Đế Bá

Chương 3708: Mã Minh Xuân (Hạ)




Từ sau khi Ngân Bí quân đoàn biến mất thì Đấu Thánh vương triều do sáu quân đoàn lớn làm chủ. Mà Trung Ương quân đoàn là quân đoàn mạnh nhất trong sáu quân đoàn lớn, nhất là khi có quân đoàn trưởng Mã Kim Minh tọa trấn, khiến cho Trung Ương quân đoàn trở thành quân đoàn mạnh nhất Cửu Bí đạo thống, không ai dám trêu chọc bọn họ.
Bây giờ Trung Ương quân đoàn chạy như điên, nổi giận đùng đùng, giống như một nhánh quân đoàn thiêu trời. Lửa giận của trăm vạn đại quân có thể đốt cháy ngàn vạn dặm đại địa thành đất cằn.
- Nghe nói con trai duy nhất của Mã tướng quân Mã Kim Minh bị tân hoàng giết chết ngay trong Cửu Liên Sơn.
Có người tin tức linh thông nhìn thấy Trung Ương quân đoàn chạy như điên tới Cửu Liên Sơn, thấp giọng nói rằng.
- Lần này chọc vào ổ kiến lửa rồi.
Ở bên ngoài Cửu Liên Sơn, khi nghe được tin tức này thì có rất nhiều người hít lạnh, nói rằng:
- Tân hoàng muốn không chết không thôi với Trung Ương quân đoàn nha.
- Thì đã sao?
Có người không cho là đúng, nói rằng:
- Ngày đó Trung Ương quân đoàn suất lĩnh năm quân đoàn còn lại làm phản, cử binh vây nhốt hoàng cung, như vậy không chỉ có mỗi mình Trung Ương quân đoàn, mà cả sáu quân đoàn lớn đều đã lật mặt với tân hoàng. Đối với tân hoàng, sáu quan đoàn lớn chính là phản quân. Tân hoàng giết chết con trai của Mã Minh Xuân là chuyện dĩ nhiên.
Nghe vậy, mọi người trầm mặc. Mặc kệ ngày đó Mã Minh Xuân cùng sáu quân đoàn lớn lấy lý do gì để vây nhốt hoàng cung. Thế nhưng tân hoàng là hoàng đế hợp pháp duy nhất của Cửu Bí đạo thống, cho dù đám người Mã Minh Xuân có lý do lớn bằng trời thì bắt đầu kể từ lúc bọn họ vây nhốt hoàng cung thì bọn họ đã trở thành phản quân, là phản quân của Đấu Thánh vương triều. Chuyện này có tẩy trắng như thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể tẩy sạch. Bọn họ cuối cùng cũng bị đánh dấu là phản quân.
Chuyện mẫn cảm như thế, rất nhiều đại giáo thế gia không muốn nhiều chuyện, cũng không muốn đứng thành hàng, bởi vì ảnh hưởng của chuyện này rất lớn.
- Mã Minh Xuân dốc toàn bộ sức mạnh để báo thù cho con trai của mình nha.
Có người cảm khái:
- Chuyện này có hơi quá mức rồi.
Có không ít người lén lút nhìn nhau. Nếu như Thái Thanh Hoàng còn sống thì cho dù con trai của Mã Minh Xuân có bị người ta giết đi chăng nữa thì Mã Minh Xuân cũng không dám điều động cả nhánh quân đoàn đi báo thù cho con trai của mình. Bởi vì đây không chỉ là chuyện rơi đầu, mà một khi bị Thái Thanh Hoàng phát hiện tự tiện điều động quân đoàn thì sẽ là chuyện diệt tộc.
- Bây giờ sáu quân đoàn lớn đều là thiên lôi Mã Minh Xuân sai đâu đánh đó, nhất là Trung Ương quân đoàn, tinh nhuệ của bọn họ đều là Mã gia quân. Mã Minh Xuân muốn điều động một nhánh quân đoàn đi báo thù cho con trai của mình thì ai mà dám phản đối chứ? Huống chi Mã Minh Xuân cũng chỉ có một đứa con trai mà thôi, hắn chịu giảng hòa mới là lạ.
Có cường giả thế hệ trước cười lạnh.
Suất lĩnh cả nhánh quân đoàn đi báo thù cho con trai của mình không hề phù hợp với thân phận quân đoàn trưởng, thế nhưng bây giờ còn có ai có thể ràng buộc Mã Minh Xuân chứ? Không có! Toàn bộ Trung Ương quân đoàn đều nằm trong tay hắn, hắn muốn làm như thế nào thì sẽ làm như thế đó.
"Đùng..." Trung Ương quân đoàn ngày đi vạn dặm. Chỉ trong thời gian ngắn mà đã tới được bên ngoài Cửu Liên Sơn. "Đùng" một cái, trăm vạn đại quân lập tức đứng lại, đội hình cực kỳ chỉnh tề, không hề hỗn loạn, qua đó có thể tưởng tượng nhánh quân đội này cường đại như thế nào.
Trung Ương quân đoàn dừng lại bên ngoài Cửu Liên Sơn. Mặc dù Mã Minh Xuân giận dữ trùng thiên, sát ý như điên, thế nhưng hắn vẫn có lý trí, vẫn không dám hung hăng tới mức đem cả nhánh quân đoàn xông thẳng vào trong Cửu Liên Sơn.
Cách làm đó, sợ rằng vạn cổ tới nay không ai dám làm cả. Ngay cả Thái Thanh Hoàng độc tôn thiên hạ cũng không dám hung hăng tới mức đưa cả nhánh quân đoàn vào trong Cửu Liên Sơn. Làm như vậy chính là coi thường Cửu Liên Sơn, chính là xâm lấn Cửu Liên Sơn, sẽ phải đối địch với Cửu Liên Sơn.
- Trung Ương quân đoàn đến rồi, là Mã tướng quân.
Bên trong Cửu Liên Sơn, không ít người bị thanh thế của Trung Ương quân đoàn làm giật mình, mọi người vội vàng nhìn lại.
- Mã tướng quân muốn báo thù cho con trai đã chết.
Nhìn thấy Trung Ương quân đoàn thế tới hung hăng, mọi người biết ngay Mã Minh Xuân muốn làm gì. Nhất thời, không ít người chờ mong, thậm chí còn có không ít người cười trên sự đau khổ của người khác.
Nhất là những thiên tài trẻ tuổi thì càng mừng rỡ. Nếu như Mã Minh Xuân giết chết tân hoàng thì đúng là chuyện vui đối với bọn họ.
- Xin mời Cửu Liên Sơn giao ra tên họ Lý.
Mã Minh Xuấn đứng ở bên ngoài Cửu Liên Sơn, hai mắt như thần đăng chiếu sáng đại địa. Nhất là khi thần uy của hắn tràn ra khắp đất trời, trấn áp khiến con người ta thở không nổi.
Khi đưa mắt nhìn bảo tháp treo trên đỉnh đầu Mã Minh Xuân thì sức mạnh trấn áp càng khiến cho con người ta hai chân run rẩy, rùng rợn cả người.
Mã Minh Xuân chính là một vị Chân Thần bất hủ, đằng sau còn có trăm vạn đại quân. Thực lực như thế, có ai mà không kiêng kỵ ba phần, có ai mà không nhượng bộ lui binh?
- Bệ hạ, không hay rồi, Mã tướng quân suất lĩnh trăm vạn đại quân tới đây, đã tới bên ngoài Cửu Liên Sơn rồi.
Liễu Sơ Tình vừa biết được tin tức này thì vội vàng thông báo với Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ bình chân như vại, chỉ mở mắt nhìn chân trời, hoàn toàn không thèm quan tâm, cười nói:
- Trăm vạn đại quân tới mới tốt. Ta cũng đang muốn giết trăm vạn người, để máu tươi ngưng tụ thành sông, như vậy mới xứng với thân phận bạo quân của ta.
- Nhưng hai quyền khó địch lại bốn tay.
Liễu Sơ Tình vẫn còn lo lắng cho Lý Thất Dạ. Dù sao phía sau Mã Minh Xuân có sáu quân đoàn lớn làm chỗ dựa, thực lực như vậy có thể hò hét với ngũ cường.
- Nha đầu ngốc.
Lý Thất Dạ vuốt nhẹ mũi ngọc của nàng, cười nhạt nói rằng:
- Trên đời này, đông người không chứng tỏ được cái gì hết, nhiều nhất chỉ là có nhiều hơn một bộ thi thể mà thôi. Thật sự cho rằng có thể tùy tiện bắt bí tên hôn quân như ta sao? Yên tâm đi, đừng nói chỉ là Trung Ương quân đoàn, cho dù toàn bộ Cửu Bí đạo thống cùng xông lên thì ta cũng không coi ra gì.
Liễu Sơ Tình nhăn mũi, dáng vẻ có chút đáng yêu. Mặc dù vậy, vẻ mặt của nàng vẫn còn có chút lo lắng.
Lý Thất Dạ chỉ mỉm cười, không nói thêm gì nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.