Đế Quân

Chương 1099: Thiên thành (2)




- Ngươi nói chuyện này, nếu như những năm này không có được ngươi tương bồi, ta như thế nào đi được tới ngày hôm nay!
Bạch bào thanh niên chậm rãi xoay người lại, lau đi nước mắt chảy ra trên khuôn mặt của nữ tử, sau đó đem nàng ôm vào trong ngực, ôn nhu nói:
- Đừng lo lắng, không có chuyện gì, chỉ cần ngươi ở bên ta, bất kỳ phiền toái nào đều sẽ không trở thành phiền toái!
- Công tử gia!
Nữ tử trẻ tuổi đột nhiên ngẩng đầu nói:
- Ta không muốn trở về nữa, chúng ta hiện tại liền rời đi, được không?
- Nguyện vọng lớn nhất trong kiếp này của ngươi chính là muốn an táng tro cốt của cha mẹ ngươi ở bên trong tộc, đây cũng là nguyện vọng của cha mẹ ngươi, chúng ta là con cái liền không thể làm trái với bối phận, hơn nữa...
Bạch bào thanh niên lành lạnh cười một tiếng, nói:
- Người của bọn họ hiện tại cũng đã chạy tới Thiên thành, hiển nhiên là xác thực được phương vị của chúng ta rồi, nếu như ngày mai không phải là một buổi đấu giá long trọng kia, chỉ sợ hiện tại đã tìm tới chúng ta, lại làm sao sẽ để cho chúng ta rời đi chứ?
- Yên tâm, có ta ở đây sẽ không có bất cứ chuyện gì, nếu ngươi đi theo ta, ta như thế nào để cho ngươi chịu ủy khuất, ta sẽ ở trước mặt tộc nhân của ngươi đường đường chính chính cưới ngươi làm vợ!
- Nhưng mà công tử gia, ngươi sẽ phải chết!
Nữ tử trẻ tuổi gấp gáp nói.
- Chết!
Bạch bào thanh niên chậm rãi lắc đầu, tự nói:
- Nếu như tộc nhân của ngươi không muốn cái thể diện gì, ta đây không có lời nào để nói, nếu không chỉ bằng vào người cùng thế hệ còn không lấy được mạng của ta.
- Tốt lắm, ngươi mau đi nghỉ ngơi đi, ta cũng nên tu luyện.
Sau khi đợi nữ tử trẻ tuổi rời phòng, thần sắc của bạch bào thanh niên đột nhiên trở nên vô cùng lạnh lẽo, xoay người lại nhìn đến một chỗ của Thiên thành, một đạo sát ý chậm rãi phát tán ra.
- Ta biết, các ngươi đang giam lỏng ta, ha hả, không sao, mấy lần âm thầm giao thủ ngươi hẳn là cảm thấy đều không quá thỏa nguyện đúng không, cho nên ta cũng rất mong đợi ở bên tỏng đại chiến quang minh chính đại, không biết ngươi có thể ở trong tay ta xuất ra mấy chiêu.
Bóng đêm đen nhánh vô cùng, song ở phiến địa phương này, sắc đêm kia nhưng bị màu đỏ tươi bao bọc, dõi mắt nhìn lên bầu trời, bầu trời này phảng phất là do máu tươi tạo thành.
Cả đại địa phái dưới ở trong bao phủ của huyết sắc này liền là một phương huyết sắc hải dương vô cùng khổng lồ, nước biển như máu, lúc gầm thét, vị đạo huyết tinh nồng nặc kia nhộn nhạo mà ra, khiến cả phương thiên địa nơi này đều giống như là mười tám tầng Vô Gian địa ngục.
Huyết sắc hải dương quay cuồng, từ trước đến giờ đều chưa từng an tĩnh lại, giờ này khắc này ở bên trong phiến không gian này có đông đảo người, từng người sắc mặt mang theo vô tận chờ mong, nhìn chăm chú vào huyết sắc hải dương khổng lồ ở phía dưới.
Cùng lúc đso có càng nhiều người đem từng đạo tiên huyết giống như là nước chảy rót vào trong hải dương.
Theo chút ít máu tươi kia rót vào, huyết sắc hải dương gầm thét càng thêm kịch liệt, vị đạo huyết tinh trong thiên địa đồng thời cũng trở nên càng thêm nồng nặc, phóng mắt nhìn tới, không khí tựa hồ đều trở nên đặc dính rất nhiều.
Máu tươi không ngừng rót vào, đông đảo ánh mắt của mọi người đều là trở nên càng thêm vội vàng rồi.
Rốt cuộc cũng không biết đã trải qua bao lâu, huyết sắc đại dương khổng lồ kia thế nhưng ngừng quay cuồng giống như lúc trước, liền ở trong nháy mắt, vẻ tinh hồng trên không trung kia cùng với phiến huyết sắc hải dương này đang lấy tốc độ cực hạn từ từ tiêu tán.
Thời điểm khi cả phiến huyết sắc đại dương này sắp sửa hoàn toàn biến mất, có thể nhìn thấy bên trong huyết sắc hải dương dĩ nhiên là có một người đang ngồi xếp bằng, huyết sắc đại dương, huyết tinh vị đạo ở trong không gian cùng với tinh hồng ở trên không trung rõ ràng đều bị người này hấp thu hết.
Ở sát na hết thảy những cái này đều biến mất, hai mắt của người này đã nhắm lại không biết bao nhiêu năm rồi rốt cuộc chậm rãi mở ra...
Bóng đêm, lặng lẽ biến mất đi, lúc ánh rạng đông ngày tiếp theo hiện lên, Thiên thành kia trầm tịch một đêm liền ở trong nháy mắt bộc phát ra sức sống kinh thiên.
Trên con đường trống rỗng nhanh chóng bị bóng người từ các nơi xông ra tràn ngập, mà phương hướng những bóng người này đi đến đều là giống nhau, đó chính là một nơi có buổi đấu giá khổng lồ kia của Thính Nhất lâu.
Hôm nay là một buổi đấu giá cỡ lớn cử hành thịnh đại nhất trong những năm này, vì vậy phàm là người nhận được tin tức tự nhận là có tư cách tham dự, sớm mấy ngày trước liền đã tụ hội ở trong Thiên thành.
Mấy cái chữ này đúng là cực kỳ đáng sợ, mà buổi đấu giá lần này cũng sẽ ở trong một thời gian dài không thể bị người ta quên mất.
Một cỗ ánh nắng gay gắt theo cửa sổ lan tràn, chợt men theo mà vào trong phòng, cuối cùng chiếu xạ lên thân thanh bào thanh niên đang ngồi xếp bằng ở trên giường.
Ở dưới ánh dương quang chiếu xạ, đôi mắt đang nhắm lại của thanh bào thanh niên khẽ run một chút, một lát sau đột nhiên mở ra, một cỗ khí tức hùng hồn dị thường đột nhiên từ trong cơ thể của Thần Dạ lan tràn ra, tràn đầy cả gian phòng này.
Ở bên trong tròng mắt đen nhánh lóe ra mặc lục sắc quang trạch cực kỳ sáng chói, trong mơ hồ tựa như có một đạo hình bóng cự long lượn vòng quanh.
- Bộ xương Ngọc Long, truyền thừa của Long tổ quả nhiên là danh bất hư truyền.
Thần Dạ cảm thán một tiếng, sau khi chiếm được bộ xương Ngọc Long, hắn liền phát hiện đại thành của Bách Chiến quyết kỳ thật còn có một chút khoảng cách, hiện nay bộ xương còn chưa tính là chân chính dung hợp, vì vậy còn có một không gian nhất định để trưởng thành.
Tin tưởng sau khi hoàn toàn dung hợp, không gian trưởng thành không còn nữa, độ cường hãn của thân thể nhất định sẽ lần nữa tăng lên một tầng, cho đến lúc này thân thể của Thần Dạ mới sánh ngang với cao thủ Long tộc chân chính.
- Dát chi!
Tử Huyên đẩy cửa tiến vào, bưng nước rửa mặt đặt ở trên bàn, cảm thụ được tu vi của Thần Dạ lại là tăng tiến lên một chút, nàng không nhịn được mà thở dài nói:
- Có Hồn biến, hơn nữa còn là trạng thái Hồn biến của Địa Tinh chi tâm, quả nhiên là biến thái như vậy, ta xem không cần bao lâu nữa thực lực của ngươi sẽ vượt qua ta.
- Đó là dĩ nhiên, nếu không một mực để ngươi đè đầu cưỡi cổ, để ngươi khi dễ, uy nghiêm của nhất gia chi chủ như ta đều không còn rồi!
Thần Dạ cười hì hì nói.
- Đúng vậy a, sau này cũng không thể khi dễ ngươi được nữa, thật không có ý tứ, cho nên hiện tại nhanh chóng khi dễ cho đủ.
Lông mày của Tử Huyên nhảy lên, giận cười nói.
Thần Dạ đi tới trước người của Tử Huyên, đột nhiên một tay ôm lấy nàng vào trong ngực, chọt hôn lên đôi môi kiều diễm kia, sau một hồi mới lưu luyến buông ra, cười tà nói:
- Đây chính là kết quả khi dễ ta, biết chưa?
- Hừ!
Tử Huyên hừ nhẹ một tiếng, đẩy Thần Dạ ra, rồi sau đó ra khỏi phòng, vừa đi vừa nói chuyện:
- Ngươi nhanh lên một chút, ta đi chuẩn bị cho ngươi sớm một điểm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.