Đế Diệt Thương Khung

Chương 100: Được thưởng hai lần




“Bùm!”
Sương mù đen ngập trời, ánh sáng của thanh đao vạn trượng kia phong tỏa chân trời, bao vây tám phương, tới nỗi trong tầm mắt không hề có gì khác nữa!
Tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa, đôi mắt của linh hồn con bò cạp khổng lồ hoảng sợ, thân thể run rẩy, giọng Thanh Lâm quát lạnh, giống như là đặt một tảng đá lớn vào trong lòng nó, hủy diệt tinh thần nó! Cũng vào giờ phút này, Mệnh Hỏa pháp tắc của linh hồn con bò cạp khổng lồ kia hoàn toàn bị ăn mòn, màn sương dày bao quanh Mệnh Hỏa lập tức nhập vào trong ánh sáng của thanh đao, thanh đao lập tức phát ra thứ ánh sáng cực kỳ chói mắt, đen đỏ giao thoa, khiếp người đến đỉnh điểm. 
“Đây rốt cuộc là thứ gì chứ, sao lại có uy lực đến như vậy!”
Sát ý trong lòng bò cạp khổng lồ hoàn toàn biến mất, nó muốn né tránh nhưng ánh sáng của thanh đao áp đảo trời đất đập vào mắt nó thì làm sao nó có thể thoát được.
“Đao này tiêu tốn hết ba mươi năm thọ nguyên của Thanh mỗ, không giết được ngươi thì làm sao xứng đáng với uy lực của Huyễn Lưu Tâm Yểm!” 
Thanh Lâm hừ lạnh, khuôn mặt cậu tái nhợt, thân thể trở nên gầy gò đi không ít, tựa như ánh sáng của thanh đao kia đã hấp thụ rất nhiều huyết nhục của cậu, thoạt nhìn chỉ còn xương bọc da, giống như già đi thêm mấy chục năm.
Ngoại hình của cậu cũng không thay đổi, nhưng ba mươi năm thọ nguyên cứ thế mất đi lại làm cho cậu lộ ra chút tiều tụy, giống như vượt qua ba mươi năm, như là tuổi đã đạt tới năm mươi mốt.
“Tha cho ta một lần đi, sau này nếu như ngươi lại đến đây, ta sẽ lập tức để cho ngươi đi mà!” Con bò cạp khổng lồ ngẩng đầu, trong con ngươi chỉ có vỏn vẹn hy vọng. 
Nhưng mà hy vọng này lại chỉ là hy vọng xa vời.
Thần sắc Thanh Lâm lạnh như băng, cũng không mở miệng, nhưng sát ý kinh thiên trong mắt cậu lại làm cho hy vọng trong mắt con bò cạp khổng lồ đều biến thành tuyệt vọng.
“Bùm!” 
Một đao chém xuống xé rách trời đất!
Một đao kia, ngưng tụ toàn bộ sức mạnh cảnh giới Cố Nguyên của Thanh Lâm!
Một đao kia, ngưng tụ cả ba mươi năm thọ nguyên của Thanh Lâm! 
Một đao kia, nhìn như là một thoáng qua kinh hồn nhưng lại hủy trời diệt đất!
Ánh sáng vạn trượng của thanh đao không ngừng to lên trong linh hồn của con bò cạp khổng lồ, con ngươi của nó đột nhiên co lại, dường như ý lạnh bị đè nén rất nhiều năm từ trong lòng nó đột nhiên bay ra.
“Không!” 
Bò cạp khổng lồ gào thét, đồng thời toàn thân phát ra ánh lửa đỏ kinh người, đó là toàn bộ Mệnh Hỏa pháp tắc của nó!
Mệnh Hỏa pháp tắc này giống như bản chất của nó, nhanh chóng bao quanh bốn phía, một lớp lại một lớp, giống như chỉ có như thế, mới có thể giảm bớt thương tổn cho nó.
“Rầm rầm rầm!” 
Lưỡi đao rơi xuống, dễ như trở bàn tay!
Trong ánh mắt tuyệt vọng của con bò cạp khổng lồ kia, cậu nhanh chóng diệt Mệnh Hỏa pháp tắc đó, giống như một tờ giấy không hề có khả năng chống trả! Ánh mắt nó trợn to, không thể nào nghĩ thông được, bản thân mình từng là cảnh giới Thánh Vực, hơn nữa còn là đỉnh cao, dù thời khắc này chỉ còn có linh hồn, nhưng uy lực vẫn còn, pháp tắc vẫn còn!
Nếu như nói về sức mạnh, những người vô đây bị mình ăn thịt đều có thể liều mạng với cảnh giới Bổn Thần, thậm chí, đánh thắng cảnh giới Bổn Thần!    
Một cái là cảnh giới Bổn Thần, một cái là cảnh giới Cố Nguyên, sự chênh lệch này không thể dùng từ để hình dung được, huống hồ chi là cảnh giới Bổn Thần này còn là cảnh giới Bổn Thần nắm giữ Mệnh Hỏa pháp tắc!   
Với một cảnh giới Bổn Thần như vậy thế mà lại không thể phản kháng lại đòn đánh của một tên cảnh giới Cố Nguyên!
“Bùm!” 
Toàn bộ linh hồn của con bò cạp khổng lồ đã bị tiêu diệt, trước khi nó chết vẫn chỉ có duy nhất một suy nghĩ trong đầu nó là không thể tin được.
Sau khi linh hồn của con bò cạp khổng lồ kia chết đi, rốt cuộc Thanh Lâm đã không kiên trì nổi, thần sắc tái nhợt một mảnh, liền phun một ngụm máu tươi.
Giờ phút này cậu muốn hôn mê luôn, nhưng cậu không thể không chịu đựng trước lời nói của Đế Linh. 
“Mặc dù linh hồn của con bò cạp khổng lồ kia đã chết, nhưng chưa tiêu tán hoàn toàn, nuốt nó đi, nắm giữ Mệnh Hỏa pháp tắc!”
Mí mắt Thanh Lâm nhướng lên, cậu không muốn cử động chút nào, tuy nhiên vẫn cắn răng, cưỡng ép vận chuyển Đại Đế lục.
Cậu vận chuyển Đại Đế lục, ở xa xa một mảnh vỡ linh hồn mắt thường không nhìn thấy được nhanh chóng vọt tới chỗ cậu, tất cả đều nhập vào trong cơ thể của cậu. 
Sau khi những mảnh vỡ này nhập vào cơ thể cậu, sức mạnh linh hồn của Thanh Lâm tăng lên với một tốc độ đáng sợ.
Sự tăng trưởng này dường như làm cho thân thể của cậu có thêm một chút năng lượng, Đại Đế lục vận chuyển cũng càng lúc càng nhanh.
“Linh hồn tăng lên, hình như cũng gia tăng thọ nguyên...” 
Trong lòng Thanh Lâm đột ngột xuất hiện loại ý nghĩ này, mặc dù không biết thật giả, nhưng cảm giác cực kỳ mãnh liệt.
“Hoàn toàn chính xác.”
Trong đan điền, Đế Linh nhếch miệng cười cười, nói: “Hấp thụ linh hồn có thể gia tăng thọ nguyên, nhưng hấp thụ linh hồn rồi còn có thể đem nó dung nhập vào linh hồn công pháp của mình, thật sự là quá ít, đừng nói ở đây, cho dù là nhìn lên bầu trời, nhìn tất cả bản đồ cũng như lông phượng sừng lân, cực kì hiếm thấy.” 
“Trùng hợp, Đại Đế lục chính là?” Thanh Lâm nhếch khóe miệng.
“Đó là tự nhiên.”
Đế Linh lộ ra thần sắc kiêu căng: “Hừ, ta đường đường là pháp trấn tộc của tộc đứng đầu trong thập đại thần tộc trong bảy cấp bản đồ, đừng nói là là linh hồn con người, ngay cả Tinh Hồn ta cũng có thể hấp thụ được!” 
Nghe vậy, Thanh Lâm cười khổ. Đại Đế lục đúng là hoàn toàn có thể hấp thụ linh hồn, có khả năng đủ linh hồn xuất thể, ít ra cũng là cao thủ của cảnh giới Thánh Vực, với thực lực bây giờ của bản thân, muốn nuốt được loại linh hồn đó, hoàn toàn giống như là mơ mộng hão huyền.
Huyễn Lưu Tâm Yểm cùng Liệp Thần cung có thể cứu mạng, nhưng muốn dùng cái này để đổi một cơ hội may mắn quả thực phải trả một cái giá thật sự quá lớn.
…… 
Linh hồn con bò cạp khổng lồ đó tuy đã bị diệt nhưng dù sao cũng đã từng là đỉnh cao cảnh giới Thánh Vực, dù chỉ là mảnh vỡ, dù là Thanh Lâm dùng Đại Đế lục hấp thụ cũng phải hấp thụ hết một canh giờ.
Trong một canh giờ này, sắc mặt của Thanh Lâm cũng đã bắt đầu hồng hào trở lại... toàn thân huyết nhục cũng tăng trưởng rất nhanh.
Đương nhiên chỉ có một mảnh vỡ linh hồn, muốn đền bù trở lại cậu ba mươi năm thọ nguyên thì không có khả năng. Nhưng mà dựa theo cảm giác của Thanh Lâm, ít nhất cũng được mười lăm năm. 
Tuy nói chỉ có mười lăm năm, nhưng Thanh Lâm vẫn cực kỳ hưng phấn!
Thực sự không phải là bởi vì mười lăm năm thọ nguyên này mà hưng phấn mà là vì trong cơ thể cậu nhóm lên một tia lửa nho nhỏ nên hưng phấn!
Mệnh Hỏa pháp tắc! 
So sánh với những cao thủ kia thì tuy linh hồn khổng lồ này tuy chỉ có thực lực cảnh giới Thánh Vực, nhưng thứ mà nó nắm giữ lại là Mệnh Hỏa pháp tắc, nếu bàn về cấp bậc pháp tắc, Mệnh Hỏa pháp tắc này từ trên phương diện nào mà nói thì vượt cả Thời Quang pháp tắc siêu việt, đạt tới trình độ hiếm thấy kinh khủng!
Nếu cho con bò cạp khổng lồ này thêm thời gian, có thể tiếp tục kéo dài thời gian tu luyện thì chỉ dựa vào Mệnh Hỏa pháp tắc này cũng đủ để khiến cho cậu tăng đến cao thủ đỉnh cao!
“Cây cầu của tạo hóa... Tiêu hao mười lăm năm thọ nguyên, đạt được Mệnh Hỏa pháp tác, cũng được tính là tạo hóa!” 
Hít một hơi sâu, Đại Đế lục ngừng vận chuyển, Thanh Lâm đứng dậy, suy nghĩ một lát, đi về hướng chiếc nến tàn và pho tượng.
Mới bước vào đây Thanh Lâm đã bắt đầu chú ý đến hai vật phẩm này, nhất là vào lúc cậu tới gần thì ánh mắt của bò cạp khổng lồ thay đổi, càng làm cho cậu chắc chắn rằng chúng là những đồ vật phi thường.
“Bùm!” 
Cũng vào thời khắc này, một tiếng vang thật lớn ầm ầm phát ra, thần sắc Thanh Lâm thay đổi, ngẩng đầu nhìn lên chỉ thấy bóng hình cực lớn không thể nhìn thấy đỉnh kia lần nữa xuất hiện!
“Dùng lực của bản thân vượt qua cửa sương mù, được thưởng một lần công kích cảnh giới Khai Thiên, thưởng một lần linh hồn bất tử của Đại Địa Chí Tôn.”
Tiếng ong ong phát ra, giống như các vị thần rung trời hủy đất. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.