Đế Bá

Chương 3264: Oan hồn (Hạ)




Cuồng Huyết Hung Thần lạnh lùng nói:
- Ha ha ha! Lúc trước sư phụ của ngươi giết Thiên Đức Chân Thần đã lột da rút xương hắn ra. òa tan thịt, trấn áp xương vào Khí Cốt sơn, có lòng dạ độc ác. Hôm nay huynh đệ chúng ta cho Chân Thần thấy ánh mặt trời!
Thì ra lúc trước Tu La Chiến Thiên chém Thiên Đức Chân Thần nhưng oán niệm của Thiên Đức Chân Thần không tan biến, vì vậy Tu La Chiến Thiên tách xương gã ra, hòa tan máu thịt vào ao máu, trấn áp xương trắng vào Khí Cốt sơn để phòng ngừa chuyện xảy ra hôm nay. Không ngờ Cuồng Huyết Tam Thần một lần nữa triệu oan hồn của Thiên Đức Chân Thần ra.
Thiên Đức Chân Thần trước kia là kẻ đại hung. Ăn thịt người, uổng máu người, có chuyện gì chưa từng làm? Tuy hôm nay không phải Thiên Đức Chân Thần hồi sinh mà chỉ là được triệu oan hồn ra nhưng vẫn siêu khủng bố. Người nhát gan khi thấy Thiên Đức Chân Thần sát khí ngút trời thì bị sát khí siêu khủng bố ấy hù sợ ướt quần.
Bùm!
Cánh tay cụt và Cuồng Đế Thương cùng bay hướng Thiên Đức Chân Thần.
Vèo!
Cánh tay dung hợp với thân thể Thiên Đức Chân Thần.
Thì ra lúc trước Thiên Đức Chân Thần bị chém tay phải, không cam lòng đã chôn cả tay và Cuồng Đế Thương vào hố to khiến Tu La Chiến Thiên không thể có được tổ binh này.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Thiên Đức Chân Thần cầm Cuồng Đế Thương, tóc máu bay rối tựa như huyết ma giáng thế.
Đinh!
Trong khoảnh khắc Cuồng Đế Thương nằm trong tay Thiên Đức Chân Thần liền tuôn ra ánh sáng cực kỳ khủng bố, mũi thương lóe tia sáng lạnh. Ánh sáng lạnh chói lòa chiếu vào hồn người, khiến cường giả mềm nhũn ngã dưới đất.
Trước tổ uy khủng bố đó đừng nói đánh nhau cùng Thiên Đức Chân Thần cầm Cuồng Đế Thương, bị tia sáng lạnh bao phủ đã không có sức chống cự, mặc người hành quyết.
Có thể tưởng tượng trước kia Thiên Đức Chân Thần khủng bố cỡ nào, cường đại ra sao.
Lúc trước Thiên Đức Chân Thần được Cuồng Đình đạo thống xem trọng mới cho gã sở hữu Cuồng Đế Thương. Gã cầm thanh tổ binh này như hổ thêm cánh, đi đến đâu vô địch tới đó, từng giúp gã đại sát bát phương!
Thấy triệu hoán thành công, Cuồng Huyết Hung Thần cười to bảo:
- Lão tổ tông lâm thế, các ngươi chết chắc rồi! Cuồng Ma Huyết Phệ sẽ lại thổi quét Cuồng Đình đạo thống!
Lúc trước mạch Cuồng Ma Huyết Phệ bọn họ đánh thua, ba huynh đệ như chó nhà có tang trốn ra Cuồng Đình đạo thống. Hôm nay Cuồng Huyết Tam Thần trở về vì lại nắm giữ Cuồng Đình đạo thống, càn quét thiên hạ.
Đinh!
Thương quang chói lòa, Thiên Đức Chân Thần cầm Cuồng Đế Thương chỉ hướng Lý Thất Dạ. Chưa tấn công mà thương quang đã có thể đâm xuyên thiên địa, có thể đồ sát bất cứ Chân Thần nào.
Nhìn Thiên Đức Chân Thần cầm Cuồng Đế Thương, nhiều người run rẩy:
- Là đối thủ sao?
Bao nhiêu năm rồi vẫn có nhiều người sống dưới bóng ma của Thiên Đức Chân Thần, nhắc cái tên này là biến sắc.
Mọi người nín thở, trái tim treo cao. Nhiều người đặt hy vọng lên Lý Thất Dạ. Nếu hắn cũng không làm gì được thì Cuồng Đình đạo thống tiêu tùng.
Lý Khiêm cũng vậy. Lão biết giờ phút này đã không cách nào cứu vãn Cuồng Đình đạo thống, lão cũng ký thác hy vọng vào Lý Thất Dạ.
Đối diện Thiên Đức Chân Thần chỉ thương, Lý Thất Dạ cười nói:
- Chỉ là một oan hồn, có gì phải lo.
Trán Lý Thất Dạ mở ra, giữa trán rực rỡ ánh sáng.
Vù vù vù vù vù!
Phù văn chí cao vô thượng hiện ra, tổ uy mênh mông vô biên.
Ong ong ong ong ong!
Người Lý Thất Dạ tỏa ánh sáng, hắn trở nên vô cùng cao lớn.
Khi giữa trán Lý Thất Dạ mở ra, pháp tắc vô thượng hiển nhiên vượt qua tuyên cổ, lướt qua năm tháng. Trong khoảnh khắc, Lý Thất Dạ là tồn tại chí cao vô thượng.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Hoàng Đình ở phía xa đột nhiên bắn một cột sáng khổng lồ lên cao. Tiên quang nháy mắt chiếu sáng nguyên Lý Thất Dạ. Tiên quang tràn ngập tựa như vô số hạt ánh sáng rơi xuống khắp Cuồng Đình đạo thống.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một chuỗi tiếng nổ vang lên, Cuồng Đình đạo thống lắc lư. Nơi phát ra cột sáng trong Hoàng Đình hiện ra nguồn đại đạo siêu khổng lồ.
Khi cảnh đó xuất hiện thì Lý Khiêm vội nhìn chăm chú, cực kỳ rung động:
- Đạo nguyên!
Đây là đạo nguyên của Cuồng Đình đạo thống. Trăm ngàn vạn năm qua chưa từng có đạo nguyên Cuồng Đình đạo thống thức tỉnh. Dù là Chân Đế hậu đại như Sở Cuồng Chân Đế, Cuồng Huyết Chân Đế cũng không thức tỉnh đạo nguyên được.
Trong khoảnh khắc Lý Thất Dạ đã khống chế đạo nguyên của Cuồng Đình đạo thống, Lý Khiêm rất khó tin. Vì mạch thủ hộ bọn họ đã bảo vệ đạo nguyên bao nhiêu năm tháng, nghiên cứu đạo thống biết bao nhiêu năm nhưng mãi không tìm ra cách điều khiển đạo nguyên được. Bọn họ tối đa chỉ có thể mượn dùng lực lượng đạo nguyên.
Lý Thất Dạ không phải mượn lực lượng đạo nguyên mà là điều khiển nó, chuyện này khủng bố biết bao.
Vù vù vù vù vù!
Đốm sáng rơi xuống các góc Cuồng Đình đạo thống, nguyên Cuồng Đình đạo thống rực sáng.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, vô số pháp tắc đạo tổ bắn lên cao, khoảnh khắc này như thể Cuồng Tổ đã thức tỉnh, Cuồng Tổ sống lại.
Ầm!
Tiếng nổ xuyên thấu cả thiên địa, xuyên thấu tuyên cổ vạn vực. Lý Thất Dạ điều khiển lực lượng đạo nguyên, sau lưng hắn hiện ra một ảo ảnh. Ảo ảnh siêu khổng lồ, vũ trụ cũng bị nó làm nứt vỡ. Ảo ảnh đó cuồng bá không gì sánh được, chí cao vô thượng, vạn cổ vô địch. Khi mắt nó sáng lên thì chiếu sáng trăm ngàn vạn cổ, xuyên thấu quá khứ, trông vọng tương lai.
Các đệ tử nguyên Cuồng Đình đạo thống cảm nhận hơi thở Thủy Tổ. Đây là lực lượng thuộc về Cuồng Tổ, tựa như Cuồng Tổ sống lại, Cuồng Tổ thức tỉnh.
- Cuồng Tổ!
Mọi người quỳ lạy dưới đất. Không chỉ cường giả tu sĩ ở trong Khuyết Nha sơn mà các đệ tử, sinh linh toàn bộ Cuồng Đình đạo thống đều quỳ lạy, quỳ rạp dưới đất không dám ngước đầu lên.
Lý Thất Dạ mở miệng nói:
- Dư nghiệt vô tri!
Thanh âm của Lý Thất Dạ là chí cao vô thượng, tuyên cổ vô địch.
Oan hồn Thiên Đức Chân Thần rống to:
- Grào!
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Cuồng Đế Thương trong tay oan hồn Thiên Đức Chân Thần đâm thủng vạn cổ đánh hướng Lý Thất Dạ. Một thương đánh nát vô số vì sao, bầu trời cũng tan vỡ. Vô số ngôi sao nổ tung, lực lượng hủy thiên diệt địa khiến các sinh linh run rẩy, hồn lìa khỏi xác.
Đinh!
Tiếng kiếm ngân vang, Lý Thất Dạ giơ cao Nộ tiên kiếm chém xuống. Nhát kiếm chém xuống làm thiên địa tắt mất ánh sáng, năm tháng vụt mất, chư thần chết đi. Chân Đế cũng thành tro bụi, cự phách cũng bị kiếm chém đầu.
Đinh!
Tiếng động nhức óc! Nộ tiên kiếm cứng rắn đỡ Cuồng Đế Thương, hỏa hoa tứ tung, uy chấn hủy thiên diệt địa. Oan hồn Thiên Đức Chân Thần không cầm chắc Cuồng Đế Thương, cây thương bị đánh bay ra ngoài.
Xoẹt!
Khi Cuồng Đế Thương bị đánh bay thì Nộ tiên kiếm cũng chém Thiên Đức Chân Thần thành hai khúc.
Lúc sắp chết oan hồn Thiên Đức Chân Thần không cam lòng gầm rống:
- Grào!
Nhưng trước lực lượng trấn giết tuyệt đối thì oan hồn Thiên Đức Chân Thần mạnh đến mấy cũng không làm nên chuyện gì.
Phập!
Khi Thiên Đức Chân Thần bị chém thành hai khúc thì lực lượng vô địch tuyên cổ cũng nghiền Cuồng Huyết Tam Thần triệu hoán ra Thiên Đức Chân Thần thành thịt nát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.