Đế Bá

Chương 3174: Trích Nguyệt Tiên Tử




- Có người muốn gánh chịu thiên mệnh.
Khi hỗn độn khí cùng sức mạnh đại đạo hội tụ, có Đại Đế Tiên Vương cùng Thượng Thần biết chuyện.
Đương nhiên, có người gánh chịu thiên mệnh, trở thành Đại Đế Tiên Vương, mọi người cũng không thấy bất ngờ.
Đương thời có bốn người gánh chịu thiên mệnh: Đạo Long Thiên Đế, Kim Qua, Nhân Thánh, Nam Đế. Hơn nữa trong bốn người bọn họ, ngoại trừ Đạo Long Thiên Đế ra thì ba người còn lại chưa gánh chịu thiên mệnh lần thứ hai, à không... phải nói là hai người bởi vì Nhân Thánh đã chết.
Cho nên thiên mệnh vẫn còn dư sức, mọi người biết đời này còn có thể xuất hiện thêm vài vị Đại Đế Tiên Vương, thậm chí thiên tài bách tộc càng có cơ hội gánh chịu thiên mệnh, trở thành Tiên Vương.
Còn nguyên nhân phía sau, mọi người không cần nhiều lời.
Hỗn độn khí gắn kết, sức mạnh đại đạo hội tụ, sức mạnh thiên mệnh dần hiện. Mọi người biết thiên mệnh đã xuất hiện, chờ đợi người có thực lực gánh chịu.
- Có hơi lạ.
Có Đại Đế Tiên Vương cảm thấy lần này thiên mệnh hội tụ hơi khác, nói rằng:
- Thanh thế lần này quá lớn, có người đang thôi thúc thiên mệnh! Muốn... muốn làm gì? Xua đuổi thiên mệnh? Hay là có nguyên nhân khác?
- Đây là thủ đoạn gì? Đại đạo này quá lạ!
Có Đại Đế Tiên Vương phát hiện sâu hơn, cảm nhận được đại đạo cuồn cuộn. Đại đạo này khác với người thường, dường như đại đạo này có thể khởi nguyên thiên địa vạn đạo, vô cùng kỳ lạ.
- Cuối cùng là người phương nào, kỳ nhân mười ba châu sao?
Khi thiên mệnh bắt đầu hội tụ, có Đại Đế Tiên Vương bắt đầu suy tính. Thế nhưng đại đạo dày đặc, mênh mông không bờ bến, ngay cả Đại Đế Tiên Vương cũng không tính xuể.
- Có lẽ, có liên quan tới Thiên Bảo.
Có Đại Đế Tiên Vương dè dặt. Bởi vì theo suy tính của bọn họ, đại đạo sắp sửa thành tựu quá mênh mông, hơn nữa còn đang diễn biến một cách điên cuồng, giống như vô cùng vô tận.
Không ít người chấn động. Trước đó hắc ám bá chủ mang theo Tử Quan, thế gian đã có một Thiên Bảo hiện thế. Nếu như Thiên Bảo thứ hai xuất hiện thì chắc chắn sẽ gây náo động mười ba châu.
Trong lúc mọi người kinh ngạc, thiên mệnh bắt đầu hình thành trong một góc ở Kiêu Hoành châu.Chỉ thấy nơi đó tràn ngập hỗn độn, mảnh thiên địa đó dường như hóa thành biển hỗn độn, hỗn độn khí có ở khắp nơi, dường như thẩm thấu vào trong mọi thứ trên thế gian, ngọn cỏ chiếc lá đều bị hỗn độn khí thẩm thấu.
Có một vật bay liệng trong hỗn độn, vừa như chân long, lại giống tiên phượng. Vật này là thiên mệnh. Chúng nó tràn ngập sinh cơ, tràn ngập sức mạnh. Chúng nó hết sức sinh động giống như tinh linh, tràn ngập đại đạo thần vận.
Khi thiên mệnh hội tụ, có không ít Đại Đế Tiên Vương quan sát. Nhìn thấy cảnh tượng này thì hết sức kỳ quái. Bởi vì thiên mệnh sinh động như vậy rất hiếm thấy, ngay cả Thế Đế, Huyền Đế cũng không có thần tích như thế, vô cùng kỳ lạ.
- Có liên quan tới đại đạo tu luyện.
Cuối cùng có Đại Đế Tiên Vương cấp cao kết luận, nói:
- Đại đạo người này tu luyễn không diễn sinh từ hệ thống đại đạo của chúng ta mà là độc nhất vô nhị. Còn không thì có liên quan tới tiên đạo!
Trong nhất thời, vô số ánh mắt nhìn vào một nơi, nơi đó là nơi thiên mệnh hội tụ. Mọi người biết, nếu không có ai đánh lén thì e rằng sắp sửa có người trở thành Đại Đế Tiên Vương.
Lúc này, một bóng người phiêu miểu xuất hiện trong hỗn độn, quần áo trắng tuyết, phiêu miểu như tiên, tuyệt thế vô song, dung nhan của nàng không thể hình dung bằng văn chương.
Nhìn thấy nữ tử như tiên trên trời này, mọi người nhìn nhau, bởi vì không ai nhận ra lai lịch của cô gái này, ngay cả Đại Đế Tiên Vương cũng không nhận ra, trong những thiên tài Kiêu Hoành châu cũng không có cô gái này.
- Kỳ quái.
Nhìn thấy cô gái này hiện thân trong hỗn độn, ngay cả chưởng môn đại giáo kiến thức rộng rãi cũng lấy làm lạ, tò mò nói:
- Cuối cùng người này là người phương nào. Không ngờ một người yên lặng vô danh lại sắp trở thành Đại Đế Tiên Vương.
Trên thực tế không chỉ chưởng môn đại giáo thấy lạ mà rất nhiều người cũng thấy lạ. Theo đạo lý, người có thể gánh chịu thiên mệnh trở thành Đại Đế Tiên Vương đều là thiên tài tuyệt thế hoặc là cường giả uy hiếp một phương.
Thế nhưng mọi người chưa từng nhìn thấy cô gái có thiên tư như tiên trên trời này. Trước đó chưa từng nhìn thấy, chưa từng nghe qua, giống như chỉ qua một đêm tự nhiên xuất hiện một cô gái sắp sửa trở thành Đại Đế Tiên Vương.
- Trích Nguyệt tiên tử!
Người khác không nhận ra lai lịch của cô gái thiên tư như tiên này thế nhưng Nam Đế lại nhận ra cô gái này, cũng biết lai lịch của cô gái này.
- Ngày trước có Hồng Thiên Nữ Đế, ngày nay có Trích Nguyệt tiên tử. Thế giới này không muốn người ta sống nổi nữa mà.
Nhìn thấy Trích Nguyệt tiên tử, Nam Đế cười khổ.
Không chung thời đại với Trích Nguyệt tiên tử cùng Hồng Thiên Nữ Đế sẽ không hiểu các nàng đáng sợ dường nào.
Trí tuệ như biển Giản Văn Tâm, thiên tư như tiên Trích Nguyệt tiên tử, mệnh bạc thiết kiên Hồng Thiên Nữ Đế là những người con gái tỏa sáng nhất thời đại đó, ngay cả nam nhân cũng trở nên mờ nhạt.
Trong ba người, Hồng Thiên Nữ Đế có thiên phú kém nhất, thế nhưng Hồng Thiên Nữ Đế là người đáng sợ nhất, càng đánh càng hăng. Có thể nói Hồng Thiên Nữ Đế đã đánh thì nhất định sẽ đánh tới mức máu nhuộm thiên địa, dù ngươi mạnh mẽ cách mấy cũng không áp chế nổi. Nàng liều mạng xong lên, ai cũng run rẩy!
Bàn trí tuệ thì đương nhiên là Giản Văn Tâm, núp sau màn bày mưu, quyết chiến ngoài ngàn dặm, không cần ra tay cũng đưa người khác vào chỗ chết.
Thế nhưng trong các nàng, thiên phú cao nhất, ác liệt nhất chính là Trích Nguyệt tiên tử!
Mặc dù thời đó thiên phú của Nam Đế không ai sánh bằng, thế nhưng thiên phú của Trích Nguyệt tiên tử cũng không thua kém là bao.
Đáng sợ hơn là, đại đạo của Trích Nguyệt tiên tử là tuyệt sát, thường khiến người khác không rét mà run, một chiêu trí mạng, không cần quá nhiều từ ngữ, nàng vừa ra tay thì kẻ địch đã ngã xuống!
Vì vậy, ở thời đại đó, vừa nhắc tới Trích Nguyệt tiên tử thì người ta đã lạnh gáy. Bởi vì nàng không hái minh nguyệt trên trời mà hái mạng người. Trích Nguyệt chỉ là thơ ca hóa mà thôi. Chính xác phải là Trích Mệnh tiên tử!
Nhìn thấy Trích Nguyệt tiên tử, Nam Đế không khỏi lắc đầu cười khổ. Trích Nguyệt tiên tử cũng tới, cũng sắp trở thành Tiên Vương, thật khiến người ta khó tưởng tượng nổi.
- Ai, thế gian này, không chừa đường sống cho người ta mà.
Nam Đế cảm khái.
- Ngươi nên cảm thấy kiêu ngạo mới phải.
Lý Thất Dạ đứng bên cạnh Nam Đế cười nói:
- Đời của các ngươi là kiêu ngạo của Cửu Giới chúng ta. Có thể nói đời các ngươi vô cùng rực rỡ, ầm ầm sóng dạy, cuộc chiến thiên mệnh trong thơ sử, không thời đại nào có thể sánh vai với các ngươi.
Nam Đế không khỏi cười gượng. Thời đại của bọn họ quả thật thiên tài lớp lớp, quần tinh óng ánh. Thời đại bọn họ xuất hiện quá nhiều thiên tài. Thế nhưng dưới vầng sáng của Hồng Thiên Nữ Đế, Trích Nguyệt tiên tử, những thiên tài tuyệt thế vô song như bọn họ trở nên ảm đạm.
Lúc này, Nam Đế có hơi thương hại những thiên tài ở thời đại bọn họ. Xuất hiện Nam Đế hắn thì thôi, đã thế còn xuất hiện thêm ba nữ tử tuyệt thế vô song. Đúng là ép nam nhân bọn họ không thở nổi.
- Sinh ra ở thời đại như vậy, coi như xui xẻo.
Nam Đế cảm khái.
Cuộc chiến tranh cướp thiên mệnh năm đó ầm ầm sóng dậy, nhất là lúc Hồng Thiên Nữ Đế độc chiến quần hùng, vô cùng thô bạo, bí thuật lớp lớp, mười đòn mười chiêu, không ai cản được Trấn Đế Thuật của nàng, giết ra một con đường đầy máu trèo lên Tiên Đế. Trên con đường này, biết bao người bị tàn sát, biết bao thiên tài bị chôn vùi thành xương khô.
Bây giờ Trích Nguyệt tiên tử đã tới. Nàng không thể trở thành Tiên Đế ở Cửu Giới vậy thì trèo lên thập giới làm Tiên Vương. Câu chuyện này chắc chắn sẽ trở thành một truyền thuyết.
Bấy giờ Trích Nguyệt tiên tử đứng trong hỗn độn, nhìn thiên mệnh tinh nghịch trong hỗn độn, nàng vẫn lạnh nhạt, không vui không buồn, cho dù sắp sửa gánh chịu thiên mệnh trở thành Tiên Vương thì nàng vẫn bình tĩnh như nước giếng, dường như không có chuyện gì khiến nàng vui hay buồn.
"Vù ---" Trong chớp mắt, cách Trích Nguyệt tiên tử không xa thình lình xuất hiện Đạo môn. Một ông lão khôi ngô bước ra, phía sau còn có bốn người theo cùng.
Thân thể ông lão này dập dờn thần uy. Hắn đứng ở đó, giống như có thể xưng bá cửu thiên thập địa, có thể uy hiếp chúng thần.
Bốn người theo sau ông lão này cũng dập dờn thần uy, phất tay một cái, ngôi sao nổ nát.
- Ngưu Thụy Xương.
Có Tiên Vương nhận ra ông lão này, có chút bất ngờ.
Một vài Thượng Thần nhìn thấy ông lão này đều giật mình thốt:
- Ngưu Thủ Thượng Thần, lão tổ Ngưu Thủ Sơn. Thượng Thần mười một đồ đằng dẫn theo bốn Thượng Thần khác tới đó... bộ muốn ngăn cản cô gái này trở thành Tiên Vương hay sao?
Thình lình xuất hiện năm Thượng Thần, dẫn đầu còn là Thượng Thần mười một đồ đằng, không ít người sợ run người.
Chỉ có Trích Nguyệt tiên tử lạnh lùng xoay người, thờ ơ nhìn năm người Ngưu Thủ Thượng Thần.
- Tôn giá, chúng ta không có ác ý.
Ngưu Thủ Thượng Thần Ngưu Thụy Xương nói chậm:
- Chỉ cần tôn giá chịu khai ra đạo thống, nói rõ đại đạo bắt nguồn từ đâu thì chúng ta có thể chung sống hòa bình.
- Nếu không thì sao?
Trích nguyệt tiên tử vẫn lạnh lùng, nói một cách thờ ơ.
- Nếu như vậy... vậy chúng ta xin phép mạo phạm, chúng ta sẽ buộc tôn giá giao ra đạo nguyên.
Nét mặt của Ngưu Thủ Thượng Thần đanh lại, lạnh lùng nói.
Ngưu Thủ Thượng Thần nói vậy làm mọi người nhìn nhau, không ai biết tại sao Thượng Thần mười một đồ đằng như hắn lại để ý đạo thống của một tiểu bối vô danh đến như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.