Đế Bá

Chương 4764: Không địch lại




- Oanh, oanh, oanh…
Âm thanh vang lên không dứt bên tai, Phá U Đấu Toản điên cuồng trùng kích lấy vách tường bằng tinh thể của Thần Huyền tông, đệ tử Thần Huyền tông đều thét lớn, bọn họ rót tát cả huyết khí, hỗn độn chân khí vào trong đại trận Đạo Quân.
Tuy phòng ngự vách tường bằng tinh thể của Thần Huyền tông có thể đở nổi Phá U Đấu Toản trùng kích, nhưng lại không ngăn cản được chưởng môn Tam Chân giáo trấn áp va chạm.
- Phá!
Lúc này, chưởng môn Tam Chân giáo thét dài không ngớt trăm vạn ngọn núi trấn áp xuống, từng tiếng va chạm trùng điệp nện xuống vách tường bằng tinh thể phòng ngự lập tức sinh ra rất nhiều khe nứt.
- Thủ hộ!
Lúc này, trưởng lão chủ trì đại trận phòng ngự Thần Huyền tông rống to, bọn họ rót tất cả khí huyết vào trong đại trận, dốc sức liều mạng chữa trị phòng ngự vách tường bằng tinh thể.
Tuy đại trận phòng ngự của Thần Huyền tông được khôi phục rất nhanh, nhưng mà chưởng môn Tam Chân giáo ra tay nhanh hơn, hắn không ngừng va chạm, phòng ngự vách tường bằng tinh thể của Thần Huyền tông lại bị đánh vỡ.
- Thần Huyền tông nguy rồi!
Nhìn thấy cảnh này, các tu sĩ đứng ngoài quan sát lắc đầu, bọn họ cũng biết tai nạn của Thần Huyền tông đã đến.
Mọi người cũng nhìn ra được, nếu như không có ai ngăn cản nổi chưởng môn Tam Chân giáo, phòng ngự của Thần Huyền tông sẽ bị phá, một khi chưởng môn Tam Chân giáo và trăm vạn đại quân công phá Thần Huyền tông, như vậy Thần Huyền tông tất sẽ tan thành mây khói.
Tình huống như vậy, cũng làm nội tâm Bình Thoa Ông kinh ngạc, hắn dõi mắt xem xét.
- Thoa Ông đạo huynh, đối thủ của ngươi chính là ta, ngàn vạn không nên phân tâm.
Lộ Y Linh vừa cười vừa nói:
- Nếu một khi Thoa Ông đạo huynh phân tâm, ngươi nhất định sẽ tận số dưới kiếm của ta!
Lộ Y Linh nói lời này không phải đang châm chọc, cũng không phải khoa trương tự phụ, mà là tình hình thực tế, thực lực của hắn đã mạnh hơn Bình Thoa Ông không ít, nếu Bình Thoa Ông lại phân tâm, hắn sẽ chết thảm dưới kiếm của Lộ Y Linh.
Bình Thoa Ông cũng biết đạo lý kia, hắn hít sâu một hơi và thu liễm tâm thần, ổn định đạo tâm, hắn cũng ném tất cả chuyện bên ngoài ra khỏi đầu, toàn bộ tinh thần tập trung vào đối kháng với Lộ Y Linh.
- Bắt đầu đi, ta muốn lãnh giáo kiếm pháp tuyệt thế của ngươi.
Thần thái của Bình Thoa Ông ngưng tụ, kiếm đạo bay lên, tiếng kiếm ngân vang sinh ra, kiếm đạo của hắn có thể chịu tải toàn bộ Thần Huyền tông.
- Tốt!
Lộ Y Linh vừa thấy kiếm đạo của Bình Thoa Ông xuất hiện, ánh mắt của hắn sáng ngời, khí thế tăng cao, chiến ý bàng bạc, hắn cười nói:
- Mỗi người đều nói ‘ Nam Loa kiếm pháp ’ của Thoa Ông đạo huynh nhất tuyệt đương thời, hôm nay, ta nhất định phải lĩnh giáo mới được.
Vừa dứt lời, một âm thanh vang lên, Lộ Y Linh rút trường kiếm ra khỏi vỏ, nhưng hắn rút ra khỏi vỏ không phải ba thanh kiếm trên lưng, mà là thanh kiếm bên hông của hắn.
Thanh trường kiếm này ra khỏi vỏ, thanh kiếm có màu xanh như dùng toàn bộ bầu trời luyện thành, sau khi trường kiếm ra khỏi vỏ, sát khí đáng sợ bộc phát, có thể trảm yêu trừ ma, thanh kiếm này làm cho người ta không rét mà run, dường như nó có thể chém giết trăm ngàn vạn yêu ma.
Thanh kiếm còn tỏa ra uy áp Đạo Quân, không hề nghi ngờ, đây là kiếm của Đạo Quân.
- Tốt, vậy thì ta cũng muốn lĩnh giáo ‘ Tam Chân Kiếm Pháp ’ của đạo hữu!
Bình Thoa Ông trầm giọng nói.
Bình Thoa Ông cầm kiếm, hắn rất bình thản, khi xuất kiếm mang theo công thủ nhiều mặt.
- Sắp bắt đầu.
Vừa thấy Bình Thoa Ông và Lộ Y Linh ra tay, không biết bao nhiêu tu sĩ đứng ngoài quan sát hít khí lạnh, bọn họ rất kích động.
- Nam Loa kiếm pháp quyết đấu Tam Chân Kiếm Pháp, đây là nhất tuyệt, cũng là hai kiếm pháp cường đại nhất Thần Huyền tông và Tam Chân Giáo va chạm với nhau, có thể nói là kiếm đạo nhất tuyệt, quyết chiến như vậy tuyệt đối là vạn năm khó gặp.
Một ít trưởng lão môn phái cũng thiếu kiên nhẫn, cũng hưng phấn nói ra.
- Giết!
Lộ Y Linh cũng không dây dưa dài dòng, hắn vừa dứt lời, hắn thét dài như chân long, người theo kiếm đi, chỉ trong nháy mắt đã có kiếm khí ba màu mênh mông cuồn cuộn như hồng thủy vỡ đê trùng kích tới gần.
Như thế một kiếm, lay núi sông, sụp đổ đại đạo, một kiếm của Lộ Y Linh cường hoành bá đạo, một kiếm chém ra có thể phá hủy tất cả, dùng tư thái nghiền áp tấn công Bình Thoa Ông.
- Giết!
Đối mặt với một kiếm của Lộ Y Linh như thế, Bình Thoa Ông cũng không yếu thế chút nào, thét dài phía dưới, trường kiếm trong tay xuất hiện kiếm hoa, từng đóa hoa nở rộ, chỉ trong một chớp mắt, kiếm sơn nguy nga, thời điểm thần kiếm của Bình Thoa Ông bay lên cao và hóa thành một cánh cửa vô cùng chắc chắn, phong tuyệt mười vực, ngăn cản tất cả công phạt.
- Phanh, phanh, phanh!
Âm thanh nứt vỡ không ngừng vang lên bên tai, tuy kiếm sơn của Bình Thoa Ông nguy nga, biến thành cánh cửa chắc chắn, nhưng vẫn không thể ngăn cản một kiếm tuyệt thế của Lộ Y Linh, khi kiếm khí ba màu của Lộ Y Linh, chỉ thấy từng tòa kiếm sơn sụp đổ.
Trong thời điểm kiếm sơn tan nát, chỉ thấy kiếm khí ba màu đột nhiên thu vào, kiếm kích vô hình hóa thành hàng tỉ tia sét đánh vào kiếm sơn của Bình Thoa Ông.
Ầm ầm ầm, phòng ngự của Bình Thoa Ông nứt vỡ, cánh cửa bị đục thủng, thân thể bị đánh bay ra xa và bay tứ tung trên hư không, huyết khí của hắn quay cuồng, hắn không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi.
Thời điểm Bình Thoa Ông thật vất vả đứng vững, thân thể của hắn lắc lư, sắc mặt tái nhợt.
Không hề nghi ngờ, Lộ Y Linh còn mạnh hơn Bình Thoa Ông không ít, hai người đều xuất một kích toàn lực, thi triển kiếm chiêu mạnh nhất của mình, mà Bình Thoa Ông lại không có đỡ nổi một kiếm kinh diễm của Lộ Y Linh, hắn đã bị thương nặng.
- Không tốt, Bình Thoa Ông không địch lại!
Nhìn thấy Bình Thoa Ông liên tục phun ra vài ngụm máu tươi, tu sĩ đứng ngoài quan sát hô to, bọn họ biến sắc.
- Thắng bại đã định.
Nhìn thấy sắc mặt Bình Thoa Ông trắng bệch, có nguyên lão môn phái khác nói:
- Chỉ sợ hôm nay Thần Huyền tông khó tránh khỏi một kiếp.
Ai cũng nhìn không ra, Bình Thoa Ông không phải đối thủ của Lộ Y Linh, thua trong tay Lộ Y Linh chỉ là chuyện sớm muộn, chỉ sợ Bình Thoa Ông vừa bại, đó là thời điểm Thần Huyền tông bị diệt.
- Lộ Y Linh thật cường đại, không hổ là thiên tài mạnh nhất vạn năm qua của Tam Chân Giáo.
Nhìn thấy Lộ Y Linh đánh bại Bình Thoa Ông, không ít người sợ hãi thán phục.
Luận tuổi, Lộ Y Linh còn nhỏ hơn Bình Thoa Ông và chưởng môn Tam Chân giáo không biết bao nhiêu, hiện tại Lộ Y Linh là kẻ đến sau lại vượt lên trước, cũng mạnh hơn cả Bình Thoa Ông và chưởng môn Tam Chân giáo, điều này làm nhiều người thán phục.
- Khai trận!
Thời điểm không địch lại, Bình Thoa Ông điên cuồng hét lên một tiếng, vào lúc này hắn không quan tâm tới thương thế của bản thân, tất cả kiếm khí cùng phóng lên trời.
- Oanh!
Lúc này tiếng nổ vang lên, Nam Loa phong bắn ra cột sáng chói mắt, nghe ngay sau đó có một bóng kiếm xuất hiện trên vòm trời của Nam Loa phong.
- Nam Loa phong kiếm trận!
Nhìn thấy đại trận mở ra, nhiều người thét lớn, đệ tử Nam Loa phong đã thúc dục kiếm trận vô cùng cường đại.
Khi kiếm trận nổ mạnh, tất cả mọi người nhìn sang, chỉ thấy một thanh cự kiếm bao phủ không trung Nam Loa phong, lại đâm vào trên người Bình Thoa Ông, cũng dung hợp với thân thể của Bình Thoa Ông.
Toàn thân Bình Thoa Ông tỏa ra kiếm quang, kiếm khí không ngừng tăng vọt, kiếm ý đáng sợ lập tức bao phủ cả thế giới, dường như tất cả kiếm trên đời đều bị triệu hoán.
Cuối cùng, trăm vạn thanh kiếm cũng ngân vang, Bình Thoa Ông biến mất, chỉ thấy một thanh thần kiếm vô cùng khổng lồ đứng ở nơi đó, thanh thần kiếm này tỏa ra kiếm khí vô song.
- Giết!
Lúc này, Bình Thoa Ông đã quát, thần kiếm cực lớn chém xuống, chém về phía Lộ Y Linh.
Một kiếm trảm vạn dặm, một kiếm đoạn nhân quả, một kiếm chém đứt không gian, chặt đứt thời gian, uy lực một kiếm làm nhiều người hoảng sợ thất sắc.
- Một kiếm thật cường đại!
Nhìn thấy một kiếm hung hãn như thế, không biết bao nhiêu mặt khiếp sợ.
- Tới tốt!
So với nhiều người khiếp sợ, Lộ Y Linh càng thích thú, hắn quát lớn, sau đó kiếm khí ba màu bao phủ thân thể của hắn.
- Tam Chân kiếm đạo!
Khi chân khí ba màu của Lộ Y Linh bắn ra ngoài, ba đạo kiếm hoàn bộc phát, chỉ thấy ba thanh kiếm sau lưng hắn tỏa ra kiếm quang và dung hợp làm một kiếm
Thần kiếm nặng nề chém tới, một kiếm này vô cùng trầm trọng, như ngàn vạn ngọn núi tụ tập lại với nhau, như ba ngàn thế giới, thời điểm chém xuống, không có thứ gì có thể kháng cự.
Thời điểm kiếm đạo vô song của Lộ Y Linh đối chiến với một kiếm mạnh nhất của Bình Thoa Ông, hai kiếm va chạm với nhau khó phân thắng bại, cả hai không ngừng giằng co với nhau.
Thời điểm hai thanh kiếm giao nhau, kiếm khí đáng sợ trùng kích tám phương, âm thanh không gian nứt vỡ vang lên liên tục.
- Thoa Ông đạo huynh, nếu thực lực của ngươi chỉ có như thế, Thần Huyền tông tất diệt.
Lộ Y Linh cười to, lúc hắn nói ra lời này, ba thanh thần kiếm sau lưng Lộ Y Linh lại bộc phát kiếm quang.
Ba thanh thần kiếm vẫn chưa ra khỏi vỏ, nhưng lại tỏa ra kiếm khí vô song, kiếm khí vừa ra, quân lâm thiên hạ, hiệu lệnh bát hoang, giống như một vị Đạo Quân giá lâm, Đạo Quân đánh ra một kiếm vô địch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.