Để Ba Ba Dạy Con Đánh Lộn

Chương 30: Chó Mù




Đường gia chủ vị đang ngồi một trung người đàn ông, lông mày rậm mũi thẳng vô cùng anh tuấn, Dương Thần ở chắc chắn sẽ ngạc nhiên, bởi khuôn mặt hắn có nhiều nét rất giống Đường Lâm, trầm tư một lúc người đàn ông trung niên mới mở miệng.
"A Phúc, ngươi cùng nhị tiêu thư xuống núi thăm tiểu Lâm sao."
"Bẩm gia chủ, là có chuyện này, bất quá ta và tiểu thư đều che giấu khuôn mặt, đại tiểu thư tuyệt không phát hiện, dù sao đại tiểu thư chưa luyện qua võ."
Không ngờ, Đường Phong ta lại có ngày con gái cũng từ mặt, thậm chí sinh nhật ta cũng không dám đến nhìn, buồn cười a.
"Gia chủ, thứ cho nô tài nói thật."
Đường Phong làm bộ lắng nghe,ý A Phúc tiếp tục.
"Việc, gia chủ đuổi đại tiểu thư là hoàn toàn không đúng, đại tiểu thư tuy là con thứ, thân phận cũng thua nhị tiểu thư, từ nhỏ đã không được coi trọng, tu luyện càng không được hay biết, gia chủ đuổi đi có chút không công bằng tuy là chiếu cố nhưng từ nhỏ đã không có tình cha."
Nói câu đầu dễ nghe, nhưng khi A Phúc nói câu không có tình cha Đường Phong tức giận gân xanh nổi lên, định phát hỏa lên người A Phúc, A Phúc lại nói.
" Nô tài từng có một đứa con gái, nếu như bây giờ còn sống cũng không sai biết lắm bằng tuổi đại tiểu thư, trước khi gặp gia chủ, nô tài từng chạy dọc chạy ngang chỉ lo kiếm tiền cho con, nhưng bù lại sự quan tâm không có bao nhiêu, khi nàng bệnh chết lúc 15 tuổi nô tài vẫn còn không hay biết, khi biết tin xác đã lạnh".
A Phục vừa nói vừa khóc, giọng chàn đầy mỉa mai cùng đau lòng.
"Ý ngươi là nên đón đại tiểu thư về rồi, ngươi nghĩ nó còn nhận người cha này sao,".
A Phúc lắc đầu, không, tất nhiên sẽ không nhận, đại tiểu thư thậm chí còn không biết đến thân phận bản thân kìa, dù sao lúc đại tiểu thư bị ép đi cũng chỉ mới có 5 tuổi.
Đường Phong thờ dài một hơi, "Vẫn tiếp tục cho ta theo giõi bảo vệ đại tiểu thư đi, a mà lần trước cứu đại tiểu thư trong đêm hôm đó tra được thân phận sao."
Hiển nhiên, trước kia Đường Lâm bị cướp sớm đã biết, chả qua Dương Thần nhanh chân hơn mà thôi.
"Hôm đó sinh nhật tiểu thư cũng có mặt hắn, tựa hồ tiểu thư đối với hắn có tình cảm đặc biệt."
"Cảm thấy hắn thế nào",
Đường Phong một mặt coi nhẹ, tình yêu nam nữ, Đường Phong hoàn toàn không có cảm giác mấy thứ đó, dẫu sao bản thân cũng chưa từng trải qua, sống trong đại gia tộc, hôn nhân tất cả đã được sắp xếp từ hồi còn trong trứng.
"A đối phương rất giàu có, xuất thủ tặng quà giá trị nhưng là hơn kim cương, chỉ tiếc đối phương nhưng có vợ, con."
Ta nói thực lực, tiền tài đối với tu luyện giả cũng chỉ là vật ngoại thân mà thôi,
"Thâm bất khả trắc, bản thân nô tài đã trúc cơ đỉnh phong, vẫn không nhìn thấu đối phương tu vi."
Đường Phong ánh mắt thâm thúy, rốt cục là dạng gì người đây, bất quá không quan trọng con gái ta để mắt tới là vinh hạnh của ngươi.
Cùng dạng, thấy Đường Phong bộ mặt, A Phúc sững sờ, "Hắn đã có vợ con a, chả nhẽ cho đại tiểu thư làm tiểu thiếp sao."
"Giết vợ hắn, chả phải con ta liền thành lão đại rồi sao." Đường Phong cười nhạt, đúng lúc này.
"Gia chủ, có tin tức một trong bốn thế,lực bị giệt."

"Thiên Hành Sơn bị diệt rồi sao, sớm hơn ta dự đoán."
"Dạ không, Thiên Hành Sơn là không bị diệt, bị diệt là Long Vương Điện, đã vậy Long Vương Điện bây giờ do Thiên Hành Sơn tiếp quản."
"Cái gì,ngươi không nhầm lẫn, Vô Nhai Môn cùng Hồn Điện đứng không sao, ta nhưng được tin tức cả ba tiến về Thiên Hành Sơn."
Không có, nô tài làm sao dám nói lầm, rất nhanh bảy gia tộc khác cũng đã nhận tin tức tương tự.
"Rốt cục sảy ra chuyện gì a,xem ra lại sắp có biến,truyền lệnh ta gọi quân sư đến."
Rất nhanh trong đại điện xuất hiện đơn độc Đường Phong cùng một nữ tử trẻ tuổi,.
"Gia chủ, người gọi ta đến, trong tộc xảy ra chuyện gì sao."
Đường Nguyệt, ngươi nghĩ sao về tứ đại thế lực không giờ phải nói là ba.
"Chuyện này ta đã biết, Thiên Hành Sơn bỗng dưng thu được Long Vương Điện tất cả, hai phe kia thậm chí ho nhẹ cũng không dám, hẳn là có cường đại trợ giúp."
Ngươi nghĩ, còn có thế lực nào có thể giúp đỡ Thiên Hành Sơn, khiến cho hai bên kia im lặng.
"Không dám nói liều, bất quá ta nghi ngờ người kia,người kia gia chủ người cũng biết, nếu như người kia cũng không phải, vậy thì chỉ còn một giả thiết là nước ngoài trợ giúp, gia chủ ngươi cũng biết thời đại này linh khí quá ít không giống vài trăm năm trước, tu sĩ càng hiếm hoi, nhưng bù lại bây giờ xuất hiện dị năng giả, đại loại vậy rất nhiều."
Ngươi nghĩ, chúng ta nên làm gì, chúng ta tuy ẩn thế không màng bên ngoài cũng không đồng nghĩa không chuẩn bị, biết đâu chừng kế tiếp chính là chúng ta.
"Không cần lo lắng, chúng ta không chọc người, người khác muộn phám chúng ta ít cũng cần phải cân nhắc nhiều thứ, một lời khuyên nữa, gia chủ nên bỏ việc cấm nữ giới tu luyện đi."
Nghe vài câu đầu Đường Phong còn thấy nghe lọt tai, nghe đến câu bỏ cấm nữ giới tu luyện, Đường Phong mặt tràn đầy tiếc nuối, "tổ tiên lưu truyền, há có thể phá, nữ giới tu luyện khác nào đem bí mật gia tộc ném."
"Chẳng phải ta vẫn tu luyện đó sao, tu vi nhưng cũng nhanh kim đan trung kì."
-Ngươi khác biệt, ngươi là một nữ nhân thông minh.
Đường Nguyệt lắc lắc đầu xoay người rời đi,nói thầm:chỉ có ngươi nghĩ nữ nhân ai cũng vô dụng thôi, anh trai.
---Một bên khác---
Hôm nay, cả nhà Dương Thần cùng một chỗ đi chơi, một đoàn bảy người đi bộ trên đường, hai bên đường vô số ánh mắt nhìn tràn đầy khiếp sợ, bảy người này quá kinh khủng, kinh khủng vì nhan sắc, không nói tiểu Tuyết, bốn đại mĩ nhân đi bộ thẳng hàng đã dẫn đến vô số nam nhân nhìn chằm chằm ánh mắt không ngại trừng thẳng ra một bộ tham lam.
Dương Thần cùng Dương Hối đồng dạng hai người nhìn ra ai cũng biết là anh em, khác nhau bất quá bởi khí chất, Dương Thần thì có phần trưởng thành,mặt một bộ lạnh lùng nhìn xuống, tựa hồ sinh ra đã là bậc quân vương, Dương Hối bộ mặt ngông nghênh nghịch ngợm không ngừng nhảy chân sáo.
Tổ hợp này quá mức quỷ dị, ngươi xung quanh ban đầu chỉ nghị luận, dần dần đã tụ năm tụ bảy vây kín mít xung quanh đường, người khác không biết còn tưởng có ngôi sao, hay thần tượng gì đó ngoài đường, e rằng Sơn Tùng cũng không có dạng này a.
"Ai zô, mĩ nữ a, cô em có bạn trai chưa chi bằng ta mời ngươi đi ăn a."
Chặn đầu là một thanh niên,đi theo sau là hai tên vệ sĩ, mở miệng nói cực kì ngông nghênh hoàn toàn không để ý người xung quanh.
Kia là Tần Khâu, cậu hắn nhưng là Trần thị tập đoàn tổng giám đốc nổi tiếng ăn chơi không xem ai ra gì, xem ra mấy người kia e là xong, đáng tiếc a người đẹp vậy mà vào tay tên khốn đó.
Dương Hối nhướng nhướng mày, "cút ra".
"Tiểu tử, mày nói gì? nói lại ta nghe."
Dương Hối không kiên nhẫn: điếc hay sao, cút.
"Còn dám mắng thiếu gia nhà ta, lên đánh chết tên tiểu tử này"
Hai tên vệ sĩ ầm ầm lao lên, quyền ra cước đá về phía Dương Hối.
Ngoài dự đoán mọi người Dương Hối chắc chắn bị phế, thì chỉ thấy Dương Hối cười mỉa một tiếng, "Chó mù."
Bành Bành... hai tên vệ sĩ chưa kịp chạm đến Dương Hối, Dương Hối liền đá ra hai cước, mỗi cước một tên vệ sĩ bay ra ngoài.
Toàn trường yên tĩnh lại, Tần Khâu nuốt ực một cái, đá nhầm tấm sắt.
"Ngươi đừng qua đây, ta là Tần Khâu cậu ta nhưng là Trần thị tập đoàn giám đốc, ngươi động ta, ngươi chắc chắn sẽ không yên."
Dương Hối cười lạnh một tiếng, "Tần Khâu, Tần Cẩu mới đúng, chỉ có chó mới cản đường sủa bậy."
Nói Dương Hối lại đá ra một cước.
Bành... Tần Khôi như một con diều đứt bay ngược ra đằng sau mãi va vào sọt rác mới dừng lại, triệt để ngất xỉu.
Mọi người im lặng cực điểm, mấy người nãy có ý định trêu chọc mồ hôi lạnh chạy dọc, may mắn nãy không dây vào, duy chỉ có tiểu Tuyết ngồi trong ngực Dương Thần liên tục vỗ tay khen hay
Mặc kệ đoàn người khiếp sợ bảy người lại tiếp tục đi.
"Tiểu Hối, lần này đệ làm sai rồi."
"Đại ca, dạy phải dù sao đối phương cũng chỉ là người thường."
"Không, Lần sau đối loại này giết liền tốt, chó nhưng nhớ dai, lần này sủa lần sau hội sẽ cắn người."
...
Dương Hối giật mình, còn có dạng này: "Phải"
Liễu Sương cùng Thanh Ly nghe Dương Thần nói đánh cái giật mình, Dương Thần vừa nói vô cùng lạnh, không chứa một chút cảm tình, đã vậy nói rất thoải mái dường như việc này sớm liền quen.
Sự thực chính là vậy, trước kia sự tình này Dương Thần nhưng gặp rất nhiều, đánh không lại đối phương sẽ gọi cha, cha không lại gọi gia gia, rồi lôi kéo cả gia tộc vào, quá phiền phức, giết liền nhanh nhất.
Ba người dừng lại ở một nhà hàng sang trọng, nhanh chóng phân phó rồi đi vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.