Đế Bá

Chương 4483: Điềm Không May




Viên đá nằm ở đó, dường như nó vẫn nằm đó suốt trăm ngàn vạn năm qua.
Quan trọng nhất là, không phải đặt viên đá ở đó trong bao lâu, mà là viên đá này tồn tại trong bao lâu.
Thời điểm cẩn thận quan sát viên đá, người ta sẽ cảm thấy viên đá như tồn tại từ tuyên cổ, dường như Tam Tiên giới còn chưa tồn tại thì nó đã tồn tại, thời điểm thiên địa chưa bắt đầu, vạn vật chưa sinh ra, nó cũng xuất hiện trên thế gian.
Khi nhìn thấy viên đá, mọi người đều có cảm giác thiên địa chưa sinh thì viên đá đã tồn tại.
Cho nên, thời điểm quan sát viên đá, có một vị lão tổ thì thào tự nói:
- Chẳng lẽ thiên địa chưa hình thành thì viên đá đã tồn tại?
Nghe nói như thế, mọi người hít khí lạnh, bọn họ cũng cảm thấy tâm thần rung động.
Nếu như nói viên đá đã tồn tại khi thiên địa chưa bắt đầu, như vậy trong viên đá sẽ ẩn chứa lực lượng vô cùng khủng khiếp.
Mặc dù các vị lão tổ cũng không biết viên đá này có lai lịch như thế nào, nhưng bọn họ cũng nhìn ra được, viên đá kia tuyệt đối bất phàm.
Oanh!
Tiếng nổ lớn vang lên, thời điểm các lão tổ có dự đoán về viên đá, bỗng nhiên ngay lúc này, toàn bộ Thiên Khư rung động.
Toàn bộ không gian Thiên Khư như căng ra, ngay sau đó bầu trời Thiên Khư mở rộng vô hạn, dường như không gian đã bị bóp méo.
Trong thời gian ngắn ngủi, không gian bị kéo rách ngàn vạn dặm, thậm chí nhiều hơn.
Thời điểm không gian mở rộng vô hạn, thiên địa nổ vang, dường như có cự thú khủng bố đã thức tỉnh, dạng cự thú này tùy tiện lật người cũng làm toàn bộ không gian vỡ ra.
Lúc vụ nổ bộc phát, Phi Địa trì tỏa ra hào quang, bên trong hào quang là sương mù dày đặc bay lên trời.
Cùng lúc đó, giữa thiên địa tràn ngập khí tức tuyệt thế vô song, chỉ một sợi khí tức vô song đều có thể đè sập thiên địa, chỉ một sợi khí tức cũng có thể chém giết Chân Đế, trấn diệt Trường Tồn.
- Trời ơi, không tốt, thiên địa có biến!
Cảm nhận thiên địa sắp sụp đổ, khí tức vô song có thể chém giết Chân Đế, rất nhiều người sợ hãi hồn phi phách tán.
Có một người rống to:
- Chạy mau, chỉ sợ có điềm xấu phát sinh, Phi Địa trì sắp bạo phát.
Lúc này có rất nhiều tu sĩ tiến vào Thiên Khư giật mình, nhìn thấy dị tượng xảy ra trên Phi Địa trì, bọn họ không dám dừng lại, rất nhiều tu sĩ cường giả xoay người bỏ chạy, thoát đi càng xa càng tốt, nhưng có thật nhiều tu sĩ đạo hạnh không đủ cường đại, lúc Phi Địa trì bộc phát đã trấn áp bọn họ, cũng quỳ rạp xuống đất, cũng không ai có thể động đậy.
Oanh!
Tiếng nổ mạnh truyền khắp Thiên khư, cũng kinh động toàn bộ Tiên Thống giới, dường như cả thế giới sẽ bị nổ tung.
Lúc sương mù Phi Địa trì phun ra ngoài, dường như có tồn tại chí cao vô thượng thức tỉnh, lực lượng vạn cổ có thể trấn áp cửu thiên thập địa, vạn vật sinh linh cũng phải thần phục trước lực lượng đó, tu sĩ cường đại khi đối mặt với lực lượng bộc phát, bọn họ có cảm giác mình giống như giun dế.
Nên như vậy lực lượng kinh khủng bộc phát, không biết đã kinh động bao nhiêu đại nhân vật trong Tiên Thống giới.
Có thế hệ vô địch nhìn vào Thiên Khư, vẻ mặt thay đổi, hít sâu một hơi và nói:
- Chẳng lẽ có thứ gì đó xuất thế?
- Đại hung…
Cũng có lão tổ vô song nhìn vào Thiên Khư xa xa, miệng lẩm bẩm.
Trong cổ điện, lúc vụ nổ sinh ra, toàn bộ cổ điện cũng chấn động vài cái, âm thanh vang lên không dứt bên tai, có gạch ngói rơi xuống.
Lực lượng tuyên cổ vô địch bao phủ khắp nơi, cho dù là cổ điện cũng bị bao phủ.
- Đây là lực lượng gì!
Vừa cảm nhận lực lượng tuyên cổ tràn ngập thiên địa, các lão tổ sợ hãi.
Hoàng Tôn Chân Đế cũng hít khí lạnh, sắc mặt thay đổi, nói ra:
- Chẳng lẽ có đại hung tuyên cổ sắp thức tỉnh?
Hoàng Tôn Chân Đế nói như vậy, nội tâm rất nhiều người sợ hãi.
Vào lúc này, đại hắc ngưu xoay người lại, đôi mắt như chuông đồng bắn ra thần quang vô tận, hắn nhìn vào chỗ sâu bên trong, vẻ mặt ngưng trọng và nói:
- Là Phi Địa trì, cự đầu Phi Địa trì thức tỉnh.
Vừa nói, đại hắc ngưu lại nhìn sang viên đá kia, nói ra:
- Cự đầu Phi Địa trì thèm thuồng thứ này!
- Cự đầu Phi Địa trì!
Nghe thấy đại hắc ngưu nói thế, các lão tổ nổi gai ốc, bọn họ hít khí lạnh.
Phi Địa trì, một trong lục đại Thục địa, thần bí khó lường, hung hiểm vạn phần, cường đại như Viễn Hoang Thánh Nhân đối mặt với Phi Địa trì cũng phải rút lui, thậm chí có khả năng bị tổn thất nặng, nếu như Phi Địa trì thật sự muốn đoạt viên đá, thử hỏi trên thế gian còn có ai địch nổi?
- Ha ha, đại thánh nhân, nhiệm vụ bảo hộ viên thần thạch này giao cho ngươi.
Đại hắc ngưu cười ha ha, nói vừa xong, hắn chở Liễu Yến Bạch xoay người bỏ chạy.
Chỉ trong nháy mắt, đại hắc ngưu vượt qua không gian, xuyên qua ức vạn dặm, trong không gian còn quanh quẩn tiếng nói của hắn:
- Chạy mau, còn đứng ngây ra đó làm gì?
Đám người Hoàng Tôn Chân Đế ngây ngốc, phục hồi tinh thần lại, tất cả mọi người đều bỏ chạy.
- Đạo huynh, cẩn thận, bảo trọng.
Thời điểm Huệ Thanh Tuyền rời đi còn dặn dò Lý Thất Dạ một câu, nàng lập tức biến mất ngay sau đó.
Không đánh mà chạy, đối với tu sĩ mà nói, đây là việc vô cùng nhục nhã, cũng là chuyện rất mất mặt, chỉ có điều, hiện tại tiền bối như đại hắc ngưu cũng phải xoay người bỏ chạy, đám vãn bối  bọn họ còn cố kỵ cái gì chứ?
Cho nên, các lão tổ lập tức bỏ chạy theo đại hắc ngưu, thần thái không được tự nhiên.
Đối với việc đám người đại hắc ngưu vứt bỏ tự mình quay người chạy đi, Lý Thất Dạ cũng chỉ cười cười, hắn tiện tay thu viên đá vào trong tay.
Đại hắc ngưu lướt đi như tia chớp, vượt qua tuyên cổ, chạy qua vô số không gian, hắn muốn nhanh chóng rời khỏi Thiên Khư.
Đám người Hoàng Tôn Chân Đế cũng đi theo sau lưng đại hắc ngưu, chạy nhanh như bay, bọn họ bỏ trốn khỏi Thiên khư.
Thời điểm bọn họ chạy ra khỏi Thiên Khư, một tiếng nổ lớn vang lên, lực lượng tuyên cổ vô địch bộc phát trong nháy mắt, giống như nước sông tỏa ra sóng ngầm cuồn cuộn.
Đại hắc ngưu xoay người nhìn lại, nhìn thấy trong Phi Địa trì bộc phát sương mù bao phủ toàn bộ Thiên Khư, toàn bộ Thiên khư bị sương mù vô tận bao phủ.
Trong sương mù lờ mờ, lại ẩn ẩn có thể nhìn thấy ánh sáng do Phi Địa trì tỏa ra, ánh sáng Phi Địa trì lóe sáng giống như ngọn đèn trong bóng tối, giống như tia sáng dẫn đường cho người ta tiến lên.
Trong sương mù mông lung, một tia sáng làm người ta không an tâm lóe sáng, ai nhìn thấy cũng phải run rẩy, cũng không phải ánh sáng trong bóng tối, mà là ánh mắt của cự thú hồng hoang khủng bố đang nhìn vạn vật, người nào cũng có thể nhận ra tham lam trong tia sáng.
Vào lúc này, toàn bộ sương mù tràn ngập Thiên Khư giống như cự thú há to miệng, chỉ cần nó há miệng là có thể nuốt toàn bộ thiên địa, chỉ cần nó há miệng hút vào, như vậy sẽ hút toàn bộ Tam Tiên giới vào trong miệng.
Nghĩ tới điểm này, rất nhiều lão tổ, cường nhân đều lạnh run, bọn họ rùng mình vài lần, thử nghĩ xem, ức vạn sinh linh Tam Tiên giới, vô số đạo thống, ức vạn tu sĩ có khả năng bị Phi Địa trì ăn sạch, đây là việc đáng sợ cỡ nào?
- Đây là điềm xấu.
Nhìn thấy Thiên Khư bị sương mù bao phủ, có lão tổ thì thào tự nói.
Nhưng đối với vấn đề này, không có ai biết, vạn cổ đến nay, tất cả mọi người đều biết rõ Phi Địa trì chính là đại hung, hung hiểm không gì sánh được, nhưng không có ai biết, bên trong Phi Địa trì có tồn tại đáng sợ cỡ nào.
Oanh!
Tiếng nổ lớn vang lên, sương mù gắn kết với Thiên Khư, lúc tất cả mọi người vẫn chưa khôi phục tinh thần, một bàn tay khổng lồ xuất hiện trong Thiên Khư, bàn tay đó do sương mù ngưng tụ tạo thành.
Bàn tay khổng lồ, nó lớn tới mức không đo đạc được, thời điểm nhìn thấy bàn tay khổng lồ, tất cả mọi người run rẩy vài lần, bởi vì thời điểm bàn tay vỗ xuống, dường như nó có thể đánh nát toàn bộ Tiên Thống giới.
May mắn chính là, bàn tay không có đánh vào Tam Tiên giới, bàn tay chỉ xiết chặt mà thôi.
Oanh, oanh, oanh…
Từng tiếng nổ vang lên không dứt bên tay, thời điểm bàn tay khổng lồ thu lại, không chỉ Thiên Khư lắc lư, dường như toàn bộ Tiên Thống giới cũng lắc lư không ngừng.
Bàn tay quá khổng lồ, thời điểm nó khép bàn tay lại cũng đủ nghiền nát thế gian.
Nhìn thấy bàn tay đang xiết chặt, tất cả mọi người sợ hãi không dám động đậy.
- Nó, nó, nó muốn làm gì.
Khi phát hiện năm ngón tay xiết lại, mọi người sợ hãi, bàn tay có thể nghiền nát toàn bộ Tam Tiên giới.
Đám người Hoàng Tôn Chân Đế nhìn nhau, bọn họ biết rõ bàn tay muốn làm gì, nó muốn thu thu cự vẫn bay ra từ Bất Độ hải, nó muốn đoạt viên đá trong cổ điện.
- Đại nhân, hắn, hắn không có sao chứ?
Nhìn thấy bàn tay khổng lồ muốn thu Thiên Khư, có lão tổ giật mình nói ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.