Đệ Nhất Kiếm Vương

Chương 58: Sư Tử Vồ Thỏ





Năm tên áo vàng như năm cánh sao vừa thủ vừa công vô cùng chặt chẽ, lúc này Thanh Sơn phải chống đỡ khá vất vả.
nếu như chỉ từng cá nhân đơn đả độc đấu thì chỉ một hai chiêu là Thanh Sơn có thể hạ gục từng tên.
Nhưng lúc này chúng kết thành trận pháp, công thủ toàn diện phải nói là hoàn hảo không có một kẽ hở, Thanh Sơn vô cùng chật vật chống đỡ, hắn vừa đánh vừa tìm kiếm sơ hở của đối phương.
Thanh Sơn nhận thấy sau mỗi lần công thủ của đối phương thì sẽ có một khoảng thời gian chậm trễ, nếu như lợi dụng trong khoảng thời gian này ra tay thì rất có thể sẽ phá vỡ được một mắt xích trong trận, nếu phá vỡ được một mắt xích thì trận pháp sẽ bị phá sẽ đơn giản hơn rất nhiều, sau khi quan sát một cách tỉ mỉ và kỹ lưỡng, Thanh Sơn phát hiện có một tên trong ngôi sao năm cánh có vẻ như công lực yếu hơn bốn tên kia một chút, vậy nên khi hắn ra tay tấn công và khi lùi về phòng thủ đều chậm hơn bốn tên còn lại, bởi vậy Thanh Sơn quyết định chọn mục tiêu là tên áo vàng số ba này để xuất thủ.
Sau khoảng nửa giờ đồng hồ chiến đấu lúc này trên cơ thể Thanh Sơn cũng đã dính mầy vết thương, nhưng hắn vẫn cắn răng chịu đựng khi tên số ba vừa bay người phi lên để tấn công Thanh Sơn đã chuẩn bị sẵn tâm lý, chỉ cần hắn vừa quay trở lại để thủ thì Thanh Sơn ra tay ngay.
đúng như dự đoán, tên này vừa lùi lại Thanh Sơn đã vỗ ngay một chưởng vào vị trí hắn đứng lúc đầu, lúc này vừa tấn công xong thể lực đã tiêu hao không ít, nên khi Thanh Sơn dồn một chưởng với tám thành công lực thì tên số ba làm sao có thể vững,
Thân hình tên số ba vừa hạ xuống rồi lại bay lên như diều đứt dây, chưởng phong mang theo một luồng nhiệt khí khi đập vào ngự tên số ba, hắn đã bay lên không trung rồi từ trong miệng hắn tuôn ra một ngụm máu đen nhánh.

Đúng nhưn Thanh Sơn dự đoán, tên số ba vừa bị hạ thì trận pháp lập tức rối loạn, các mắt xích còn lại không đủ công lực để bổ sung cho cả năm vị trí, bây giờ thì Thanh Sơn đã dễ thở hơn nhiều để chống đỡ với trận pháp chỉ còn bốn người, giờ Thanh Sơn chỉ cần cầm cự để cho bốn tên còn lại tiêu hao thể lực, vậy thì phá vỡ ngũ hành kỳ trận chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Vậy nên Thanh Sơn cũng không vội vàng tấn công, mà chỉ ở thế phòng thủ mà thôi, vả lại sau một lúc chiến đấu Thanh Sơn đã quá quen thuộc với sự vận hành của kỳ trận, bởi vậy mà hắn chống đỡ một cách nhàn nhã, chứ không còn chật vật như lúc đầu.
Còn bốn tên áo vàng đánh mãi không được, bây giờ chúng đã trở nên sốt ruột cộng với thể lực suy giảm nhiều nên giờ đây bọn chúng mồ hôi đã như tắm, miệng thở hồng hộc.
hai mắt đã đờ đẫn đi trông thấy.
Bên ngoài tên cầm đầu đã là như kiến ngồi trên chảo dầu, tay chân luốn cuống, hắn đã thử chữa trị cho tên áo vàng thứ ba, nhưng không ăn thua, tên này vẫn còn đang hôn mê bất tỉnh.
Một tiếng hự vang lên, tên cầm đầu ngoảnh lại nhìn trong con ngươi hắn mang một tia phấn nộ, bởi lúc này một tên áo vàng cũng bay ra ngoài miệng đầy máu tươi.
chỏ trong thời gian ngắn ngủi tiếp theo, ba tên áo vàng cũng bay ra, và mỗi tên đều mang thương thế không hề nhẹ chút nào, bởi ở ngực chúng lõm xuống, miệng liên tục ho và mỗi lầm ho thì một dòng máu đen lại tuôn trào.
Lúc này tên hội phó đã thất vọng đến cực điểm, hai mắt vô thần, hai tay rủ xuống, miệng không ngừng làu bà làu bàu.
- Không thể nào, không thể nào.
Hắn nói như không tin vào mắt mình vậy.
- Trận pháp gần như mạnh nhất rồi, thiếu niên này là ai?
Nói rồi hắn đưa mắt nhìn về phía Thanh Sơn, hắn không tin thiếu niên miệng còn hôi sữa vậy mà phá được trận pháp trấn tộc chi bảo của bọn hắn.

Theo như hắn thấy một thiếu niên như vậy không thể xuất thân tầm thường được mà chắc chắn phải là con em quyền quý hoặc được cao nhân chỏ điểm, vậy là hắn hướng mắt về phía Thanh Sơn dò hỏi.
- Mày là ai, mày là là ai..
mày đến từ đâu, sao sao..
mày xuất hiện ở đây?
Tên cầm đầu lúc này cũng kg còn bình tĩnh hắn ấp a ấp úng tỏ ra khiếp sợ nhìn Thanh Sơn.
- Không cần phảo hỏi những điều thừa thãi như vậy? việc chính chúng ta không phải là việc đó.
Thanh Sơn nhẹ nhàng trả lời tên cầm đầu, nhưng sự rắn rỏi vẫn là không hề thiếu trong từng lời nói của hắn
Còn tên cầm đầu mặc dù hắn tỏ ra khiếp sợ nhưng cũng không hề yếu nhược.

sau một lúc hắn nhìn về phía Thanh Sơn noi.
Đúng vậy việc chính của chúng ta vẫn còn chưa kết thúc đâu, bắt đầu đi thôi.
Nói rồi hai mũi chân của hắn kiễng lên một luồng gió phần phật tụ lại quanh thân làm quần áo hắn mặc trên thân phồng lên như diều no gió, sau đó một chân hắn đạp xuống mặt đất người ngiêng một góc ba mươi độ một chân co lên, còn chân phải là là mặt đất lướt đi hướng còn hai tay giống như là móng vuốt của chim ưng chuẩn bị vồ thỏ, năm móng như năm cái móc câu hướng về phía Thanh Sơn, tư thế của hắn hết sức đẹp mắt,
Thanh Sơn nhìn thấy thế trong lòng giật mình, đúng là không thể khinh thường ai được, và tên cầm đầu này chính là một cao thủ, hắn cầm đầu nhóm người quả thật không phải chỉ có hư danh.
Thanh sơn nhìn thấy vậy tỏ ra hết sức đề phong, hắn dùng thế sư tử vồ thỏ chuẩn bị nghênh địch.....



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.