Đế Bá

Chương 3943: Một Kiếm Trảm Thế (1)




Ba đạo thần hoàn xuất hiện ngoài thân Mộc Kiếm Chân Đế cùng thân thể hoàng kim thật ra chính là bảo hồn của bốn món bảo vương.
Đồn rằng, Tứ Đại Bảo Vương dùng bảo hồn của bốn món bảo vương che chở chân mệnh, cho nên cho dù thân thể của Tứ Đại Bảo Vương có tan thành tro bụi đi nữa thì chân mệnh của hắn cũng không hề hấn gì.
Có thể nói, muốn giết Tứ Đại Bảo Vương thì nhất định phải phá hủy bốn bảo hồn che chở chân mệnh của hắn. Thế nhưng bảo hồn là không thể phá, Đế Thống Giới từng có người nói rằng có thể hủy diệt nhục thân của Tứ Đại Bảo Vương, thế nhưng lại không thể hủy diệt được chân mệnh của Tứ Đại Bảo Vương, cho nên mọi người đều cho rằng Tứ Đại Bảo Vương là giết không chết.
Đối với Tứ Đại Bảo Vương, bảo hồn chính là vốn liếng giữ mạng của hắn, thế nhưng lúc này hắn lại đưa bảo hồm bám lên người Mộc Kiếm Chân Đế, gia trì phòng thủ cho Mộc Kiếm Chân Đế, mọi loại bảo y đều không thể sánh với bảo hồn phụ thể.
- Lão hủ cũng tận sức mọn!
Lúc này, Quan Thụ Giả hét dài.
"Đùng..."
Trong nháy mắt, Văn Trúc Kim Thạch Thụ cao lớn xuất hiện, lúc này, Văn Trúc Kim Thạch Thụ như cắm rễ vào bên trong cơ thể của Mộc Kiếm Chân Đế.
Trong tiếng "đùng" này, toàn thân Mộc Kiếm Chân Đế dâng lên hào quang màu xanh lục, lúc này sức mạnh vô cùng vô tận trút vào trong cơ thể của Mộc Kiếm Chân Đế.
Sức mạnh như nước lũ này không chỉ đến từ Văn Trúc đạo thống, mà còn trải qua Văn Trúc Kim Thạch Thụ dung hợp, cho nên khiến cho Mộc Kiếm Chân Đế cuồn cuộn sinh cơ.
Hắn vốn có thể mượn được sức mạnh đạo thống, bây giờ thì như cắm rễ vào trong đạo nguyên, kéo lấy nội tình cùng sức mạnh của Mộc gia đạo thống, để sức mạnh đạo thống mượn được phát huy ra uy lực lớn nhất.
"Phanh..."
Lúc này, chỉ thấy Mộc Kiếm Chân Đế bước ra một bước, đạp nát hư không, đạp nát thiên địa vạn pháp.
Vào lúc này, Mộc Kiếm Chân Đế chỉ cần bước thôi thì cũng đã dẫm nát mọi thứ dưới chân, lúc này mọi thứ trở nên nhỏ bé, tựa như chỉ cần Mộc Kiếm Chân Đế bước ra một bước thì mọi thứ đều tan thành tro bụi.
Khi Mộc Kiếm Chân Đế dừng lại thì nhật nguyệt tinh thần, thiên địa vạn pháp đều đang rung chuyển, thế gian vận vật đều đang xôn xao, tựa như khi Mộc Kiếm Chân Đế dừng lại thì thiên địa không chịu nổi lực lượng của hắn, hắn chỉ cần phát ra một chút sức mạnh thôi thì cũng có thể hủy diệt thiên địa.
Nói khoa trương hơn, chỉ cần một sợi tóc của Mộc Kiếm Chân Đế rớt xuống thì cũng có thể đập vụn thế giới.
Lúc này, Mộc Kiếm Chân Đế có huyết khí không cạn, có trạng thái cứng không thể phá, có lực lượng không có giới hạn, lại thêm trạng thái thủy tổ, có thể tưởng tượng giờ đây Mộc Kiếm Chân Đế kinh khủng dường nào.
- Thủy tổ đích thân tới sao?
Thấy được Mộc Kiếm Chân Đế tùy tiện bước ra một bước thôi thì đã có khí thế đạp nát thiên địa, vô số người run sợ, vô số người rùng mình.
Lúc này Mộc Kiếm Chân Đế đang ở trạng thái đỉnh cao nhất, hắn đã tiến vào trạng thái vô địch, trạng thái này của hắn không còn đơn giản là bốn người liên thủ nữa, cũng không đơn giản là lực lượng của bốn người dồn chung một chỗ, mà đây là một phương pháp dung hợp vô song, nhờ nó mà Mộc Kiếm Chân Đế mới có trạng thái vô địch thế gian như bây giờ.
- Thế gian này, ngay lúc này, còn ai có thể đỡ nổi một kiếm của Mộc Kiếm Chân Đế sao?
Thấy được trạng thái lúc này của Mộc Kiếm Chân Đế, Chân Thần bất hủ cường đại cách mấy cũng cảm thấy run sợ.
Lúc này Mộc Kiếm Chân Đế chính là vô địch, mọi người nhìn nhau, nếu như hỏi Đế Thống Giới còn ai có thể địch lại Mộc Kiếm Chân Đế trong trạng thái này, người duy nhất mà mọi người nghĩ tới đó chính là Bách Nhật đạo nhân đã thành tựu trường tồn.
- Chân Đế chính là Chân Đế, tiềm lực vô tận.
Chân Thần bất hủ cảm khái, thậm chí là hâm mộ.
Có thể nói, trong bốn người Mộc Kiếm Chân Đế thì Mộc Kiếm Chân Đế là người trẻ tuổi nhất, thậm chí nếu luận đạo hạnh thì Mộc Kiếm Chân Đế là người đạo hạnh nông cạn nhất.
Thế nhưng giờ đây Mộc Kiếm Chân Đế trở thành chủ lực mạnh nhất trong bốn người, ba người Hươu Khách Ông chỉ có thể hỗ trợ Mộc Kiếm Chân Đế chứ không thể chính diện đấu với đệ nhất hung nhân.
Đây chính là ưu thế của Chân Đế, thân là Chân Đế, ưu thế của hắn Chân Thần bất hủ không thể sánh bằng, cho dù Chân Thần bất hủ cường đại cách mấy đi nữa thì tiềm lực của Chân Thần bất hủ cũng kém xa Chân Đế.
"Keng"
Lúc này Mộc Vân Kiếm trong tay Mộc Kiếm Chân Đế chỉ về phía Lý Thất Dạ, kiếm còn chưa ra, chỉ là chỉ một kiếm từ xa, thế nhưng mọi người đã rùng mình, thần hồn lạnh lẽo, có cảm giác hồn bay phách tán.
- Hôm nay, ngươi không chết, thì ta vong!
Lúc này tiếng nói của Mộc Kiếm Chân Đế vững vàng mạnh mẽ, miệng thốt chân ngôn, như thể một lời định đoạt sinh tử của Lý Thất Dạ.
- Chỉ có ngươi chết.
Lý Thất Dạ cười nhạt, ngay cả khi đối mặt với Mộc Kiếm Chân Đế trong trạng thái này thì hắn vẫn hời hợt, vẫn không quan tâm.
- Giết...
Mộc Kiếm Chân Đế không muốn nhiều lời, hai mắt trợn trừng, sát ý trong mắt bành trướng.
Khi Mộc Kiếm Chân Đế sát ý bành trướng thì thế giới run rẩy, tựa như toàn bộ thế giới sẽ tan vỡ bởi sát ý kinh khủng của hắn.
- Quá kinh khủng...
Cảm nhận được sát ý như lũ của Mộc Kiếm Chân Đế, vô số người chảy mồ hôi lạnh, hai chân mềm nhũn.
"Keng..."
Mộc Vân Kiếm đánh ra, Mộc Kiếm Chân Đế ra kiếm, một kiếm chém xuống, không có đại đạo ảo diệu, dưới lưỡi kiếm, chỉ có tuyệt sát!
Một kiếm chém xuống, thiên địa tan vỡ, chúng thần mất đầu. Lúc này mọi người đều có thể thấy rằng, một kiếm này chém xuống thì có thể giết sạch vạn thế thần linh, bất luận ngươi có là Chân Đế hay là chúng thần đi nữa thì cũng chỉ có thể đổ máu, chỉ có thể mất mạng!
Một kiếm tuyệt sát, không có chiêu thức biến hóa, không có vạn pháp ảo diệu, một kiếm này chém xuống, chỉ có một kết quả... chết!
Khi một kiếm này chém xuống, tất cả mọi người đều chỉ có một cảm giác... tuyệt vọng!
Mọi người đều thấy được một kiếm này chém về phía Lý Thất Dạ, thế nhưng mọi người lại cảm thấy rằng kiếm này chém lên người mình, hơn nữa khi kiếm này chém xuống, đừng nói phản kháng mà mọi người ngay cả can đảm giãy dụa cũng không có.
Dưới kiếm này, mọi người cảm thấy mình chỉ có đường chết, ngoại trừ bị kiếm này giết chết thì không còn lựa chọn nào khác.
Cho nên khi kiếm này chém xuống, rõ ràng không phải chém bọn họ, thế nhưng tất cả mọi người thần hồn lạnh buốt, lúc này, một kiếm này để lại bóng ma không thể xóa nhòa, mọi người ai cũng thấy rùng mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.