Đế Bá

Chương 4507: Chỉ muốn chiến một trận




Kim Quang Thượng Sư thu hồi ánh mắt, thần thái tự nhiên, nói:
- Trên đại lục này, trừ có sâu xa lớn lao với Tiên Đồng sơn, ta cũng không phải không thể vứt bỏ. Đương nhiên, nếu như đạo huynh nguyện ý nhượng bộ, Tiên Đồng sơn chúng ta nguyện ý cho đạo huynh đồ vật cần thiết, chỉ cần Tiên Đồng sơn chúng ta có thể hiểu rõ bí mật là được.
Nghe Kim Quang Thượng Sư nói như vậy, không ít người âm thầm gật đầu, đều cảm thấy Kim Quang Thượng Sư đã rất thông tình đạt lý, cũng vô cùng khoan hồng độ lượng.
Đương nhiên, cũng có Trường Tồn vô cùng cường đại không cho là đúng, cái gọi là thông tình đạt lý, cái gọi là khoan hồng độ lượng chỉ có cường giả nhượng bộ lẫn nhau, thỏa hiệp lẫn nhau mà thôi.
Nếu như gặp phải tu sĩ yếu hơn, hoặc gặp được tông môn đại giáo khác, không cần nói tới Kim Quang Thượng Sư, Tiên Đồng sơn sẽ không cò kè mặc cả với ngươi, trực tiếp đuổi ngươi ra khỏi đại lục là được.
Đương nhiên, Kim Quang Thượng Sư tự mình ra mặt, tu sĩ cường giả nào cũng không dám tranh chấp.
Nhưng đệ nhất hung nhân thì khác, hắn cường đại không gì sánh kịp, cho dù Kim Quang Thượng Sư tự mình ra mặt hay Chập Long ra tay, đệ nhất hung nhân đều không sợ hãi, cho nên, Tiên Đồng sơn muốn dùng sức mạnh với đệ nhất hung nhân, đây là việc không thể nào, chẳng khác gì tự tìm cái chết.
- Không cần.
Nghe thấy Kim Quang Thượng Sư duỗi cành ô liu với mình, Lý Thất Dạ cười cười, lắc đầu, hắn trực tiếp cự tuyệt.
Đệ nhất hung nhân cự tuyệt hảo ý của Kim Quang Thượng Sư, rất nhiều người không ngoài ý muốn, dường như tất cả đều nằm trong dự liệu. Từ khi đệ nhất hung nhân xuất đạo đến nay, hắn đã cho ai tình cảm chưa? Địch nhân mạnh hơn nữa, hắn cũng không xem là việc gì, cho nên, cho dù hiện tại đối mặt với Kim Quang Thượng Sư, hắn cũng không cho tình cảm, vẫn tùy tâm sở dục, muốn làm gì thì làm.
- Đạo huynh nội tình rất dày, đời ta khó tưởng tượng nổi.
Nghe Lý Thất Dạ cự tuyệt, Kim Quang Thượng Sư cũng không tức giận, cười cười, nói ra:
- Ta cũng không muốn đại lục này. Nó có liên quan sâu xa với Tiên Đồng sơn ta, ta có thể chậm rãi tìm hiểu là được. Về phần tiên vật vô thượng nha...
Nói đến đây, Kim Quang Thượng Sư dừng một chút.
Những người khác nghe đến đây, trong nội tâm bọn họ khẩn trương, mọi người cũng không biết Kim Quang Thượng Sư sẽ lựa chọn như thế nào.
Dù sao, đây là tiên vật có thể trợ giúp Thủy tổ đột phá cấp bậc Tiên Thống, đổi lại bất cứ kẻ nào cũng động tâm, sẽ không dễ dàng buông tha, Kim Quang Thượng Sư cường đại như vậy, trên đời này có bao nhiêu người có thể đối địch với hắn? Hắn cũng không sợ bất cứ kẻ nào, tất cả mọi người xem ra, Kim Quang Thượng Sư hoàn toàn không cần buông tha, tiên vật vô thượng quá quý trọng.
- Mặc dù tiên vật vô thượng có thể giúp ta đột phá cấp bậc Tiên Thống, tuy, từ xưa đến nay có bao nhiêu người dựa vào ngoại vật đột phá Tiên Thống chứ?
Kim Quang Thượng Sư cười nói, hắn vô cùng tiêu sái, thời điểm hắn tươi cười tiêu sái sẽ tràn ngập mị lực, cũng tràn ngập tự tin.
Mặc dù nói Kim Quang Thượng Sư không phải mỹ nam tử tuyệt thế, nhưng mị lực của hắn không phải nam tử có túi da đẹp có thể so sánh.
- Cho dù không có tiên vật vô thượng, tương lai ta cũng có thể tự mình đột phá Tiên Thống.
Kim Quang Thượng Sư cươi nói tự tin, thời điểm nam nhân tự tin, bất cứ khi nào cũng tràn ngập mị lực, hắn mỉm cười nói:
- Ta cũng có thể không cần tiên vật vô thượng.
Kim Quang Thượng Sư nói ra lời này, tất cả mọi người rung động, mọi người cũng không nghĩ tới Kim Quang Thượng Sư lại có thể buông tha tiên vật vô thượng, dù sao, đây chính là tiên vật vô thượng có thể trợ giúp Thủy tổ đột phá cấp bậc Tiên Thống, đổi lại bất cứ kẻ nào cũng không nhịn nổi ham muốn bản thân, nhưng, Kim Quang Thượng Sư lúc này lại buông tha dễ dàng như thế.
Kim Quang Thượng Sư càng như vậy, mọi người chung quanh đều giật mình, hơn nữa, cho dù là ai nhìn thấy, Kim Quang Thượng Sư có thể buông tha tiên vật vô thượng như thế, thực sự không phải bởi vì hắn sợ Lý Thất Dạ, mà là hắn có nhiều lựa chọn mà thôi.
- Kim Quang Thượng Sư, không hổ danh là Kim Quang Thượng Sư, lòng dạ rộng rãi không ai sánh bằng, không hổ là Thuỷ tổ vô địch.
Nghe thấy Kim Quang Thượng Sư nói như thế, đám người chung quanh càng sợ hãi thán phục.
Lý Thất Dạ tươi cười vỗ tay, hắn gật đầu khen ngợi:
- Ngươi nói rất tốt, đại đạo không bằng chứng, nếu muốn dựa vào một kiện tiên vật vô thượng trở thành Thủy tổ Tiên Thống, con đường này sẽ không lâu dài, cho dù ngươi trở thành Thủy tổ Tiên Thống, tương lai cũng lưu lại tai hoạ ngầm to lớn.
- Đạo huynh tới đây, chỉ sợ cũng không phải vì vật này a?
Kim Quang Thượng Sư cũng không kiêu ngạo, hắn nói rất nghiêm túc.
- Không.
Lý Thất Dạ tươi cười lắc đầu, thần thái tự nhiên, nói ra:
- Ta chỉ là một tục nhân, một tục nhân không ngửi nổi, ta tới đây vì vật này, nó hữu dụng với ta.
Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, một ít người nhìn nhau, một ít tu sĩ cường giả xem ra, cao thấp đã phân, đệ nhất hung nhân đã thấp hơn Kim Quang Thượng Sư.
Cho dù tiên vật vô thượng có thể giúp người ta đột phá Thủy Tổ Tiên Thống, Kim Quang Thượng Sư có thể buông tha, đối với hắn, có tiên vật hay không đều như nhau.
Nhưng đệ nhất hung nhân càng muốn đạt được nó, dường như hắn sẽ không tiếc bất cứ giá nào.
Nhìn từ việc này, từ khí độ hay lòng dạ, đệ nhất hung nhân đều không bằng.
Kim Quang Thượng Sư.
- Ta hiểu rồi.
Kim Quang Thượng Sư nhưng lại lý giải, gật đầu, nói ra:
- Đạo huynh đã tới lấy thứ này, đạo huynh nhất định có đạo lý của mình.
- Ta muốn, ngươi có thể tới đây.
Lý Thất Dạ cười nói như đã tính trước.
- Đạo huynh biết ta.
Kim Quang Thượng Sư tươi cười, hắn vui vẻ vỗ tay một cái, nói:
- Xem ra, đạo huynh đã hiểu ý của ta khi đến đây.
- Hiểu một chút.
Lý Thất Dạ tùy ý nói.
- Hôm nay, ta tới đây không phải bàn ân oán với đạo huynh, cũng không phải tranh đoạt tiên vật với đạo huynh, tất cả việc trên thế gian chỉ là chuyện nhỏ, không cần nhiều dây dưa nhiều.
Kim Quang Thượng Sư vô cùng nghiêm túc, khi nói chuyện cũng cực kỳ chân thành.
Tất cả mọi người cảm thấy ngoài ý muốn, trước đó, Lý Thất Dạ đại chiến Khê Hoàng và Chập Long, Khê Hoàng chính là thê tử của Kim Quang Thượng Sư, Chập Long là người hộ đạo của Kim Quang Thượng Sư.
Hiện tại, Kim Quang Thượng Sư lại không phải tới tính toán ân oán, cũng không cướp đoạt tiên vật vô thượng trên đại lục này.
- Hôm nay ta tới đây, ta muốn đánh một trận với đạo huynh.
Kim Quang Thượng Sư nói đến đây, thần thái trịnh trọng, cũng hết sức nghiêm túc.
- Chuyên tới đây đánh với ta một trận sao?
Lý Thất Dạ cười cười, hắn không cảm thấy ngoài ý muốn trước mục đích của Kim Quang Thượng Sư.
Người đứng ngoài quan sát giật mình không nhỏ, Kim Quang Thượng Sư nguyện ý buông tha đại lục này, có thể buông tha tiên vật vô thượng, nhưng hắn lại muốn đánh một trận với Lý Thất Dạ, yêu cầu như vậy, rất nhiều cường giả không thể hiểu nổi, cũng không rõ ràng cho lắm.
Nhưng thế hệ vô địch nhìn thấy thần thái của Kim Quang Thượng Sư, bọn họ giật mình, bọn họ có thể hiểu tâm tư của Kim Quang Thượng Sư.
Người không hiểu sẽ cho rằng tiên vật vô thượng và khối đại lục này đều đáng giá Kim Quang Thượng Sư đánh một trận, nếu như buông tha những việc này, cần gì đánh một trận với đệ nhất hung nhân hung hãn? Không cẩn thận bản thân cũng chết trận!
Chỉ có cường giả vô địch chân chính mới hiểu lồng dạ của Kim Quang Thượng Sư.
Chim yến tước có chí lớn! Thế hệ phàm tục trên thế gian làm sao hiểu nổi khí phách vô thượng của Kim Quang Thượng Sư.
- Đúng, ta chuyên đến đây đấu một trận với đạo huynh.
Kim Quang Thượng Sư trịnh trọng, hắn rất tôn kính, nói:
- Mong đạo huynh vui lòng chỉ giáo.
- Ta không có động lực gì.
Lý Thất làm ra dáng vẻ thiếu hứng thú, vừa cười vừa nói.
Mọi người ngây ngốc, Kim Quang Thượng Sư có thể buông tha cho tranh đoạt tiên vật vô thượng và khối đại lục này, hắn chỉ muốn đánh một trận với đệ nhất hung nhân, nhưng đệ nhất hung nhân lại thiếu hứng thú, việc này làm rất nhiều người cảm thấy ngoài ý muốn.
Có thể làm cho Kim Quang Thượng Sư coi trọng như thế, lại đích thân khiêu chiến, đối với bao nhiêu người mà nói, đây chính là vinh hạnh vô thượng, nhưng đệ nhất hung nhân lại không cho là đúng.
- Đệ nhất hung nhân sợ sao?
Một ít tu sĩ trẻ tuổi nói thầm.
- Chưa hẳn sợ.
Có cường giả lắc đầu, nói ra:
- Kim Quang Thượng Sư đều không tranh giành tiên vật vô thượng và khối đại lục này, tại sao đệ nhất hung nhân phải liều chết liều sống với ngươi? Rõ ràng dễ dàng chiếm lấy thứ tốt, ai ngu ngốc đi liều mạng?
Nghe thấy lời này, rất nhiều người đều cảm thấy lời này quá có đạo lý, Kim Quang Thượng Sư cũng không tranh giành tiên vật vô thượng và khối đại lục này, đương nhiên đệ nhất hung nhân không cần phải đi liều chết liều sống.
- Kính xin đạo huynh chỉ giáo.
Kim Quang Thượng Sư vẫn chưa từ bỏ ý định, ôm quyền, nói ra:
- Nếu như đạo huynh không chiến, ta làm sao hết hy vọng.
Lý Thất Dạ tươi cười, nói ra:
- Chiến ý của ngươi dâng lên rất cao.
Lý Thất Dạ nói lời này làm người ta cảm thấy ngoài ý muốn, lúc này Kim Quang Thượng Sư rất bình thản và tự nhiên, trên người hắn không có bất kỳ chiến ý ngập trời nào, nhưng, đệ nhất hung nhân lại bộc phát chiến ý đáng sợ.
- Đối thủ khó gặp gỡ.
Kim Quang Thượng Sư nói ra:
- Tài Thánh huynh nhiều lần tôn sùng đạo huynh, cho nên ta không biết tự lượng sức mình, muốn chiến một trận với đạo huynh, cũng muốn biết điểm cao đại đạo là thế nào!
- Cao xử bất thắng hàn.
Đối với tâm tính của Kim Quang Thượng Sư, Lý Thất Dạ cười cười, gật đầu, hắn hiểu.
Có rất nhiều tu sĩ không hiểu cạm giác này, nhưng những lão tổ cường đại, Trường Tồn vô địch, thời điểm nghe những lời như thế đều rung động mạnh.
Cao xử bất thắng hàn!
Đây chính là Kim Quang Thượng Sư.
Vạn cổ đến nay, Kim Quang Thượng Sư không thể tính là Thủy tổ tuyệt thế vô song, càng không nói tới Thuỷ tổ kinh diễm muôn đời.
Nhưng trong thời đại hiện tại, Kim Quang Thượng Sư lại đủ kinh diễm, đủ tuyệt thế vô song.
Trong thời đại này, trên đời chỉ có Lan Thư Tài Thánh là đủ cấp bậc chiến đấu với Kim Quang Thượng Sư, nhưng Lan Thư Tài Thánh làm người nhàn vân dã hạc, hắn không có chí tranh cường háo thắng.
Thử nghĩ thoáng một phát, trên đời tầm đó, còn có gì người cùng Kim Quang Thượng Sư là địch đâu này?
Tuy thời điểm Kim Quang Thượng Sư còn trẻ, hoặc gặp một ít người tạm thời trở thành đối thủ, nhưng khi hắn càng ngày càng lớn mạnh, những đối thủ từng cường đại đã không còn ý nghĩa.
Vô địch, Kim Quang Thượng Sư lúc này chính là vô địch, ít nhất trong thời đại của hắn, hắn đã từng vô địch, tu sĩ cùng thời đại không thể so sánh với hắn.
Cao xử bất thắng hàn, trong cùng thế hệ đã không ai là đối thủ của hắn, đảo mắt nhìn chung quanh, không có đối thủ là việc cô đơn cỡ nào?
Chượng 3121: Cao Xử Bất Thắng Hàn
Vô địch cô độc, vô địch tịch mịch, nếu người khác nói ra lời này sẽ bị người khác chê cười, người ta sẽ cảm thấy ngươi đang sĩ diện cãi láo, nhưng nếu do Kim Quang Thượng Sư nói ra lời này, ý nghĩa của nó đã khác.
Kim Quang Thượng Sư phát triển tới ngày hôm nay, hắn đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, những năm gần đây, không biết có bao nhiêu người thua trong tay hắn, có thể nói, kiếp này có rất nhiều người thiên phú cực kỳ cường đại bại trong tay hắn, cho dù là Trường Tồn vô địch thế hệ trước cũng thua trong tay hắn.
Hắn là Kim Quang Thượng Sư, gọi hắn là đệ nhất nhân của thời đại còn không đủ.
Có lẽ người khác không thể hiểu được nổi cô độc của Kim Quang Thượng Sư, cũng không biết Kim Quang Thượng Sư khát vọng một địch nhân cỡ nào, thậm chí là một đối thủ thế hệ trước cường đại hơn hắn.
Đối với Thủy tổ vô địch như Kim Quang Thượng Sư, có thể gặp được đối thủ cùng cấp bậc và cùng thế hệ với mình, đối thủ đó không phải một loại uy hiếp, cũng không phải một loại nguy cơ, trái lại, nếu có một người như thế sẽ thúc dục hắn tiến bộ, hắn sẽ càng có mục tiêu phấn đấu, lúc này hắn sẽ có mục tiêu, tương lai tinh tiến hơn trước.
Đây là nguyên nhân Kim Quang Thượng Sư muốn đấu với Lý Thất Dạ, vào lúc đó, hắn khát vọng đối thủ, đặc biệt là người cùng thời đại, đây mới là suy nghĩ hắn muốn.
Cũng là nguyên nhân hắn có thể buông tha tiên vật vô thượng, có thể buông tha khối đại lục này, chỉ cầu đánh với Lý Thất Dạ một trận.
Nhìn thấy ánh mắt của Kim Quang Thượng Sư, Lý Thất Dạ cười nhạt, hắn rất quen thuộc ánh mắt như thế. Ánh mắt khát vọng được đánh một trận, cũng không phải Kim Quang Thượng Sư hiếu chiến, mà là hắn khát vọng một đối thủ.
Năm đó hắn bồi dưỡng được Tiên Đế, bọn họ cũng có tâm tính như vậy, tâm tính như thế, Lý Thất Dạ có thể không rõ hay sao?
- Đánh với ta một trận, cũng không phải không thể được.
Lý Thất Dạ cười cười, nói:
- Ngươi cho rằng như vậy mới có thể kích phát tiềm lực của ngươi hay sao? Toàn lực ứng phó!
Kim Quang Thượng Sư im lặng một lúc, vẻ mặt hắn rất trịnh trọng và nghiêm túc.
- Toàn lực ứng phó, như vậy có thể đánh một trận thật sảng khoái.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Một khi ta nặng tay, vậy thì khó nói, một khi đánh quá mạnh, có lẽ ngươi sẽ tan thành mây khói, thân tử đạo tiêu.
Lý Thất Dạ nói rất hời hợt, tâm thần Kim Quang Thượng Sư rung động, khả năng như thế, hắn không phải chưa tưởng tượng qua.
Đồng thời, Lý Thất Dạ nói rất nhẹ nhàng cũng lộ ra một tin tức, Lý Thất Dạ có lòng tin trảm hắn.
Tồn tại đạt tới độ cao như bọn họ đều không coi nhẹ mình và càng không cuồng vọng xem thường đối thủ, Lý Thất Dạ nói nhẹ nhõm và ung dung như vậy, có thể tưởng tượng thực lực Lý Thất Dạ mạnh cỡ nào.
Đặc biệt cường đại như hắn, Kim Quang Thượng Sư càng mong muốn Lý Thất Dạ cường đại hơn mình.
Đối mặt đối thủ cường đại như thế, thậm chí chính mình có khả năng thân tử đạo tiêu, như thế càng làm nội tâm Kim Quang Thượng Sư rung động mạnh.
Đối mặt với tử vong, không có bao nhiêu người có thể bình tĩnh tự nhiên, người có thể bỏ qua tử vong chân chính, hoặc là biến thái tới cực điểm, hoặc là không có lựa chọn khác.
Kim Quang Thượng Sư không phải hai loại người này, cho nên, thời điểm tâm thần hắn rung động, gương mặt cũng ngưng trọng.
Có một ít tu sĩ trẻ tuổi nghe thấy Lý Thất Dạ nói như vậy, trong nội tâm đã bất mãn, đặc biệt là một ít người xem Kim Quang Thượng Sư như thần tượng, trong nội tâm càng bất mãn hơn nữa, bọn họ không nhịn được nói thầm:
- Còn chưa giao thủ đã dám nói có thể chém giết Kim Quang Thượng Sư, thật dõng dạc, đệ nhất hung nhân quá cuồng vọng rồi.
Đệ nhất hung nhân cường đại, đây là việc rất nhiều người chứng nhận, ngay cả Trường Tồn Bất Hủ cũng thừa nhận đệ nhất hung nhân cường đại, tất cả mọi người hiểu rõ, Lý Thất Dạ tuyệt đối có được thực lực Thuỷ tổ.
Nhưng hiện tại Lý Thất Dạ nói chuyện rất bình thản, lại nói trảm Kim Quang Thượng Sư với vẻ mặt bình tĩnh như không có việc gì, dường như chém giết Kim Quang Thượng Sư là chuyện quá dễ dàng.
Vào lúc này, có ít người đưa mắt nhìn nhau, ngay cả lão tổ Trường Tồn cũng nói với nhau:
- Đệ nhất hung nhân thật sự cường đại tới trình độ như thế? Không thể nào.
Dù sao, nội tình Kim Quang Thượng Sư rất sâu, người trong thiên hạ đều biết, hắn cường đại, người trong thiên hạ đều biết, nếu như nói đệ nhất hung nhân có thể dễ dàng chém giết Kim Quang Thượng Sư, mọi người sẽ khó tin tưởng.
- Có thể tỏa sáng trong thời gian ngắn ngủi thì sao?
Cuối cùng, ánh mắt Kim Quang Thượng Sư ngưng trọng, hắn nhìn vào mắt Lý Thất Dạ, thần thái trịnh trọng, nghiêm túc và trang trọng, nói ra:
- Làm tảng đá ngàn vạn năm, nó cũng chỉ là tảng đá mà thôi, sẽ không có ý nghĩa gì.
- Nói hay lắm.
Lý Thất Dạ gật đầu, hắn khen một tiếng và nói:
- Tảng đá làm sao có thể hiểu được ánh sáng của pháo hoa, tốt, ta chiến với ngươi một trận.
- Đa tạ đạo huynh.
Kim Quang Thượng Sư liền ôm quyền, thần thái hưng phấn.
Vào lúc này, cho dù Kim Quang Thượng Sư không tỏa ra chiến ý của mình, chiến ý của hắn vẫn tràn ngập thiên địa, giống như chiến ý của hắn không phải do hắn sinh ra, mà là thiên địa sinh ra.
Tuy cùng là chiến ý, nhưng chiến ý giữa Kim Quang Thượng Sư hoàn toàn khác với Kim Biến Chiến Thần, Kim Biến Chiến Thần bộc phát chiến ý giống như nói cho người trong thiên hạ biết, lão tử hiếu chiến, ai dám chọc ta, ta sẽ diệt cả nhà ngươi.
Trên thực tế, Kim Quang Thượng Sư cũng hiếu chiến, chiến ý của hắn mạnh vượt xa Kim Biến Chiến Thần có khả năng so sánh, nhưng vào ngày bình thường, chiến ý của Kim Quang Thượng Sư như giếng nước, vô cùng tĩnh lặng.
Cho dù thời điểm lâm chiến, chiến ý của hắn hơi tỏa ra một ít mà thôi.
Cũng không phải chiến ý hung hãn, mặc kệ địch nhân cường đại thế nào, tình cảnh hung hiểm cỡ nào, Kim Quang Thượng Sư cũng không sợ, đều có được quyết tâm đánh một trận.
Đây chính là chênh lệch, cho nên thiên phú của Kim Biến Chiến Thần cao hơn nữa cũng không thể so sánh với Kim Quang Thượng Sư.
- Đạo huynh, ta sẽ dùng toàn lực ứng phó.
Lúc này, gương mặt Kim Quang Thượng Sư tỏa sáng, người ta có cảm giác hắn tràn ngập sức sống.
Cũng không phải nói Kim Quang Thượng Sư vừa rồi không có sức sống, trái lại, tùy thời tùy khắc, Kim Quang Thượng Sư đều tràn ngập sức sống, tràn ngập sinh mệnh lực vô cùng.
Nhưng, trước đó, Kim Quang Thượng Sư chính là tồn tại vô thượng, cường đại mà vô địch.
Kim Quang Thượng Sư bây giờ là thanh niên hai mươi tuổi, nhiệt huyết đang gào thét trong tim, cũng là nhiệt huyết của tuổi thanh xuân, bất cứ người nào cũng cảm thấy mê muội và say mê.
- Đây chính là năm tháng.
Nhìn thấy thần thái Kim Quang Thượng Sư tràn ngập sức sống, Lý Thất Dạ cũng cảm khái, vừa cười vừa nói:
- Tuổi trẻ khinh cuồng, đây chính là thời gian tốt nhất thế gian, nhân sinh khoái ý, tất cả sẽ bị thời gian mài mòn.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một chút, vừa cười vừa nói:
- Rất tốt, ta sẽ cho ngươi biết thế là đại đạo đỉnh phong!
- Đại đạo đỉnh phong!
Nội tâm Kim Quang Thượng Sư rung động, Lý Thất Dạ nói rất tùy ý nhưng vô cùng khí phách, việc này không chỉ chứng minh hắn bế nghễ tám phương, hơn nữa còn bế nghễ thiên thu vạn cổ, cho dù vang dội cổ kim thế nào, mình ta vô địch.
- Sắp khai chiến, một trận chiến của Thuỷ tổ, tuyệt đối không thể bỏ qua.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ và Kim Quang Thượng Sư sắp đánh nhau, không biết có bao nhiêu người hưng phấn, không biết có bao nhiêu người quát to.
Trong khoảng thời gian ngắn, bất kể là cường giả trẻ tuổi hay đại nhân vật thế hệ trước, hoặc lão tổ vô địch, bọn họ cực kỳ hưng phấn, bọn họ đang mở to mắt nhìn.
Cuộc chiến Thuỷ tổ, đối với tu sĩ khắp thiên hạ, đây là sự việc trọng đại có thể gặp mà không thể cầu.
Đối với vô số tu sĩ khắp thiên hạ, nếu có thể nhìn thấy cuộc chiến Thuỷ tổ, xem như không sống uổng đời này.
Đặc biệt đối với tồn tại thực lực cường đại như Trường Tồn, như Chân Đế, nếu bọn họ tận mắt nhìn thấy trận chiến Thủy tổ, bọn họ sẽ có thu hoạch, nói không chừng tương lai sẽ có trợ giúp lớn trong lĩnh ngộ đại đạo.
Cơ hội tốt trời ban như thế, đối với tu sĩ trong thiên hạ mà nói, bọn họ sẽ bỏ qua sao? Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả tu sĩ cường giả đều tập trung tinh thần quan sát, không muốn bỏ qua bất cứ chi tiết nào.
Đương nhiên, trong Thiên Khư, tất cả tu sĩ cường giả đều lui lại, bọn họ đều tiến vào trong Thiên Hùng quan.
Cuộc chiến Thuỷ tổ, uy lực từ trận chiến quá mạnh, có thể nói vô địch thế gian, một khi lực lượng như vậy trùng kích, không nói tu sĩ bình thường, cho dù là lão tổ Trường Tồn cũng phải tan thành mây khói.
Lực lượng như thế, trên đời này không có bao nhiêu người có thể đỡ nổi, cho nên, chỉ có lui vào trong Thiên Hùng quan mới tính là an toàn nhất.
Bên trong Thiên Hùng quan, trừ không ít lão tổ đích thân tới quan sát ra, còn có rất nhiều đạo thống trú đóng tại Thiên Hùng quan xây dựng đài cao cung cấp cho các đệ tử quan sát.
Dù sao, cuộc chiến Thuỷ tổ, lại là đơn đả độc đấu, đệ tử bình thường không nhìn thấy, bởi vì tốc độ quá nhanh, khoảng cách quá xa xôi, cho nên, bọn họ chỉ có thể vận dụng thiên kính quan sát.
Vào lúc này, thân thể Lý Thất Dạ chậm rãi bay lên, hắn tiến vào trong Thiên Khư.
Kim Quang Thượng Sư theo sát phía sau, cũng bước vào trong Thiên Khư, tiến vào bầu trời mênh mông.
Uy lực cuộc chiến của bọn họ quá cường đại, bọn họ cũng không muốn ảnh hướng đến người vô tội, cho nên, Thiên Khư là nơi thích hợp nhất.
Đứng trong Thiên Khư, Lý Thất Dạ không bộc phát khí tức vô địch của mình, Kim Quang Thượng Sư cũng không tận lực phóng thích uy áp Thủy tổ của bản thân, hắn thập phần tự nhiên.
- Sử dụng binh khí đi.
Lý Thất Dạ cười cười, nói:
- Tay không tấc sắt, ngươi không phải đối thủ của ta.
Vẫn chưa khai chiến, Lý Thất Dạ đã nói Kim Quang Thượng Sư không là đối thủ của mình, lời này làm không ít người không phục, nhưng mọi người cũng xác nhận Lý Thất Dạ cường đại, hắn có thực lực Thủy tổ, hắn thật sự có tư cách kiêu ngạo.
Keng!
Vào lúc này, Kim Quang Thượng Sư cầm một kiện binh khí, binh khí ra khỏi vỏ, dường như thế gian đắm chìm trong ánh bình minh, hơn nữa từ âm thanh của binh khí, mọi người biết nó rất nặng.
Lúc này, trên bờ vai Kim Quang Thượng Sư bác một cây búa, cây búa này lớn thế nào? Cán búa to như rặng núi nhỏ, cây búa lại lớn như đại lục.
Như thế Cự phủ, ngươi có thể tưởng tượng nó là đến cỡ nào cực lớn, Kim Quang Thượng Sư bắt nó khiêng tại trên bờ vai, sửa chữa người lộ ra thập phần nhỏ bé, như là một con kiến đồng dạng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.