Đế Bá

Chương 911: Luyện đan như xào đậu




Người khác nghe lời này sẽ cho rằng Lý Thất Dạ quá ngông. Mệnh đan sáu biến, dù là thánh dược sư tự mình luyện cũng không dám nói chắc có thể thành công chỉ trong một lần. Ít thì một, hai ngày, lâu cỡ ba, năm ngày, làm sao giống Lý Thất Dạ luyện đan như xào đậu?
Chuyện như thế rất bình thường với Lý Thất Dạ, trước kia hắn luyện đan trong Tẩy Nhan cổ phái chỉ nóng người, quen tay. Thời đại xưa thật xưa, ở thời đại hoang mãng, thời đại Dược Thần, Lý Thất Dạ đặt ra rất nhiều luật lệ.
Tiêu chuẩn thông dụng hiện nay của dược sư có một nửa ra từ tay Dược Thần, một nửa là của Lý Thất Dạ. Quy tắc dược sư tiêu chuẩn nhất trên đời là Lý Thất Dạ và Dược Thần đặt ra, thông dụng trăm ngàn vạn năm.
Lý Thất Dạ lấy lại 'đại điển Dược Thần' lúc trước Dược Thần để lại, hắn tu luyện dược đạo tốt nhất trên đời. Lý Thất Dạ làm nóng người nhiều lần trong Tẩy Nhan cổ phái, quen tay rồi thuật luyện đan của hắn phải nói là đăng phong tạo cực.
Đối với Lý Thất Dạ, miễn hắn bỏ công vào dược đạo thì dư sức đến trình độ như Dược Thần năm xưa. Trước kia có thành tựu vạn cổ vô song đường dược đạo, Lý Thất Dạ từng chỉ điểm Dược Thần. Hiện tại, đan dược có chút sức khiêu chiến Lý Thất Dạ là luyện đế đan, tiên đan, hoặc thứ vạn cổ vô song như đế dược hay nhất thế dược.
Mệnh đan, thọ dược bình thường không có gì đáng khiêu chiến với Lý Thất Dạ.
Người khác nghe Lý Thất Dạ nói cảm thấy rất ngông, đám Bạch Ông, Cổ Tùng yêu vương thì không nói nên lời. Lý Thất Dạ thốt ra câu đó trở thành đương nhiên.
Cổ Tùng yêu vương khó khăn tỉnh táo lại, đổ viên mệnh đan sáu biến từ trong dược hồ ra, nhìn nhìn.
Bịch!
Cổ Tùng yêu vương ngồi bệch xuống đất.
Phản ứng của Cổ Tùng yêu vương làm Bạch Ông, Thạch Hạo hết hồn.
Bạch Ông dìu Cổ Tùng yêu vương đứng lên, hỏi:
- Yêu vương, sao vậy?
- Cái . . . Này . . . Làm . . . Làm sao có thể!?
Cổ Tùng yêu vương lạc giọng hét to:
- Đây . . . Là . . . Là phẩm chất chín phần!
Tay cầm mệnh đan sáu biến run run.
Nhìn mệnh đan trong tay Cổ Tùng yêu vương, Bạch Ông trợn to mắt. Mệnh đan sáu biến đâu chỉ phẩm chất siêu tốt, nó là chín phần, màu đan gần vàng.
Bịch!
Bạch Ông cũng nhũn chân ngồi bệch dưới dất, thẫn thờ lẩm bẩm:
- Không . . . Không . . . Không thể nào! Luyện mệnh đan sáu biến đến chín phần, màu gần vàng. Đây . . . Đây là màu sắc cực phẩm mệnh đan chín biến trong truyền thuyết mới có!
Thạch Hạo nhìn mệnh đan sáu biến cũng hút ngụm khí lạnh. Thạch Hạo là tiểu dược sư, nghe qua rất nhiều truyền thuyết. Người thành thật như Thạch Hạo chợt nhận ra đan thuật của Lý Thất Dạ là vạn cổ vô song.
Hèn gì Bạch Ông, Cổ Tùng yêu vương ngớ người. Mệnh đan sáu biến đối với nhiều dược sư thì thành đan đã là giỏi, tức là phẩm chất sáu phần đã rất tốt. Nếu màu đan như đồng là cực phẩm, dù sao dược liệu lột xác sáu lần thì dược lực có hạn.
Tục ngữ nói hay, đan vô xích túc, đối với dược sư, nhất là dược sư cao cấp có hai loại tiêu chuẩn tính toán viên mệnh đan: Phẩm chất và màu đan.
Ví dụ mệnh đan sáu biến phẩm chất sáu phần từ mặt lý luận thì giúp một vị thánh tôn tăng sáu phần công lực, nhưng đây chỉ là lý luận.
Bình thường một viên mệnh đan sáu biến nếu muốn khiến thánh tôn tăng sáu phần công lực thì phải là loại phẩm chất sáu phần cực phẩm màu đồng ánh vàng. Nhiều lúc mệnh đan phẩm chất sáu phần giúp thể phách tang sáu phần công lực ở tiểu cảnh giới, tiểu đẳng cấp đã là đáng quý.
Nhiều dược sư khi luyện ra mệnh đan sáu biến tuy có phẩm chất sáu phần nhưng màu đan đa số hơi vàng, mệnh đan sáu biến có sắc đồng đã là cao cấp.
Hiện nay Lý Thất Dạ l;uyện ra mệnh đan sáu biến có phẩm chất chín phần, màu đan ánh vàng hỏi sao không làm người ta rung động?
Mệnh đan như vậy dù là truyền kỳ dược sư cũng luyện không ra, không thể làm được.
Phẩm chất chín phần bình thường chỉ mệnh đan chín biến mới làm được. Mệnh đan sáu biến có thể luyện ra phẩm chất bảy phần đã là nghịch thiên. Lại nói đan vô xích túc, mệnh đan gần màu vàng chỉ loại chín biến mới có được.
Tình huống này xuất hiện trong mệnh đan sáu biến hỏi sao không làm Bạch Ông, Cổ Tùng yêu vương sợ hết hồn?
Nếu những dược sư luyện ra mệnh đan sáu biến, phẩm chất sáu phần, màu đan bằng đồng là cực phẩm, vậy Lý Thất Dạ luyện viên mệnh đan này là tiên phẩm. Mệnh đan những dược sư khác luyện ra so sánh với viên mệnh đan này là đồ bỏ.
Cổ Tùng yêu vương cầm mệnh đan sáu biến, hai tay run run, mất hồn mất vía.
Cổ Tùng yêu vương hưng phấn vô cùng:
- Chắc . . . Chắc không phải . . . Ta . . . Ta nằm mơ đi?
Đối với Cổ Tùng yêu vương có được viên mệnh đan như thế đâu chỉ tăng thêm sáu phần công lực? Mệnh đan sáu biến này dư sức giúp Cổ Tùng yêu vương đột phá bình cảnh, trực tiếp tiến vào cảnh giới thánh hoàng.
Viên mệnh đan tuyệt thế vô song như vậy làm Cổ Tùng yêu vương tiếc không muốn dùng, có thể nói là vạn cổ hiếm có, đáng giá cất giấu làm kỷ niệm.
- Không xem như nằm mơ.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
- Người sưu tầm dược liệu toàn đồ tốt, mỗi loại không chỉ qua sáu lần lột xác hoàn chỉnh, dược linh có tuổi, dược lực đầy đủ. Nếu người có một loại dược liệu tệ chút thì chỉ có thể luyện được tám phần. Xem ra người rất cố gắng sưu tầm lò dược liệu này.
Cổ Tùng yêu vương nghe Lý Thất Dạ nói, rùng mình tỉnh táo lại, lạy dài.
Cổ Tùng yêu vương vô cùng cảm kích nói:
- Lý công tử ban cho một viên đan là ơn tái tạo tiểu yêu. Tiểu yêu không biết lấy gì đền đáp, sau này Lý công tử có gì cần chỉ cần ra lệnh một tiếng là tiểu yêu xin nghe theo.
Cổ Tùng yêu vương không hề làm bộ làm tịch, tới tuổi như lão khó có hy vọng vào cảnh giới thánh hoàng. Lý Thất Dạ ban cho một viên mệnh đan sáu biến hoàn toàn thay đổi Cổ Tùng yêu vương, thánh tôn và thánh hoàng mặc dù cách một cảnh giới nhưng kém rất xa.
Quan trọng hơn là dù bây giờ Lý Thất Dạ không phải là dược đế thì tương lai chắc chắn hắn là dược đế! Một vị dược đế dù không bằng tiên đế quân lâm thiên hạ nhưng cũng cao cao tại thượng, vô số đại hiền cầu xin. Nếu làm việc cho dược đế như thế cũng là vinh hạnh.
Mặc kệ đạo hạnh của dược đế như thế nào, đại hiền sẽ phải nhờ vả, hay tiên đế đều có lúc cần nhờ dược đế.
Cổ Tùng yêu vương chỉ là yêu vương một giới, lão biết mình lọt vào mắt Lý Thất Dạ đã là vô vàn may mắn.
Lý Thất Dạ thoải mái nhận Cổ Tùng yêu vương lạy, gật đầu, nói:
- Đứng lên đi, chúng ta chuẩn bị đi quốc đô.
Cổ Tùng yêu vương, Bạch Ông lên tiếng, hai người đi ra ngoài chờ.
Bạch Ông, Cổ Tùng yêu vương đi ra, Lý Thất Dạ đẩy hộp báu Cổ Tùng yêu vương tặng đến trước mặt Thạch Hạo.
- Ngươi hãy nhận nó.
Thạch Hạo sững sờ:
- Cái . . . Này . . . Thì . . .
Thạch Hạo không dám nhận, mặc kệ Cổ Tùng yêu vương tặng cho cái gì, lão trịnh trọng như thế chắc chắn là thứ rất ghê gớm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.