Đế Bá

Chương 3905: Im Ắng (1)




- Thiên hạ tàng long ngọa hổ, hạng người vô địch nhiều vô số kể, đừng cho rằng mình vô địch, bằng không thì chết không có chỗ chôn!
Lúc này, đỉnh ngọn Văn Trúc Kim Thạch Thụ phun ra thần uy cuồn cuộn, khí tức bất hủ tràn ngập thiên địa, hết sức cường đại.
Rất hiển nhiên, lời này của Văn Trúc Thiên Vương Cát Vũ Thành chính là đang cảnh cáo Lý Thất Dạ, đồng thời cũng là đang uy hiếp Lý Thất Dạ.
- Văn Trúc Thiên Vương muốn ra tay sao?
Cảm nhận được thần uy cuồn cuộn không dứt của Văn Trúc Thiên Vương Cát Vũ Thành, có người nói nhỏ.
"Đùng..."
Trong nháy mắt, bên trong phế tích trong Minh Lạc thành, bên trong đồng điện, thình lình có một chưởng đánh ra ngoài.
Một chưởng này chưởng cách không, hết sức tùy ý, giống như đang đập một con ruồi trên trời vậy.
Thế nhưng khi một chưởng tùy ý này chưởng ra thì nháy mắt vượt qua thiên địa, một chưởng đánh nát hư không, nháy mắt đánh lên Văn Trúc Kim Thạch Thụ.
"Đùng..."
Một chưởng cách không, đánh lên Văn Trúc Kim Thạch Thụ.
Trong tiếng nổ "đùng, đùng, đùng", trong nháy mắt, Văn Trúc Kim Thạch Thụ tuôn ra hào quang màu xanh lục, sinh cơ dồi dào, đại đạo pháp tắc buông xuống, sức mạnh mênh mông. Lúc này Văn Trúc Kim Thạch Thụ tự động phòng thủ, muốn ngăn cản một chưởng cách không của Lý Thất Dạ.
Từng tiêng vỡ nát "phanh phanh phanh" vang lên, bên dưới chưởng này, mọi phòng thủ đều vô dụng. Trong tiếng vỡ nát "phanh phanh phanh", chỉ thấy đại đạo pháp tắc vỡ nát.
Ngay sau đó chỉ nghe "răng rắc", sau đó là một trận nổ vang "đùng, đùng, đùng".
- Không hay...
Nhất thời, Văn Trúc Kim Thạch Thụ gà bay chó chạy, ngựa sa người ngã, lá bay cuồn cuộn, cành gãy đầy trời, tiếng hét chói tai không ngừng nghỉ.
Một chưởng của Lý Thất Dạ vỗ tới, chỉ thấy vô số cành cây to lớn của Văn Trúc Kim Thạch Thụ vỡ nát, sau đó từng tòa lầu cao, cổ điện rớt khỏi Văn Trúc Kim Thạch Thụ... không ít đệ tử Văn Trúc đạo thống từ trên không trung rớt xuống.
Nhất thời, Văn Trúc Kim Thạch Thụ một mảnh lộn xộn, vô số cành cây to lớn bị đánh gãy, từng tòa lầu cao cổ điện sụp đổ, cảnh tượng hết sức hỗn loạn.
Giống như một trận mưa bão đi qua, chỉ thấy Văn Trúc Kim Thạch Thụ gãy cành đứt nhánh, không còn chỗ nào hoàn chỉnh, chỉ suýt chút nữa thôi thì Văn Trúc Kim Thạch Thụ đã bị đánh gãy.
Sau một chưởng, Văn Trúc Kim Thạch Thụ vô cùng bừa bộn, Văn Trúc đạo thống tổn thất thảm trọng. Dù sao, lầu cao, cổ điện treo trên Văn Trúc Kim Thạch Thụ đã bị vỡ nát hết bảy tám phần, không ít lầu cao rớt khỏi không trung, đập mạnh xuống đất, vỡ nát tan tành.
Cho dù đệ tử Văn Trúc đạo thống không thương vong nặng nề lắm, thế nhưng những đệ tử Văn Trúc đạo thống thoát được một kiếp trở thành người mất nhà, không ít đệ tử Văn Trúc đạo thống nhìn Văn Trúc Kim Thạch Thụ trụi lủi, lập tức sững sờ, mờ mịt nhìn quanh bốn phía, bởi vì bọn họ đã không còn chỗ nào náu thân nữa rồi.
Một chưởng cách không đã suýt chút nữa đánh gãy Văn Trúc Kim Thạch Thụ, khiến cho đỉnh ngọn Văn Trúc Kim Thạch Thụ yên ắng, Văn Trúc Thiên Vương Cát Vũ Thành vừa rồi còn thần uy cuồn cuộn, khí thế hùng hổ dọa người lập tức im lặng.
- Hạng người vô địch gì chứ, chẳng qua chỉ là một bầy sâu kiến mà thôi.
Bên trong đồng điện truyền ra tiếng nói thản nhiên của Lý Thất Dạ:
- Đây chỉ là cảnh cáo, không phục thì phóng ngựa tới đây.
Lời này rất bá đạo, thẳng thắng khiêu khích tất cả mọi người. Lời này không chỉ khiêu khích Văn Trúc đạo thống, mà lời này còn coi thường người trong thiên hạ.
Lời này phách lối rối tinh rối mù, thế nhưng lúc này đỉnh ngọn Văn Trúc Kim Thạch Thụ yên tĩnh, không có thần uy cuồn cuộn bất tuyệt, cũng không có thanh âm hùng hổ dọa người. Trong nháy mắt, Văn Trúc Thiên Vương Cát Vũ Thành trầm mặc lại, ngậm miệng lại.
Nhìn thấy Văn Trúc Kim Thạch Thụ suýt chút nữa vỡ nát, không ít người chấn động, không ít người rùng mình, thực lực của đệ nhất hung nhân như một cái động không đáy, để người ta mãi mãi không thể phỏng đoán được hắn mạnh như thế nào.
Nhìn thấy Văn Trúc Thiên Vương Cát Vũ Thành im lặng, mọi người nhìn nhau.
- Văn Trúc Thiên Vương chưa từng nhìn thấy đệ nhất hung nhân ra tay, nếu không thì sẽ không phạm phải sai lầm như thế. Thực lực của hắn không bằng Ngũ Đại Thiên Khách, chọc Lý Thất Dạ vào lúc này thì chính là tự rước lấy nhục.
Có cường giả thế hệ trước lắc đầu.
Mặc dù đối với người trong thiên hạ thì Cát Vũ Thành rất là lợi hại, mặc dù tuổi tác của hắn lớn hơn Mộc Kiếm Chân Đế một chút, thế nhưng vẫn là thiên tài hết sức bất phàm, cũng là cường giả trẻ tuổi duy nhất trở thành Chân Thần bất hủ, tiền đồ vô lượng.
Thế nhưng thực lực của Văn Trúc Thiên Vương lại không thể nào sánh với Chân Thần bất hủ thế hệ trước, nhất là so với tồn tại từng uy hiếp một thời đại như Ngũ Đại Thiên Khách.
Ngay cả Ngũ Đại Thiên Khách cũng chết thảm trong tay Lý Thất Dạ, nên Văn Trúc Thiên Vương Cát Vũ Thành càng không phải là đối thủ của đệ nhất hung nhân.
Vừa rồi Văn Trúc Thiên Vương Cát Vũ Thành đùa nghịch thần uy với đệ nhất hung nhân, chính là tự rước lấy nhục. Đệ nhất hung nhân chưởng ra một chưởng thì đã phá hủy Văn Trúc Kim Thạch Thụ, dọa Văn Trúc Thiên Vương Cát Vũ Thành ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Văn Trúc Thiên Vương Cát Vũ Thành cũng coi như là một tồn tại cường đại ở Đế Thống Giới, huống chi sau lưng hắn còn có Văn Trúc đạo thống nội tình thâm hậu.
Cho dù gặp phải người mạnh hơn mình thì Văn Trúc Thiên Vương Cát Vũ Thành vẫn có lòng tin, cho dù hắn không phải là đối thủ của người này thì sau lưng hắn còn có Văn Trúc đạo thống, còn có lão tổ cường đại hơn, có thể nói, Văn Trúc đạo thống chưa từng sợ hãi ai cả.
Nếu như thật sự chọi cứng, thật sự liều mạng thì ở Đế Thống Giới, ngoại trừ ba cự đầu ra thì Văn Trúc đạo thống nào sợ ai chứ?
Thế nhưng hôm nay Lý Thất Dạ một chưởng phá hủy Văn Trúc Kim Thạch Thụ, khiến Văn Trúc Thiên Vương Cát Vũ Thành muốn đùa nghịch thần uy phải ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Lúc này, Văn Trúc Thiên Vương Cát Vũ Thành biết mình đá trúng thiết bản, hắn cũng biết, chỉ với thực lực đang bố trí ở đây thì không thể nào đấu lại đệ nhất hung nhân được.
Cho nên, cách làm sáng suốt nhất lúc này chính là ngoan ngoãn ngậm miệng lại, bằng không thì một kích sau không chỉ Văn Trúc Kim Thạch Thụ trọng thương, mà đệ tử của Văn Trúc đạo thống sẽ chết thảm trong tay đệ nhất hung nhân.
- Quá bá đạo!
Nhìn thấy ngay cả nhân vật như Văn Trúc Thiên Vương Cát Vũ Thành cũng phải ngoan ngoãn ngậm miệng lại, không ít người cười khổ, cảm khái rằng.
- Đệ nhất hung nhân quá kéo thù hận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.