Đế Bá

Chương 3682: Quyền Mưu




- Nội tình của Thang tướng quân vẫn không bằng Bát Trận Chân Đế.
Nhìn thấy Thang Hạc Tường đi về phía Tương Ly đảo, có người nói rằng:
- Hắn muốn ngồi lên ngôi vị hoàng đế, sợ rằng không dễ. Đừng nói cường địch như Bát Trận Chân Đế mà ngay cả Quan Hải Đao Thánh cũng không hề thua kém hắn.
- Nội tình chênh lệch một chút, thế nhưng rất khó nói chắc.
Có một vị lão tổ nói chậm:
- Nghe nói Thánh các sẽ vào đời, có thể sẽ ra sức ủng hộ Thang Hạc Tường.
- Thánh các...
Nghe tên gọi này, không ít người rùng mình.
Trước Thái Thanh Hoàng, Thánh các từng là trung tâm quyền lực chí cao vô thượng của Đấu Thánh vương triều, tất cả lão tổ mạnh mẽ nhất Đấu Thánh vương triều đều vào Thánh các, Thánh các chính là cơ cấu quan trọng nhất của Đấu Thánh vương triều.
Từng có thời gian rất dài trong quá khứ, Thánh các đã khống chế toàn bộ Đấu Thánh vương triều, cũng khống chế toàn bộ đại thế của Cửu Bí đạo thống. Ở thời đại đó, quyền lực trong tay hoàng đế Đấu Thánh vương triều tương đối có hạn.
Đến thời Thái Thanh Hoàng, hắn tam thế xưng hoàng, thế nên đã thay đổi được cục diện này. Khi Thái Thanh Hoàng mạnh mẽ nhất thì đã bức lui Thánh các. Từ đó về sau Thánh các biến mất, có người nói rằng Thái Thanh Hoàng đã tiêu diệt Thánh các, cũng có người nói rằng Thánh các với Thái Thanh Hoàng đã ký thỏa thuận, tự động thoái ẩn.
Cũng chính vì Thánh các rút lui nên mới đặt vững địa vị độc tôn của Thái Thanh Hoàng, cũng khiến cho Thái Thanh Hoàng muốn làm gì thì làm đó.
Bây giờ nghe Thánh các sắp vào đời, khiến cho không ít người rùng mình. Nếu như Thánh các thật sự vào đời thì nói không chừng sẽ thay đổi toàn bộ thế cuộc của Cửu Bí đạo thống.
- Thế nhưng, nếu như Thang Hạc Tường được Tần tiên tử ủng hộ thì cũng sẽ đặt vững vị trí của mình, sợ rằng Bát Trận Chân Đế rất có thể sẽ biết khó mà lui.
Có lão tổ ánh mắt thâm thúy, nói chậm.
Nhất thời, mọi người nín thở nhìn Thang Hạc Tường. Mọi người biết, trước Thang Hạc Tường thì Dương Bác Phàm đã từng bái kiến Tần Kiếm Dao, Tần Kiếm Dao cũng tiếp kiến hắn, cũng có nghĩa Tần Kiếm Dao coi trọng Bát Trận Chân Đế.
Dù sao, trước đó có rất nhiều người đến bái phỏng Tần Kiếm Dao, thế nhưng nàng đều đóng cửa ngăn khách, né tránh không gặp. Nàng tiếp kiến Dương Bác Phàm là một chuyện có ý nghĩa phi thường.
Bây giờ Thang Hạc Tường đến bái phỏng Tần Kiếm Dao nên khiến cho tất cả mọi người quan tâ. Nếu như Tần Kiếm Dao né tránh không gặp thì sẽ có ảnh hưởng rất lớn đối với việc tranh giành ngôi vị hoàng đế của Thang Hạc Tường.
Đương nhiên, nếu như Thang Hạc Tường được Tần Kiếm Dao ủng hộ thì sẽ rất phi thường. Có Tĩnh Liên quan ủng hộ, lại thêm gốc gác của chính mình, một khi tới lúc tranh giành ngôi vị hoàng đế thì sợ rằng Bát Trận Chân Đế sẽ biết khó mà lui.
- Hạc Tường mạo muội đến bái kiến Tần tiên tử, kính xin Tần tiên tử ra gặp mặt.
Ở ngoài Tương Ly đảo, Thang Hạc Tường ôm quyền, giọng nói truyền khắp mặt hồ.
Nhìn thấy Thang Hạc Tường đưa bái thiếp, mọi người nín thở, lặng lẽ quan sát diễn biến.
- Thang tướng quân khách khí.
Lúc này, giọng nói cực kỳ êm tai của Tần Kiếm Dao vang lên. Có thể nghe giọng nói êm tai của Tần Kiếm Dao là chính là một sự hưởng thụ vô thượng.
Tần Kiếm Dao tự mình ra gặp, phong thái xinh đẹp, khiến người ta nhìn mà mê mẩn. Nhìn thấy phong thái xinh đẹp của Tần Kiếm Dao, vô số thanh niên thần hồn điên đảo.
- Tần tiên tử vào đời, Hạc tường muốn thỉnh giáo Tần tiên tử, kính mong Tần tiên tử chỉ điểm.
Thang Hạc Tường ăn nói vô cùng khách khí.
- Không dám, nếu như tướng quân muốn thì Kiếm Dao tình nguyện nói.
Tần Kiếm Dao gật đầu, giống như thần tiên không nhiễm bụi trần, khiến người ta cảm thấy tim đập thình thịch.
Nhìn thấy Tần Kiếm Dao tiếp kiến Thang Hạc Tường, tất cả mọi người đang quan sát hai mặt nhìn nhau.
Trước đó Mã Kim Minh xuất thân Trung Ương quân đoàn cũng không thể thành công gặp mặt Tần Kiếm Dao. Thế nhưng Dương Bác Phàm cùng Thang Hạc Tường lại có thể được Tần Kiếm Dao tiếp kiến, như vậy cũng có nghĩa Bát Trận Chân Đế cùng Thang Hạc Tường đều có tư cách trở thành hoàng đế, còn Mã Kim Minh thì không có tư cách đó.
- Xem ra, đời này, hoàng đế của Cửu Bí đạo thống nhất định là Thang Hạc Tường hoặc là Bát Trận Chân Đế.
- Cũng chưa chắc, Quan Hải Đao Thành còn chưa ra tay. Nếu như Quan Hải Đao Thánh ra tay thì rất khó nói. So với Bát Trận Chân Đế thì Quan Hải Đao Thánh kinh diễm hơn rất nhiều.
Bên ngoài vô số người không yên ổn vì Tần Kiếm Dao. Dù sao, mọi người đều biết rằng Tần Kiếm Dao cùng Tĩnh Liên quan ở mức độ nào đó có thể quyết định ứng cử viên hoàng đế của Cửu Bí đạo thống, vì vậy hành động của Tần Kiếm Dao rất được mọi người quan tâm.
- Bệ hạ, Thang tướng quân cùng đệ tử Bát Trận Chân Đế đều đi bái phỏng Tần tiên tử.
Liễu Sơ Tình nghe được một chút tiếng gió, nói nhỏ:
- Chuyện này sẽ bất lợi với bệ hạ.
Liễu Sơ Tình tuy rằng tâm địa thuần khiết, thế nhưng nàng cũng biết nếu như Tĩnh Liên quan muốn nâng đỡ hoàng đế mới thì chắc chắn sẽ gây bất lợi cho Lý Thất Dạ, hắn sẽ trở thành chướng ngại vật để người nọ ngồi lên ngôi vị hoàng đế.
Vì vậy, lúc này Liễu Sơ Tình lo lắng giùm Lý Thất Dạ. Thế nhưng Lý Thất Dạ lại không hề dao động.
- Tùy bọn họ đi.
Lý Thất Dạ lắc đầu mỉm cười, nói rằng:
- Vậy thì đã sao? Cho dù dằn vật như thế nào thì cũng không thể dậy nổi sóng. Có mấy người tự nhận mình là thông minh, cho rằng mình có thể khống chế đại thế thiên hạ, có thể khống chế toàn cục, thế nhưng đều chỉ là suy nghĩ một phía, bọn họ chỉ là quân cờ mà thôi.
Liễu Sơ Tình mở miệng muốn nói, thế nhưng không biết nên nói gì. Bởi vì nàng chỉ lo lắng an toàn của Lý Thất Dạ, còn Lý Thất Dạ có trở thành hoàng đế hay không thì nàng không quan trọng. Theo nàng, có thể ở gần Lý Thất Dạ thì nàng đã thỏa mãn lắm rồi.
Còn phần Lý Thất Dạ có thể trở về làm hoàng đế hay không thì nàng không quan trọng lắm. Cho dù Lý Thất Dạ chỉ là bách tính bình dân thì nàng cũng không bận tâm. Bây giờ nàng chỉ muốn ở bên cạnh Lý Thất Dạ mà thôi.
- Được rồi, nha đầu ngốc, đừng để loại tục sự này quấy nhiễu.
Lý Thất Dạ mỉm cười, lắc đầu nói rằng:
- Tìm hiểu chân ngôn ta truyền cho ngươi tới đâu rồi?
- Rất diệu.
Liễu Sơ Tình nghiêm túc nói rằng:
- Thế nhưng ta cảm thấy nội tình của mình chưa đủ. Ta luôn cảm thấy thiếu thiếu, thế nhưng lại như cũng đã nắm bắt được.
- Có cảm giác là tốt rồi.
Lý Thất Dạ cười nhạt:
- Cũng được, nhân lúc còn có thời gian, ta dẫn ngươi đi dạo, không thể ngồi trong nhà cả ngày được, ngươi nói đúng không.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.