cuối cùng. Từ nay về sau người có thể luận đạo với ta, không biết phải bao nhiêu năm tháng mới có thể xuất hiện đây?
- Ta đã tỉnh lại, thương hải tang điền qua đi, liền gặp lại lão bằng hữu một lần, cũng không biết ngươi hiện tại có nhận ra ta hay không?
Vừa mới nói xong, ánh mắt của hắn đột nhiên run lên một chút, trong giọng nói mang theo kinh hỉ.
- Không thể ngờ trên thế gian này lại xuất hiện đồng đạo, đáng tiếc còn kém một chút, nhưng đối với ta mà nói là có một không hai. Các ngươi đã ở cùng một chỗ, vậy cũng tránh cho ta đi nhiều chuyến.
Thân ảnh biến mất trong không gian, thời điểm hắn xuất hiện lần nữa thình lình đã ở trong linh hồn giới, đứng giữa Thiên Đao cùng chưởng khống giả linh hồn giới.
Mọi người lúc này ngây ngốc.
Đột nhiên xuất hiện người này, hắn là nam tử phi thường trẻ tuổi, cũng không biết có phải hai mươi tuổi hai không, tóc dài phiêu dật, thân thể thon dài, trường bào màu xám, hắn không có nói gì, chỉ nhìn qua đã cảm thấy hắn quá hoàn mỹ.
Nam tử trẻ tuổi khuôn mặt cực kỳ tuấn dật, hai mắt thâm thúy, giống như đang biểu diễn pháp tắc sinh diệt tự nhiên, khóe miệng mang theo nụ cười như có như không, bày ra tư thái cao ngạo.
Điểm khiến người ta cảm thấy đột ngột là, tóc của hắn không có đen như người thường, cũng không có xám trắng như người cao tuổi, mà là hào quang đỏ tươi như máu.
Nhưng mà hắn có thể vô thanh vô tức xuất hiện trong linh hồn giới, cũng đủ khiến hắn cao ngạo rồi.
Linh hồn giới là địa phương nào, chính là chưởng khống giả linh hồn giới dùng linh hồn thân thể xây dựng thế giới hư ảo, trong thế giới này hắn chính là đế vương.
Bất luận kẻ nào muốn vào đây phải được hắn đồng ý, muốn rời khỏi phải có thực lực cao hơn hắn, linh hồn giới không phải là nơi ai muốn ra vào tùy ý cũng được.
Nam tử trẻ tuổi này dễ dàng tiến vào, hơn nữa đứng giữa Thiên Đao cùng chưởng khống giả linh hồn giới, thực lực này đủ nói lên tất cả.
- Ngươi là ai.
Ngay cả chưởng khống giả linh hồn giới giờ này khắc này cũng ngưng trọng không thôi.
Thân là chủ nhân linh hồn giới, chưởng khống giả linh hồn giới biết rõ hơn bất cứ kẻ nào, thế giới này tồn tại người vô thanh vô tức đi vào đây, không nói tuyệt đối không có khả năng, nhưng ít ra là không thể nào.
Nhưng mà hết lần này tới lần khác lại có một người, lại đi tới đây trước mặt của hắn, ngay cả hắn cũng không phát hiện ra chút nào cả, điểm này đã nói rõ thực lực người tới thâm bất khả trắc.
Đám người Thần Dạ ngưng trọng nhìn qua nam tử trẻ tuổi kia, bọn họ rung động không kém gì chưởng khống giả linh hồn giới.
Ba người không cảm ứng được chút khí tức nào của người trẻ tuổi kia, hắn đứng ở nơi đó, nhưng mà trong mắt ba người lại mơ hồ bất định.
Nhưng mà nam tử này đột nhiên xuât hiện tại đây, với đám người Thần Dạ lại là chuyện tốt.
Năm đó Cổ Đế đã từng tiếp xúc với linh hồn giới nhưng không thể cứu người rời đi, ngày nay nam tử trẻ tuổi lại có thể một mình tiến vào linh hồn giới...
Sau khi nhìn qua bầu trời, nam tử trẻ tuổi nhìn qua chưởng khống giả linh hồn giới, thản nhiên nói:
- Ngươi là ai?
- Bổn tọa Tiêu Hàn Thủy.
Tiếng nói vừa ra, Thần Dạ ba người chịu hoảng sợ, bọn họ không nghĩ tới chưởng khống giả linh hồn giới lúc trước không nhớ mình là ai, lúc này nam tử trẻ tuổi hỏi hắn, thế nhưng mà hắn lại báo ra tên của bản thân, điều này cũng có ý nghĩa, cái tên Tiêu Hàn Thủy trong lòng chưởng khống giả, nam tử trẻ tuổi này cực kỳ nguy hiểm.
- Ở trước mặt ta còn không có ai xưng bổn tọa.
Nam tử trẻ tuổi cười cười, lâm vào trầm tư:
- Tiêu Hàn Thủy, có chút ấn tượng, nhưng không nhớ nổi, bỏ đi, ta đến nơi đây cũng không phải ôn chuyện.
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Tiêu Hàn Thủy trầm giọng hỏi.
- Nếu như ngươi còn không hiện chân thân ra, chỉ sợ linh hồn giới này sẽ không tồn tại.
Nhìn qua Tiêu Hàn Thủy, nam tử trẻ tuổi lạnh nhạt nói ra, cong ngón tay bắn ra một đạo năng lượng.
Mặc dù đối mặt Thiên Đao thể hiện uy lực của Hỗn Độn Chí Bảo, chưởng khống giả Tiêu Hàn Thủy vẫn thờ ơ không quan tâm, giờ này khắc này đối mặt với một đạo năng lượng kia, Tiêu Hàn Thủy trở nên ngưng trọng.
Chỉ thấy không gian vặn vẹo, gương mặt hư ảo đột nhiên nổ tung, một lão giả cực kỳ già nua, sắp tiến vào quan tài xuất hiện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.