Đệ Nhất Kiếm Vương

Chương 98: Đã Đến Lúc Ra Tay





Những lời thì thầm bàn tán xung quanh về thân pháp của Thanh Sơn không ngừng vang lên, thấy sau đòn đánh đầu tiên của đám côn đồ Thanh Sơn nhẹ nhàng tránh thoát thì Thanh Thanh cùng vợ chồng bác gái đã cảm thấy bớt lo lắng hơn và yên tâm hơn rất nhiều.
Còn đám côn đồ thì tỏ ra khá ngạc nhiên và hoang mang, không nghĩ tới với thân thủ của bọn chúng mà không hạ được thanh niên gầy gò trước mặt này, bởi vậy chúng quyết định nghiêm túc chiến đấu hết sức mình rồi chúng lại cùng nhau tiến lên chiến đấu.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Hợp Đồng Định Mệnh: Ngược Chiều Yêu Thương
2.

Sổ Tay Người Vợ Có Chồng "7 Năm Ngứa"
3.
Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy
4.
Chiến Thần Thánh Y/Huyền Thoại Thánh Y
=====================================
Năm tên mỗi tên một hướng cầm đoản côn múa tít lao về phía Thanh Sơn, trên khuôn mặt và ánh mắt đầy hung hăng quyết phải đánh cho bằng được thanh niên trước mặt này.
Một côn bổ xuống, thanh đoản côn như một đầu mãnh long ào ào bổ xuống, kèm theo là tiếng gào rít cuồng phong, thế công vô cùng hung mãnh Thanh Sơn nghiêng người né thoát một côn hung hiểm này, nhưng khi đầu côn kia chưa kết thúc thì lại tiếp tục có bốn thanh côn khác đang ào ào lao tới, một thanh hướng vào hạ bộ, một thanh hướng về mạng sườn còn một thanh nữa đang lao về phía sau gáy của Thanh Sơn, lúc này bốn thanh côn ttang vây chặt lấy toàn bộ cơ thể của Thanh Sơn mà không còn một kẽ hở nào, tình thế có thể nói là vô cùng nguy cấp, chỉ cần một sơ sẩy là một đầu côn cũng có thể đánh trúng các bộ phận yêu hại trên người Thanh Sơn.
Đứng quan chiên bên ngoài tên Bình tỏ ra vô cùng đắc ý, hắn nghĩ rằng với chiêu thức này thì Thanh Sơn khó lòng tránh thoát được, bởi thế công là không chừa một khoảng trống để có thể trốn.
còn Thanh Thanh cùng cặp vợ chồng bác gái cũng tỏ ra lo lắng không kém.

Noi thì chậm, nhưng thực tế mọi chuyện xảy ra cực nhanh, bốn thanh côn ầm ầm hạ xuống, bốn tên côn đồ nghĩ rằng sau chiêu này thì kiểu gì thanh niên trước mắt này phải xương cốt vỡ vụn, nhưng thực tế không như chúng nghĩ, bởi vì khi kết thúc một chiêu bốn thanh côn đã đánh vào trong không khí, có hai tên vì quá hưng phấn mà sử dụng lực đạo quá mạnh mà không kiểm soát được cây côn trong tay, làm mất đà nên hai cây côn đánh trung vào nhau làm cho một tiếng "Keng" ngân dài trong không khí, bọn chúng hết sức ngạc nhiên không hiểu nổi thanh niên trước mặt đã biết mất đi đâu.
khi mà chúng quay đầu lại nhìn thì phía sau đã thấy một thân hình mảnh mai, dáng đứng thẳng tắp đang tò mò nhìn bọn chúng, thì ra lúc giao chiến bồn tên cầm đoản côn chỉ ra chiêu tấn công xung quanh cơ thể Thanh Sơn, mà bỏ qua phần đầu mà cũng đúng thối bởi với thân hình cao mét tám của bọn chúng thì không nhất thiết phải tấn côn trên cao như vậy, bởi đâu có ai có thể nhảy cao như vậy để tránh đòn cơ chứ, nhưng sụ thực hoàn toàn khác xa với bọn chúng nghĩ, bởi chính lúc nãy Thanh Sơn đã dùng một chiêu trong bộ Khinh công phiên thiên ma ảnh là "đăng phong thiên vũ" một chân đạp đất làm đà chân còn lại như một con thoi dẫm liên tiếp vào đất để cả thân hình của hắn giống như một con anh vũ bay lên ba bốn mét rồi lộn một vòng trên không bay ra phía sau lưng của ba bốn tến côn đồ.
những tên đứng quan chiến lúc này cũng phải trợn moắt hốc mồm, còn tên Bình biết hôm nay bọn hắn đã gặp phải đối thủ nên cất tiếng hô.
- Tất cả chúng mày vào đi, nhớ là phải đánh nhanh rút gọn, không nên dây dưa lâu dài đâu đấy.
Sau tiếng quát thì hơn năm tên nữa cùng xông vào tham chiến với năm tên trước đó, tổng là mười hai tên, lúc này chúng vây quanh Thanh Sơn chặt như nêm cối, tên nào tên đó vô cùng hung dữ và thiện chiến, chúng không hề nói nhiều mà ngay khi vòng vậy khép lại hai tên đã ngay lập tức xông về phía Thanh Sơn tung đoàn côn lên đánh, còn những tên bên ngoài lại khép lại vòng vây kín như bưng, hai tên lao vào tấn công thì lùi lại rồi hai tên khác lại lao vào, cứ như thế cho đến khi sáu cặp chia nhau lao vào tấn côn từng đợt, kết thúc tấn công không có hiệu quả, chúng lại thay đổi chiến thuật ba tên một rồi bốn tên một rồi sáu tên cho một lần đánh, rồi lại kết hợp hai với ba cứ như thế trông giống như chúng đang đánh theo một thế trận sẵn và được luyện tập vô cùng thuần thục và chuyên nghiệp, không hề có một sai sót nào trong lúc ra tay.
Còn trong vòng vây của mươi hai tên đánh theo một trận thế ngũ hành thì Thanh Sơn chật vật chống trả, bây giờ hắn không còn nhẹ nhàng nhàn nhã như lúc trước, thể hiện là trên trán Thanh Sơn mồ hôi đã tích thành từng giọt lớn, còn chiếc áo trắng hắn đang mặc thì ướt đẫm, những thớ vải trắng ngấm nước giờ đã trở nên trong suốt, dưới ánh đèn đường chiếu rọi thì người ngoài có thể thấy được những thớ thịt rắn chắc đang bám chặt lên lớp vải trắng đó.

Lúc này Thanh Sơn tự thì thầm với bản thân mình.
Cứ thế này thì không ổn, nếu tiếp tục như vậy mình sẽ bị mài cho đến khi kiệt lực mà chết.
Trước tiên phải tìm thấy mắt xích yếu nhất trong trận.
Nghĩ là làm, Thanh Sơn vừa đánh vừa quan sát cách di chuyển và thực lực của mười hai tên trong trận, sau một lúc quan sát dường như Thanh Sơn đã xác định được cách vận hành của trận pháp và thực lực của những tên đang chiến đấu.
Sau một lúc đánh nhau dường như đã xác định được mục tiêu Thanh Sơn bèn thì thầm.
- đã đến lúc ra tay......



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.