Đế Bá

Chương 783: Đánh tình mắng yêu (2)




Lam Vận Trúc trừng Lý Thất Dạ:
- Ngươi nói tương lai độc tôn thì ta còn tin, nói quét ngang vạn cổ thì rõ ràng là nói khoác, ngươi mới có mấy tuổi? Con nít ranh!
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Dược rồi, lý do thật sự là ta tính xây dựng một tảng đá bang, sau này thiên mệnh chân thạch là thiên binh thiên tướng của ta. Chúng nó có ta che chở, hoành hành thiên hạ, nhận hoa thiên địa, nạp tinh cửu giới, chịu vạn thế chi thái!
Lam Vận Trúc lườm Lý Thất Dạ:
- Xì, quỷ mới tin ngươi.
Lam Vận Trúc nghiền răng, huơ nắm tay, hung dữ nói:
- Đại thúc, nếu muốn khiến ta tin thì hãy nói cái gì thật chút, nếu không chờ xem ta xử ngươi!
Nhìn bộ dáng Lam Vận Trúc, Lý Thất Dạ bật cười, xòe tay, chậm rãi nói:
- Nói nghiêm túc? Được rồi, chúng ta hãy nói chuyện nghiêm túc. Nha đầu đừng quên vụ cá cược của chúng ta. Nhớ tối nay cởi sạch cho ta ngắm, nhìn xem dáng người của nàng có hạng nhất không.
- Tên háo sắc chết tiệt!
Lam Vận Trúc vừa xấu hổ vừa tức giận, mặt đỏ rực xì một tiếng:
- Ngươi nằm mơ đi!
Lam Vận Trúc xoay người bỏ chạy.
Lý Thất Dạ nhàn nhã theo sau Lam Vận Trúc:
- Nha đầu, làm người phải giữ lời, nên nhớ quân tử nhất ngôn nặng như thần sơn.
Lam Vận Trúc đỏ mặt co giò chạy:
- Phi, ta không phải quân tử, ta là tiểu nữ tử!
Lý Thất Dạ cười đuổi theo.
Trên Thần Long sơn, mọi người đưa mắt nhìn theo Lý Thất Dạ, không rên một tiếng. Đám người ngây như phỗng, trong mắt nhiều người cảm thấy Lý Thất Dạ là yêu nghiệt, siêu tà môn.
Lý Thất Dạ đi thật lâu sau có người gào thét thê lương:
- Tổ cha nó, thiên mệnh chân thạch của ta! Ta còn muốn được một khối cửu đạo thiên uẩn thiên mệnh chân thạch!
Nhìn đỉnh núi trụi lủi, đám thế hệ trước đồng tình người trẻ tuổi đến đây thử vận may. Chung thời đại với yêu nghiệt Lý Thất Dạ quá tội nghiệp.
Chọn thiên mệnh chân thạch như lựa rau, tin tức tựa bão tố thổi quét nguyên đệ nhất hung mộ. Năm đại vực lan truyền chuyện này, nổ tung trong giới tu sĩ, truyền thừa, rung động mọi người.
- Không thể nào!
Nghe tin đó bao nhiêu đại nhân vật đại giáo cường quốc giật nảy mình. Lão tổ đại giáo không tin có chuyện đó.
Có đệ tử báo cáo với lão tổ của mình, thề thốt:
- Lão tổ, đệ tử chính mắt nhìn thấy, sư phụ cũng có mặt.
- Cái . . . Tiểu . . . Tử này quá tà môn, chuyện như vậy làm sao có thể? Đây . . . Đúng . . . Là phá vỡ thường thực.
Sau khi tin tức chứng thực, đám đại nhân vật thẫn thờ, bao nhiêu tu sĩ phát cuồng.
Chuyện nghịch thiên này rơi vào tay đám thiên tài. Như Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử đều ủ rũ. Đám thiên tài lòng thầm rít gào, không trừ Lý Thất Dạ thì bọn họ mãi mãi không có ngày nổi lên.
Trong thổ vực, Đế Tọa nghe tin liền đứng dậy ngay, huyết khí bộc phát. Huyết khí bộc phát íuê khủng bố, thiên địa tối tăm, trời trắng run rẩy.
- Tốt, ta đang cần loại tuyệt thế vô thượng thiên chi kiêu tử thế này làm đá lót chân đi thông đường tiên đế!
Đế Tọa đứng dậy, mắt hổ nhìn quanh thiên hạ, cực kỳ bá khí.
Đế Tọa trầm giọng nói:
- Ta vốn định tương lai chém Thiên Luân Hồi làm đá lót đường, bây giờ ta có con mồi tốt hơn.
Thiên Luân Hồi là thiên tài trên đỉnh quỷ tộc, vừa nhận được tin gã ẩn trong hơi thở bí ẩn nở nụ cười bí hiểm.
Đôi mắt Thiên Luân Hồi yêu dị cười nói:
- Trai cò tranh chấp, ngư ông đắc lợi.
Thiên Luân Hồi nhắm mắt lại, bộ dáng lánh đời, mọi thứ không liên quan gì gã. Hoặc không phải không liên quan, Thiên Luân Hồi đã nắm chắc mọi thứ.
Một tồn tại đỉnh cao khác của thiên tài trẻ tuổi nhân tộc, khi Tiên Phàm nghe tin này rất rung động:
- Tên kia thành công? Ta được ngũ hành tiên giáp nhận chủ nhưng không được tảng đá kia công nhận, tên kia thì được. Tà môn quá.
Tiên Phàm thẫn thờ một lúc sau cảm thán rằng:
- Giỏi thật, núi cao còn có núi cao hơn, tương lai con đường tiên đế không buồn tẻ.
Tin tức rung động, nhân tộc, quỷ tộc, chủng ộtc khác đều chấn động. Bao nhiêu thiên tài bị lu mờ.
Chuyện này truyền ra khiến chậm rãi đấm ngực giậm chân.
Một mình Lý Thất Dạ mang đi cả đống bát đạo, cửu đạo thiên uẩn thiên mệnh chân thạch, sao không làm người nổi điên? Đặc biệt đối với người trẻ tuổi, rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi chưa luyện bản mệnh chân khí cho mình, có nhiều tu sĩ muốn được thiên mệnh chân thạch tốt hơn.
Đối với tu sĩ, nhân dịp còn trẻ đổi thiên mệnh chân thạch còn kịp, tuổi già thì không được. Vì khi già rồi sẽ luyến tiếc bỏ nhiều sức sống tế luyện bản mệnh chân khí.
Nhiều tu sĩ trẻ tuổi khát vọng đi Thần Long sơn lấy cửu đạo thiên uẩn thiên mệnh chân thạch, bây giờ Lý Thất Dạ mang đi một đống lớn làm giấc mơ của bọn họ tan vỡ, hỏi sao không làm người buồn bực muốn điên?
Tính ra quỷ tộc bực mình nhất. Gần đây quỷ tộc rất uất nghẹn. Tam kiệt U Thánh giới là niềm kiêu hãnh của quỷ tộc, là tương lai của quỷ tộc. Bây giờ Lý Thất Dạ chui ra chưa đủ, thêm Tiên Phàm ló mặt. Lý Thất Dạ nổi bật trên cả Đế Tọa, Thiên Luân Hồi, thế hệ trẻ quỷ tộc bị lu mờ. Cứ tiếp tục thế này thì thế hệ trẻ quỷ tộc sẽ bị nhân tộc đè ngộp thở, quỷ tộc không khó chịu mới lạ.
Khi tin Lý Thất Dạ mang đi một đống thiên mệnh chân thạch lan khắp nơi, hắn và Lam Vận Trúc đã rời khỏi kim vực. Mặc dù kim vực có rất nhiều báu vật nhưng Lý Thất Dạ không muốn tốn nhiều thời gian ở lại đây.
Lam Vận Trúc đi hỏi thăm tin tức nhanh chóng trở về:
- Ta có hỏi thăm tin tức rồi.
Lam Vận Trúc nói với Lý Thất Dạ:
- Mê Thất thần đảo ngươi nói đúng là ở trong thổ vực.
Lòng Lý Thất Dạ hoàn toàn bình tĩnh, giống y như hắn phỏng đoán. Trước kia Lý Thất Dạ đã khẳng định thứ hắn muốn nằm trong đệ nhất hung mộ, bây giờ đúng là Mê Thất thần đảo có trong này, nên hắn rất yên tâm.
Lý Thất Dạ cười hỏi:
- Mê Thất thần đảo như thế nào?
Lam Vận Trúc trả lời:
- Nghe bảo không khác gì lúc ở hải ngoại, bị sương mù bao phủ. Nghe nói sương mù giảm chút ít nhưng vẫn không thể nhìn toàn cảnh hòn đảo.
- Đúng vậy!
Lý Thất Dạ hiểu sớm muộn gì Mê Thất thần đảo sẽ lộ bộ mặt thật, nó xuất hiện trong đệ nhất hung mộ là có lý do.
Lam Vận Trúc hỏi:
- Bây giờ đi Mê Thất thần đảo ngay sao?
Lam Vận Trúc thầm lấy làm lạ, lúc trên Thiên Quân đảo nàng đi chung với Lý Thất Dạ, sau đó hai người xuất hiện ở Mê Thất thần đảo. Lam Vận Trúc từng phỏng đoán Mê Thất thần đảo đột nhiên xuất hiện có lẽ liên quan đến Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Không, cần có thời gian. Sương mù chưa rút đi, chúng ta chỉ có thể chờ đợi. Nếu nó ở đây thì không chạy được, ta cầm chìa khóa đệ nhất hung mộ. Bởi vậy chúng ta dư dả thời gian.
Lam Vận Trúc tò mò hỏi:
- Trong Mê Thất thần đảo rốt cuộc có cái gì? Nghe người ta nói có người nghe tiếng tiên phượng hót, có người thấy kim long bay lên. Chẳng lẽ trên Mê Thất thần đảo có thần thú, binh khí thần thú để lại?
- Có thần thú hay không thì ta không rõ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.