Đế Bá

Chương 4498: Nắm đấm ta lớn




Lý Thất Dạ vừa nói ra lời này, tất cả mọi người trợn mắt nhìn.
Khê Hoàng ở đây, đại quân Tiên Đồng sơn cũng ở đây, càng có Chập Long là hộ đạo của Kim Quang thượng sư ở đây, hiện tại Lý Thất Dạ trực tiếp bảo bọn họ cút, hắn nói chuyện quá mức bá đạo.
Bảo Khê Hoàng cút, bảo Chập Long cút, như vậy tương đương bảo Kim Quang thượng sư cút!
Thử hỏi xem, nhìn khắp toàn bộ Tiên Thống giới, không nói là Kim Quang thượng sư, chỉ nói về Khê Hoàng và Chập Long, có người nào dám bảo bọn họ cút? Dường như không có bất kỳ người nào dám làm như vậy.
Hiện tại đệ nhất hung nhân trực tiếp bảo đám người Khê Hoàng cút, hắn bá đạo và hung hãn không ai sánh bằng.
Vừa nghe thấy Lý Thất Dạ nói như vậy, rất nhiều người còn cho rằng mình nghe lầm, qua một lúc lâu mới khôi phục tinh thần như cũ, bọn họ phát hiện mình không nghe lầm, đệ nhất hung nhân thật sự bảo đám người Khê Hoàng cút!
- Chuyện này… chuyện này… Hắn quá kiêu ngạo rồi.
Sau khi khôi phục tinh thần, rất nhiều người hít khí lạnh và thì thào tự nói.
Cho dù thực lực Khê Hoàng không đạt tới cấp bậc Thủy tổ, nhưng nơi này có Chập Long là cường giả Viễn Đạo Trường Tồn, thực lực của hắn chưa chắc yếu hơn Kim Quang thượng sư và Lan Thư Tài Thánh.
Trong toàn bộ thế gian, chỉ có vài người có thể sánh vai với Chập Long, đừng nói năm ngón tay, chỉ sợ ba ngón tay cũng có thể đếm được.
Hiện tại Lý Thất Dạ lại trực tiếp bảo đám người Khê Hoàng cùng Chập Long cút, nếu như bất cứ kẻ nào nghe thấy lời này, bọn họ đều cảm thấy hắn quá kiêu ngạo, cho dù do đệ nhất hung nhân nói ra cũng làm mọi người có cảm giác không thể tin nổi.
Dù sao, Kim Quang thượng sư cũng tốt, Chập Long cũng được, bọn họ đều có thực lực Thủy tổ, có người dám bảo bọn họ cút trước mặt người trong thiên hạ, làm như vậy là không cho bọn họ mặt mũi.
- Đệ nhất hung nhân, hắn chưa bao giờ biết khiêm nhường là gì.
Có một ít cường giả nghe thấy Lý Thất Dạ nói vậy, nội tâm bọn họ bất mãn.
- Hắn đâu chỉ không hiểu khiêm nhượng, hắn còn không biết khách khí là gì.
Có đại nhân vật cười khổ, lắc đầu nói ra:
- Ngươi nhìn thấy hắn từng đặt người nào vào trong mắt chưa, Chân Đế cũng tốt, Trường Tồn cũng được, hắn xem bọn họ như con sâu cái kiến. Hiện tại hắn vẫn dùng ánh mắt như thế đối đãi với Viễn Đạo, với Trường Tồn.
- Ta đã gặp qua rất nhiều người không coi ai ra gì, nhưng ta lần đầu tiên nhìn thấy có người dám không xem Thủy tổ và Viễn Đạo Trường Tồn ra gì.
Cũng có chưởng môn đại giáo cười khổ, hắn còn cảm thấy bất đắc dĩ.
Mặc dù tất cả mọi người cho rằng đệ nhất hung nhân nói lời như vậy là kiêu ngạo, nhưng không người nào dám dị nghị hay làm thấp đi, ai cũng biết, thực lực đệ nhất hung nhân quá cường đại, tồn tại có được thực lực Thủy tổ, hắn phách lối hơn nữa, bất cứ kẻ nào cũng phải câm miệng và đứng sang một bên.
- Thật ngông cuồng.
Cũng có lão tổ cảm thấy đệ nhất hung nhân nói ra lời như vậy là quá cuồng vọng:
- Thực lực của Kim Quang thượng sư, Chập Long mạnh cỡ nào, trên thế gian có bao nhiêu người địch lại? Nếu bọn họ liên thủ, hoàn toàn có thể quét ngang toàn bộ Tam Tiên giới, chẳng lẽ đệ nhất hung nhân thật sự cho rằng mình có thể một địch hai sao?
- Khê Hoàng quá dễ nói chuyện, hừ, đổi lại là ta, ta đã sớm nổi giận.
Cũng có người can thiệp chuyện bất bình vì Khê Hoàng cùng Kim Quang thượng sư.
Sau khi Lý Thất Dạ nói như vậy, trong xe ngựa im lặng một lúc.
Qua thời gian thật lâu, Khê Hoàng lại lên tiếng lần nữa:
- Lý công tử, nơi này có nhiều huyền diệu, có thể nói là vô cùng, tại sao công tử không cộng hưởng?
Nghe thấy Khê Hoàng nói như vậy, không ít người liếc nhìn nhau, thời điểm Khê Hoàng nói ra lời này, mọi người đều biết, Khê Hoàng đã đưa ra nhượng bộ, bọn họ nguyện ý cộng hưởng khối đại lục này với Lý Thất Dạ.
Khê Hoàng nhượng bộ, mặc dù làm không ít người giật mình nhưng rất nhiều lão tổ lại cho rằng như vậy mới bình thường, dù sao, cuộc chiến Thủy tổ không phải tầm thường, Khê Hoàng vô cùng cẩn thận với việc như thế, nàng cũng không dám đối địch với kẻ mạnh như Lý Thất Dạ.
- Cộng hưởng?
Lý Thất Dạ cười nhạt và nói:
- Nắm đấm ta lớn, tại sao phải cộng hưởng!
Hắn nói một câu rất tùy ý nhưng không khác gì nắm đấm nện vào trái tim bọn họ, cũng làm nhiều người hít thở không thông.
Lý Thất Dạ dã man không nói đạo lý và vô cùng bá đạo, nhưng đây là chân lý quyết định toàn bộ giới tu luyện, thậm chí có thể nói là chân lý tuyên cổ bất biến.
Nắm tay người nào lớn, lời của người đó có đạo lý!
Thử nghĩ xem, lúc trước, chẳng phải đám người Khê Hoàng cũng như vậy hay sao? Đại quân Tiên Đồng sơn chiếm cứ khối đại lục này và xua đuổi các tu sĩ khác ra bên ngoài.
Hiện tại Lý Thất Dạ cũng làm việc như thế với Tiên Đồng sơn, chỉ làm tiếp một lần mà thôi.
Đương nhiên, so với Lý Thất Dạ đến, Tiên Đồng sơn còn nhã nhặn hơn một chút, vẫn khách khí dùng lời nói khuyên nhũ, không trần trụi giống Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ trực tiếp vạch mặt với nhau, hắn làm trực tiếp, hung hãn và dã man.
- Đệ nhất hung nhân, không thể nhìn thấu cách làm người của hắn.
Có một ít Trường Tồn cười khổ.
Không ai phủ nhận lời nói chân lý của Lý Thất Dạ, nắm tay người nào lớn, lời người đó có đạo lý. Nhưng trăm ngàn vạn năm qua, bao nhiêu tồn tại vô địch, bao nhiêu đạo thống, bọn họ không dám trực tiếp nói ra lời như thế.
Người nào cũng hiểu đệ nhất hung nhân có thể nói chuyện nhã nhặn, nói đường hoàng chính khí hơn một ít, nhưng Lý Thất Dạ lại không làm như vậy, trực tiếp và hung hãn.
Nếu như nói, những người khác dám nói với Khê Hoàng như vậy, hoặc dám bảo Kim Quang thượng sư cút, người trên thế gian sẽ xì mũi coi thường, mọi người sẽ cho rằng kẻ đó không biết tự lượng sức mình.
Nhưng đệ nhất hung nhân nói ra lời như vậy, mặc dù có một số người hoài nghi nhưng cũng có một số người cảm thấy đệ nhất hung nhân nói quá mức dã man mà thôi, cũng không kẻ nào dám xì mũi xem thường.
Bởi vì đệ nhất hung nhân thật sự có lực lượng đánh với Kim Quang thượng sư một trận, hoặc là nói, đệ nhất hung nhân có được lực lượng đánh với bất cứ kẻ nào trên thế gian.
Đối với việc Lý Thất Dạ nói năng trực tiếp và bá đạo, Khê Hoàng trong xe ngựa im lặng một hồi, sau đó nàng mới nói:
- Lý công tử, nơi đây không thể coi thường, đối với phu quân ta, đối với Tiên Đồng sơn ta, đều có được ý nghĩa vô cùng trọng yếu, nếu công tử nguyện ý hợp tác với chúng ta, tất cả đều có thể nói chuyện.
Khê Hoàng là tồn tại thế nào, với tư cách thê tử của Kim Quang thượng sư, nàng nói chuyện như vậy đã đủ thành ý.
Tất cả mọi người nghe Khê Hoàng nói thế, bọn họ âm thầm gật đầu, nữ tử như Khê Hoàng rất hiếm thấy, không hổ danh thê tử Thủy tổ, rất ít nữ tử trên thế gian làm được.
Đối với bao nhiêu người, có được kiều thê như thế, còn đòi hỏi gì?
- Có cái gì tốt nói. Lý Thất Dạ nở nụ cười, lắc đầu, hoàn toàn không có hứng thú.
Khê Hoàng không hết hi vọng, nói:
- Lý công tử, chúng ta không lấy nhiều, chỉ muốn một vật trong đó, chỉ vật này là đủ. Nếu công tử nguyện ý, chúng ta nguyện ý dùng bất cứ vật gì trao đổi.
Khê Hoàng nói ra  lời này, không ít người động dung. Phải biết, Khê Hoàng chiếm cứ khối đại lục trước đệ nhất hung nhân, hiện tại Khê Hoàng lại đưa ra nhượng bộ lớn như thế, không chỉ nguyện ý hợp tác với Lý Thất Dạ, thậm chí nguyện ý xuất ra bất cứ vật gì trao đổi với Lý Thất Dạ, thử nghĩ xem, lòng dạ Khê Hoàng rộng rãi cỡ nào.
Đổi lại những người khác, thân ở địa vị cao, chỉ sợ đã sớm trở mặt.
- Ta muốn, các ngươi không cho được.
Lý Thất Dạ cười cười, lắc đầu, trực tiếp cự tuyệt thỉnh cầu của Khê Hoàng.
Trong xe ngựa lại im lặng.
- Đệ nhất hung nhân, hắn thật sự khinh người quá đáng.
Có người nhìn thấy việc này liền bất bình thay Khê Hoàng.
Cũng cường giả có thế hệ trước nhìn sang tu sĩ lên tiếng bất bình, lạnh nhạt nói:
- Thời điểm Tiên Đồng sơn khu trục các tu sĩ đi ra ngoài, tại sao không thấy ngươi lên tiếng nói lời này, sao không thấy ngươi can thiệp chuyện bất bình?
Tên tu sĩ vừa lên tiếng bất bình im miệng, gương mặt hắn đỏ bừng và ấp úng, cũng không thể nói được câu nào.
Mặc dù cũng có người can thiệp bất bình vì Khê Hoàng, cũng có người cảm thấy đệ nhất hung nhân quá mức hung hăng càn quấy và cuồng vọng.
Nhưng đối với một ít lão tổ mà nói, chuyện như vậy không thể bình thường hơn được nữa. Trước đó, chẳng phải Tiên Đồng sơn cũng xua đuổi những người khác hay sao?
Hiện tại chẳng qua là báo ứng tới nhanh, đệ nhất hung nhân lặp lại việc Tiên Đồng sơn vừa làm mà thôi.
Đương nhiên, đối với chuyện xảy ra, không người nhìn hả hê, cũng không ai muốn dẫn lửa thiêu thân, huống chi, bất kể là Khê Hoàng hay Kim Quang thượng sư, thực lực của bọn họ vẫn làm cường giả trong thiên hạ kính sợ.
- Lý công tử, thật sự cần phải đối cứng với nhau sao?
Sau khi im lặng một lúc, Khê Hoàng lại lên tiếng.
Mặc dù Khê Hoàng nguyện ý nhượng bộ, cũng không muốn đối địch với Lý Thất Dạ có thực lực Thủy tổ, nhưng việc này cũng không đại biểu Khê Hoàng sợ ai, cũng không có nghĩa Khê Hoàng mềm yếu trước mặt Lý Thất Dạ.
- Không, ngươi nói sai rồi.
Lý Thất Dạ cười cười, hắn khẽ lắc đầu, nói:
- Không phải chọi cứng, ngươi quá xem trọng mình rồi, ngươi đang lấy trứng chọi đá. Mặc dù ta cũng có hảo cảm với người như ngươi, nhưng nếu như ngươi cản đường ta, ta sẽ giết ngươi, cũng không ngại huyết tẩy nơi này.
Lý Thất Dạ nói ra những câu máu me đầm đìa, rất nhiều người có mặt hít khí lạnh, sởn tóc gáy.
Trong khoảng thời gian ngắn, không biết có bao nhiêu người nhìn nhau, mọi người đều biết, bão tố sắp tới.
- Đạo hữu, ngươi nói chuyện quá hùng hổ dọa người rồi.
Cuối cùng, một giọng nói già nua vọng ra từ nơi sâu trong đại lục.
Giọng nói như tới từ cửu thiên, cho dù không gặp người, chỉ nghe thấy tiếng nói cũng làm người ta rùng mình, nội tâm mọi người sinh ra lòng tôn kính.
- Chập Long!
Nghe thấy giọng nói già nua đó, cho dù không có ai nhìn thấy Chập Long nhưng cũng biết là hắn nói.
Khi Chập Long lên tiếng, nội tâm nhiều người rung động một cách khó hiểu, một Viễn Đạo Trường Tồn, đặt ở thời đại nào cũng đáng giá người khác kính nể, đặc biệt là đối với Chân Thần.
Chập Long, hắn đang ở sâu trong đại lục, với tư cách Viễn Đạo Trường Tồn, không ai có thể hoài nghi thực lực của hắn, cho nên rất nhiều người đều nhìn sang Lý Thất Dạ.
Mặc dù Kim Quang thượng sư chưa tới nơi này nhưng Chập Long đã có mặt ở đây, nếu như đệ nhất hung nhân đánh với Chập Long một trận, tình cảnh sẽ như thế nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.