Đế Quân

Chương 1149: Đáng sợ




Một khi bị cảm ứng được, Cổ Đế điện liền không có cách nào tránh khỏi bị những linh hồn lực này đánh sâu vào.
Tuy Cổ Đế điện là vật của Thần Dạ, bị Thần Dạ luyện hóa, nhưng lực lượng linh hồn đến từ phía ngoài quá mức cường đại, vượt xa lực lượng linh hồn của Thần Dạ, như vậy có chuyện gì phát sinh, không người nào nắm bắt được trong tay.
Ở bên ngoài, đây là vô luận như thế nào cũng sẽ không phát sinh.
Một người đã luyện hóa được một vật, ở trong thế gian này sẽ có vô số lực lượng linh hồn của người khác mạnh hơn người này, hơn nữa cường đại hơn quá nhiều, nhưng mà sẽ không cường đại đến trình độ vô biên.
Chỉ cần không đạt tới loại tình trạng này liền sẽ không phát sinh ra nguy hiểm cùng áp lực của Cổ Đế điện và Thần Dạ hiện tại gặp phải.
Đáng tiếc nơi này là ở bên trong Linh Hồn giới, lực lượng linh hồn bàng bạc như chỗ sâu vũ trụ, cho dù là đem tất cả mọi người trong thiên địa liên hợp lại, lực lượng linh hồn của bọn họ cũng phải yếu hơn rất nhiều, kém hơn lực lượng linh hồn trong Linh Hồn giới.
Cho dù trạng thái của Thần Dạ là Hồn biến, lực lượng linh hồn cường đại khác biệt với thường nhân, nhưng ở chỗ này vẫn là như muối bỏ biển.
Nếu không phải là phẩm chất của bản thân Cổ Đế điện, loại uy hiếp này đã sớm đến rồi, nhưng mặc dù vẫn có thể ngăn cản được, Cổ Đế điện cũng cảm thấy cố hết sức, trước lúc đến cũng là không có nghĩ đến sẽ hãm nhập vào bên trong Linh Hồn giới, bằng không lúc ấy Điện linh cũng sẽ không có khẩu khí lớn như vậy.
- Chủ nhân, cứ tiếp tục như vậy mà nói, Cổ Đế điện sẽ không chịu nổi.
Thiên Đao dù sao cũng không giống với Cổ Đế điện, trạng thái của nó đã ở đỉnh phong, mặc dù không cách nào phá vỡ nơi này nhưng đừng nghĩ có thể tạo thành uy hiếp gì cho Thiên Đao.
Thần Dạ yên lặng gật đầu, chợt ngưng trọng hỏi:
- Điện linh, ngươi cần thời gian bao lâu mới có thể phục hồi trạng thái đỉnh phong như bây giờ?
- Ước chừng một khắc đồng hồ!
Lực lượng linh hồn nơi này quá hung hãn, nhưng nếu như tiến vào trong cơ thể của Thần Dạ, lấy thân thể của Thần Dạ làm bình chướng phòng hộ cách tuyệt, năng lượng trong Linh Hồn giới chính là tạm thời không cách nào tạo thành uy hiếp đối với Cổ Đế điện.
Nhưng đồng dạng, ở bên trong Linh Hồn giới, số lượng thiên địa linh khí cực kỳ ít ỏi, cho nên Điện linh mới cấp ra một cái thời gian tương đối dài so với hiện nay, nếu ở dĩ vãng, vài phút đồng hồ liền có thể làm xong rồi.
Chỉ bất quá ở chỗ này cho dù là thời gian vài phút cũng sẽ để cho người ta cảm thấy phảng phất lâu như cả thế kỷ.
Nghe vậy, Thần Dạ khẽ cười khổ, thanh âm đột nhiên rét lạnh xuống:
- Cũng được, liền để cho ta nhìn xem rốt cuộc Linh Hồn giới tột cùng đáng sợ đến loại tình trạng nào, nếu như ngay cả một khắc đồng hồ mà ta đều không thể kiên trì được mà nói, ha hả, Đao linh, Điện linh, sứ mạng mà các ngươi mang theo chỉ sợ phải tìm người khác giúp các ngươi hoàn thành rồi.
- Chủ nhân...
Thần Dạ vung tay lên, thân ảnh lập tức xuất hiện ở trong Linh Hồn giới, chỉ trong một thoáng, năng lượng bàng bạc kia đã ngưng kết thành trạng thái mây mù chen chúc mà tới, liền ở một sát na này, bản mệnh hồn phách ở trong không gian ý thức không bị khống chế, hướng ngoại giới lao ra.
- Đại Tịch Diệt tâm thuật!
Thần Dạ quát khẽ, công pháp lập tức bắt đầu vận hành, trong phương thiên địa này, thiên địa linh khí ẩn giấu rất sâu ở dưới dẫn dắt của Đại Tịch Diệt tâm thuật thật nhanh phóng mạnh mà qua.
Cùng lúc đó một cỗ Tịch Diệt chi lực hạo hạo đãng đãng từ trong đan điền trước bản mệnh hồn phách một bước dữ dội xông ra, ở bên ngoài thân thể mạnh mẽ bố trí thành một vòng bảo hộ vô hình, cuối cùng tạm thời để cho bản mệnh hồn phách không có phá thể mà ra.
- Bản mệnh hồn phách!
- Ta biết, bản tôn yên tâm!
Bản mệnh hồn phách lập tức trở lại không gian ý thức, ngồi xếp bằng, lập tức tiến vào trong tu luyện.
Ở trong thế giới chân thật, bản mệnh hồn phách có chút cường đại, nếu như cấp cho hồn phách một cái Cường bảng mà nói, bản mệnh hồn phách của Thần Dạ tuyệt đối sẽ có danh trên bảng.
Nhưng ở chỗ này đều không được tính là cái gì, may là có một điểm để cho Thần Dạ còn có thể khẽ buông lỏng một điểm, đó chính là bản mệnh hồn phách trước đó đã luyện hóa năng lượng Hồn ảnh.
Mà năng lượng Hồn ảnh mặc dù ở chỗ này cũng không được tính là cái gì, nhưng thủy chung giống nhau như đúc với lực lượng linh hồn nơi này, đồng căn đồng nguyên, cho nên ít nhiều gì đối với nơi này sẽ có một chút thích ứng, cũng là có chút quen thuộc.
Lần nữa tu luyện, lần nữa luyện hóa lực lượng linh hồn nơi này sẽ có chút dễ dàng hơn một điểm, mà điểm này mặc dù không liên quan đến cả đại cục nhưng ít nhất đối với Thần Dạ mà nói, có thể để cho hắn kiên trì lâu hơn một chút.
Nhưng mà chính Thần Dạ cũng không biết, thời gian một khắc đồng hồ hắn rốt cuộc có kiên trì được hay không.
- Oanh oanh!
Linh hồn chi lực trạng thái sương mù đầy trời phô thiên cái địa trùng dũng mà qua, bàng bạc như vậy giống như là núi lớn trọng áp mà đến, thân thể của Thần Dạ nhất thời phát ra từng đạo thanh âm răng rắc, đó là biểu hiện của thân thể khó có thể kiên trì.
Ở thời điểm Táng Hồn sơn mạch, lực lượng linh hồn không có công kích Thần Dạ, không có nghĩa là lực lượng linh hồn đều sẽ không công kích thật thể.
Ở bên trong thế gian này có ba loại phương thức tu luyện, phân biệt là Huyền khí, thân thể cùng với Hồn biến.
Mà phương thức công kích cũng bởi vì đó mà khác nhau.
Linh hồn lực cũng có thể phát huy ra lực công kích vô cùng cường đại...
Những luyện đan sư, luyện khí sư kia, bọn họ trời sinh lực lượng linh hồn cường đại, như thế mới có thể ở trong quá trình luyện đan luyện khí phiền phức nắm chặt được biến hóa nhỏ bé nhất cùng phản ứng chính xác.
Vì vậy những đại sư này có lẽ tu vi huyền khí của bản thân chưa ra hình dáng gì nhưng đối với vận dụng lực lượng linh hồn lại đạt đến trình độ lô hỏa thuần thanh, mà đối mặt với địch nhân, thủ đoạn lớn nhất của bọn họ chính là công kích linh hồn.
Lực lượng linh hồn ở trong tay bọn họ, tùy tâm sở dục, có đủ loại thần thông không thua gì Huyền khí, thậm chí bởi vì tính đặc thù khiến cho thủ đoạn công kích của bọn hắn càng thêm khó lòng phòng bị.
Chỉ bất quá người bình thường không cách nào lĩnh hội ra những thủ đoạn công kích này, cho nên chỉ đem lực lượng linh hồn trở thành một vật phụ trợ để sử dụng.
Lực lượng linh hồn ở trong Táng Hồn sơn mạch sở dĩ không có tiến hành công kích đối với Thần Dạ, cũng không phải là bọn họ không muốn, mà là bọn họ không thể.
Linh hồn lực bàng bạc đầy trời mà đến giống như từng ngọn núi lớn, ở thời điểm không dẫn dắt bản mệnh hồn phách của Thần Dạ ra được liền đối với thân thể của hắn nặng nề áp tới.
Chỉ là trong môt cái nháy mắt, thân thể Thần Dạ liền giống như pháo nổ vang, có thanh âm ầm ầm đang vang lên không ngừng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.